Chương 22: Illya không nhớ Kiritsugu.

Khi Ma Vương Vô Cảm Có Tình Cảm

Chương 22: Illya không nhớ Kiritsugu.

Chương 22: Illya không nhớ Kiritsugu.

Irisviel chỉ nhìn thấy xung quanh mình là một màu đen tối, cô thẫn thờ bước đi trong màn đêm ấy. Irisviel thống khổ nhớ đến đứa con gái tội nghiệp của cô bị chính cha của nó giết chết. Con bé chỉ mới 5 tuổi mà thôi. Tại sao vận mệnh lại đối xử tàn nhẫn với cô và con gái cô như vậy chứ?!

Cô được tạo ra bởi Jubstacheit von Einzbern, cô được xem là một lọ chứa của Chén Thánh, một công cụ. Điều duy nhất mà cô mơ ước chính là được ngắm nhìn thế giới bên ngoài và Kiritsugu đã đến.

Gả cho hắn cô cảm thấy rất hạnh phúc, tuy những việc làm của hắn khiến cô chán ghét nhưng là một người vợ, cô chỉ cần yên lặng đứng sau ủng hộ hắn.

Ngày Illya ra đời, cô cảm thấy hạnh phúc và thỏa mãn với những gì mình hiện có. Cô mong muốn được như thế mãi mãi nhưng cô biết đó là điều vô cùng xa vời. Tuy vậy, cô vẫn mong khi bản thân mình biến mất cũng mang theo nỗi sợ hãi và tương lại u ám của con gái mình đi theo; con gái cô chỉ có hạnh phúc…

Nhưng vận mệnh lại tàn nhẫn đánh nát niềm hi vọng nhỏ nhoi ấy. Emiya Kiritsugu, người chồng mà cô hết mực yêu thương lại giết chết cô và con gái của cô, Illya.

Illya…Illya…Illya…Mẹ xin lỗi…Mẹ xin lỗi con…Mẹ đã không bảo vệ con thật tốt…

Irisviel cảm thấy thận hận bản thân mình, càng hận vận mệnh của bản thân. Nếu như cô không được tạo ra, nếu như cô không gặp Kiritsugu thì mọi thứ có lẽ sẽ thay đổi đi.

Thế nhưng…Trên đời này không có 'nếu như'.

''Ta, Diamon ban cho các ngươi thực thể…''

Diamon?! Ma Vương!!!

Tại sao hắn ở đây?!

Irisviel nghe một giọng nói vang lên trong màn đêm vô tận này. Cô nghe lời kêu gọi và thân ảnh của giọng nói đó xuất hiện trong hải não của mình.

Một thanh niên tóc đen, mắt đỏ, có một cặp sừng trên đầu, cả người được bao bọc bởi lớp áo giáp màu đen huyền ảo.

Trong mắt hắn cô bắt gặp sự lạnh lùng, tàn nhẫn, nó rất giống Kiritsugu. Nhưng họ khác biệt về hành động và suy nghĩ.

Emiya Kiritsugu, đồng bọn của chính nghĩa, hắn có thể giết chết bất cứ ai cản hắn bước trên con đường chính nghĩ, người già, trẻ nhỏ, phụ nữ…chỉ cần có giá trị lợi dụng cho 'hòa bình thế giới'. cho công lý, hắn không ngần ngại sử dụng, khi hết giá trị hắn liền giết chết họ. Kiritsugu có thể vì công lý, vì thế giới mà đánh đổi tất cả thậm chí là giết chết vợ con mình.

Ma Vương Diamon, hiện thân của cái ác, theo như hắn nói, trong thế giới của hắn chỉ có máu của kẻ thù cùng máu của hắn. Hắn luôn mang tân trạng bàng quan, không quan tâm đến mọi thứ xung quanh miễn là nó đừng làm phiền hắn. Theo như Rider nói, hắn rất lười. Hắn cũng không vô cớ giết chết người khác trừ khi họ tự tìm tới cửa dâng lên. Và điều khác biệt lớn nhất giữa hắn và Kiritsugu là hắn từ bỏ cả thế giới để bảo vệ người bên cạnh mình. Một điều mà Kiritsugu mãi mãi cũng không làm được.

Irisvirl vẫn nhớ rõ buổi tiệc rượu hôm kia, hắn điên cuồng, hắn tức giận đến mức gần như hủy diệt cả thế giới này khi Assassin tấn công Servant của hắn, Eve. Chẳng ai ngăn cản được hắn, nhưng chỉ cần một lời nói của Eve mà hắn dừng mọi hành động tàn phá của mình, hậm hực đi về.

Irisviel thật sự có chút hâm mộ lấy Eve. Bởi vì, bên cạnh Eve có một người nam nhân nguyện ý đối đầu cả thế giới, từ bỏ cả thế giới để bảo vệ và bên cạnh cô.

''Dùng thân linh hồn các ngươi đáp trả…''

Giọng nói ấy lại vang lên, Irisviel chỉ cảm thấy có một lực lượng thần bí nào đó đang bao phủ lấy cô.

''Sinh mệnh mới…Đến đây đi…''

Lực lượng thần bí kia không ngừng kéo cô đi về một hướng xa lạ, Irisviel chỉ cản thấy bản thân mất đi năng lực hành động chỉ yên lặng để lực lương kia kéo đi. Trong lòng cô lại ẩn ẩn có chút chờ mong, thật là kì quái!

''Cuồng hoan trong Vũ Khúc Phục Sinh…''

Một ánh sáng chói mắt chiếu thẳng vào Irisviel khiến cô không nhịn được mà nhắm mắt lại. Khi cô mở mắt ra, cô đã đứng trong một căn phòng và đứng trước mặt cô là người nam nhân, tóc đen mắt đỏ, trên đầu có một cặp sừng và mặc một chiếc áo thun đen và quần jean đen. Tuy thay đổi trang phục nhưng Irisviel vẫn có thể nhận ra người nam nhân đó là ai.

Ma Vương Diamon…

…………………………………………

''Hô…Rốt cuộc cũng xong. Nhiệm vụ của ta hoàn thành rồi nhá. Eve, đến cười một cái cho ta xem đi.'' Gương mặt Diamon có chút tái nhợt, thở phào một cái rồi quay qua Eve đòi tiền thưởng.

Diamon dùng ma pháp phục sinh, ma pháp cao nhất của chức nghiệp Vong Linh Vu Sư trong game TWOI. Game này không giới hạn player lựa chọn chức nghiệp của mình, chỉ cần ngươi trên lv.100 thì cứ mỗi lần tăng lên 20lv, ngươi có quyền chuyển chức nghiệp. Tất nhiên, những skill của ngươi về chức nghiệp kia vẫn giữ lại.

Nếu ngươi lựa chọn sức mạnh ma pháp, ngươi có thể lựa chọn trở thành Ma Pháp Sư, học tập đủ loại ma pháp không kể thuộc tính của nó, nhưng ngươi không học được Hắc Ám cùng Quang Minh ma pháp. Vì hai ma pháp đó thuộc về Ma, Quỷ tộc cùng Thần tộc. Khi lv của ngươi là 100 và ngươi phải cày đến lv.120 thì ngươi có thể học tập một trong hai loại ma pháp đó.

Còn ngươi lựa chọn sức mạnh vật lý, ngươi có thể lựa chọn Kiếm Sĩ nhưng ngươi không học được làm Cuồng Chiến Sĩ và Long Kị Sĩ. Cuồng chiến sĩ là chức nghiệp của Thú Tộc còn Long Kị Sĩ, ngươi chỉ có thể học làm một kị sĩ sau đó đến Long Tộc làm hơn trăm nhiệm vụ mà họ đưa ra để có được một con rồng. Long Kị Sĩ cũng có đườn tắt chính là nhân lúc có event thì cày nhiều vào, may mắn lại được tặng một con rồng và chuyển chức thành Long Kị Sĩ. Cũng như ma pháp, chỉ cần ngươi có đủ lv liền có thể học tập hai chức nghiệp đó.

Lại nói, Diamon cũng từ một cái event mà có được một con Hỏa Long Vương, nhưng hắn lại không có làm Long Kị Sĩ mà đem nó làm thú cưỡi bay qua bay lại trước khi có Hắc Huyền. Khi có Hắc Huyền hắn liền ném Hỏa Long Vương vào khu vật cưỡi và chỉ sử dụng Hắc Huyền từ đó. Hỏa Long Vương chỉ có thể ủy khuất ôm đầu chui vào WC khóc ròng.

Khụ…Trở lại vấn đề, Vũ Khúc Phục Sinh là ma pháp tối cao nhất của Vong Linh Vu Sư chỉ đạt được lv max mới học được. Trong game thì ma pháp này có thể phục sinh Ma Thần, đem hắn kêu gọi ra đánh tiếp mình và chỉ khi bản thân cho phép, Ma Thần mới có thể lui về. Tất nhiên, Ma Thần này mạnh hơn người sử dụng ma pháp, nếu không ngươi kêu ra làm cái mẹ gì?

Cũng nhờ ma pháp này mà Diamon đã đại náo Thần Giới một phen long trời lở đất.

Nhưng bên ngoài, ma pháp này thực sự có thể phục sinh bất cứ ai, ban tặng cho họ một cơ thể hoàn toàn mới và được cường hóa mạnh hơn người thường rất nhiều lần. Nhưng mỗi tội nó cần linh hồn người ngươi muốn phục sinh và ngốn rất nhiều ma lực.

Tuy Diamon có nguồn ma lực hầu như vô cùng vô vận nhưng bị hút đi ¾ ma lực chỉ trong chốc lát khiến hắn cũng có chút không tiêu, gương mặt cũng có chút tái nhợt.

Eve nhìn thấy gương mặt Diamon tái nhợt đi thì lo lăng đi đến đỡ lấy hắn, dịu dàng hỏi: ''Dia, ngươi có sao không?''

''Onii-chan…'' Est từ lúc nào cũng đi đến bên Diamon dùng tay nhỏ bé nắm lấy tay hắn, gương mặt lạnh lùng thường ngày nay đã bao phủ nỗi lo lắng.

''Không có sao, chỉ tiêu hao ma lực chút thôi, nghỉ một lát liền ổn…'' Diamon nhẹ nhàn nói. Cảm giác được quan tâm quả thật không tệ nhưng hắn cũng chẳng muốn hai người con gái quan trọng nhất của mình phải lo lắng.

''Iris!'' Saber nhìn thấy Irisviel thì vui vẻ kêu lên.

''Saber!'' Irisviel nhẹ nhàng hô. Sau đó cô bắt gặp thân ảnh nhỏ kế bên thì rơi nước mắt, cúi người xuống, run rẩy ôm chặt thân ảnh nhỏ kia,'' Illya…Illya..''

''Mẹ!!!'' Illya phục hồi tinh thần khi Irisviel ôm và ôm lại cô.

''Cám ơn ngươi, Ma Vương'' Saber biết ơn nhìn Diamon.

''Chuyện này…Rốt cuộc là sao?'' Lancer…Không, nên gọi là Diarmuid Ua Duibhne trầm mặt chốc lát rồi nhìn qua Diamon hỏi.

''À…Ta muốn có một kị sĩ trung thành vì mình chiến đấu đến chết, mà ngươi lại rất phù hợp nên ta phục sinh ngươi lại thôi, ngươi có mươn trở thành ta thương vì ta xông pha giết địch đến hơi thở cuối cùng sao?'' Diamon lạnh nhạt nhìn Diarmuid nói.

''Ta…Được rồi, ta đồng ý.'' Diarmuid thở dài, sau đó quỳ một chân trước mặt Diamon nghiêm túc nói: ''Ta, Diarmuid Ua Duibhne nguyện ý trở thành ngài kị sĩ, trở thành ngài thương, vì ngài mà chiến đấu đến hơi thở cuối cùng!!!''

''Tốt, đứng lên đi, ta cũng không đối xử tệ với ngươi đâu, nhìn lại thân thể mình đi, có chỗ nào khác không?''

Diarmuid nghi hoặc bước lại chiếc gương gần đó soi. Hắn kinh ngạc phát hiện nốt ruồi nguyền rủa dưới mắt trái của mình đã biến mất.

''Cái này…cái này…''

''Không phải ngươi rất ghét nó sao? Ta tiện tay xóa bỏ nó thôi, nếu ngươi muốn ta tặng lại một cái.''

''Không! Không cần, như vậy thật tốt biết bao!'' Có trời mới biết Diarmuid cỡ nào chán ghét nốt ruồi của mình. Chính vì nó mà hắn chưa bao giờ cảm nhận được một tình yêu thật sự. Gráinne yêu thích hắn cũng do nốt ruồi này. Bây giờ nốt ruồi đã biến mất, chứng tỏ hắn có thể cảm nhận một tình yêu thật sự đúng nghĩa. Diarmuid không có lí do muốn lại nốt ruồi này.

Ngay lúc này, Illya bỗng nhiên hỏi một câu khiến mọi người sửng sốt: ''Mẹ ơi, người kia là ai, tại sao lại bị trói đến thế kia, thật tội nghiệp!'' Illya chỉ tay về phía Kiritsugu vẫn đang nằm im tại góc phòng. Giọng nói của cô mang theo nghi hoặc cùng thương xót.

________________________________________________________________________________________________________

P/S: Lúc trước tác có chút nhần lẫn về tóc cùng mắt Diamon.

-Khi Diamon ở hình thái Quỷ: tóc đen, mắt đỏ..

-Hình thái Cáo: Tóc trắng mắt đỏ.

-Hình thái Con Người: Tóc đen mắt vàng.