Chương 50: Hắc bào nhân - thần bí vs Lăng Tiêu - Kiếm Vương (2).

Không Gian Vạn Vật

Chương 50: Hắc bào nhân - thần bí vs Lăng Tiêu - Kiếm Vương (2).

Quay lại Lăng Tiêu.

Được dòng lực lượng kì dị bao quanh, Lăng Tiêu cơ thể càng ngày càng trẻ hóa, đến hiện tại thì hắn cùng với nam tử 28, 29 tuổi không hề khác, dòng lực lượng kì dị cũng biến mất.

- Nơi này còn nằm trong địa phận an nguy con người, ta nếu chiến đấu sẽ giết hại người dân vô tội, Thiên Long Nhất triều sẽ không bỏ qua cho ta.

- Tuy nhiên, trong tình hình hiện tại ta không thể không phản khán, nếu có tra ra, ta cũng sẽ vô tội.

- Còn về việc đã từng giết gia đình ngươi, ta không nhớ chính xác, nhưng Lăng Tiêu ta cả đời chỉ toàn giết người gian kẻ ác, không giết lầm người tốt. Nếu ngươi đã nói ta từng hủy hoại gia đình ngươi, vậy thì chỉ có một đáp án, gia đình ngươi cũng không phải dạng người tốt đẹp.

Hắn dùng mắt ánh kiếm tập trung vào một thân ảnh người mang mặt nạ duy nhất không hề cử động, đứng đối diện hắn đằng xa kia, lạnh nhạt nói, sau đó hắn bước lại gần vòng xoáy lực lượng kì dị trước mặt.

- Bởi lẽ đó, trận chiến này diễn ra, ngươi sẽ là kẻ tử.

Đưa tay chạm vào vòng xoáy lực lượng, hắn quát nói lên đầy sự sắc bén, tiếp đó hắn liền quát lên tràn ngập uy áp.

- Xuất hiện đi. Phong Kiếm Vương Tọa! (lại dốt hán việt, đặt vậy ko biết có vấn đề gì ko).

Roẹt roẹt… Đùng!!

Đùng Đùng!

Sấm sét hiện hữu, mây đen ùa về, tia chớp giăng lối, ánh sáng chập chờn…

Khi Lăng Tiêu chạm vào vòng xoáy lực lượng kì dị, vòng xoáy tản đi làm lộ ra một chiếc vương tọa màu thanh nhạt có điêu khắc ba thanh kiếm lượn lờ bên trên, chúng không ngừng uốn khúc như vật sống, đặc biệt, trên lưng dựa của vương tọa, một thanh kiếm trông rất bình thường, ảm đạm đang phiêu phù bên trên.
Lăng Tiêu tiến đến ngồi vào vương tọa, hắn thì thào

- Hợp nhất.

Lời hắn vừa hạ xuống, vương tọa ngay chớp mắt bị biến dạng, nó trở nên giống như một chất dịch nhờn ôm trọn lấy thân thể Lăng Tiêu, nuốt Lăng Tiêu vào bên trong. Một ánh sáng thanh sắc lóa sáng phát tán ra tứ phía, không ai có thể nhìn trực diện.

Tại phía xa, hắc bào nhân hơi cười tà sau đó phất tay một cái, tất cả các thân ảnh hắc bào nhân đều tan biến vào không trung. Hắn chấp nhận sự chờ đợi.

Hai giây trôi qua, ánh sáng biến mất, Lăng Tiêu một lần nữa hiện hữu, bất quá lúc này trên cơ thể hắn đã được bao phủ bởi một lớp chiến giáp thanh lục, tồn tại bên trên là ba thanh kiếm có hình dạng khác nhau đang chạy lên xuống, đảo quanh chiến giáp.

Ánh mắt sắc bén, Lăng Tiêu đưa tay chạm vào thanh kiếm ảm đạm đang lơ lửng trước mặt.

- Thanh Phong Diệt Kiếm.

Thanh kiếm lóe sáng, một màu thanh lục lưu chuyển sáng rực rỡ, hình dạng thanh kiếm cũng nhanh chóng biến đổi từ bình thường thành to lớ gấp ba lần lúc cũ, đường vân, khía cạnh, chuôi kiếm tất cả đều như lột xác thành một loại kiếm kì dị, tồn tại độc đáo trên đời.

Vù vù!!

Oành oành!

Gió bắt đầu nổi lên, bão bắt đầu hình thành…

Đêm tối, tai họa giáng lâm trong bán kính 10 dặm hai người đối chiến.

Lăng Tiêu - Thanh Phong Diệt Kiếm, người – kiếm kết nối, uy áp cùng khí thế lập tức tỏa ra hơn 200 dặm khiến tất cả mọi sinh linh tồn tại dưới Vương Vị cảnh đều phải quỳ rạp trên đất, không thể cử động dù chỉ một ngón tay.

Vương Vị cảnh là tồn tại rất đáng sợ.

- Ngươi bây giờ có chạy đều đã muộn.

Lăng Tiêu tuấn lãng đầy phong trần, lãnh đạm nhìn người mang mặt nạ.

- Triệu Hồi Vạn Kiếm.

Chỉ Thanh Phong Diệt Kiếm lên trời quát lớn, không gian xung quanh hắn như biến thành một mặt nước trong suốt rồi từ đó, từng thanh, từng thanh kiếm với những hình dạng khác loại, hình dáng khác nhau dần dần chui ra.

Một trăm, một nghìn, một vạn thanh kiếm chẳng mấy chốc tập hợp đầy đủ lơ lửng trên không, chúng giăng đầy khắp thiên địa, che khuất bầu trời.

Mây đen, sấm sét, gió bão, kiếm khí, Linh Khí, khung cảnh này nếu để người thường chứng kiến hoặc tu luyện giả cấp thấp, thiếu hiểu biết nhìn thấy liền sẽ "làm" ra cả quần.

- Ha ha ha ha ha… Rất tốt, rất tốt.

- Chiến lực nếu đã toàn khai thì ngươi, Lăng Tiêu còn chần chờ gì?

- Đến đây đi!

Đúng nghĩ như một tên ác ma độc ác, hắc bào nhân quỷ dị cười lớn tràn gập thiên địa một cái, tay hắn cũng đồng thời đâm vào hư không mà kéo ra một sợi hắc xích rất dài, trên thân tràn ngập hỏa diễm đen tối không ngừng phập phùng, thiêu đốt.

- Đến đây cho ta xem, Kiếm Vương – Lăng Tiêu ngươi cùng Thanh Phong Diệt Kiếm có thể chế ngự được Hắc Xích Ngục Hỏa của ta không.

Nói xong, hắc bào nhân liền tung Hắc Xích Ngục Hỏa ra khiến chúng di chuyển lúc trái, lúc phải, lúc trên, lúc dưới, lúc biến mất, lúc hiện hữu mà nhanh chóng áp lại gần Lăng Tiêu với tốc độ lúc cao, lúc thấp, lúc ngắn, lúc dài, nó cực kì quỷ dị và khó lường.

Điều này, một con người không thể nào làm được.

Hắc bào nhân ra chiêu, Lăng Tiêu quan sát sợi xích quỷ dị một giây liền cũng khởi động nguồn Kiếm linh lực khủng bố tồn tại trong thân thể.

- Vạn Kiếm Xuyên Tâm.

Một vạn thanh kiếm sau lưng Lăng Tiêu lập tức rít gào, chúng nhanh chống tụ tập lại trên cao, hợp thành một mũi tên cự đại đầy sắt nhọn, sau đó lao thẳng đến thân ảnh người mang mặt nạ đằng sau hắc hỏa xích.

- Vạn Khí Trấn Phục.

Qủa cầu kiếm khí vốn dĩ đã dày đặc những thanh kiếm khí vô hình ẩn chứa sức mạnh hủy diệt dưới sự chỉ thị, điều khiển của Lăng Tiêu, chúng liền tỏa ra, phá vỡ quả cầu kiếm khí mà hình thành nên vạn thanh kiếm khí riêng lẻ kích phát về hướng sợi xích quỷ dị đang lấp ló giữa thực tại và hư ảo, nhiệm vụ của chúng là phá đi sợi xích.

Đồng thời, ngay tại khi Vạn Kiếm Xuyên Tâm và Vạn Khí Trấn Phục được điều khiển xong xuôi, bản thân Lăng Tiêu cũng ngay lập tức xuất ra một lượng lớn Kiếm linh lực truyền vào Thanh Phong Diệt Kiếm để tạo nên một chiêu thức đầy mạnh mẽ.

- Lăng Tiêu Cửu Kiếm.

- Kiếm thứ nhất, Phong Bạo Kiếm.

Giơ Thanh Phong Diệt Kiếm lên trên rồi chém mạnh mề phía trước, Lăng Tiêu tạo ra một cơn gió Kiếm linh lực xoay vòng liên hồi, liên tục và mạnh mẽ, trong chớp mắt chúng liền hóa thành một cơn bão to lớn, một cơn bão hủy diệt đầy sắc bén, cắt phá tứ phương mà lao nhanh về người mang mặt nạ với tốc độ gần như là 500m/s, nó vượt qua cả vận tốc của âm thanh.

Vạn Kiếm Xuyên Tâm, Vạn Khí Trấn Phục, Phong Bạo Kiếm chẳng mấy chốc hòa vào nhau, chúng kết hợp lại rồi cùng tàn phá về phía trước, nơi có hắc bào nhân cùng sợi xích quỷ dị tồn tại.

Mặt đất bị cắt phá, cây cỏ đổ ngã, đứt đoạn dù cách rất xa. Bão gió hòa tan, mây đen suy tàn, sấm chớp tan biến, mọi thứ đều bị phá hủy trên đường bay của "sự hủy diệt".
Hơn một giây, sợi hắc xích tràn ngập hắc hỏa thiêu đốt bị "sự hủy diệt" tàn phá đến biến mất.

- Sao có thể? Hắc Xích Ngục Hỏa của ta là vô địch, nó không thể bị dễ dàng bị phá hủy như vậy, đây chắc chắn không phải là thật.

Nhìn hắc xích hắc hỏa của bản thân hủy diệt, hắc bào nhân không khỏi cảm thấy ngây người, thần sắc đằng sau chiếc mặt nạ lộ ra vẻ cực độ khó tin. Thế rồi cũng chính lúc này, chính lúc hắn tự dưng ngỡ ngàng, không chịu di chuyển, trốn chạy, hặn bị cơn bão "sự hủy diệt" che khuất…

Chỉ sau giây kể từ khi Lăng Tiêu ra đòn, hắc bào nhân hoàn toàn tan biến trong thiên địa.

- Ngưng.

Đợi "sự hủy diệt" do chính bản thân tạo ra chạy xa thêm vài dặm, phá hủy cả một vùng trời, Lăng Tiêu mới liên hệ "sự hủy diệt" ngừng lại và tiêu tan. Kiếm khí mất ở phía xa lại tụ về quanh hắn, vạn thanh kiếm quy về từ phương xa trước người hắn, duy nhất chỉ riêng Kiếm linh khí là biến mất vĩnh viễn, không thể thu hồi mà chỉ có thể tu luyện thêm vài năm bổ sung lại.

Lăng Tiêu lúc này rơi vào trạng thái cực kì cảnh giác, hắn thậm chí còn nhắm mắt lại, tỏa ra làn hơi linh lực đi xung quanh khắp nơi để cảm nhận nguồn linh lực khác lạ dị động, cũng như những hành động ẩn nấp, phục kích xung quanh.

Hắn không tin người mang mặt nạ lại có thể chết nhanh như vậy. Điều đó rất quỷ dị khi mà năng lực người mang mặt nạ đã thể ra lúc đầu, khi hai người gặp nhau, nó thật sự rất khó lường.

Thế nhưng một giờ đồng hồ trôi qua nhanh, Lăng Tiêu vẫn không hề phát hiện dị động, điều này khiến hắn thật sự nhíu mày nặng nề. Hắn dường như đã bắt đầu có cảm giác bản thân như đang bị vây trong mê cung huyền ảo, và hắn đang là một con rối mặc người điều khiển.

Đột nhiên ngay lúc này, Lăng Tiêu chợt nhăn mặt kêu lên.

- Không xong!

Mãi đến giờ phút này, Lăng Tiêu mới cảm nhận được rằng, Kiếm linh lực của hắn đang bị thứ gì đó ăn mòn khiến chúng càng ngày càng yếu đi, đúng, chúng chỉ yếu đi về mặt sức mạnh chứ không phải tiêu thất, bị ăn mòn về số lượng.

Nội thị ngay vào thế giới đan điền, nhìn dòng linh lực mang hình dạng như những thanh kiếm nằm chằng chịt khắp nơi bên trong đang không ngừng bị một ngọn lửa đen đúa từ từ thiêu đốt làm cho những thành kiếm dần nhạt màu, trở nên gần như là mờ nhạt, sắp vô hình.

- Đây là…

- Hắc hỏa trong hắc xích kia!

Nhớ lại hỏa diễm đen đúa cháy rực trên sợi hắc xích đã bị hắn diệt trừ đi không lâu, Lăng Tiêu sắc mặt trở nên trắng bệch một màu của người bệnh sắp lâm nguy, hắn là đã cảm nhận được bản thân có lẽ sẽ không sống được lâu.

- Diệt.

Lăng Tiêu gấp gáp điều khiển Kiếm linh lực bên trong đan điền phá toái, dập tắt đi ngọn lửa đen đúa, nhưng mà không thể làm được gì ngoài việc hắc hỏa chỉ như hư ảnh bị những ngọn kiếm xuyên qua, lửa đen tán rồi lại hợp, Kiếm linh lực hắn vẫn từng giây một bị giảm sức mạnh.

- Khôn-ng thể n-ào!

Hắn không khỏi có cảm buông xui mọi thứ, tuyệt vọng mau chóng ùa về bởi hắn biết chắc một điều, người mang mặt nạ chỉ ẩn núp gần đây để đợi Kiếm linh lực hắn hoàn toàn trở nên vô dụng sẽ ló đầu ra tiêu diệt hắn.

Chạy ngay bây giờ?

Hắn không cần thiết phải chạy, vì có chạy kết quả cũng như nhau, Kiếm linh lực của hắn đã bị suy yếu đi rất nhiều, thực lực của hắn hiện tại hẳn là chỉ còn ngang với Linh Hải cảnh.

Linh Hải cảnh so với Vương Vị cảnh, hắn chạy như thế nào đây?

P/S: Hết tồn cảo, mai mỗi ngày 1 chương. Thân ái.