Chương 36: Tra Tấn

Chúa Tể Hải Dương

Chương 36: Tra Tấn

Chương 36: Tra Tấn

Trong căn phòng trống trơn chỉ có một cái đèn điện đang được thắp sáng trên trần nhà, ở góc tường là một khẩu súng bắn tỉa cùng một hộp đồ gỗ, dưới đất là một đống bình ắc quy. Cùng với ba con người, hai đứng một nằm bệt trên đất như bị tê liệt.

Chí Duy rút một con dao từ trong không gian ra. Cắt một phát vào cánh tay của tên Tử Giả, đợi một hồi nhưng vẫn không thấy vết thương này hồi phuc lại. Chí Duy liền gật đầu chắc chắn hơn về suy đoán của mình.

"Ừm, xem ra lý thuyết của tao là đùng rồi. Vô Hải, kích điện hắn thêm một phát nữa đi." Vô Hải nâng súng điện lên, bắn thêm một phát nữa khiến cơ thể của tên Tử Giả rồi co giật không ngừng như bị động kinh vậy.

"Giúp dao một chút." Sau đấy Chí Duy nhờ Vô Hải giup mình nâng tên Tử Giả lên, sau đấy Chí Duy giữ chặt tên Tử Giả rồi nói.

"Mày lấy mấy cái định đắng kia, đóng chặt nó vai thằng này đi."

Vô Hải từ trong hộp gỗ ra đinh. Đóng chặt vào vai tên Tử Giả khiến hắn giật mình tỉnh dậy.

"Các ngươi..." Hắn chưa dứt hết câu thì Vô Hải đã kích điện hắn thêm một lần nữa.

Vô Hải cầm búa, đóng chặt cây đinh dài vai tên Tử Giả, đâm xuyên qua vai hắn mà đóng vào bức tường đằng sau.

Cơn đau liên tục khiến tên này tỉnh dậy. Vô Hải phải dùng hai cây súng điện mới có thể đóng vào hai vai của hắn được.

Chuyễn này cũng làm cho Vô Hải và Chí Duy mệt đổ mồ hôi. Chí Duy lấy một cái ghế không có chỗ dựa cho tên Tử Giả ngồi lên, rồi phụ Vô Hải đâm hai cái đinh vào hai đùi của tên Tử Giả, cơn đau liên tiếp ập đến khiến tên Tử Giả liên tục bật mình dậy rồi lai bị điện kích kích ngất tiếp.

Vô Hải đóng thêm đanh vào phần cánh tay ở cả hai tay của hắn. Sau đấy chí duy lôi mất sợi dây điện được nối với mấy bình ắc quy mà nối vào mấy cái đinh sắt trên người tên Huyết Giả này.

"Mày đang làm gì đấy?" Vô Hải thắc mắc mà hỏi. Chí Duy nối hết mấy đầu ác quy vào cùng một cái ổ điện, lau mồ hôi trên mặt rồi trả lời.

"Theo những gì chúng ta vừa thực hành, Tử Giả sẽ bị điện kích tạm thời ngăn lại khả năng hồi phục."

"Ừ." Vô Hải gật đầu rồi hỏi tiếp. "Rồi sao nữa?"

"Vậy thì ứng theo cách đó, theo lý thuyết, nếu như có dòng điện liên tục chảy vào trong cơ thể của một Tử Giả, thì khả năng hồi phục của hắn sẽ bị chắn đứng lại hoàn toàn vì năng lực hồi phục đấy sẽ bận để đi loại đống tác hại do điện gây ra."

"Ồ... ra là như vậy." Vô Hải gật đầu, tỏ rõ đã hiểu. Chí Duy thì vừa làm vừa nói.

"Hơn nữa, theo như tao thấy thì bọn Tử Giả này vẫn cảm thấy đau và khó chịu. Tao nhớ Hà Ngân từng nói với mày rằng chỉ có nhửng Tử Đồ mới được gọi là Ma Cà Rồng chân chính đúng không?" Chí Duy cắm cái dây điện nối với ổ điện nối với mây bình ắc quy vào vào một cái ổ điễn ở trên tường.

"Ừ." Vô Hải gật đầu đáp rồi sau đấy đi còng hai tay của tên Tử Giả lại, nối một sợi dây xíc kéo thât chặt để hai hai tay hắn dang ra.

"Vậy thì tức là bọn Tử Giả vẫn còn một phần là con người, chúng nó vẫn biết đau. Và thậm chí là một vài nổi đau của chúng sẽ được nhân lên gấp nhiều lần. Ví dụ như điện chẵng hạn, theo tao quan sát nãy giờ thi phản ứng của thằng này với điện còn kich liêt hơn của con người với điện nữa."

"Ví dũ như này." Vừa dứt lời, Chí Duy liền lập vào cái nút trên tường rồi nhanh chóng nhả ra.

Dòng điện từ trong mấy bình ắc quy thông qua dây điện, dẫn vào đinh sắt rồi truyền vào cơ thể của tên Tử Giả


"Aaaaaahhhhhh!!!!" Tên Tử Gải bổn dưng gào lên, dòng điện liên tục nhấp nháy trong người hắn khiến cả cơ thể hắn run lên, co giật không ngừng, kich liệt dãy dụa.

Chí Duy tay ta ra khỏi nút bấm, dòng điện dừng lại cả cơ thể của tên Tử Giả khụy xuống, nhưng không ngã ra được do tay hắn đăng bị đinh và xích cố định lại rồi.

Đỡi một hồi tên Tử Giả tỉnh lại. Vô Hải liền đên phía trước mang măt nạ vào mà hỏi.

"Khai nhanh! Là ai ra lệnh cho mày thuê người đăng bài lên mạng! Hắn ở đâu! Có bao nhiêu người! Hắn đang định làm gì?! Khai ra mau!!!" Vô Hải bật chế độ đổi giọng nói thành một cái giọng khàn khàn kỳ lạ rồi tra hỏi.

"Cút đi..." Tên Tử Giả chưa trả lời hết, Chí Duy với chiếc mặt nạ trên mặt lập tức lần nữa đập vào cái nút màu trắng trên đường. Luồng điện mạnh bạo lần nữa chui vào cơ thể tên Tử Giả khiến hắn la làng lên, gào thét thảm thiết, muốn ngất mà cũng không được, vì năng lực hồi sẽ vủa hắn sẽ khiến hắn tỉnh dậy ngay sau khi vừa ngất.

Đợi một lát sau khi hắn tỉnh dậy, Vô Hải liền hỏi tiếp.

"Mau nói nhanh! Bọn mày có bao nhiêu người?! Kế hoạch của bọn mày là gì?!! Khai nhanh!!"

"Còn lâu tao..." Hắn còn chưa dứt hết lời, Chí Duy liền đã đâp vào nút trên tường, tiếp tục giật điện hắn thêm lần nữa, nhưng lần này thời gian lại kéo dài lên tới gấp đôi!

"Gaaaaaaaahhhhhhhhh!!!!!!!" Tên Tử Giả thống khổ gào thét lên một cách đau đớn, điên cuồng mà hỗn loạn hét lên.

Cứ như vậy, Vô Hải và Chí Duy tiếp tục tra tấn và tra hỏi hắn tới tận ba giờ sáng. Hai bên cứ lặp đi lặp lau không ngừng, bật điện tra tấn, gào thét, đau đớn nhưng không nói, sau đấy lại lần nữa lặp lại chuyện này, lặp đi lặp lại, lặp đi lặp lại không ngừng.

Vô Hải và Chí Duy đã kích điện tên Tử Giả này tám mươi hai lần. Hắn thì ngất khoảng ba mườ ba lần. Mùi khói thịt bốc lên không ngừng, dòng máu đỏ thì cô đặc và cháy khét chảy ra trên hai đùi, hai vai và hai tay, liên dùng kích điện khiến mấy cái đinh còn bắt đầu có dấu hiệu bị ăn mòn nặng nền rồi.

Mấy miệng thịt cháy phát ra mùi khét nức mũi. Vô Hải liên tục tra hỏi nhiều đến mức cậu cảm thấy khát con mẹ nó luôn rồi, phải liên tục bù nước rồi ngồi đợi tên Tử Giả này ngất xong tỉnh dẫy rồi mới tra hỏi tiếp được.

Vô Hải ngồi bệt xuống mặt đất thở dài ra một hơi sau đấy cầm chai nước mà Chí Duy đưa cho hơi ngửa mặt nạ lên mà tu một phát dài.

"Con mẹ nó, tao tra hỏi la hét nhiều quá làm giờ rát khô hết cả cổ họng."

Vô Hải than vãn, Chí Duy cũng ngồi luôn xuống rồi khuyên nhủ.

"Ráng chịu đi, cơ mà tao chỉ đứng ấn nút không thôi cũng thầy mỏi chân nữa chứ, ảo không tả được."

"Cởi mặt nạ ra nhá? Khó thở quá." Vô Hải lung lay cái măt nạ rồi hỏi. Chí Duy thì lắc đầu rồi đáp.

"Không nên đâu, phòng hờ nhất vạn vạn nhất, tốt nhất là vẫn đeo lên đi, không thì lỡ bị lộ rồi sao."

"Cơ mà sao thằng khốn này dai thế nhỉ? Bình thường tớ lần thứ ba là hắn phải khai ra hết rồi chứ?" Vô Hải buồn bực mà thì thầm, ai ngờ Chí Duy thật sự đáp lại.

"Một phần có lẽ do hắn là Tử Giả nên sức chịu đựng cao. Phần còn lại chắc là do huyết thống."

"Huyết Thống?" Vô Hải tỏ ra khó hiều hỏi lại.

"Tao không chắc, nhưng nghe nói rằng khi ai đó bị một Tử Đồ biến thành Tử Giả, hai người sẽ có một mối quan hệ huyết thống và Tử Giả sẽ coi Tử Đổ như một thứ gì tương tự với cha mẹ mình." Chí Duy suy nghĩ một chút rồi nói. Vô Hải cảm thấy hơi khó hiều và kỳ lạ mà hỏi lại.

"Vậy tức tên này coi tên Tử Đồ đằng sau hắn như cha mẹ mình á?"

"Cũng không hẳn, hắn không coi Tử Đồ là cha mẹ hắn mà là một thứ gì đó khác nhưng ngang hàng hay thậm chí là hơn cả tình cảm cha mẹ, và cái này mang ý chí phục tùng nhiều hơn là yêu thương. Hơn nữa phần lý do hắn không khai ra là do Trói Buộc Huyết Thống đã ép hắn làm như vậy."

Hai bên nói chuyện một hồi, Vô Hải vẫn chả hiểu Chí Duy đang nói cái gì mà tên Tử Giả thì đã tình dậy rồi

Cả hai tiếp tục bắt tay vào việc của mình. Đến lần thứ một trăm hai mươi tám, tên Tử Giả đã không chịu nổi mà nổi điên lên.

"Giết tao đi! Giết tao đi!! Làm ơn giết tao luôn đi!! GAAAAAAHHHHHH!!" Tên Tử Giả gào lên xin giết, nhưng Chí Duy lần nữa gạt cần, tiếp tục giật điện tên đó tới khi hắn gất đi thì thôi.

"Đây đã lần thứ ba mươi ba thằng khốn này ngất rồi đấy." Vô Hải lầm trong miệng nói. Sau đấy một hồi lâu, tên Tử Giả lần nữa hồi phục mà tỉnh dậy.