Chương 150: Cuộc phiêu lưu của Jotaro (1)

The Gamer Or Hacker

Chương 150: Cuộc phiêu lưu của Jotaro (1)

Chương 150: Cuộc phiêu lưu của Jotaro (1)

Suy ngẫm một chút, hắn ra lệnh:

- Đổi toàn bộ vé quay sơ cấp sang trung cấp rồi sử dụng toàn bộ vé quay trung cấp.

[TING! Quy đổi hoàn tất: Bạn nhận được 2 vé quay trung cấp. Tổng số vé trung cấp: 7]

[Đang quay…]

Không còn cách nào khác, hắn đành đặt cược tất cả vào vận may của mình. Vé quay trung cấp có khả năng nhận được vật phẩm từ cấp D đến cấp C. Hi vọng có thứ gì đó có thứ gì đó giúp được hắn.

[Ting, bạn nhận được băng đạn bạc cấp C.]

[Ting, bạn nhận được găng tay bão tố: Cấp D]

[Ting, bạn nhận được bikini cấp C x3]

[Ting, bạn nhận được Katana tinh xảo cấp D]

….
Kiểm kê lại một chút, hắn có tới 3 cái Bikini lận. Gặp quỷ! Hắn tưởng chỉ số Luk của hắn cao lắm mà. Sao lại toàn quay ra thứ dở hơi như thế này? Thế nhưng, trùm cuối không làm hắn thất vọng.

Bàn quay từ từ dừng lại, một thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn. Toàn thân bọc giáp xanh, đầu mang mũ trụ giống như trang phục Yasuo Siêu Phẩm. Chỉ cần ngó qua, hắn liền biết kẻ này là ai. Yaiba Bóng Đêm!!

[Ting, chúc mừng bạn quay ra nhân vật Yami no Yaiba trong Go Go Sentai Boukenger. Nhân vật tự mang kỹ năng: Nhát chém hắc ảnh, Vũ điệu bóng tối, Tia chớp bóng đêm, Bão tố hạc giấy,… Đánh giá nhân vật cấp BB]

[Nhân vật mang kỹ năng từ cấp D đến cấp B, việc quay ra kỹ năng nào còn tùy vào vận khí của ký chủ, có xác suất quay vào ô "chúc bạn may mắn". Tuy nhiên ký chủ có thể dùng tiền để tăng cường xác suất rút trúng kỹ năng chỉ định, cứ mỗi 10 vàng sẽ tăng lên 1%. Tỷ lệ không vượt quá 60%]

Yaiba Bóng Đêm hay còn có biệt danh khác là Ninja Hạc Giấy. Gã là phó thủ lĩnh của tổ chức Ninja bóng đêm, một tổ chức đối đầu với các Boukenger và cũng là cấp trên của Shizuka Gió Lốc. Gã là kẻ có đầu óc tính toán, hơn nữa thân thủ cũng không tồi. Kế hoạch của gã cũng được coi là khá hoàn mỹ khi mà đã lợi dụng được bóng tối bên trong Masumi Inou – Bouken Black để kêu gọi sức mạnh ẩn dấu bên trong báu vật Rồng Ba Đầu Bóng Đêm và bản thân có thể trở thành chúa tể của bóng đêm. Để làm được điều đó thì gã đã không ngần ngại mà phản bội lại tổ chức.

Chỉ đáng tiếc là gã đang không nhìn lại tên phim với thể loại phim. Đây là phim siêu nhân chiếu cho trẻ em xem thì làm gì có chuyện đạo diễn để phe ác thắng. Kế hoạch đổ bể. Kết quả của gã cũng không cần nghĩ: bị siêu nhân đen cho ăn một búa rồi về chầu trời.

Thứ làm Dũng ấn tượng nhất về gã khi xem phim chính là bộ giáp với vẻ ngoài trông không khác gì trang phục Yasuo Siêu Phẩm. Còn lại là hết rồi, một con boss phụ như Yaiba thì có gì để lưu tâm đâu?

- Quay ngẫu nhiên đi!

Hắn phất tay, dù sao thì hắn cũng đang không có tiền. Kim Cương thì phải để dành, không dùng lung tung được.

- Chúc mừng ký chủ nhận được kỹ năng: Tia chớp bóng đêm (cấp DD).
Mô tả: dồn sức mạnh bóng đêm vào đôi chân để di chuyển tốc độ cao. Mana dùng càng nhiều, tốc độ di chuyển càng cao.
Yêu cầu:
STR trên 90 điểm
VIT trên 80 điểm
AGI trên 80 điểm.
MP tiêu hao: 100/s

Kỹ năng không tồi, có vẻ là bản nhược hóa của phép bổ trợ Tốc hành. Đánh không lại thì té.

Để lại một vé quay cao cấp, hắn có cảm giác hôm nay mình đã dùng hết toàn bộ Luk của bản thân, còn cố quay tiếp thì nhất định sẽ ăn quả đắng. Giờ thì là lúc hắn cần chuẩn bị đã.


Một tháng sau, tại đảo thiên đường, trong một phòng ngủ đầy xa hoa và sang trọng, Miu đã ngủ say, nằm ngay bên cạnh hắn là Brown. Xung quanh hắn đều là chúng nữ.

- Anh sắp đi đâu sao!? – Brown hỏi nhỏ.

- Ừ! – hắn thở dài một chút rồi lấy lại giọng ngay – Anh sẽ về sớm thôi! Đừng lo!

Nàng nghiêng hẳn đầu lên, nở một nụ cười nhẹ rồi hỏi:

- Từ hôm sau khi đánh giết lũ Goblin, anh không hỏi em có được thứ gì sao?

Hôn nhẹ lên trán nàng, hắn thẳng thắn trả lời:

- Đó là thứ mà bọn em đã giành được mà. Anh hỏi làm gì chứ? Vợ chồng với nhau còn có tiền riêng mà.

Lợi ích, nó vĩnh viễn là chủ đề vĩnh hằng. Vợ chồng, con cái, bố mẹ đánh chửi nhau, thậm chí đưa nhau ra tòa cũng có khi chỉ vì tranh chấp lợi ích không đều. Hắn không muốn tạo ra hiềm nghi giữa mọi người với nhau mà liên quan tới lợi ích, thế nên tốt nhất là không hỏi, không biết, không hay.


Hôn nhẹ vào má hắn, Brown nở thêm một cười nữa:

- Biết gì không? Đó là điểm em thích nhất ở anh đấy!

…….
Tại Nhật Bản, tại sở cảnh sát Tokyo…

- KuJo Jotaro…17 tuổi…Cao 1m95. Cha là một nhạc công chơi nhạc Jazz, hiện đang đi lưu diễn. Mẹ là một người Mỹ…

Một người phụ nữ trung niên đang nói chuyện với hai ông cảnh sát. Bà ấy là Holy, mẹ của Jotaro, người đang nằm trong phòng tạm giam. Nói được một lúc, bà ấy ôm mặt khóc rưng rưng:

- Vậy…vậy nó đã giết bao người rồi!? Thật…thật tình tôi cũng khô…

- Chờ hẵng! Chúng tôi có nói cậu ta giết người đâu!? – một vị cảnh sát hô lên – Chỉ là ẩu đả thôi. Cậu ta được xác định là tự vệ chính đáng. Chúng nó có 4 thằng du côn, trong đó còn có một thằng cầm dao với một khẩu súng lục ổ xoay. Tuy nhiên, chúng bị đánh gục kèm theo nhiều vết thương trên người, bi thì bị cắt luôn. Giờ thì chúng phải tạm trú dài hạn trong bệnh viện.

- Cái gì!? – Holy ngạc nhiên

- Đúng vậy thưa bà. Mong bà dặn cậu ta đừng làm như vậy nữa! – Một vị khác lên tiếng – Nhưng vấn đề bây giờ lại nằm ở con trai bà. Cậu ta không chịu ra khỏi phòng tạm giam!

….

Tại phòng tạm giam, một đám phạm nhân đang run như cầy sấy đứng khép nép với nhau vào một góc tường. Trên cái giường duy nhất, đang có một anh chàng to con thản nhiên nằm ngủ, mặc kệ sự đời. Đó chính là nhân vật chính của map: Kujo Jotaro!

Thấy mẹ mình đến, cậu ta ngẩng đầu lên, gương mặt bình thản như chẳng có chuyện gì xảy ra:

- Mẹ tới đây làm gì!? Con tạm thời sẽ ở đây một thời gian nữa…

Một người quản ngục thấy vậy liền trực tiếp gào lên, chân đạp thẳng vào cánh cửa phòng tạm giam:

- Mẹ kiếp! Mày ăn nói như vậy với mẹ mình như thế đấy à!? Đứng dậy rồi cút về nhà mau!!

Nghe xong câu nói, Jotaro xoay người lại. Đôi mắt cậu ta nhíu lại, cái áo gakuran như không chịu nổi áp lực mà bung mất chiếc khuy đang cài. Bây giờ cậu ta giống như một đầu hùng sư vừa thức tỉnh, toàn thân tỏa ra khí thế mãnh liệt.

- Nếu đã như vậy thì liền để mấy người hiểu. – Jotaro trầm giọng xuống – Việc thả tôi ra sẽ nguy hiểm như thế nào.

Cậu ta từ từ bước phía trước song sắt, đám phạm nhân mới đó còn kêu gào thảm thiết, cầu xin quản ngục hãy chuyển phòng giam liền im phăng phắc. Gương mặt kẻ nào kẻ nấy len lét như rắn mồng năm.

Xoạt! Không một dấu hiệu, khẩu New Nambu M60 bên hông của cảnh sát đã nằm gọn trong tay cậu ta.

- Thấy không? Sức mạnh của quỷ đã mang nó về cho tôi. Chỉ cần tôi muốn là được!

- Cái gì vậy!!? Cậu… cậu lấy nó bằng cách nào! – Người cảnh sát thất thanh kêu lên.

- Như tôi đã nói. Sức mạnh của quỷ đã đưa nó cho tôi! – Jotaro thản nhiên nhún vai rồi lên đạn – Nếu chưa đủ thì tôi biểu diễn thêm nhé!

Đưa khẩu súng lên ngang phần thái dương bên trán, cậu ta không hề do dự mà bóp cò.

ĐOÀNG!

Tiếng nổ vang lên hòa lẫn với đó là tiếng thét chói tai của Holy. Nhưng khác với suy nghĩ của mọi người, viên đạn bị bắt dính ngay khi mới chỉ đi được nửa đoạn đường.

Phải biết là tốc độ của viên đạn khi đi ra khỏi nòng súng lên tới 900 m/s, ngay cả âm thanh ở nhiệt độ bình thường có tốc độ truyền đi là 340 mét/giây. Ngoài ra, viên đạn còn có năng lượng động lực học rất lớn được sinh ra từ đốt cháy thuốc nổ trong đạn. Mà năng lượng động lực học của một vật thể bằng bình phương vận tốc của nó, nên nếu tốc độ của nó tăng gấp đôi, thì năng lượng động lực học sẽ tăng gấp 4 lần.

Như vậy, xét về lý thuyết, trong phạm vi 900 mét đổ lại, trước khi ngươi nghe thấy tiếng đạn nổ thì rất có thể viên đạn đã đi xuyên qua cơ thể ngươi rồi. Vậy mà cái thứ Jotaro gọi là ‘sức mạnh của quỷ’ có thể bắt lấy viên đạn giữa không trung là đủ để hiểu nó nhanh và mạnh đến nhường nào.

Thản nhiên ném trả lại khẩu súng cho cảnh sát, Jotaro bình tĩnh bước lại chỗ chiếc giường. Ngồi phịch xuống, cậu ta lôi một lon bia Heniken ra tu ừng ực rồi nói tiếp:

- Có ai đó luôn đứng phía sau tôi. Gần đây thì tôi mới cảm nhận được nó thôi. Mẹ thấy rồi chứ!

Bất lực trong việc thuyết phục con trai, Holy đành lặng lẽ trở về nhà. Không còn cách nào khác, nàng đành phải gọi điện cho cha mình: Joseph Joestar. Nàng biết cha mình cũng sở hữu một loại sức mạnh kỳ lạ nào đó. Nếu hai ông cháu gặp nhau thì rất có thể sẽ giúp được nhau chăng.

Trong màn đêm rực sáng ánh đèn của thành phố New York, một người đàn ông đang nghe điện thoại với con gái mình. Điện thoại rất nhanh được bắt máy, một giọng trầm ấm vang lên:

- Zô! Holy, con gái yêu quý của ta! Lâu lắm rồi con mới gọi điện cho ta đấy! Có chuyện… Hả! Cái gì!? Được rồi! Con cứ yên tâm! Ta sẽ tới đó sớm nhất có thể!

Cúp điện thoại với con gái yêu, Joseph quay sang rồi nói lớn:

- DŨNG! AVDOL! Cả hai dậy ngay!! Có việc lớn rồi!!...........
Chương bù đây nhé