The Gamer Or Hacker

Chương 144:

Chương 144:

Suy nghĩ một chút, hắn đáp:

- Tớ cũng đã suy nghĩ đến mấy vấn đề đó. Thứ nhất, thời gian trong bãi quái chênh lệch với thời gian thực rất lớn, chúng ta hoàn toàn có thể chuẩn bị ở trong đó cả một năm, tới lúc ra bên ngoài vẫn chỉ có một khắc đồng hồ. Vật phẩm bán lại cho hệ thống để đổi ra vàng, tuy nói giá cả bị chiếm tiện nghi nhưng cuối cùng thì chúng ta vẫn có lãi.

"Thứ hai, tớ cũng không định cho mở cửa bãi quái cho tất cả thành viên trong tổ chức mà chỉ mở cho quyền tướng và song quyền hộ pháp. Chúng ta không có khả năng giữ bí mật chuyện này mãi nhưng chúng ta có thể để cho những người đủ uy tín trong tổ chức biết trước."

"Còn về chuyện cuối thì càng không phải lo lắng. Chúng ta chỉ sợ không có tiền chứ có tiền rồi thì mua tiên cũng được. Số tiền sau khi dư ra hoàn toàn có thể mang đi tái đầu tư hoặc mang đi phát triển kinh tế xã hội. Tính theo tỷ giá là 1 vàng (hệ thống) = 1000 đô thì chỉ cần chúng ta kiếm được 16000 vàng là đủ để bù đắp toàn bộ các chi phí. 16000 vàng nghe thì có vẻ lớn nhưng nếu đó là chúng ta chỉ tập trung vào vàng mà chưa bán đi các trang bị kiếm được. 1 trang bị cấp F cũng có giá lên tới 250 vàng rồi."

"Chúng ta hiện tại có 7 quyền tướng và 10 song quyền hộ pháp, thêm 2 phó Quyền Vương. Khi vào bãi quái của tổ chức thì không sao, tới khi bước ra thì mỗi người cần yêu cầu nộp 1000 vàng. Con số này không quá lớn nhưng cũng không quá nhỏ. Vừa vặn kích thích tinh thần của họ."

- Cậu tính hay ghê! – Jihan nhún vai – Bảy quyền tướng thì có đến ba người là vợ cậu. Cậu có dám lấy tiền từ nóc nhà của mình không?

Jihan hỏi câu đó thì chứng tỏ cậu ta đã đồng ý với chuyện này. Thực ra thì cậu ta chỉ đợi câu "Số tiền sau khi dư ra hoàn toàn có thể mang đi tái đầu tư hoặc mang đi phát triển kinh tế xã hội".

Tuy Tidat đã lọt vào top 30 nhưng đó là phần nhiều nhờ vào lợi nhuận từ buôn bán vũ khí mà Lâm Thú Điện tạo ra. Một quốc gia quá mức phụ thuộc vào việc này thì thực sự là không nên.

Hắn cũng hiểu cái khó của Jihan. Cậu ta không chỉ là phó Quyền Vương của Lâm Thú Điện mà còn là người đứng đầu Tidat. Tuy nói là bây giờ cậu ta đã lùi về phía sau để giúp đỡ em gái mình nhưng chung quy lại thì cậu ta vẫn là người Tidat. Một người muốn đất nước mình phát triển thì đó là chuyện tất nhiên.

- Yên tâm đi anh bạn! – hắn tươi cười vỗ vai Jihan - Các quốc gia khác còn đang vật lộn với dầu mỏ và nhiên liệu hóa thạch thì Tidat đã dùng năng lượng mặt trời rồi. Bọn họ có cấm vận thì nơi này cũng chẳng có việc gì sất!

Ngay từ khoảng khắc đầu tư lên Tidat, hắn và Jihan đã bàn bạc với nhau, đó chính là vấn đề sử dụng năng lượng sạch. Thủy điện thì bắt buộc phải chặt phá rừng, nhiệt điện thì quá mức gây ô nhiễm còn về năng lượng hạt nhân thì Tidat thực sự với không tới. Cuối cùng thì chỉ còn lại năng lượng mặt trời là hữu hiệu nhất.

Tuy đầu tư lúc đầu rất lớn nhưng không thể phủ nhận lợi ích mà nó mang lại, đặc biệt là vấn đề độc lập nguồn năng lượng. Thứ khó nhất là kỹ thuật thì đã có Skynet lo. Chứ nếu không thì ngươi nghĩ thế giới sau hậu tận chiến như trong phim thì lấy đâu ra năng lượng để một siêu máy tính như nó tự hoạt động? Dầu mỏ trong tay con người, không lẽ kêu nó đi giảng hòa?

Nói chuyện thêm 1 lúc nữa thì hắn rời đi vì có cuộc gọi của Nijima. Cậu ta cũng gọi luôn tất cả các thành viên chủ chốt tới. Địa điểm gặp mặt là hòn đảo cũ, nơi từng xảy ra chiến trận giữa Lương Sơn Bạc và Yami. Ban đầu thì khá khó khăn để có được nơi này nhưng cuối cùng thì nó vẫn về tay Lâm Thú Điện.

Bước vào bên trong căn cứ, mọi người ngay lập tức được dịch chuyển tới một khoảng không gian khác. Một đại điện to lớn xuất hiện, xung quanh bốn bể đều là mây mù trắng xóa. Đây mới chính thực sự là căn cứ của Lâm Thú Điện.

Ngay khi tất cả còn đang chưa hiểu tại sao lại gọi họ đến gấp như vậy thì hắn tới, theo ngay phía đằng sau là Nijima và Jihan. Bước lên nơi cao nhất của đại điện, hắn ngồi xuống. Hai bên trái phải là Nijima và Jihan, xung quanh đều là các quyền tướng và song quyền hộ pháp.

Tất cả các thành viên thấy hắn đều đứng dậy, ôm quyền hành lễ:

- Quyền Vương!!

- Mọi người khỏe! – hắn vẫy tay ra hiệu cho tất cả ngồi xuống – Tất cả mọi người đều là người bận rộn nên không có nhiều thời gian. Chúng ta bắt đầu vào việc luôn!

Takeda lên tiếng trước:

- Có chuyện gì vậy Nijima?

- Có! – Nijima nghiêm túc gật đầu – Trước tiên thì mọi người xem qua thứ này!

Trước mặt họ là một con robot. Nói robot thì cũng không sai nhưng tất cả mọi người chỉ cần liếc mắt qua thì biết ngay. Nó chính là T7, thứ mà Lâm Thú Điện đang sản xuất. Thứ này thiếu duy nhất chính là lõi tinh thể năng lượng để hoạt động.

- Thứ này được tìm thấy trong một cuộc truy quét tàn dư của đám Tam Hoàng. Mọi người chắc cũng biết hậu quả của việc để lộ thứ này ra bên ngoài là gì?

- Ý cậu là trong chúng ta có kẻ phản bội? – Tanimoto lên tiếng. Ở đợt tuyển chọn lần trước thì cậu ta đã thất bại, tuy nhiên thì ở đợt tuyển chọn lần 2 thì cậu ta đã xuất sắc vượt qua mà trở thành một trong số song quyền hộ pháp dưới trướng của Brown.

- Điều này rất khó có khả năng xảy ra! – Nijima lắc đầu - Tuy chưa xác định rõ nguyên nhân tại sao thứ này bị lộ ra bên ngoài nhưng rất may mắn là chúng ta đã thu hồi kịp thời. Tôi tập hợp mọi người lại đây là muốn tất cả hãy rà soát lại thành viên dưới quyền mình.

- Rõ!

Hắn đập tay:
- Được rồi! Nếu mọi người đã tập hợp đầy đủ ở đây thì tôi cũng có chuyện muốn nói!

Việc đầu tiên, những con robot Terminator dòng từ T6 đến T-800 sẽ được bán độc quyền, chỉ lưu hành bên trong nội bộ những người đang ngồi tại đây. Đợt đầu tiên sẽ phân phối miễn phí cho mọi người, mỗi quyền tướng được 10 con T-800, 20 con T- 700 hoặc 30 con T- 600.

Việc thứ hai, bãi quái sẽ chính thức mở ra. Bãi quái khác với bí cảnh ở chỗ, bí cảnh là nơi tăng cường sức chiến đấu lần kinh nghiệm chiến đấu nhưng thời gian có giới hạn, cao nhất chỉ có sáu tháng. Bãi quái là nơi kiếm trang bị và tiền bạc, thời gian thì không có hạn định, tuy nhiên nó yêu cầu cấp bậc và phải giao ra đủ tiền thì mới có thể thoát khỏi bãi quái.

Nếu như bí cảnh chỉ mở ra một năm một lần thì bãi quái mở 24/24, miễn là ngươi có đủ tiền lẫn ý chí để duy trì liên tục là được.

- Vậy mỗi lần yêu cầu bao nhiêu tiền? – Berserker lên tiếng.

- Không cao lắm. 1000 vàng hoặc một trang bị cấp D cho mỗi lần. – hắn đáp lời – Giá tiền vừa vặn đủ kích thích mọi người. Nếu có ai may mắn thì hoàn toàn có thể kiếm được trang bị cấp A như tôi. Tuy nhiên, nếu cậu muốn càng cao thì hiển nhiên là phong hiểm sẽ càng lớn. Bệ đá cổ có thể hồi sinh nhưng cậu sẽ mất đi 50% Exp nếu chết.

Mọi người gật đầu. Tuy nói 1000 vàng hơi mắc nhưng các nhiệm vụ mà Lâm Thú Điện tự động phát ra hoàn toàn có thể bù lại. Thậm chí có những nhiệm vụ ám sát, giết chóc, con số ban thưởng cho họ còn vượt xa cả cái giá 1000 vàng.

Berserker cũng từng nhận được nhiệm vụ là tiêu diệt một băng đảng khủng bố, ban thưởng của cậu ta lúc đó là một trang bị cấp DD – găng tay sấm sét và 500 vàng. Nếu như bán nó trên giá thị trường, tuyệt đối giá của nó không có khả năng thấp hơn 2 triệu đô. Chỉ là lệnh của Lâm Thú Điện không cho phép bán các trang bị ra bên ngoài mà chỉ có thể quy đổi vàng kiếm được từ hệ thống ra tiền chứ không thì cái găng tay đó đã bay màu từ lâu.

Thấy mọi người có vẻ hứng thú, hắn quyết định tung thêm một quả bom:
- Mọi người cứ an tâm đi. Tuy chúng ta tạm thời không bán các trang bị ra bên ngoài nhưng không có nghĩa là vĩnh viễn cả đời không bán. Chỉ là lực lượng chưa đủ nên còn phải nhẫn nại đã.

- Thế bao giờ thì chúng ta mới đủ lực lượng, thưa Quyền Vương? – Odin lên tiếng.

Hắn dõng dạc trả lời:
- Tới khi tất cả mọi người đạt cấp huyền thoại!!!