Chương 79: Đánh Nhau Kịch Liệt

Chúa Tể Hải Dương

Chương 79: Đánh Nhau Kịch Liệt

Chương 79: Đánh Nhau Kịch Liệt


Ở phía bên kia, Len nghiêng người nhẹ nhàng tránh né cú đấm của Vô Địa rồi xoay người đá một cái vào người cậu để phản công.

Vô Địa vội nâng tay lên đỡ, đồng thời cũng nhảy về phía sau, ngăn chặn tối đa lực công kích mà Len gây ra trên cậu.

Anh Thư tiếp cận từ đằng sau Len, cô nắm chặt cây cán rồi vung mãnh thanh kiếm đi.

Nam Thiên Kiếm Kỹ - Thức Thứ Hai - Trùng Vũ!!

Lập tức, trên cơ thể Len xuất hiện ra ba đạo vết thương đều nhau, đều đâm xuyên vào trong cơ thể, chạm đến cả xương lẫn nội tạng của hắn ta.

Với con mắt người thường, sẽ chỉ kịp thấy Anh Thư rút kiếm ra rồi bổng dưng thấy ba vết thương kéo dài từ bụng tới tận vai Len và nghĩ rằng Anh Thư trong nháy mắt đã trảm ra ba phát chém liên tiếp.

Nhưng người trần mắt thịt nào phát hiện được thực tế, Anh Thư đã chém một lúc được tận sáu phát! Sáu phát liên tiếp ba điểm khác nhau trên cơ thể Len rạch ra ba đường trên cơ thể hắn.

Gương mặt Len tỏ rõ vẻ kinh ngạc, nhưng đồng thời hắn cũng vung cước ra thẳng về phía Anh Thư.

Anh Thư vội nâng kiếm lên đỡ nhưng cô vẫn bị cú đá của hắn ta đá cho đâm thẳng vào cái cột đá bên cạnh, khiến nó run lên rồi sụp đổ xuống một mảng to lớn.

Anh Thư khặc ra một tiếng ho khan, cảm giác đau đờn không gì tả được xông thẳng từ xương sườn của cô lên.

Vô Địa lao lên tấn công Len, Len như đã biết trước liền xoay người, chém ngang một phát về phía Vô Địa. Vô Địa bổng dưng chúi người xuồng về phía trước nè được phát chém đầu tiên của hắn ta

Len thấy vậy thì liền dùng thanh kiếm còn lại chèm thắng xuống đầu Vô Địa. Đang ở trong tư thế chúi người về phía trước, Vô Địa chắc chắn sẽ không thể nào né được đòn trảm này.

Thế nhưng Vô Địa vậy mà lại làm được, ở tư cúi người, cậu lật ngược cơ thể mình về bên trái khiến chân phải rời khỏi mặt đất và làm cậu đứng ở tư thế cúi người nhưng chỉ đứng bằng một chân, việc duy trí tư thế này là gần như không thể nào làm được.

Vậy mà Vô Địa vẫn thực hiện được nó, cậu lật ngược người của mỉnh ra sau, khiến lưng chiếu dưới đất măt hướng lên trời đồng thời còn hoàn hảo né được cú chém của Len

Phát của Len hụt xuống đật tạo ra một vết rạch dài tới năm mét ờ trên đấy. Gương mặt của hắn cùng cùng gương mặt của Vô Địa đặt song song với nhau.

Dưới lớp mặt nạ đó, Vô Địa đang cười một nụ cười quái dị, vui vẻ, thích thú, chứa đây sự hiếu chiến và bạo lực và thuần khiết như một đứa trẻ vừa tìm thấy cái gì đó rất vui vậy.

Vô Địa vung hai tay ra, nằm chặt lấy chân của Len. Tròng mắt của Len co lại như cảm thấy nguy hiểm.

Nhưng không để cho hắn phản ứng kịp, Vô Địa đã chặt chân của hắn rồi bật người dậy ở tư thế ngửa lưng vuông góc với mặt đất, rồi thuận đà vung tay, đập thật mạnh cả cơ thể len xuống mặt đất.

Rầm!! Cả phần cơ thân trên của Len đập thật mạnh vào trên nền nhà, mặt đất bị đục ra một lỗ, những vết nứt chằng chít xuất hiện và lan ra như vừa có quả tạ nặng cả tră. tấn nào đó vừa rơi xuônt và tạo ra một cái hố rộng năm mét.

Hộp sọ Len nứt ra, máu bắt đầu chảy ra khắp nơi trong thất khiếu vủa hắn, não của hắn bị chấn động mạnh khiến hắn choáng váng vô cùng.

Nhưng chưa kịp để cho hắn hoàn hồn, Vô Địa đã lần nữa xoay người đập mạnh cả cơ thể hắn xuống mặt đất, làm cho cả căn phòng nảy rung lên như có động đất vậy.

Sau khi ăn phát thứ hai Len đã kịp hoàn hồn trở lại, hắn liền tạo ra hai thanh kiếm máu mới chém vào tay của Vô Địa. Nhưng Vô Địa đã kịp thời rút tay ra trước khi hắn kịp chém trúng cậu, sau khi thả tay ra, Vô Địa liền xoay người rồi tung một cước đá bay hắn ra xa.

Khi Len còn đang bay đi vì cú đá của Len thì Chí Duy cũng đồng thời nâng nòng súng lên, ngắm chuẩn vào vật thể đang chi chuyển với tốc độ cao là Len rồi bóp cò!

Một loạt đạn được nã ra liên tục phóng thằng về phía Len, nhửng viên đạn này tuy chỉ đâm vào da của Len hơi sâu một chút mà thôi, nhưng chồng chất lên cũng đủ để liên tục đục ra cả đống lỗ máu trên người hắn ta.

Đùng!! Len đâm thẳng vào bức tường phía xa khiến vỡ ra rồi sụp xuất làm cho khói bụi mù mịt vung lên không ngừng.

Len kéo theo cơ thể lôi thôi của mình mà từ từ bước ra, từng viên đạn găm vào trong cơ thể của hắn bị khả năng hồi phuc điên rồ ấy đẩy ra ngoài, chưa tới hai giây toàn bộ vết thương trên người của hắn đã hoàn toàn hồi phục.

Nhìn thấy khả năng hồi phục điên rồ gần như là không có giới hạn này, Chí Duy cảm thấy khó chịu vô cùng, dù có đáng hay giết hắn bao nhiêu lần đi chăng nữa, hắn vẫn có thể ngay lập tức hồi phục lại mà không gặp khó khăn gì cả.

Len lắc bẻ bẻ cổ của mỉnh vài cái rồi dùng tốc độ vô cùng kinh khủng lao đến ngay trước mặt của Vô Địa. Vô Địa giật mình lùi lại, hoàn toàn không hề phản ứng kịp lại tốc độ của Len, cậu thậm chí còn không biết rằng hắn đã tiếp cận mình từ lúc nào

Len hai tay hai kiếm, vung ra chém thẳng về phía Vô Địa. Vô Địa vội vung hai tay ra chặn lại để ngăn không cho hai thanh kiếm chém vào cơ thể của mình thì liền bị Len xoa người, vung chân đá một phát cực kỳ mạnh mẽ vào bụng

Rầm!! Đùng!! Cơ thể Vô Địa như là đạn pháo bay thẳng lên trên, đâm thủng trần nhà khiến đất đá rơi xuống tạo ra một cái lỗ to tướng ở trên đấy.

Vô Đia khặc một tiếng ho khan, chịu đựng cơn đau kinh khủng từ bụng và lưng truyền tới. Cậu rơi trên sàn nhà, nằm bên cạnh hố rõ to mà ban nãy cậu đá tạo ra.

Khi Vô Địa đang cố đứng dậy thì liền nhìn thấy Len không biết từ khi nào đã lao lên và đang chuẩn bị dùng kiếm máu chặt đầu cậu ra.

Vô Địa vội vàng vung cước, đá gãy chân Len khiến phát chém của hắn bị hụt rồi bật người ra đằng sau.

Chân của Len đã bị gãy hắn nhún người xoay trên không một cái rồi nhẹ nhàng đáp xuống đất, và chỉ trong cái khoảnh khắc khi hắn xoay người trên không đấy, cái chân bị gãy của hắn đã hoàn toàn lành lặn trở lại.

Bổng dưng Len như cảm nhận thấy một cái gì đấy, liền quay người ra sau, dùng kiếm chặn lại phát chém chí mạng của Anh Thư.

Anh Thư cắn rắn dùng thêm sức cố để đẩy lùi Len. Len gồng sức, nắm chặt hai thanh kiếm, đánh bất Anh Thư ra ngoài.

Anh Thư bị đẩy lùi lại, mất thế mà ngã ra sau, Len xoay người chuẩn dùng cả hai thanh kiếm chém Anh Thư ra làm ba mảnh thì bổng dưng, Vô Địa từ đằng sau lao đến. Tung một đấm đấm vỡ hộp sọ của Len đập thẳng đầu lẫn cả cơ thể của hắn ta vào bức tường đối diện.

Từng mảnh xi măng sập xuống Len bị Vô Địa đấm cho bay ra luôn bên ngoài.

Xẹt... bổng dưng hai vết thương dài không biết từ đâu ra xuất hiện trên cánh tay phải của Vô Địa khiến dòng máu đỏ tươi phun ra không ngừng.

Vô Địa nhìn cánh tay của mình, cậu bổng dưng gồng lên một cái khiến cơ bắp trên tay phải của cậu cũng gồng lên lên theo, chúng trở nên rắn chắc hơn, gav khối cơ trong ràng nét hơn hẳn thậm chí còn có cả gân xanh nổi lên.

Điều đăc biệt nhất là, vết thương trên tay của Vô Địa đã hoàn toàn bị Vô Địa dùng sức để ép buộc nó khép kín lại, ngăn không cho máu chảy ra nữa.