Chương 73: Vô Hải vs Vô Địa

Chúa Tể Hải Dương

Chương 73: Vô Hải vs Vô Địa

Chương 73: Vô Hải vs Vô Địa

Nhưng khác với Chí Duy, điều mà làm cho Anh Thư bất ngờ và ngạc nhiên chính là về trí tuệ chiến đấu của Vô Địa.

"Vào khoảnh khắc đó, cậu ta đã cố tình lao về phía trước giả bộ như mình đang bị mất đà để dụ tên kia tấn công."

Nhớ lãi khoảnh khắc ban nãy, Anh Thư bắt đầu suy nghĩ và phân tích trong đầu.

"Bằng khả năng cân bằng và điều khiển cơ thể hoàn hảo của mình. Vô Địa hoàn toàn đủ sức để xoay người và phản đòn ngay sau khi tên kia vừa né ra. Nhưng hắn lại cố tình tỏ ra mất đà mà lao lên để lộ ra sơ hở để tên kia nhắm vào."

"Mà ngay khi tên kia vừa tung đòn, chắc chắn hắn sẽ mất đà và không thể nào ngay lập tức tránh đòn hay đỡ lại. Vô Địa đã tận loại bỏ mọi khả năng mà tên kia có thể né hoặc đỡ ra để có thể tạo ra một đòn tấn công hoàn hảo. Nhìn thì cốt đột mà não cậu ta hoạt động cũng nhanh đấy chứ."

Sau đấy, Anh Thư lại nhìn về phía của Vô Hải cũng bất ngờ không kém mà nói.

"Mà tên kia cũng đáng ngạc nhiên thật, giấu rất kỹ năng lực của mình rồi mới tung ra vào phút chót, hơn nữa khả năng phản ứng lại đòn tấn công bất ngờ của Vô Địa cũng rấy nhanh. Rốt cuộc thì cậu ta có bao nhiêu năng lực vậy?"

Mà ngay lúc này, Vô Địa bổng dưng đạp mạnh xuống đất, khiến mặt đất nứt ra rồi lao lên tung một đấm về phía Vô Hải.

Mà Vô Hải chỉ đơn giản là nâng Đinh Ba lên, chỉa về phía Vô Địa. Một quả cầu nước liền từ ngực Vô Hải trào ra, lần theo tay cầu rồi bay về phía mũi nhon dài nhất của thanh Đinh Ba nhưng tụ lại thành một quả cầu nước khổng lồ do sáu quả cầu nươc tụ lại mà thành

Vô Hải nắm chặt Đinh Ba, xoay người rồi vung cái thật mạnh, trông như đang ném thẳng cả quả nước về phía Vô Địa vậy.

Vô Địa phản ứng kịp thời, nâng hai tay lên đỡ, nhưng lực đánh của quà cầu nước cực kỳ mạnh mẽ, lại có thể đầy thẳng cậu về phía sau tận hai bước.

"Hè hè." Vô Địa nghiến chặt răng mà nở ra một nụ cười, sau đấy liền vung tay mà lao lên như không có chuyện gì xảy ra hết cả vậy.

Sau đấy cậu tiếp tục lao lên nhưng liền giật mình với khung cảnh trước mặt mình.

Vô Hải dùng tay trái nắm chặt đinh ba, mà đằng sau cậu kà khoảng mười hai quả cầu nước gìđang lơ lửng trên không trung.

Vô Hải vung tay một cái, mười hai quả cầu nước liên tục bắn thẳng về phía Vô Địa. Vô Địa lần nữa nâng tay lên lỡ, hai chân bám trụ mạnh xuống dưới mặt đất.

Hơn cả chục quả cầu nước liên tục đâm thẳng vào tay Vô Địa rồi từ từ đẩy lùi cậu đồng thời cản lại cả tầm nhìn của Vô Địa.

Mỗi một quả cầu nước đều rất mạnh mẽ, đủ để đâm nát cả một bức tường nhưng lại chỉ đủ để khiến cho tay Vô Địa đỏ lên và làm cho cậu thấy hơi đau một chút mà thôi.

Sau khi loạt mười hai viên đạn nước kết thúc. Vô Địa liền bỏ tay ra thì đã không thấy Vô Hải ở đâu cả rồi.

Mà lúc này Vô Địa bỗng dưng cảm thấy nguy hiểm, mắt liền liếc nhanh sang bên trái. Chỉ thấy Vô Hải không biết từ bao giờ đã xuất hiện ở bên cạnh cậu, nắm chặt Đinh Ba, vung ra một phát chí mạng vào giữa cổ Vô Địa.

Vô Địa vội vàng nâng tay lên ngăn cản thì liền bị Đinh Ba quật một phát cực mạnh bay thẳng ra ngoài đụng đổ cả bức tường ở bên cạnh cách đấy không xa.

Vô Hải thừa thắng xông lên, bổng dưng Vô Địa từ trong đám khói bụi bay ra. Vô Hải căn chuẩn, trảm xuống một phát cực mạnh nhắm vài giữa đầu Vô Địa.

Vô Địa dùng cánh tay trái đang bị thương sau phát quật của Vô Hải, nằm chặt lấy thanh Đinh Ba đang trảm xuống rồi tụ lực khiến gân xanh nổi lên không ngừng, đấm một cú cực mạnh vào giữa ngực Vô Hải.

Mà bàn tay của Vô Địa cũng bắt đầu không ngừng tuôn máu ra như suối chảy.

Hải Kỳ điều khiển ba cái Xúc Tua lần nữa lao ra chặn đòn, 'Đùng' một tiếng. Cả ba cái xúc tua đồng loạt bị đấm vỡ nát ra thành nước còn Vô Hải thì bị lực chấn động còn dư lại của cú đấm đấm văng thẳng vào trong căn nhà đối diện.

Vô Hải đâm nát bức tường bên ngoài rồi nhưng vẫn không lại mà tiếp tục bay đi, đâm vỡ bức tường thứ hai rồi bay thêm một đoạn nữa mới dừng lại được.

"Vô Hải!" Chí Duy lập tức lo lắng hét lên nhưng vẫn không can thiệp vào.

Vô Địa bổng dưng hơi mất đà mà hướng xuống mặt đất. "Ái chà chà, nặng quá ta, cũng cỡ một tám mươi ký đấy?"

Vô Địa ước lượng một chút rồi xách theo Đinh Ba lao ra, nhảy lên dùng tấn công Vô Hải.

Vô Hải nhăn nhó mà đứng dậy, cơn đau từ sau lưng truyền đến khiến cậu cảm thấy đau đớn vô cùng. Nhưng khi nhìn thấy Vô Địa đang chạy tới thì cậu liền hoảng hồn mà nhảy sang một bên né tránh.

Rầm! Vô Địa nắm chặt định ba, đập thẳng xuống mặt đất khiến sàn nhà lan ra những vết nứt vỡ rộng tới năm mét, đất đã vỡ tung mà bay hết cả lên.

Vô Hải tụ lực đá thật mạnh vào cằm Vô Địa khiền cậu bật ngược ra sau rồi lao ra lên một gối vài mặt cậu.

Đùng! Gối của Vô Hải bị cậu dùng hết sức lực đục thẳng vào giữa mặt Vô Địa, làm mũi của Vô Địa gãy ra làm đôi, máu chảy tràn trề.

Nhưng Vô Địa lại nghiến răng mà cười vung nắm đấm về phía Vô Hải. Vô Hải vội đạp xuống mặt đất nhảy lên rồi xoay người trên không, dùng đầu gối đập thẳng vào giữa đầu Vô Địa.

Mặt của Vô Địa bị Vô Hải dùng đầy gối đánh cho chúi mặt xuống đật, đập thẳng đầu vào sàn nhà.

Nhưng bổng dưng, Vô Địa nắm lấy chân của Vô Hải.

"Bỏ Mẹ Rồi!!" Vô Hải lập tưc sợ hãi, vội rút chân ra nhưng không thành. Thế là Vô Địa liền nắm lấy chân cậu, kéo cậu lên, dùng lực rồi đập thật mạnh vào quấy đá bên cạnh mình.

Rầm! Đầu Vô Hải đập thẳng vào trong thành đá khiến nó nổ tung rồi vỡ nát ra thành từng mảnh. Xương sọ của cậu cùng bị nứt, máu bắt đầu tuôn ra, đầu óc cảm thấy vô cùng choáng váng.

Vô Hải vươn tay, gọi Đinh Ba trở về trên tay mình rồi đâm một phát thẳng vào tim Vô Địa, nhưng do đang bị choáng nên Vô Hải đã đâm hụt vào vai.

Đinh Ba sắc bén vô cùng, đâm xuyên qua cả vai Vô Địa, cắt gãy cả vài đoạn xương sườn của cậu ta.

Vô Địa cảm thấy cơn đau, giật mình một chút nên Vô Hải liền nhân cơ hội này đá bay cậu ta ra ngoài.

Sau đấy Vô Hải từ từ chống Đinh Ba mà đứng dậy, hơi hơi lắc đầu để ngăn tạm cơn choáng một chút.

Vô Địa cũng lấy vết thương đang không ngừng tuôn ra từ vai, cố nén cơn đau mãnh liệt truyền tới mà chống lấy măt đất từ từ đứng dậy.

"Hà hà, tao biết mà, mày cũng khá đấy. VÔ HẢI!!" Vô Địa đứng dậy, cười lớn rồi gầm lên mà nói.

"Câm con mẹ mày mồm vào đi con súc vật này nữa. Đánh đếch gì mà đau thế hả? VÔ ĐỊA!!" Vô Hải củng bức tức mà gầm thét lên cực lớn, sau đấy dùng hai bàn tay nắm chặt Đinh Ba lại, hơi hạ thấp trọng tâm xuống chuẩn bị lao lên.

Vô Địa cũng nằm chặt lại nắm đấm của mình, kéo nắm đấm hết cỡ ra sau trong khi chân vẫn hướng về phía, quấn người và ngã ra sau lại ở một góc độ không tưởng, như là đang chuẩn bị để đón lấy đòn tấn công đến từ Vô Hải.

Sau đấy Vô Hải đạp đât, lao thẳng về phía trước, nhảy lên, nắm chặt Đinh Ba tới mức gân xanh nổi lên như muốn toạc ra, vào tư thế nhưng chuẩn bị đập xuống một phát thật mạnh vậy.

Còn Vô Địa cũng căn đúng thời giờ mà vung mạnh tay, mượn lực tay xoay mạnh người, mượn lực cơ thể tăng lực và tốc vung ra cú đấm tới từ tay phải.

Ngay khoảnh khắc khi mà Đinh Ba của Vô Hải và Nắm Đấm của Vô Địa sắp sửa đung vào nhau thì bổng dưng một tiếng gào vang lên.

"ĐỦ RỒI!!"

Tiếng gào vang lên xong vị trí của hai người Vô Hải và Vô Địa bổng dưng bằng một cách thần kỳ nào đó đã hoán đổi cho nhau.