Chương 20: Hồi Sinh (1).

Khi Ma Vương Vô Cảm Có Tình Cảm

Chương 20: Hồi Sinh (1).

Chương 20: Hồi Sinh (1).

Chén Thánh chiến tranh ngày thứ sáu.

Vốn dĩ Diamon đị bế quan nâng cấp trang bị cho Eve nhưng ngẫm nghĩ lại, nếu hắn không ra đi ăn, sợ rằng hai người con gái trong nhà cũng chẳng thèm đi đi, liền tạm dừng nâng cấp và đi ra ngoài.

Hiện tại hắn cũng không phải một mình nữa, nên bắt đầu suy nghĩ cho người bên cạnh mình.

Đánh chén một trận no nê từ nhà hàng gần đó, Diamon cùng Eve và Est bước chậm rãi về nhà.

Chén thánh chiến tranh chỉ còn hơn một ngày liền chấm dứt, hiện tại đây cũng chỉ còn có Rider, Saber, Berserker cùng Archer còn sống sót.

Lancer chết tin tức Diamon cùng Eve đã biết. Hắn cũng không có quá nhiều cảm giác cho vị kỵ sĩ này, Eve khi nghe nguyên nhân Lancer chết đi thì cảm thấy tiêc nuối cho vị kỵ sĩ một lòng trung thành thì chủ nhưng lại bị phản bội.

''Có cách cứu Lancer sao?'' Bỗng nhiên Eve cất giọng nói, đánh vỡ không khí im lặng giữa hai người.

''Có hứng thú với hắn?'' Diamon nhướng mày. Không lẽ Eve bị tên Lancer quyến rũ rồi sao?

''Không hứng thú. Chỉ là tiếc một tấm lòng trung thành bị chà đạp thôi!'' Eve liếc nhìn Diamon, nhẹ nhàng nói. Dù sao lúc đi phiêu lưu cùng Elgang, Eve cũng được Aisha và Rena dạy rất nhiều, tình cảm, cảm xúc con người. Biểu hiện của Diamon hiện tại, bên trong dữ liệu cô có một đáp án, chính là GHEN.

Rena có nói, khi con trai ghen chứng tỏ họ yêu mình nhưng đừng để quá trớn. Muốn họ hết ghen thì nên giải tỏa nghi hoặc của họ một cách chân thực nhất.

''Nasod bình thường có tính kháng ma thuật công kích rất thấp nhưng mà thuật phụ trợ (nguyền rủa) như của Lancer hoàn toàn không có tác dụng. Ta là Nữ Hoàng của Nasod, mọi tấn công vật lý lẫn phép thuật điều giảm đi rất nhiều. Hơn nữa ta cũng có vòng tay của người…Không phải sao…'' Eve trong lòng gật gù nhớ đến lời Rena dặn, liền bé ngoan làm theo.

Ừ nhỉ!!! Lúc đầu gặp Lancer, Eve bị ảnh hưởng một chút xíu, đó là do lúc đó Diamon vẫn chưa nằm mơ thấy quá khứ của Eve. Nhưng lúc nằm mơ bắt đầu cho đến kết thúc, vận mệnh của Eve hoàn toàn bị thay đổi do buff hắn mang lại. Hắn có thể trò chuyện cùng với cô trong mộng, lúc cuối còn đưa cô vòng tay.

Vậy là Eve không có bị Lancer quyến rũ mà là tiếc một tấm lòng trung quân của hắn.

Mà nói ra cũng đúng lắm. Chủng tộc của Eve bị loài người phá bỏ minh ước, phản bội lại Nasod và tiêu diệt chủng loài của cô. Eve thì bị King Nasod, Adam, cùng những Nasod khác chối bỏ, không nghe theo lệnh của cô nữa. Nói cách khác, Eve bị phản bội bởi chính chủng tộc của cô.

Khi trở thành Code: Empress, Eve lập trình cho những tôi tớ của mình với điều đầu tiên cùng quan trọng nhất chính là lòng trung thành.

Hiện nay, thấy một vị kỵ sĩ hết lòng vì chủ của nhưng lại bị phản bội thì cô có chút cảm thông cùng tiếc nuối lòng trung thành ấy.

Diamon nghe vậy liền hiểu bản thân mình suy nghĩ quá nhiều. Tuy rằng không thể trách hắn được. Sống trong một thế giới ngươi lừa ta ghạt, trắng đen trộn lẫn không phân biệt được, tâm hồn của hắn luôn bị ám ảnh bởi chúng.

Tuy nói Anime, Manga, game là thế giới ảo tưởng, vui sướng nhưng nó thật sự không có mặt đen tối của mình sao?

Cơ mà bị Eve nhìn thấu bản thân đang ghen, Diamon thất sự có chút xấu hổ.

''Nếu muốn phục sinh hắn cũng không phải khó, có chút rắc rối khi phải thương lượng với hai cái loli kia.'' Diamon ho khan một cái, che giấu sự xấu hổ của mình, nói với Eve.

''Có thể phục sinh?''

''Ừm, chỉ cần có linh hồn của hắn…''

''Onii-chan, mau nhìn…'' Est từ lúc ăn đến giờ vẫn im lặng nắm tay Diamon, hiện tại kéo nhẹ hắn một cái, kéo lấy sự chú ý của hắn.

Nơi Est chỉ thật ra là một người đàn ông mặt bộ đồ đen, trên tay còn ôm một bé gái có mái tóc màu trắng cùng đôi mắt đỏ đang vui vẻ cười nói với người đàn ông đó. Người đàn ông kia gương mặt mỉm cười nhưng Diamon có thể thấy sự tối tăm cùng quyết tuyệt thậm chí có ẩn ẩn một tia sát ý trong đôi mắt.

Emiya Kiritsugu

''Onii-chan, vết thương của hắn…'' Mặt Est đen lại nhìn cánh tay phải của Emiya Kiritsugu. Onii-chan bảo cô cắt đi cánh tay của hắn và không cho vết thương lành lại, nhưng hiện nay bên tay phải hắn lại có một cánh tay nguyên vẹn. Đây không phải là bảo Est rất vô dụng sao? Kể cả một yêu cầu nhỏ nhoi cũng không làm được.

Trong tâm trí bình tĩnh như mặt hồ ngày nào của Est giờ xuất hiện một ngọn lửa vô danh.

''Est, bình tĩnh nào, đó không phải là cánh tay người. Xem ra, trên người hắn xảy ra chút chuyện. Chúng ta đi xem xem.'' Như cảm nhận được sự tức giận cùng thất vọng của Est, Diamon đặt nhẹ bàn tay lên đầu an ủi cô. Sau đó nắm lấy tay Eve, cùng một lúc đem hai người ôm vào lòng, dùng thuật ẩn thân đi theo Emiya Kiritsugu.

……………………….

''Ừm…Đây là Einzbern tòa thành…vậy cô gái trên tay hắn là Illya đi. Tại sao hắn lại đem cô bé đến đây, còn có sát ý trong mắt hắn nữa. Xem ra cốt truyện có chút thay đổi rồi.'' Diamon đuổi theo Kiritsugu, âm thầm nghĩ.

Trong một căn phòng rộng rãi, bên trong có một chiêc giường lớn, trên đó có một người phụ nữ đang nằm. người phụ nữ kia cùng bé gái trên tay Emiya Kiritsugu có dung mạo mười phần tương tự. Irisviel von Einzbern

Illya nhìn thấy Irisviel thì vui vẻ kêu lên, bay nhào vào lòng cô: ''Mẹ!!!''

''Illya…'' Vốn dĩ rất suy yếu Irisviel khi nhìn thấy Illya giống như được uống thuốc tăng lực, bật ngồi dậy đó lấy thân ảnh nhỏ bé đang lao vào người cô.

Tuy Irisviel rất vui sướng khi gặp lại con gái của mình nhưng cô cũng rất nghi hoặc vì sao ngày giờ phút quan trọng của Chén Thánh chiến tranh thì Kiritsugu lại mang Illya đến đây: '' Kiritsugu, tại sao anh lại mang Illya đến đây?''

''Anh đã biết tất cả về Chén Thánh…'' Kiritsugu bước lại gần Irisviel, đem Illya mang ra khỏi tay cô và ôm cô bé vào lòng.

''Ừm??!'' Irisviel vẫn chưa hiểu rõ chồng mình nói gì.

''Một người đàn ông đã nói với anh, Chén Thánh đã bị ô nhiễm, một vũng bùn có thể tàn phá cả Fuyuki City, trong chớp mắt giết chết sáu tỷ người. Và hắn đã chỉ anh cách ngăn chặn điều đó xảy ra'' Kiritsugu lạnh lùng nói.

''Kiritsugu…'' Irisviel loáng thoáng đoán được ý nghĩ của hắn nhưng cô không dám tin vào suy nghĩ của mình.

''Anh xin lỗi…Vĩnh biệt…Illya…'' Kiritsugu chĩa họng súng vào đầu Illya, bỏ qua sự ngơ ngác không hiểu việc gì xảy ra của cô và…

Đoàng…

Bịch…

''Illya!!!'' Irisivel tuyệt vọng nhìn người nam nhân tàn nhẫn bắn chết bé gái trên tay rồi quăn cô đi không thương tiếc.

Eve cùng Est không thể tin nhìn vào việc xảy ra trước mắt. Tên nam nhân này thật sự bắn chết con gái của mình. Hổ dữ không ăn thịt con, tên này cả súc sinh cũng không bằng.

Est chỉ kinh ngạc trong chốc lát rồi bình phục lại. Lúc trước những điều còn tàn nhẫn hơn thế cô cũng đã chứng kiến qua. Tuy nhiên, Est thật sự khó có thể tha thứ cho tên nam nhân trước mắt của mình.

Eve thì lại khác, cô sinh ra không được bao lâu lại phải ngủ một giấc dài (do thằng cha nó thiếu trách nhiệm), khi tỉnh lại chỉ vài năm cô lại ngủ đi một lần nữa. Từ khi gia nhập Elgang, cô cũng có học nhiều thứ từ con người, cũng có tìm hiểu đôi chút về họ. Cô cảm thấy con người rất đơn giản cũng rất hiền lành trừ một số trường hợp ngoài lệ. Nhưng hôm nay cô lại chứng kiến một mặt khác đen tối hơn của con người. Khó trách, Diamon sẽ như thế chán ghét con người.

Eve khẽ nhìn qua Diamon và nhìn thấy gương mặt lạnh lùng thờ ơ như xem thấu tất cả. Eve cũng tự hỏi lúc trước Diamon đã trải qua những gì mới khiến cho tâm của hắn băng lạnh như đá thế này.

''Illya…Illya…Illya…'' Irisviel thống khổ bước xuống giường ôm chặt thân thể nhỏ bé của Illya, từng giọt nước mắt đua nhau rơi trên khuôn mặt xinh đẹp nay tràn đầy không thể tin, thống khổ, cừu hận…

''Tại sao? Kiritsugu…Tại sao anh làm vậy?!!'' Irisviel nắm lấy quần áo của Kiritsugu, nghẹn ngào nói.

''Tại sao lại chối…bỏ…Chén Thánh....Sao nỡ lòng….chối bỏ bọn em…'' Irisviel bị Kiritsugu bóp cổ, khó khăn nói qua hơi thở đứt quãng.

''Một bên là sáu tỷ người…'' Kiritsugu lạnh lùng nói.

''Ki..ri..su..gu..''

''Một bên là vợ con…Anh phải giết hai người...''

''Vì chính nghĩa…vì thế giới này…''

''Vì vậy…Xin em cùng con hãy chết đi…'' Kirisugu không còn giống trong anime nữa. Nếu trong anime, hắn còn đau đớn và khóc khi giết chết hai người dù cho đó chỉ là những ảo giác mà đống bùn mang lại. Nhưng hiện nay, hắn chỉ còn có tàn nhẫn và lãnh khốc, vô tình khi giết chết Irisviel và Illya.

''Master, có chuyện gì xảy ra, ta nghe tiếng khóc của Iris…''

Crắc…