Chương 19: Đem quần áo cởi đưa cho ta!

Khi Ma Vương Vô Cảm Có Tình Cảm

Chương 19: Đem quần áo cởi đưa cho ta!

Chương 19: Đem quần áo cởi đưa cho ta!

Từ trước đến nay luôn lạnh nhạt bỏ qua mọi sự tồn tại của người khác, Diamon, càng là vô tình đối với cái chết của kẻ thù.

Khi giết chết Caster, Diamon cũng chỉ lạnh lùng thu hồi Est, dắt tay cô bé bay đến chỗ của Eve. Còn đối những hậu quả sau gì gì đó Diamon chẳng buồn quan tâm.

Ví dụ như sự quấy rầy của hai cái loli nào đó hay sự trả thù của vị Thánh Nữ nào đó. Diamon quả quyết, đến đây đi, bố éo sợ tên nào!, tâm lí đi đối đãi. Dù sao hắn cũng rời khỏi thế giới này, chẳng muốn bước vào một lần nào nữa.

Cơ mà không trở về thật sao???

Chỉ đến thế giới này có hai ba tháng mà tâm tình hắn thay đổi như chong chóng. Cái thế giới này, nói đúng hơn là những kẻ ở thế giới này khiến hắn rất khó chịu. Nếu không phải Eve ngăn cản thì Diamon đã phá nó từ tám đời dương nào rồi.

Quay lại chủ đề chính…Diamon dắt tay Est đi về phía Eve, vô cùng tự nhiên bỏ qua sự tồn tại của người khác, đi đến bên Eve, ôm cô vào lòng rồi quay người bước đi.

''Ài…Ma Vương, không nên lạnh lùng như vậy đi! Dù sao chúng ta cũng cùng uống rượu với nhau. Miễn cưỡng gì cũng gọi là bạn rượu mà. Chào hỏi tí chết ai á?'' Rider thấy thái độ Diamon như vậy thì tỏ vẻ bất mãn.

Diamon chỉ nhàn nhạt liếc nhìn Rider: ''Đối với những kẻ không liên quan ta chẳng buồn bỏ tình cảm vào làm gì. Mà ta không nhớ đã xem người là bạn. Dù sao đây cũng là chiến tranh, trên chiến trường chả có tình bạn tồn tại gì cả.''

''Ừm…Nói đúng lắm, vậy với tư cách Vương ta có thể bảo ngươi cho ta 'mượn' tí rượu phải không?'' Rider sờ sờ cằm, hí hửng hỏi.

''Nếu người muốn về Anh Linh Điện thì hú lên là được….''

''Vô tình…Quá vô tình…''

''Ngươi sai rồi. Vô tình nhất Đế Vương người chưa nghe à?''

''Thật à? Cái đó ta không phủ nhận.''

Rider thấy Diamon không kiên nhẫn nói chuyện với mình thì cười ha hả, cưỡi lấy xe bò bay lên không trung nhưng không đi ngay mà đừng trên đó, nhìn Diamon: ''Vậy Ma Vương, ta rất hân hạnh nếu gặp ngươi trong trận chiến cuối cùng…Ha…Ha…Ha''

''Ngươi còn sống rồi nói…Với lại…''

''Sao?''

''Ta rất chán ghét có thứ gì đó bay qua bay lại trước mặt mình, ngươi nhớ rõ điều này. Nếu không ta không cam đoan cỗ xe bò này còn tồn tại với ngươi nha.''

''Ầy…Vậy thì ta xin ghi nhớ…Gặp lại sau rồi Ma Vương, Saber, Lancer….'' Rider cười ha hả cưỡi xe bò biến mất trong màn đêm.

Diamon thấy Rider rời đi thì cũng ôm Eve theo kiểu công chúa bay đi.

Saber thấy Rider cùng Diamon đều đi thì cũng tính về nhà bảo vệ Master mình. Hiện nay Emiya Kiritsugu thật sự rất phế bỏ. Để hắn một mình trong thành Einzbern cô thật sự không quá an tâm. Hiện nay chiến thánh chiến tranh lại đang trong giai đoạn quan trọng nhất.

Thế nhưng, khi nhìn thấy Lancer bên cạnh mình thì Saber lại nắm chặt thanh kiếm, thời thời khắc khắc phòng bị.

Còn Lancer, khi nhìn thấy Eve xuất hiện hắn liền im hơi lặng tiếng, cố gắng làm sự tồn tại của mình xuống thấp nhất có thể.

Hắn là một kỵ sĩ, một vị kỵ sĩ nguyện ý chết trên sa trường vì chủ của mình. Nhưng trận chiến lần trước khiến hắn có bóng ma tâm lí khi nhìn thấy Eve.

Khi Lancer thấy Diamon ôm Eve bay đi mất thì thở phào nhẹ nhõm. Bất cứ ai trong hai người này đều là tồn tại khủng bố, chưa kể đến cô bé nhỏ kia nữa. Gia đình này toàn là quái vật biến thái!!

Lancer lúc này cũng bắt đầu để ý đến Saber bên cạnh, hắn ngay lập tức lấy lại tinh thần chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo.

Điều làm cho Lancer ngạc nhiên là vị hôn thê của Master hắn này là Master tạm thời, Sola đã kêu hắn trở lại.

Đối với Sola, Lancer ôm mười phần tâm tình né tránh nhưng vì lòng trung thành của kỵ sĩ đành phải trở lại.

''Hôm nay coi như người may mắn, Saber. Lần sau gặp lại chính là tử kì của người, rửa sạch cổ chờ ta'' Lancer đối với Saber nói lời cuối rồi phóng người bay đi.

''Nếu ngươi có năng lực đó…''

………………………

Biệt thự nhà Diamon….

Vì hiểu tình cảm lẫn nhau mà tâm tình Diamon có chút vui vẻ. Hắn không quản ánh mắt bất ngờ của Est cùng Eve bước vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối.

Dù sao lúc còn là thanh niên Otaku, Kamura, hắn có một chút tay nghề làm bếp. Tuy hắn có tiền đi ra ngoài ăn nhưng lúc nào tiết kiệm được thì tiết kiệm. Hắn cũng không phải là một kẻ làm mình tán gia bại sản.

Hôm nay, hắn cao hứng mà trổ tài. Diamon cũng suy nghĩ qua việc nâng cao tay nghề làm bếp hơn. Hắn từng nghe Yamada bảo 'Muốn bắt tâm nữ nhân trước hết bắt lấy bụng của nàng!', hiện tại hắn muốn thử nghiệm.

Tuy rằng sau này Ma Vương của chúng ta thành công luyện ra một tay nghề cao nhưng trả giá điều đó là nhà bếp hắn không biết thay đổi qua bao nhiêu lần do những thử nghiệm chế mấy món ăn mới không có trong lịch sử.

……………………………….

Sau khi ăn cơm tối, Diamon dắt Est vào phòng ngủ rồi chui qua phòng Eve.

Eve nghi hoặc nhìn Diamon xuất hiện tại phòng của mình: ''Dia, có chuyện gì sao?''

''Eve, cởi đồ ra đưa cho ta!'' Diamon vô cùng tự nhiên phán một câu khiến Eve hóa đá.

Nhưng sau đó nữ hoàng của chúng ta liền có hành động.

Tay nâng lên…

Lại nâng cao chút nữa…

Lại nâng cao thêm chút nữa…

Và…

''Bốp!!!''

''Phụt…''

Diamon hoa lệ bị Eve tát cho phụt máu. Câu nói của hắn quả thật làm người suy nghĩ bậy bạ. Nhưng hắn lại không hiểu vì sao mình bị đánh tức giận hỏi: ''Eve, ngươi đang làm gì? Tại sao lại đánh ta?''

''Ngươi bảo ta cởi quần áo''

''Thì cởi quần áo mới làm được viêc!''

''Ta không ngờ ngươi lại như vậy…Dia'' Eve khinh bỉ nhìn Diamon. Lại nói ngươi có thể nhìn thấy biểu cảm đó trên mặt Eve sao?

''Này…này…tại sao lại nhìn ta khinh bỉ như vậy? Ngươi có hiểu lầm cái gì không?'' Diamon xoa bên má sưng vù của mình nói. Hình như hắn cũng có chút hiểu ra.

''Hiểu lầm?'' Eve nghi hoặc hỏi.

Diamon liếc trắng nhìn Eve: ''Thì cởi quần áo ra để ta nâng cấp lên chứ làm gì? Cái bộ đồ đó bất kể là trợ công hay phòng thủ quả thật là bạc nhược đến đáng thương. Ta không muốn ngươi bị thương nên bảo người đưa ta quân áo để ta cải biến nó lại. Không ngờ lại ăn tát. Lại nói, một cái tát là phần thưởng của ngươi sao?''

''Nâng cấp?'' Eve như hiểu ra điều gì, cô cúi nhẹ đầu lí nhí: ''Ta xin lỗi…''

Tuy chỉ thoáng qua nhưng Diamon có thể thấy được tâm tình vui sướng, bất an, hối lỗi trong mắt của Eve. Diamon càng cảm khái tài năng của Adrian, hắn có thể tạo sao một Nasod như vậy thật sự rất tài giỏi. Tuy hiện nay Eve vẫn đang trong quá trình học tập cảm xúc nhưng chỉ như vậy cũng đủ chứng minh tài năng của hắn rồi.

Tuy bị ắn tát do hiểu lầm nhưng Diamon cũng không có giận Eve. Người ta bảo đánh là thương mắng là yêu mà, Diamon quả quyết như vậy.

Không khỏi nói Diamon thực sự là một tên thê nô, cưng chiều vợ như mạng. Đứng trước mặt người yêu mình, có thể là vợ mình, Diamon liền trở thành: vợ nói gì nghe nấy Ma Vương đại nhân.

Khi hiểu ra nguyên nhân Eve cũng không chần chờ bước vào nhà tắm thay đồ, sau đó đưa cho Diamon.

Lấy được đồ, Diamon nói chuyện với Eve vài giờ nữa rồi về phòng, bắt đầu nâng cấp trang bị cho cô.

Nâng cấp trang bị cũng không quá lâu chỉ khoảng hai ngày là cùng. Nhưng trong hai ngày đó, Chén Thánh chiến tranh cũng biến đổi long trời lở đất.

Berserker bị Saber đánh bại, rời khỏi sàn diễn.

Emiya Kiritsugu bị Diamon phế bỏ nhưng vẫn duy trì được cho đến lúc Chén Thánh chiến tranh kết thúc. Tuy không có bị Kiritsugu bắt lấy uy hiếp Kayneth vẫn sử dụng lệnh chú buộc Lancer tự vẫn, vì lòng ghen tị.

Thật sự rất ủy khuất cho một vị kỵ sĩ trung thành.

Nhưng do có lẽ nhờ ăn ở tốt nên Lancer lại được Diamon lôi đi từ tay hai vị loli nào đó. Chuyện này chúng ta sẽ nói sau đi.

Rider cùng Archer cũng đại chiến một trận và như đã định. Rider chỉ có thể trở về Anh Linh Điện. Trước khi đi hắn xin hai vị loli đi gặp Diamon và lấy mất của hắn vài thùng rượu.

Đối với điều này Diamon cũng không tỏ ý kiến gì. Dù sao hắn có chút thích tên Rider này. Thẳng thắn không câu nệ tiểu tiết.

Sự ra đi của ba vị Servant đã đem Chén Thánh chiến tranh bước vào giai đoạn cuối cùng. Một trận chiến lớn ở Fuyuki là không thể tránh khỏi…..

Ngày mà Diamon phải xa Eve cũng không thể tránh khỏi….