Chương 12: Mộng (2).

Khi Ma Vương Vô Cảm Có Tình Cảm

Chương 12: Mộng (2).

Chương 12: Mộng (2).

''Cha...'' Cô gái cất giọng gọi.

''Ha…Ha…Con gái ngoan của ta…Mừng con ra đời…Tên của con sẽ là Eve…là Nữ Hoàng của Nasod'' Adrian mỉm cười hiền hậu, ánh mắt nhìn Eve tràn ngập yêu thương.

''Eve??? Tên của con???'' Eve không chắc chắn nói.

Adrian phì cười nhắc lại: ''Ừm, tên con là Eve''

''Con là Eve, là Nữ Hoàng của Nasod…'' Eve lặp lại lần nữa nhưng không có mê mang mà là kiên định.

''Nào đi ra gặp mặt Adams thôi…'' Adrian nắm tay Eve dẫn đi. Ông có thể thấy nụ cười nhẹ của cô khi ông nắm tay cô dẫn đi. Điều đó làm ông vô cùng vui sướng.

Tuy không chắc lắm nhưng Eve vẫn để mặc Adrian nắm tay cô, đây là cha cô nên cô không có lý do để từ chối. Mệnh lệnh cha cô luôn được ưu tiên.

Cuộc gặp mặt giữa Eve cùng Adams vô vị trôi qua. Eve cũng bắt tay vào việc xây dựng cùng lập trình cho các Nasod nhưng cô nhận ra mình hoàn toàn khác biệt với các Nasod xung quanh, chúng không biết đau đớn, không biết tức giận, không biết lạnh lẽo nhưng cô lại cảm nhận được.

Adrian quan sát thấy Eve từ từ có cảm giác của con người thi vui mừng hớn hở. Đây cũng là mục đích mà ông tạo ra Eve. Ngăn cản Adams làm việc xấu, xây dựng lại vương quốc Nasod thân thiện, gần gũi với con người.

Thế nhưng, Adams nhận ra những Nasod mà Eve lập trình có một số dữ liệu kì lạ chưa từng thấy. Adams ngay lập tức tố cáo Eve với Adrian. Adrian sợ Adams phát hiện liền nói với Adams ông sẽ đưa Eve tiến hành bảo trì.

Khi dẫn Eve đến phòng thí nghiệm ông hỏi: ''Có chuyện gì sai, Eve''

Eve ngập ngừng trong giây lát rồi đối mặt với Adrian nói: '' Thưa cha, trong dữ liệu của con có một số dữ liệu kì lạ, nó không hề được cập nhật từ cha mà nó tự xuất hiện bên trong dữ liệu của con và con nhận ra mình không hề giống những Nasod còn lại''

Adrian im lặng trong vài phút sau đó ông quyết định nói: ''Eve con không sai hay bị lỗi, con sẽ là Nữ Hoàng của Nasod và dẫn dắt tương lại bằng cách hiểu và kết nối với con người. Hơn nữa con là Nữ Hoàng tất nhiên phải khác với những Nasod khác rồi. Con là Nữ Hoàng có hai điều cần phải nhớ: Điều một, nữ hoàng luôn luôn đúng. Điều hai, nếu nữ hoàng sai hãy xem lại điều một.'' (Lạy hồn cha trẻ dạy con:v)

Nghe Adrian nói, Diamon rốt cuộc hiểu tại sao Eve lại có tính bá đạo cùng chuyên quyền như thế rồi. Không hổ là 'Dạy con từ thuở con còn trông nôi'.

Adrian bắt đầu bảo trì Eve cho có lệ nhưng vài ngày sau ông lại nhận được thư của vua, bảo ông hãy tạo ra sức mạnh vượt cả Elstone bằng khoa học hiện đại. Adrian ngay lập tức cùng người bạn thân của mình là Debrians rời khỏi Elrios tìm kiếm vùng đất mới để xây dựng vương quốc không cần năng lượng của Elstone mà hoàn toàn sử dụng khoa học hiện đại.

Adrian hoàn toàn quên mất đứa con gái ông đang bảo trì. Để lại cô một mình mà ra đi.

''Người cha này cũng vô trách nhiệm quá đi…'' Diamon hết chỗ nói nhìn Adrian hớn hở cùng người bạn bước đi không nhìn lại.

Diamon im lặng nhìn Eve ngủ trong viên nang xanh. Hắn nhàm chán đi xung quanh phòng thí nghiệm xem xét, trên bàn làm việc có một đồng hồ hiển thị, 3h57 ngày 25 tháng 11 năm 75 (chém đấy ạ ;))

Diamon đi dạo xung quanh nhưng không phát hiện thứ gì thú vị muốn thoát khỏi kí ức này nhưng làm cách nào cũng không thoát ra. Hắn đành ngồi lại chờ đợi.

Không biết qua bao lâu Diamon bỗng nghe được tiếng nói lành lạnh vang lên: ''Ngươi là ai? Tại sao ngươi ở đây? Cha ta đâu?''

''Hửm? Elsword tới rồi hả?'' Diamon dáo dác nhìn xung quanh tìm kiếm. Nhưng hắn không thấy bất cứ ai cả.

Diamon chỉ vào mặt mình hỏi: ''Cô nói ta?''

''Trong đây còn người khác ngoài ta và ngươi sao?'' Eve nói.

''Cô có thể nhìn thấy ta???''

''Ngươi bị não à?''

''Não cái đầu cô!!! Tại sao cô lại thấy ta???'' Diamon nghi hoặc. Chẳng phải là nhìn thấy kí ức thôi sao? Tại sao cô ấy có thể thấy mình à.

''Người sờ sờ ra đó, bảo ta không thấy sao được? À, ta cảm nhận chứ không thấy…'' Eve lạnh giọng trả lời.

''….'' Cái này vi diệu à…

''Cha ta đâu?'' Eve hỏi.

''Đi rồi''

''Ta đã ngủ bao lâu?''

''3 năm…'' Diamon nhìn đồng hồ trên bàn, nó hiển thị 8h45 ngày 11 tháng 5 năm 78. Hắn không ngờ hắn ngồi tí mà thời gian trôi nhanh vậy.

''Ngươi là ai? Tại sao ngươi ở đây?'' Eve hiếu kì hỏi. Có người nơi này nói chuyện cô cảm thấy không còn lạnh lẽo, cô đơn như trước nữa. Dù cô không thấy hắn…

''Ta là Ma Vương Diamon, tại sao ta ở đây ta cũng không biết…'' Như quen thuộc với Eve đã lâu (Thực chất là hai người bên nhau vài tháng trời rồi) Diamon không nghĩ ngợi gì nói ra.

''….''

''……''

Cuộc đối thoại giữa hai người diễn ra tiếp tục với nhiều đề tài. Tuy nhiên, Diamon phát hiện bên ngoài có vật thể chui vào người hắn. Khỏi đoán hắn cũng biết là ai, bấc đắc dĩ hắn đành tạm biệt Eve.

''Ta đi đây…'' Diamon đứng dậy nói.

''Ngươi đi đâu?''

''Ta còn trở lại…Chắc vậy…''

''…Ừ…''

_____________________________Phòng ngủ Diamon___________________________________

Loạt soạt

Chui chui

''###''

''….''

''Est, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng chui vào chăn ta mỗi sáng chứ…'' Diamon nổi gân xanh nhìn thân hình nhỏ nhắn, trẳng trẻo, thơm ngon trước mặt.

''Em thích…'' Est nói.

''@#%[email protected]#$^'' Diamon bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn đứng lên và tiến vào nhà vệ sinh. Là một Otaku, Diamon thức vô cùng trễ nhưng mỗi sáng Est đều chui vào chăn hắn ngọ nguậy khiến hắn không thể ngủ yên ổn.

Từ ngày hôm đó, chỉ cần Diamon ngủ thì sẽ tiến vào kí ức của Eve và trò chuyện cùng cô. Một ngày nọ Eve chợt hỏi Diamon.

''Dia, tại sao cha lại tạo ra ta?''

''Chịu…Ông ấy nghĩ gì ai biết được và ta cũng không cần biết…''

''Cha bảo ta dẫn dắt Nasod, xây dựng nó với những học hỏi từ con người. Tại sao Nasod lại học hỏi con người? Họ rất giỏi sao? Rất tốt?''

''Tốt???Không hề…''

''Vậy tại sao?''

''Không biết….''

''Con người rất đáng ghét sao?''

''Tùy người thôi…có hiền lành, có tốt bụng, có xấu xa, có ích kỷ, có tham lam, có sắc dục,… nhiều không kể hết. Nhưng ta lại cảm thấy con người ngày càng hướng về tính xấu mà đi….Không chừng sau này họ sẽ cướp lấy quốc gia cô và tiêu diệt chủng loài của cô…''

''Vì cái gì?''

''Vì tham lam…''

''Vậy sao cha ta lại bảo ta học hỏi họ?''

''Có lẽ là học hỏi cảm xúc của họ đi…Nó là điều mà các Nasod thiếu sót.''

''Cảm xúc….''

''Hơn nữa cha cô tạo cô ra có lẽ vì ngăn cản tên to xác kia cùng với xây dựng vương quốc Nasod…''

''Người to xác? Adams?''

''Ờ, hắn ta đang thực hiện kế hoạch gì rất điên cuồng thì phải…''

''Ngăn cản Adams, xây dựng vương quốc,…''

''….''

''Đang nghĩ gì?'' Nhìn thấy Eve im lặng, Diamon hỏi.

''Ta nghĩ nên làm gì để thực hiện những điều này…'' Eve trầm ngâm trả lời.

''Hửm???'' x2

Diamon cùng Eve cảm nhận được sự kì lạ. Một nguồn năng lượng mạnh mẽ đang bùng nổ. Phòng thí nghiệm rung chuyển dữ dội. Diamon mờ dần đi và biến mất khỏi phòng thí nghiệm đó, để lại Eve một mình.

''Dia!?''

''Dia…''

''Dia….Dia…''

Diamon cũng không ngờ đêm nay là đêm nói chuyện cuối cùng của hai người và cuộc trò chuyện này đã dẫn đến các kết quả khác nhau trong tương lai.

___________________________________Ban đêm, phòng Diamon___________________________

''Hộc…'' Diamon bật ngồi dậy thở ra một hơi. Sau đó nghi hoặc: ''Chuyện gì xảy ra? Tại sao mình lại văng khỏi kí ức của cô ấy vậy? Câu chuyên chưa kết thúc mà?''

Để giải tỏa nghi ngờ Diamon nằm xuống, khép mắt lại, bắt đầu tiến vào kí ức của Eve. Nhưng lần này Eve không thấy hắn…

__________________________________Bên trong kí ức________________________________

''Hộc…Hộc..Hộc..'' Một cô gái chống đỡ cơ thể, suy yếu tiến vào phòng thí nghiệm đổ nát.

''Tại sao các Nasod lại không nghe lệnh ta? Cả Adams cũng trở nên điên loạn. Dia biến mất bao năm không thấy. Hắn không trở lại gặp ta nữa sao?'' Cô gái đứng trước viên nang lẩm bẩm. Bên trong đôi mắt cô hiện lên nét u buồn, cô đơn, trống vắng.

''Có lẽ ta nên ngủ một giấc dài để khôi phục năng lượng, khi ta thức dậy ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ của mình và tìm kiếm hắn. Lần này ngủ, có lẽ sẽ lâu…'' Cô gái tiến vào viên nang màu xanh, từ từ khép mắt lại. Cô mong muốn khi tỉnh dậy, cô có thể nghe giọng nói đó, giọng nói bao năm qua mà cô tìm kiếm.

''….'' Diamon im lặng nhìn tất cả đang diễn ra. Hắn không ngờ Elstone lại vỡ nát ngay lúc đó và khi hắn tiến vào kí ức lần nữa đã trả qua nhiều năm.

Eve một mình chống chọi tham lam của con người, một mình gánh vác nhiệm vụ bảo vệ và xây dựng vương quốc. Tuy nhiên, cô thất bại…

Các Nasod không nghe theo mệnh lệnh của cô, Adams trở nên điên cuồng, không ngừng khống chế Nasod đi đến làng mạc, thành phố của con người phá hủy, cướp giết.

Tiếng xấu của Nasod ngày càng trầm trọng. Eve đã cố sức ngăng cản nhưng vô vọng, cô cũng cạn kiệt nguồn năng lượng của mình. Điều hiện tại cô có thể làm là khống chế những Nasod còn nghe lệnh cô bảo vệ Nasod Core, vật quan trọng với chủng tộc Nasod. Và tiến vào giấc ngủ say.

Diamon tiến lại bàn làm việc của Adrian, hiện nay là bàn của Eve. Diamon ngồi vào bàn làm việc và lấy một số thứ từ túi và bắt đầu chế tác. (Túi của Diamon là một vật phẩm Buff do Diamon tự tay chế tạo, cho dù Diamon tiến vào kí ức của Eve Diamon vẫn mở được)

Khi hoàn thành xong vật phẩm, Diamon đặt nó lên bàn, ghi một tờ giấy đính kèm với vật phẩm kia và ngồi nhìn cô gái đang ngủ yên bên trong viên nang xanh. Hắn ngồi đấy ngẩn người rất lâu rất lâu, mọi thứ xung quanh trở nên im lặng. Nhưng…

Hình ảnh Eve ngủ bị thay thế bằng một nhóm người, đi đầu là cậu bé tóc đỏ, kế bên là một cô gái Elf, một cô gái tóc tím cùng một chàng trai có cánh tay máy móc bước vào phòng thí nghiệm.

Cảm nhận được nơi có Elstone cậu bé tóc đỏ dùng kiếm đâm mạnh vào một viên ngọc. Ngay lúc đó Diamon nhận thấy Eve mở mắt. Nhóm cậu bé tóc đỏ lấy Elstone và tiến lại gần viên nang mà Eve đang ngủ, nhưng viên nang lại mở ra Eve bước ra ngoài. Cô lạnh lùng nhìn họ, mở miệng nói.

''Con người, các ngươi tại sao lại phá giấc ngủ của ta?''

''Chúng tôi muốn thu thập Elstone để cứu đại lục này'' Cô gái tóc tim ngay lập tức trả lời.

Cậu bé tóc đỏ nhìn Eve hồi lâu rồi mở miệng: ''Cậu không có bạn đúng không? Hãy để tớ là người bạn đầu tiên của cậu nhé!!!''

''Els-baka''

''Elsword, anh không đồng ý!!!''

Eve không trả lời, bây giờ ánh mắt cô bị hấp dẫn bởi một vật thể đặt trên bàn. Khi nhìn thấy nó cô cảm thấy vui vẻ lạ thường.

Bằng tốc độ nhanh nhất, Eve đi lại bàn làm việc bỏ lại nhóm nhỏ kia, cô đi đến bàn và cầm cặp vòng tay được đặt trên bàn kèm theo mảnh giấy.

'Quà tặng Nữ Hoàng.

Ta xin lỗi…Ta sẽ trở lại.'

''Ta chờ ngươi, Dia…'' Eve mỉm cười khẽ nói.

Eve cất mảnh giấy vào người và đeo vòng tay vào tay mình, phải một chiếc, trái một chiếc. Vào lúc ấy thì thông tin của cặp vòng tay này cũng truyền vào não Eve, giúp cô có thể sử dụng nó thuần thục.

Chiếc vòng ấy có thể biến đổi hình dáng theo ý của chủ nhân, ngoại trừ cô, không ai có thể sử dụng nó. Chiếc vòng tượng trưng cho quyền lực, độc nhất vô nhị, xinh đẹp cùng mạnh mẽ.

Diamon đã tạo chiếc vòng này với những vật liệu quý hiếm: huyền thiết biến dị, ma hạch của Ma Thú: Vương Phản Ảnh cùng các loại đá khác. Nó có tác dụng phản hồi ma thuật và các loại trớ chú khác, giảm 30% Damage, tăng khả năng khôi phục ma lực, thể lực.

''Hừ…Cô ta bơ chúng ta…'' Aisha chống hông giận dỗi.

Elsword gãi đầu nói: ''Etou…Cậu có thể kết bạn với mình không? Có thể đi giải cứu thế giới này với chúng mình không?''

Eve gật nhẹ đầu. Cô gia nhập nhóm này không phải vì giải cứu thế giới hay mong muốn có bạn. Cô muốn tìm nơi ở cho Nasod và tìm kiếm người đó.

Eve gia nhập vào El gang được vài tuần nhưng mọi người rất bày xích cô, nhất là Raven. Người hay trò chuyện cùng cô là Rena, người con gái tóc xanh Elf.

Ở nhóm, cô cùng mọi người hoàn toàn tách biệt. Họ không vui khi bên cô, khi ở chung mọi người rất khó trò chuyện với nhau. Nhưng cô quan tâm sao?

________________________________Thế giới thực__________________________________________

Mỗi ngày lại trôi qua, cuộc chiến Chén Thánh vẫn tiếp diễn. Diamon vẫn nằm mơ thấy kí ức của Eve.

Cô bắt đầu hòa hợp hơn với mọi người do trải qua nhiều cuộc chiến và mọi người trong nhóm coi trọng cô. Raven cũng bớt khó chịu với cô, Aisha bắt đầu trò chuyện nhiều hơn với cô…Và…cô học được rất nhiều cảm xúc khác từ họ và những con người trong làng mạc, thành phố được họ giải cứu khỏi lũ quỷ.

Có lẽ vì Diamon là Ma Vương nên Eve tưởng nhầm và ra tay nhẹ với lũ quỷ. Cô không giết chúng, mà chỉ đánh chúng ngất đi còn việc xử lí thì giao lại cho mọi người. Nhưng Diamon xem đến lúc Eve bị triệu hồi bởi hắn thì việc nằm mơ cũng kết thúc. Thật may mắn một việc chính là thấy kí ức đã đi qua của người khác chứ không nhìn thấy cuộc sống sinh hoạt của họ. Nếu không thì Eve chịu thiệt mất rồi.

Diamon cũng phát hiện ra một điều là Eve hiện tại thường xuyên ngẩn người, số lần cũng ngày một tăng lên, nhưng hắn không hỏi.

Những ngày bình yên cứ thế trôi qua, Diamon vô cùng thỏa mãn khi sống an nhàn thế này. Không ai quấy rối…làm…phiền…

''Ha…Ha…Ha, Ma Vương, Nữ Hoàng…ta là Chinh Phục Vương, Iskandar. Hôm nay ta mở tiệc rượu cho các vị Vương, chỉ Vương mới có thể tham gia. Ta mời các ngươi đến uống vài chén, đi nào!!!'' Một âm thanh hùng hậu vang vọng trước cửa biệt thự của Diamon, phá vỡ giây phút yên bình của hắn.

Diamon tức giận rút dao trên bàn ném ra ngoài: ''Biến!!!''

''Ách…Ta chỉ có ý tốt mời uống vài chén thôi mà…Đi chung cho vui đi…'' Rider né cây dao của Diamon, gãi đầu đề nghị.

''Dẹp…Ta không phải nói đừng làm phiền ta rồi sao?''

''Đi uống chút có sao?''

''Ta không hứng thú…''

''Đi đi mà…Đi cho vui…''

''…..''

''……''

15 phút sau

''Được rồi,ta đi…ngươi đừng nhãi nữa…'' Diamon mệt mỏi nói. Hắn không ngờ Rider lại cố chấp và dính người đến như vậy.

''Ha…Ha…Ha…Chúng ta sẽ tập hợp tại nhà Saber ngươi cùng Nữ Hoàng mau mau đến đấy..'' Rider nở nụ cười thắng lợi. Hắn kéo dây cương cho hai con bò chạy về phía khác, để lại giọng nói văng vẳng.

Eve giật mình hỏi: ''Chuyện gì thế…''

Diamon nhìn Eve hồi lâu, trả lời: ''Đi dự tiệc rượu của tên Rider dính người kia, cô học cách ngẩn người bá đạo từ khi nào vậy…''

''Đi không?'' Diamon hỏi.

''Ừm…''

Diamon kêu gọi thú cưỡi của mình. Một con thú to lớn màu đen oai phong lẫm liệt, đôi mắt đỏ rực đầy uy nghiêm. Đầu nhìn giống như rồng lại giống thú. Cơ thể cường tráng, dưới chân có bốn làng khói đen bay bay, phiêu dật xuất trần. Biến Dị Hắc Kì Lân, tên Diamon đặt là Hắc Huyền, thú cưỡi có một không hai trong Event 5 tuổi của game đã thuộc về Diamon. Biến Dị Hắc Kì Lân không xấu xí như những kì lân khác, nó rất đẹp, rất oai phong, những chỉ số thuộc tính của nó cũng vượt xa Hoàng Kim Kì Lân. Biến Dị Hắc Kì Lân sở hữu sức mạnh của tất cả chủng loài Kì Lân khác. Là một sủng vật Buff.

Diamon ra hiệu Hắc Huyền cúi người cho hắn trèo lên, Diamon ôm lấy Est và giơ tay đỡ Eve: ''Vậy đi thôi…''

''…Ừ…''