Chương 31: Giải Phá Ổ Bắt Cóc

Chúa Tể Hải Dương

Chương 31: Giải Phá Ổ Bắt Cóc

Chương 31: Giải Phá Ổ Bắt Cóc


"Tôi và đồng bọn của mình làm theo lệnh của một người bí ẩn, hắn hứa sẽ cho chúng một khoản tiền lớn hơn nữa sẽ không tố chúng về mấy việc mà chúng tôi đã làm trước đây." Tên bắt cóc bị hai người Vô Hải dùng dây trói lại. Hắn bắt đầu trả lời những gì mà hắn biết.

"Nghĩ đi nghĩ lại thấy đường cũng tốt, mà hắn lại còn dọa giết nếu chúng tôi không làm theo, nên bọn tôi đã chấp nhận làm việc cho hắn. À đúng rồi, cứ cách vài hôm là hắn lại đem số con tin đấy đi đâu ấy tôi không rõ nữa."

Sau đấy, Vô Hải cùng Chí Duy hỏi địa điểm hắn cất dấu con tin, hang ổ của hắn, có mấy người địa hình ra sao các loại.

"Được rồi giờ thì nhớ này thằng khốn, nếu mày bọn tao bị tập kích hay mày nói xạo dù chỉ một câu thôi. Bọn tao sẽ quay lại đây và chém bay đầu mày, và dù bọn tao không quay trở lại được thì quả bom chết tiệt được bọn tao chôn dưới tòa nhà này sẽ nổ tung, rõ chưa?" Vô Hải nắm lấy đầu tên bắt cóc rồi cười gằn đe dọa hắn.

"B...b..bom ư?!" Hắn vừa dứt lời, Vô Hải liền đá thẳng vào mặt khiến hắn ngất ngay tại chỗ. Chí Duy lôi ra một ống kiêm tiêm chứa thuốc ngủ, bơm vào người hắn.

"Với thứ này hắn sẽ ngất tầm mười tiếng đấy." Chí Duy lầm rồi quay sang mở miệng nói với Vô Hải hới giọng điệu đùa nghịch.

"Bom cơ đấy, mày nổ cũng to quá."

"Câm mồm rồi đi thôi nào." Vô Hải chửi lại một câu cho có lệ, sau đấy hai người gọi xe taxi, Vô Hải bơm đầy nước trong thùng rồi xách nó lên xe đi tiếp.

Hai người chạy thật lâu, đến một khu vực hẻo lánh. Cả hai liền trả tiền, xuống xe sau đấy theo địa chỉ của tên bắt mà đến một khu nhà nghèo tan hoàng.

Vô Hải cùng Chí Duy đi đến đúng một cái nhà với một cái cửa kéo đang hở ra, bên trong là một vài tên cô đồ đang ngồi đánh bài cười nói với nhau.

Chí Duy mang hai cái mặt nạ ra, một cái có hình một con thủy quái màu đen, cái còn lại có các loại hình vuông, hình chữ nhật đè lên nhau. Chí Duy đeo cái mặt nạ có các loại hình lên rồi đưa cái còn lại cho Vô Hải.

Vô Hải đeo lên rồi nhìn Chí Duy, hai người gật đầu với nhau. Ngay sau đấy, vị trí của Vô Hải và một tên trong bốn tên bên trong thay đổi với nhau.

Không đợi ba thằng còn lại phản ứng lại được, Vô Hải liền vung ra Đinh Ba đánh ngất một thằng rồi sau đấy đá ngất một thằng đi.

Đơi khi tên còn lại kịp phản ứng lại rút đao ra thì thì Vô Hải đã hạ được hai tên. Tên kia lao lên tấn công thì bị cậu vung Đinh Ba đánh ngất nằm một chỗ.

Vô Hại lại gần cánh cửa dùng Đinh Ba đập gãy ổ khóa, ở bên ngoài, Chí Duy với khẩu súng điện trên tay đã bắn ngất đi tên còn lại.

Chí Duy lôi tên thứ tư đi vào rồi đóng cửa lại.

"Theo tên kia thì ở trong đây còn có một cái đường hầm ngầm thì phải." Chí Duy mày mò một hồi, liến tìm ra một cái đường hầm nằm dưới mặt đất phía dưới cái tủ ở một góc.

Hai người Vô Hải cùng Chí Duy đi xuống ka không biết rằng, ở bên ngoài cách đấy vài trăm mét. Một tên côn đồ khác đã chứng kiến tất cả việc này, vội vàng gọi cho ai đó.

"Alo, thưa ngài. Có hai tên lạ mặt đang đột nhập vào bên này ạ, vâng ạ, tất cả chúng nó đều đã bị hạ gục hết rồi. Vâng, vâng ạ."

Vô Hải và Chí Duy lẫn đám bắt cóc đều không biết, người đã ra lêng cho chúng hành sự luôn cử một người theo dõi nhất cử nhất động của chúng, có biến liền báo....
Vô Hải và Chí Duy nối đuôi theo nhau xuống tầng hầm này, đi xuống hết bậc thang là một hành lang noo dài về phía trước. Ở cuối hành lang là một cánh cửa sắt có hai tên hộ vệ đang canh chừng.

Nhận thấy được có người đang đi tới thì hai tên hộ vệ liền quay lên nhìn, thì thấy một thằng cầm subg và một thằng xách theo một cái thùng nước đỏ, hắn đang định nói gì đó thì liền giật mình hét lên.

"Bọn mày là ai--"

Xẹt--! Chí Duy bắn ra một phát súng điện đánh ngất tên vừa la lên. Chí Duy thay đổi vị trí của mình với tên còn lại rồi để Vô Hải đấm một phát vào giữa má của hắn, đánh ngất hắn tại chỗ.

Vô Hải tiến lên, dùng Đinh Ba, cạy cái cửa sắt ra. Khi vừa mở cánh cửa ra, Vô Hải và Chí Duy đồng thời giật mình.

Bên trong là hàng chục người khác nhau, có già, có trẻ, có lớn có bé, sắc măt sợ hãi tuyệt vọng đau đớn khác nhau mà nhìn Vô Hải và Chí Duy.

"Đừng hoamg sợ, bọn tôi đến đây để cứu mọi người." Chí Duy dùng bộ thay đổi giọng nói trong mặt nạ mà nói với mọi người ở đây.

Sau đấy hai người đứng tránh ra tạo ra tư thế mời mọi người ra ngoài. Mấy người trong phòng cả đống mặt nhìn nhau. Vài người can đảm đi ra ngoài trước, thấy hai người này không làm gì thì liền chạy ra.

Những người còn lại thấy vậy thì lấp tực vui mừng như trong bóng đêm, vớ được ánh sáng mà cùng nhau lao ra ngoài. Rất nhanh căn phòng đã trở nên trống trơn không còn một ai, Vô Hải cùng với Chí Duy cũng đi ra ngoài.

Nhưng khi Vô Hải và Chí Duy ra ngoài, đã thấy đoàn người đứng đờ ra, sắc mặt sợ hãi vô.

Chỉ thấy một tên Tử Giả, tay phải đâm xuyên qua tim một người đàn ông, tay trái thì bóp nát cổ một người phụ.

"Không đứa nào đứa nào được chạy khỏi đây--" Hắn còn chưa dứt hết lời. Vị trí của hắn liền đã bị thay thế bởi Chí Duy.

Bang!! Vô Hải vung Đinh Ba đánh mạnh vào đầu tên Tử Giả đánh bay hắn vào bức tường, gây ra tiếng động cực lớn.

"Nhanh lên! Mọi người! Mau chạy đi!!" Chí Duy vội vàng hét lên, đám nạn nhân thoát khỏi sự hoàng hốt và sợ hãi rồi nhanh chóng chạy đi.

Bồng dưng Chí Duy biến mất tại chỗ, thay vào vị trí của cậu là một cẫu nhóc không hiểu chuyện gì vừa xảy ra nhưng cậu không nghĩ quá nhiều mà lập tức chạy đi.

Mà lúc này, Vô Hải đang liên tục tấn công tên Tử Giả. Cậu vung Đinh Ba đánh bay hắn sang bên phải. Tên Tử Giả vội nâng tay lên đỡ.

Cánh tay của hắn bị đập gãy ra rồi bị Vô Hải đạp ngã xuống tầng hầm.

"Tại sao chuyện này lại dính dáng tới đám Tử Giả cơ chứ? Mà không quan trọng, mình cần phải cầm chân tên này đến khi đám nạn nhân hoàn toàn chạy khỏi đây cái đã. Nếu tên này chạy được thì đám ngoài kia sẻ nguy mất."

Vô Hải vừa suy nghĩ vừa nhảy xuống dưới cầu thang, đạp thẳng vào măt tên Tử Giả khi hắn đang cố đứng dậy.

Sau đấy Vô Hải lại vung Đinh Ba, đánh thẳng tên Tử Giả vào sâu trong Hành Lang.

Tử Giả Trạm Huân nâng hai tay lên đỡ, cánh tay của hắn đã hồi phuc lại từ lâu, phát đánh của Vô Hải rất man, nhưng chỉ đủ để đánh bay hắn vào trong phòng tối mà thôi.

Vô Hải lao vào trong căn phòng, bật chức năng nhìn trong bóng của măt nạ lên rồi lao vào trong phòng.

Tên Tử Giả vội dừng cơ thể lại, nhưng hắn không thấy Vô Hải đâu do chưa thích nghi với bóng tối kịp. Vô Hải thì từ lâu đã ở bên phải của hắn, xiên một phát thẳng vào đầu của Trạm Ngân.

Trạm Ngân vừa hay thích nghi kịp với ánh sáng lợi dũng ánh sáng ngoài cửa mà đỡ lấy phát đâm của Vô Hải.

Mà lúc này, Chí Duy cũng từ bên trên nhà nhảy xuống, dùng súng bắn nát mấy cái bóng đèn, bật chế độ nhìn đêm lên, rồi lao thẳng vào trong phòng tối, đóng chặt cửa phòng lại.