Chương 52: Hóa tro tàn.

Không Gian Vạn Vật

Chương 52: Hóa tro tàn.

Quyển 2: ÁC QUỶ VÀ HUYẾT VŨ.

Linh Sư cảnh được phân chia thành 6 đại cảnh giới:

Nhập Linh cảnh. Sinh mệnh tăng thêm khoảng 200 năm tuổi thọ (tức là sống khoảng gần 300 tuổi mới chết già).

Ngưng Linh cảnh. Sinh mệnh tăng thêm 300 năm tuổi thọ (cộng dồn thêm Nhập Linh cảnh vào => có thể sống đến gần 600 tuổi. Mây cái dưới đều tương tự).

Linh Hải cảnh. Sinh mệnh tăng thêm 500 năm tuổi thọ.

Hóa Anh cảnh. Sinh mệnh tăng thêm 1000 năm tuổi thọ.

Tọa Vị cảnh: Vương Vị, Hoàng Vị, Đế Vị. Sinh mệnh tăng thêm 2000 năm tuổi thọ.

Linh Sư Tam Suy bao gồm: suy yếu sức mạnh linh lực, suy yếu sức mạnh khí lực, suy yếu thọ nguyên. Tại cảnh giới này, sinh mệnh không tăng mà ngược lại còn giảm. Nếu có thể sống sót qua sự truy lùng, đuổi giết của kẻ thù, đột phá lên Thiên Nhân cảnh, sinh mệnh lập tức tăng lên 1 vạn năm tuổi thọ.

Trừ Linh Sư Tam Suy thì năm đại cảnh giới còn lại đều được phân chia thành năm tiểu cảnh bao gồm: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kì, đỉnh phong, viên mãn.

Sự cách biệt mỗi một đại cảnh giới chính là sự cách biệt giữa con kiến và con người.
Sự cách biệt mỗi tiểu cảnh giới tùy vào đại cảnh giới chính là sự cách biệt giữa con kiến và con gấu kiến (một loài động vật có cái mỏ dài như tiểu jj, chuyên hút kiến vào miệng ăn).
………..

Bảy ngày sau, Ô Long trấn vẫn rất bình thường, chẳng có thứ gì hủy diệt hay chết chóc.
Người các gia tộc đều bình thường, yên ắng sinh hoạt như cũ, chỉ riêng có Vũ gia cùng Triệu gia là yên ắng một cách rất bất bình thường.

Vũ Phong, người được mệnh danh là phế vật hơn 10 năm, sau 5 năm đột ngột biết mất thì một lần nữa đã trở về Vũ gia để rồi chỉ trong một ngày, hắn – kẻ phế vật trong mắt mọi người đã biến Vũ Hưng cùng Tam trưởng lão – vị Linh Sư mạnh mẽ thứ tư của Vũ gia thành hai con cẩu hình người, chỉ tay giết chết người như giết kiến một cách hết sức rùng rợn. Đây phải nói là một sự tình kinh khủng nhất trong lịch sử mà Vũ gia từng trải.

Và nó chính là nguyên nhân khiến hai nhà Vũ – Triệu đều bị buộc phải tuyệt đối im lặng bất thường.

Ô Long trấn đều đặn bình thường….

Ngay lúc này, bên ngoài vũ trụ, một viên thiên thạch có hình thù cực kì to lớn, hẳn là bằng khoảng 1/10 Linh Ngân tinh cầu đang nhẹ nhàn trôi nhanh qua, êm ả trôi đi qua Linh Ngân tinh cầu rất chi là "tình cảm", không đụng chạm quyền lợi lẫn nhau.

Mọi chuyện cứ thế tưởng như êm xuôi thì bất chợt, một phần rất rất nhỏ của viên thiên thạch đột nhiên như bị rạng nứt, tách ra khỏi viên thiên thạch mà kì quái rơi xuống bề mặt Linh Ngân tinh cầu như đang bị ai đó kêu gọi, lôi kéo…

Phừng phừng!

Vù vù vù!

Đi qua màn chắn khí quyển của Linh Ngân tinh cầu, mảnh nhỏ thiên thạch bùng cháy, tốc độ rơi xuống ngày một nhanh hơn khi bản thân nó đang không ngừng bị lực hút của Linh Ngân tinh cầu "dụ dỗ" ngày một mạnh và kích thước cũng dần bị thu nhỏ lại bởi sự ma sát, mài mòn của không khí. Tuy nhiên, nếu đem so sánh với một mảnh thổ địa bên dưới mặt đất thì nó vẫn còn rất lớn, chiều dài của nó hiện tại có lẽ là khoảng 100 dặm và đang giảm dần.

Phía bên dưới, ngay tại trung tâm lục địa mà mảnh nho thiên thạch sắp rơi xuống chính là một vùng thổ địa hoang vắng, ít người, ngoài ra nó còn là nơi tồn tại, sinh hoạt của một cái trấn nhỏ tên gọi là Ô Long trấn.

….

Tại trên một ngọn sơn phong hùng vĩ, mây bay lượn lờ che phủ có lẻ tẻ vài mái kiến trúc tuyệt mỹ, thanh đạm. Một vị trung niên khoác trên mình bộ quần áo bạch sắc tinh thuần làm lộ ra vẻ nho nhã nhưng vẻ mặt lại khá lạnh nhạt đang nhíu mày nhìn lên không trung, nơi mà có một chấm đỏ rất nhỏ mà hầu như nếu không để ý sẽ chẳng thể thấy nổi rơi xuống nếu là cường giả, còn nếu là người thường, yếu kém thì không thể nhìn ra.

Hắn nghi hoặc bật thốt lên

- Làm thế nào mà lại có viên thiên thạch nhỏ rơi lạc vào Linh Ngân tinh cầu? Đây là chuyện không có cách nào xảy ra.

Linh Ngân tinh cầu vốn từ xưa tới nay đều có vòng quay cố định của bản thân trong không gian vũ trụ, cứ mỗi lần quay quanh một vòng tức tương ứng với một năm, Linh Ngân tinh cầu sẽ luôn tạo ra một cái lực đẩy khá yếu ớt hội tụ rồi lan tỏa ra bên ngoài, khiến các vật thể, các mảnh thổ địa, thiên thạch,… ngang qua điều luôn bị đẩy nhẹ ra, không có cách nào có thể tiếp cận được Linh Ngân tinh cầu trừ khi bị đại năng dùng lực cố ý ném bay vào, chúng cùng lắm là sẽ rất gần, lướt song song vui vẻ mỉm cười chào nhau mà thôi chứ tuyệt đối không có khả năng va chạm.

Còn về mảnh nhỏ thiên thạch có thể tự dưng tách ra lại càng không có khả năng vì nếu không bị thứ gì tác động thì làm sao một viên thiên thạch có thể tan vỡ hay rớt ra mảnh nhỏ? Điều duy nhất có thể xảy khiến nó xảy ra đó là do đại năng động tay chân, bất quá thì cũng không có đại năng nào rãnh rỗi làm chút xíu sự tình nhỏ bé này, nếu không thích thì họ đẩy luôn một viên thiên thạch to lớn, tất cả đều nhanh chóng được giải quyết.

Bởi vậy viên thiên thạch nhỏ xíu này chỉ có thế là tự dưng rơi ra, nhưng mà điều này nó không có khả năng…

Đứng trên ngọn sơn phong, vị trung niên không thể giải đáp được nguyên nhân quái sự, hắn liền động ý niệm khiến trên tay hắn xuất hiện một tấm bảng đồ rất rộng lớn và chi tiết.

Trải dài tấm bản đồ trên không trung, để nó lơ lửng ngay trước mặt, vị trung niên bạch sắc không ngừng vừa tính toán, vừa dò xét.

- Với tốc độ của viên thiên thạch thì khoảng 30 phút nữa sẽ hoàn toàn rơi xuống bên dưới mặt đất, gây nên một trận phá hủy, rung động đại địa mạnh mẽ. Khi đố, viên thiên thạch có lẽ còn có kích thước rộng khoảng 7, 8 dặm, rơi xuống sẽ đủ phán tan một vùng đất rộng khoảng 30, 40 dặm. (lấy ý tưởng từ việc bỏ một viên đá xuống nước, có thể sai sót, mọi người thông cảm).

- Xét theo vị trí của ta ở nơi này, nhìn theo khoảng cách thì viên thiên thạch nhỏ đó sẽ đáp xuống nơi này, cách ta khoảng 100 dặm…

Đông đại lục có diện tích rất lớn và được chia thành bảy phần nằm bên ngoài và một phần trung tâm là Thiên Long Nhất triều.

Bảy phần ngoài bao gồm: Thiên Nguyệt Tông ngụ tại hướng đông bắc, Lưu Hỏa Môn ngụ tại hướng bắc, Vân Ly Tông ngụ tại hướng tây nam, Thuần Yêu Tông ngụ tại hướng đông nam, Kim Nhật Môn ngụ tại hướng nam, La Huyễn Tông ngụ tại hướng tây và cuối cùng là Yến Sơn Phái ngụ tại hướng chính đông.

Bảy Tông, Môn, Phái này đều sở hữu, không, đích xác hơn là có phạm vi tự do hoạt động trải dài mấy vạn dặm. Khi qua phạm vi lẫn nhau, nếu là kẻ yếu kém thì không nói nhưng nếu là cường giả thì phải trình bày lý do thích đáng và được chấp thuận, nếu không thì hậu quả rất khó lường.

Các Tông, Môn, Phái không nằm trong phạm vi quản lý, điều hành của Thiên Long Nhất triều. Tuy nhiên, các Tông, Môn, Phái vẫn không thể tự do dùng quyền lực hay vi phạm điều lệ chiến đấu đối với con dân của Thiên Long Nhất triều.

- … Là một vùng hoang vu, tồn tại nằm trong vùng ảnh hưởng chỉ là một cái trấn nhỏ đầy thường dân.

- Ta không cần thiết phải ra tay.

Cuối cùng, vị trung niên bạch sắc lạnh nhạt nói ra một tiếng liền thu tấm bản đồ lại, hắn tiếp tục nhíu mày nặng suy nghĩ nguyên do có thiên thạch rơi mà tiến vào một toàn kiến trúc không mấy rộng lớn nhưng rất tuyệt nhã, nơi mà có thể giúp hắn yên tĩnh tâm tình mỗi khi cảm thấy mệt mỏi khi xử lý sự tình trong Lưu Ly Tông.

Một Vương Vị đỉnh phong kim chức vị Tông chủ của Vân Ly Tông như hắn, sức mạnh, thực lực, khí lực của hắn là không thể bàn cãi. Đối với một mảnh thiên thạch có chiều dài, rộng, cao đều gần bằng 20 dặm (còn cách một đoan rất xa trên bầu trời ở Ô Long trấn), hắn hoàn toàn có thể dùng chiến lực bá đạo của bản thân đánh nổ viên thiên thạch, khiến nó biến thành từng mảnh vụn nhỏ bay đi tứ tán khắp vùng hoang vu, giảm bớt thiệt hại cho người dân sống ở Ô Long trấn. (đánh ở đâu không phải chỉ bằng tay chân). Bất quá, đối với sự chết chóc của đám người có thể gọi là kiến hôi, hắn không cần quan tâm.

Để hắn ra tay thì trừ phi là trấn đó có thiên tài yêu nghiệt xuất thế khiến hắn động tâm muốn thu vào Vân Ly Tông bồi dưỡng, tuy nhiên, từ thời hắn có mặt trên đời đến nay đã gần 2000 năm tuổi thọ, hắn chưa bao giờ thấy được thiên tài yêu nghiệt có thể xuất hiện ở nơi hoang vu, linh khí loãng đến đáng thương.

Hắn có lẽ sẽ chẳng bao giờ biết được, Ô Long trấn thật ra đã từng xuất hiện hai thiên tài có tư chất được xếp vào hàng yêu nghiệt và cũng chính hắn, đã là người đồng ý, chấp thuận để hai người của Yến Sơn Phái bước vào mang hai người đi.

…..

Ô Long trấn,

Giữa phố xá đông đúc dòng người qua lại, một bóng mát che trời phủ xuống mặt đất như một đám mây khổng lồ che đi cái năng gắt khiến mọi người cảm thấy nhẹ nhõm.

- Mát quá, tuyệt thật.

- Cảm tạ ông trời a.

- …..

Một số người dân nhanh chóng vui vẻ nhìn lên bầu trời cảm tạ, thế nhưng bọn hắn liền lập tức mở to mắt, ngớ ngẩn.

- Cái… cái quái gì thế lày?

- Đây là… là chuy-uyện gì?

- Nó đang rơi, nó đang tiếp cận chúng ta.

Tất cả mọi người bên trong Ô Long trấn, không kể là trong nhà, trong gia tộc hay đang đi thương lái nằm trong phạm vi cái bóng mát to lớn che khuất, họ đều cảm thấy chân tay run rẩy khi nhìn thấy hình dạng viên thiên thạch càng lúc càng lớn hơn, càng rõ ràng trên bầu trời.

- Là một viên đá khổng lồ!

- Không thể nào, tại sao trên trời lại rớt xuống một viên to lớn thạch đá như thế được!

- Chúng ta sẽ chết mất, chạy thôi. Ta không muốn chết a…

- Tránh ra, tránh ra, dẹp đường cho ta mau lên…

- Á aa aa..aa…aa

- Hu hu hu, mẹ ơi, cha ơi, hu hu hu.

- Nam mô ai di đà phật, con lạy phật tổ như lai cứu con, con lạy các vị thần mau phù hộ con thoát khỏi kiếp nạn. Nam mô a di đà phật….

- Không thể chạy thoát, chúng ta phải chết thôi.

- Ma ma, pa pa, oa oa oa….

- …….

Hỗn loạn, hoảng sợ, tuyệt vọng, đây là tất cả những gì đang xảy ra với Ô Long trấn.

Hơn một phút qua đi, sức nóng phát ra từ viên thiên thạch to lớn che khuất cả bầu trời dài gần 8 dặm, hầu như là dài gấp 3 lần chiều dài của Ô Long trấn nhanh chóng tỏa ra. Kiến trúc cao tầng, cây cỏ khô khóc nhanh chóng bị bốc cháy…

Gần 10 giây sau,

Ngô gia nhìn lên trời, ba vị Linh sư tuyệt vọng…

Hồng gia nhìn lên trời, ba vị Linh sư tràn ngâp khủng hoảng…

Vũ gia nhìn lên trời, ba vị Linh sư mặt mũi đều trắng bạch một màu như xác chết…

Phủ trấn chủ nhìn lên trời, trên gương mặt Vương Vãn Vinh có hai hàng nước mắt rơi xuống…

Ô Long trấn nhìn lên bầu trời….

ÙUNNG!!!

Tất cả đều tan biến.

Một vòng xung kích uy lực phát tán ra từ trung tâm Ô Long trấn đã bị đè bẹp, tan biến thành khói bụi lan tỏa…

- Ha ha ha…

Ẩn tại một nơi nào đó, một thiếu niên tuấn tú yêu dị mỉm cười, một nụ đầy khoái trá….