Chương 13: Đẫm máu và ngờ vực

Hệ Thống Sinh Tồn Giả

Chương 13: Đẫm máu và ngờ vực

Vụ Ẩn Lang: Cấp 7
HP: 600/600
MP: 200/200
Chỉ là 600HP quái vật, cũng chẳng trụ được Lâm Phàm 2 lần công kích chính diện, bất quá nhờ vào tốc độ và sự linh động của nó mà vẫn giữ chân được Lâm Phàm tới lúc bầy đến.
"Ngao ô.. gào gừ.. ẳng ẳng"
Âm thanh vang động cả một góc khu rừng, bầy sói và Lâm Phàm đánh nhau liên miên từ sáng tới tận chiều tối. Đoạn chiến trường kia ồn ào đến mức cả những con Yêu thú cấp cao cũng không dám đến. Không ai rảnh mà lại đi gây một bầy yêu thú nhanh và giảo hoạt, cũng chẳng rảnh để gây sự với kẻ có thể gây sự với bầy yêu thú kia.
Những con sói bay ngang mặt đất cào sượt qua vai thiếu niên, thiếu niên tay cầm kiếm chém ngang éo những con sói. Một con sói lao tới từ dưới đất, thiếu niên không thương tiếc đá vào cổ họng nó, một tay cầm kiếm chém con yêu lang bay tới kia, một tay tóm lấy chân một con sói đập xuống đất. Lại một con sói bay tới cắn sượt lên gò má hắn, hắn vung nắm đấm đánh vào xương sọ con sói kia, lại có thêm một con sói cắn vào chân hắn, hắn không do dự đưa chân còn lại đạp lòi cả ruột con sói đó. Không cầu kỳ, không đẹp đẽ, chỉ có hắn né tránh,chém giết rồi lại tránh né. Không một chút chần chừ. Máu, từng mảnh nội tạng, xác chết yêu lang tứ tung khắp nơi. Trên người hắn tân thủ bộ đồ cũng rách rưới không chịu được.
"ẳng ẳng.. phịch" khi con sói cuối cùng bị đâm xuyên cổ họng, hắn cũng ngã xuống đất.
HP: 3/600
MP: 24/200.
12 cái bánh quy hắn ăn 11 cái, 11 chai nước suối hắn uống 6 chai. Đủ thấy hắn chiến đấu ác liệt cỡ nào. Nhưng cũng chưa đủ tính, cho dù trâu máu tới đâu hắn cũng không chịu được một bày sói cắn xé, cũng may có có Sharingan góp phần giúp hắn tránh né mới được sống sót tới bây giờ. Mệt mỏi nằm dưới đất, đợi HP cùng MP khôi phục chút ít hắn mới đi lại con suối lúc trước tắm rửa. Máu là thứ cuốn hút động vật, với thể trạng hiện tại của hắn, Lâm Phàm không có tự tin một mình chống Mafia. Lúc trước điên cuồng chiến đấu là vì ảnh hưởng của Sharingan làm tới, giờ cũng đã bị phát tiết ra ngoài. Lâm Phàm bây giờ ngộ nhận rằng thế giới này là một cái giả lập game, nhân loại là NPC, yêu thú là Quái vật. Hắn đã vứt sang một bên cái ấy náy giết người. Tắm xong hắn leo lên một cành cây nằm. Ách..thật giống khỉ, cũng đã 2 ngày rồi mà hắn vẫn chưa tìm được một chỗ ngủ nào khác, thậm chí cũng không lót rơm làm giường được, thật là uổng phí bao lâu xem chương trình sinh tồn. Nhưng hiện tại Lâm Phàm đang suy tư, lúc nãy chiến đấu hắn phát hiện ra, hắn không kích hoạt Phong lôi kiếm quyết được, nếu không thì đã không khó khăn và tàn bạo huyết tinh như thế. Hắn cũng phát hiện ra Đại hoả cầu thuật cũng dùng không được, kiếm hắn chém những lần đầu thậm chí còn chẳng xuyên nổi qua da lũ sói kia. Lần trước thi triển bạt kiết thuật hay Hoả cầu thuật đều là nhấn 2 lần vào biểu tượng của hệ thống mà dùng. Hơn nữa Bạt kiếm thuật vì hệ thống mà cưỡng ép đưa tư thế của hắn lên một kiếm sĩ chân chính chứ bản thân hắn vẫn là con gà mờ không biết dùng kiếm. Lần này hắn hét to Hoả cầu thuật hay Phong lôi kiếm quyết mà vẫn chẳng phát huy ra được. Không phải trong truyện cứ hét tên kỹ năng là sẽ ra chiêu sao? Tất nhiên là hắn lầm, hét tên kỹ năng là một cách gợi não bộ lại cách thi triển kỹ năng. Mỗi người học đều là tuyệt học vô số, không có cách nhớ ra thì làm sao mà thi triển, nhầm lẫn sẽ gây tẩu hoả nhập ma hoặc thậm chí là phản phệ tới chết.
"Không lẽ không còn cách nào khác dùng chiêu sao?" tưởng tượng tới cảnh đang đánh nhau dữ dội mà phân tâm đi kích cửa sổ hệ thống. Hắn chắc chắn chết không nghi ngờ. Nghi vấn nối tối nghi vấn, Lâm Phàm suy nghĩ tới tận tờ tờ sớm mới nghĩ ra cách giải quyết. Hắn thử với Đại hoả cầu thuật, vì môn này hắn đã dùng tới 100 lần hơn mới nâng cấp lên làm Đại hoả cầu thuật.
: Ngươi đã là một cái trưởng thành Uchiha tộc nhân. Gây ra 300 (+ 20% trí lực) sát thương phép lên một vùng chỉ định. Sử dụng hao tốn 50MP. Countdown: 10 giây.