Chương 25: Quán ngã chi danh, dĩ nhĩ chi tính (1)

Huyễn Thiên Địa: Thần Lực Chi Tranh

Chương 25: Quán ngã chi danh, dĩ nhĩ chi tính (1)

Chương 25: Quán ngã chi danh, dĩ nhĩ chi tính (1)

Tịch Nhiên nắm tay Sơ Âm dẫn đầu cùng nhóm Thân vệ bước vào Vô Linh Đài, ngồi lên vị trí cao nhất. Tất cả chấp chưởng phía dưới đều phải quỳ xuống.

"Cung nghênh Linh chủ!"

Tịch Nhiên cũng không cho họ đứng dậy. Sơ Âm đứng bên cạnh lạnh mặt nhìn họ. Linh tổ mẫu lúc này mới lên tiếng.

"Linh chủ, hôm nay dù có thế nào thì con cũng phải nghe ta. Chuyện hôn phối con phải lựa chọn theo lời thiên tượng, không phải muốn chọn ai thì chọn."

Tịch Nhiên à một tiếng, lại nhìn đến Tam trưởng lão đứng đó liền gọi lão.

"Tam trưởng lão."

Tam trưởng lão hơi giật mình, vội đứng ra. "Có thuộc hạ."

"Hôm nay ngươi đến đây là tự nguyện, hay là bị bắt ép?"

Đây là Tịch Nhiên vì Sơ Âm mà chừa đường lui cho lão. Nếu bây giờ lão không lui, thì món nợ này chàng cũng tính có phần của lão.

"Thuộc hạ…" Lão không biết trả lời thế nào. Một bên là cháu gái yêu quý, một bên là quy củ.

"Gia gia…" Sơ Âm gọi lão. "Nếu ngày hôm nay Linh chủ không đến đây kịp. Có phải người sẽ hùa theo bọn họ trừng phạt con?"

"Hỗn láo, ở chỗ này có chỗ cho ngươi chất vấn sao?" Linh tổ mẫu hét lớn. Bà không vừa mắt đứa nhỏ này, vừa ngạo mạn vừa bất phục.

Tam trưởng lão hoảng hốt ngẩn đầu, "Sơ Âm con nghe ta, đừng càn quấy nữa. Quy củ là quy củ."

Tịch Nhiên lại mở miệng cưng chiều, "Để nàng ấy nói."

"Gia gia, bây giờ người nói người bị ép buộc tới đây, người đứng dậy quay về con sẽ tin người."

Mặc Hiên đứng bên dưới nhíu mày. Gia gia thực sự rất cố chấp. Nhưng sao trách được, ai mà ngờ đến sự thật như vậy đâu.

Lúc này, các vị chấp chưởng khác lại đồng thanh hô.

"Thỉnh Linh chủ xem thiên tượng, lựa chọn hôn phối."

Sơ Âm im lặng không nói nữa. Tịch Nhiên lại nở nụ cười. Thản nhiên nói.

"Các ngươi muốn xem thiên tượng? Được, bổn tọa cho người mở thiên tượng để các ngươi vừa lòng." Nói rồi gật đầu với Mặc Hiên, hắn nhanh chóng đi xuống phía dưới, sau đó dẫn hai người một nam một nữ lên.

Đó là phụ mẫu của Mặc Hiên và Sơ Âm. Bọn họ nhiều năm nay đi ra ngoài bôn ba khắp nơi, chỉ nói là có nhiệm vụ, cũng không rõ là nhiệm vụ gì. Tam trưởng lão nhìn thấy con trai và con dâu thì kích động muốn đứng lên, nhưng lão kiềm lại được vẫn quỳ tại chỗ. Hai người đến trước mặt Tịch Nhiên hành lễ.

"Tất cả đều đứng dậy đi." Tịch Nhiên cho tất cả đứng dậy, sau đó mới nói với phụ mẫu của Sơ Âm. "Tinh Húc, Tử Vân, hai người mở thiên tượng đi, cho họ xem hôn phối của bổn tọa."

Sơ Âm đứng bên cạnh siết chặt tay, Tịch Nhiên lại nắm lấy bàn tay ấy vỗ về nàng. "Tin ta."

Tử Vân đưa ánh mắt dịu dàng nhìn nhi nữ của mình, bà cho nàng một cái gật đầu yên tâm rồi mới cùng phu quân bước lên đài trên cao. Đài nhỏ trên cao này mới chân chính là Vô Linh Đài. Giữa đài có một cái bàn đá khắc hoạ tiết cổ, Tịch Nhiên theo họ lên đài, lấy dao trích máu ở ngón tay nhỏ xuống bàn đá.

Tinh Húc và Tử Vân vốn là người trông coi Vô Linh Đài này. Bọn họ là tư tế của Linh tộc, đảm trách xem thiên tượng cho những việc trọng đại. Lúc này những giọt máu của Tịch Nhiên giống như bị bàn đá hút hết, những hoa văn cổ lại nổi lên màu máu. Tinh Húc và Tử Vân cùng đặt tay lên, lẩm nhẩm đọc một câu chú ngữ cổ. Không gian xung quanh Vô Linh Đài bỗng chốc trở thành một màn đen, chốc lát sau ngàn vạn tinh tú xuất hiện và xoay vần rồi dần ổn định, hiện lên một vì tinh tú biểu trưng cho Tịch Nhiên. Ngôi sao sáng ngời nhưng lại đứng lẻ loi một mình.

"Hôn phối của Linh chủ đâu?" Linh tổ mẫu mất một lúc mới nhận ra vấn đề. Bà nhìn sắc mặt bình tĩnh của Tịch Nhiên và phu thê Tinh Húc Tử Vân, trong lòng thầm hoảng hốt, "Không thể nào."

"Đợi…đợi một lúc nữa xem sao." Hữu hộ pháp thận trọng nói.

Nhưng mà Tử Vân ở phía trên đài nhỏ đã cho họ biết đáp án.

"Sẽ không có tinh tú nào xuất hiện bên cạnh đâu. Linh chủ đời này không có hôn phối chỉ định. Mệnh của người là một chữ ‘Cô’."

Cô trong cô quạnh. Đời này nếu dựa vào thiên tượng, Tịch Nhiên không hề có hôn phối. Sơ Âm nghe hiểu lời này của mẫu thân, nàng nhìn sang Tịch Nhiên ánh mắt phức tạp. Phía dưới tất cả mọi người đều bàng hoàng. Vậy Linh chủ của họ phải làm sao? Linh tộc này phải làm thế nào?

Nhưng trái với vẻ bàng hoàng của họ, Tịch Nhiên vẫn rất bình tĩnh như chính cái tên của chàng vậy.

"Năm mười tuổi sau khi biết thông lệ này, ta đã lén chạy tới đây nhờ họ mở thiên tượng." Tịch Nhiên khẽ nói, như là giải thích cho Sơ Âm nghe.

"Sau khi biết bản thân không có hôn phối ta cũng buồn bã một thời gian. Nhưng mà nàng biết không, sau khi nghĩ thông suốt ta cảm thấy như vậy thật may mắn. Bởi vì ta có thể tự do thành thân với người mà ta yêu thương."

"Linh chủ, người đừng hồ đồ." Linh tổ mẫu nghe được câu chuyện thì chen vào. "Thiên tượng chọn hôn phối là để tìm ra người có số mệnh và thể chất phù hợp. Nếu không có chỉ dẫn chúng ta đi đâu tìm người như thế? Người nên nhớ người mang Thần Lực gách vác cả Linh tộc, cả Huyễn Linh Địa này."

Tịch Nhiên nhếch môi, "Thần Lực. Thần Lực. Bổn tọa và tất cả các Linh chủ trước đây vì Thần Lực này chịu cái gì các người đâu phải không biết. Đừng nhắc Thần Lực với bổn tọa." Nói rồi chàng đứng lên cầm tay Sơ Âm. "Sơ Âm, giữa thể chất và số mệnh ta đã cải tổ thể chất của nàng. Để ngày hôm nay phụ mẫu nàng cải số mệnh cho nàng."

Tam trưởng lão run lên. Cải thể chất? Lúc nào? Không phải, đây chẳng phải là cấm thuật sao? Mấy người còn lại cũng bàng hoàng. Riêng Thanh Long Đường chủ lại không bất ngờ, cháu gái lão cũng qua một lần tẩy cốt như vậy, có cái gì mà ngạc nhiên. Nhưng lão mơ hồ cảm thấy đây dường như không đơn giản như vậy. Giống như Linh chủ có dự định khác. Lão đưa mắt nhìn cháu gái đứng trong hàng ngũ Thân vệ, ánh mắt sắc bén hơn, toát lên một khí chất thành thục. Lão bỗng cảm thấy nếu Linh chủ đã tự có cách của mình thì lão chẳng muốn xen vào nữa. Cho nên lão lặng lẽ quay đi.

Sơ Âm nhìn vào mắt Tịch Nhiên, đôi mắt ấy chỉ có hình bóng nàng. Vậy nên nàng lựa chọn tin tưởng chàng, cũng là tin vào phụ mẫu và đại ca không hại nàng.

"Được, ta tin chàng. Tin phụ mẫu, tin đại ca. Nhưng mà, chàng đây là tính kế ta. Cái gì mà cho ta lựa chọn. Đều đã xong hết rồi. Xong việc nhất định tính sổ chàng."

Tịch Nhiên sờ sờ mũi cười gượng. Tinh Húc đi đến xoa đầu Sơ Âm.

"Con yên tâm. Nếu có bất trắc, bọn ta dùng mệnh của mình đền cho con."

Sơ Âm lắc đầu, nàng cũng không cần bất kì ai vì mình đền mạng, con đường này là do nàng chọn. Tinh Húc và Tử Vân mỉm cười. Bọn họ bôn ba nhiều năm như vậy là để tìm phương pháp cải mệnh cho nhi nữ. Ngày hôm nay chỉ có thể thành công, không được thất bại. Dặn dò Sơ Âm mấy câu, hai người bước về phía trước, luân phiên đọc chú ngữ.

"Phúc vô song chí, kim nhật chí. Họa bất đơn hành, tạc dạ hành. "

"Thiên địa tuyệt tình, tam sinh hữu hạnh. "

"Vi nhật tinh, vi hà nhạc, vi địa linh. "

"Luân - chuyển – tinh - mệnh. "