Chương 151: Cuộc phiêu lưu kỳ bí của Jotaro (2)

The Gamer Or Hacker

Chương 151: Cuộc phiêu lưu kỳ bí của Jotaro (2)

Chương 151: Cuộc phiêu lưu kỳ bí của Jotaro (2)

Sân bay quốc tế Narita, New Tokyo…

- Cha ơi! Bên này nè!

- Holy!!

Cả hai cha con nhanh chóng ôm chầm lấy nhau. Dũng và Avdol thấy cảnh này thì cũng chỉ im lặng. Dù sao thì đây là thời khắc cha con họ gặp nhau sau bao năm xa cách, người ngoài xen vào có chút không tiện.

Cả bốn người họ rất nhanh bắt một chiếc Taxi rồi đến sở cảnh sát. Trên đường đi, Joseph cũng giới thiệu cho Holy về hai người Dũng và Avdol.

Avdol vốn là một thầy bói nhưng trông anh ta chẳng ăn nhập gì với cái nghề đó. Thân hình cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, khoác trên người là bộ trang phục truyền thống của Ai Cập được gọi là jellabiya với một cái áo choàng với tay áo dài đến cổ tay và một chiếc khăn quàng quanh cổ. Ngực anh ta đeo một chuỗi huy chương, cái lớn nhất khắc biểu tượng Ankh của Ai Cập.

Dũng vốn là học sinh, thân hình của hắn trông cũng khá được chỉ là đặt cạnh Avdol lại lộ ra có chút không bằng. Dù sao thì thứ hắn luyện là cơ bắp hồng nên các múi cơ không phát triển như lực sĩ. Gương mặt có hiện lên nét nghiêm túc của thanh niên. Hắn có có nét gì đó kì lạ, từ hắn toát ra thứ gì đó dâm tà nhưng pha trộn với đó là một sự thánh thiện thuần khiết. Duy chỉ có đôi mắt hắn cứ như đôi sao sáng trong bầu trời đêm.
Joseph thì khỏi phải nói rồi. Ở lão chỉ có bốn chữ: Càng già càng gân. Toàn thân cơ bắp không kém gì Avdol, chỉ có điều là tóc đã bạc trắng từ lâu. Cái mũ phớt màu mỡ gà, áo sơ mi ngắn tay cộng kèm với quần kaki nâu khiến trông lão cứ như một cao bồi miễn viễn tây trong bộ phim.

Sau một hồi trò chuyện, cuối cùng thì bọn họ cũng tới sở cảnh sát Tokyo. Để hai cha con Joseph vào trước, hắn và Avdol đứng tán chuyện bên ngoài hành lang.

- Có hứng cược một ván không ông bạn!? – hắn đầy sự tự tin – Không nhiều lắm, ai thua thì mua pizza cho kẻ thắng!

- Được! – Avdol vui vẻ cười lớn– Để tôi cho cậu biết cá cược với một thầy bói là việc ngu xuẩn đến cỡ nào! Cược thứ gì đây!?

Hắn chỉ vào phía phòng tạm giam rồi nói:

- Theo cái tình hình này thì 99% là cái tên Jotaro đó kiểu gì cũng không chịu ra khỏi đây. Tôi với ông cược xem Joseph sẽ gọi ai vào xử lý nhé!? Tôi đoán ông kiểu gì cũng được gọi!

Nghe tới đây, Avdol vẫn cười:

- Có chắc không!? Nếu đã thế thì ta cược ông ấy sẽ gọi cả hai vào để xử lý!

Trong lúc cả hai vẫn đang tán nhảm thì đã có tiếng Joseph truyền đến:
- Avdol! Cậu vào đây cho ta nhờ chút việc với!

Thấy cảnh này, hắn bước tới vỗ vai Avdol rồi cười lớn:

- Vào đi nào ông bạn! Nhân tiện thì tôi thích Pizza hải sản.

- Chậc! – Avdol gãi đầu – Đúng là đen đủ đường mà!

Cả hai bước vào phòng tạm giam thì cũng hơi bất ngờ. Quanh phòng đều là những thứ từ bên ngoài. Đồ ăn, sách về những chuyện huyền bí,.. thậm chí còn có cả một cái xe đạp!

Thấy hai người bước tới, Joseph giới thiệu với Jotaro:

- Đây là Avdol, một người bạn ở Ai Cập mà ta quen được 3 năm trước, còn đây là Dũng, một họ hàng xa của dòng họ Joestar mà ta tìm thấy cách đây 5 năm.

"Avdol, nhờ cậu cho Jotaro ra khỏi xà lim này đi! Stand của Dũng không hợp làm mấy việc như thế này!"

Thấy vậy Jotaro cười khinh bỉ:

- Trông tên đó lực lưỡng đấy, vậy là tính đập lộn ở đây à!? Mơ đi ông già!

Đang cơn tức vì bị thua vụ cá cược, lại còn bị một thằng nhóc con khiêu khích, Avdol liền triệt để tức giận. Sau lưng Avdol xuất hiện một hư ảnh thân người đầu chim màu lửa, Magician Red xuất hiện, cả căn phòng lập tức biến thành bồn xông hơi.

- Này này, ông bạn định biến bọn này thành thịt xông khói hết lượt đấy à!? – hắn kêu lên.

Không để ý đến Dũng, Avdol lên tiếng, đôi mắt hẹp lại:

- Ngài Joestar, rất có thể tên này sẽ phải gào thét lên và cầu xin được ra khỏi đó đấy!

- Ờ! Không sao! – Joseph đưa ngón tay cái lên – Miễn thằng nhóc không chết là được!

Ngay sau câu nói, Jotaro lập tức bị dính chặt vào tường.. Nhiệt độ vẫn không ngừng tăng lên. Người ngoài có thể không thấy nhưng hắn, Holy, Joseph và Avdol thấy rất rõ ràng. Cổ tay, cổ chân, tổng cộng có bốn vòng lửa đang khóa chặt lấy cậu ta.

Thế nhưng ngay lúc đó, Avdol khụy xuống, cổ hiện lên một dấu bàn tay to tướng. Là Stand của Jotaro, nó đã hoạt động để bảo vệ chủ nhân của mình!

Bị bóp cổ khiến Avdol buộc phải nới lỏng vòng lửa mà Magician Red tạo ra. Stand bị thương như thế nào thì chủ nhân cũng sẽ bị y chang như vậy. Cậu ta cũng chưa muốn biến đây thành một cuộc tử chiến.
Khó khăn quay sang chỗ Joseph, Avdol nặng nhọc nói:

- Ngài Joestar, ngài yêu cầu tôi lôi hắn ra khỏi nhà tù… Tôi vốn không định dùng hết sức mạnh của mình… Nhưng xin hãy nhìn vào chỗ cổ của tôi, nó gần như đang bị bẻ gãy. Nếu không cẩn thận thì người bị thương sẽ là tôi.

"Ngài vẫn muốn tiếp tục chứ!? Nếu ngài vẫn muốn tôi lôi hắn ra, tôi sẽ buộc phải mạnh tay hơn…Hắn rất có thể phải nhập viện dài ngày…’’

- Cứ làm đi! Không phải ta đã nói rồi sao! – Joseph dựa lưng vào tường, mặt không cảm xúc – Miễn nó không chết là được!

Nhận được lệnh, Avdol hét lớn:

- Vòng lửa!

Một sợi xích lửa khổng lồ lập tức quấn chặt lấy đầu của Jotaro. Magician vung tay một cái, Jotaro trực tiếp bị ép thẳng vào song sắt. Những tàn lửa bay tứ lung tung, chúng nhanh chóng bắt vào những cuốn sách rồi bốc cháy ngùn ngụt.

Ngọn lửa nhanh chóng hút đi khí oxi xung quanh khiến Jotaro cảm thấy khó thở. Stand của cậu ta cũng bị ảnh hưởng khiến nó chùng xuống. Bản chất của stand chính là năng lượng tinh thần hay còn gọi là linh hồn. Nếu chủ nhân cảm thấy khó thở thì linh hồn sẽ bị suy yếu đi, linh hồn bị suy yếu thì hiển nhiên là Stand cũng bị ảnh hưởng.

Ngoắc ngoắc tay, Avdol cười nhẹ:

- Giống như truyền thuyết của người Esope, khi ở vùng băng giá, người du hành cần ngọn lửa để sưởi ấm nhưng hơi nóng đã làm anh ta chết ngạt … Giờ thì cậu muốn ra chưa hả, JoJo?

Thế nhưng khác với suy nghĩ của mọi người, Jotaro không hề đổi chủ đích, hư ảnh Stand hiện lên đằng sau càng rõ ràng hơn bao giờ hết. Nói một cách đơn giản thì Stand là năng lượng tinh thần và không hề nghi ngờ, tinh thần của Jotaro hoàn toàn không hề đi xuống!

- Ta không muốn làm người khác bị thương nên ta sẽ không ra khỏi đây. Nhưng nếu ông muốn tiếp tục thì…

AHHH!

Gầm lên một tiếng, Jotaro đạp mạnh cái bàn về phía sau khiến nó va vào cái bồn cầu làm nước chảy tung tóe. Ngọn lửa bị dịu xuống và ngay khoảnh khắc ấy, Stand phía sau cậu ta thể hiện sức mạnh của nó. Song sắt của nhà tù tưởng chừng như kiên cố bị bẻ vỡ ra ngay lập tức. Hai tay cầm lấy hai thanh sắt như hai ngọn giáo, Jotaro bước đến, gương mặt tràn ngập sát ý.

Thế nhưng, ngay khi mọi người tưởng tượng sẽ có một cuộc quyết đấu dữ dội thì…

Xoạt! Leng Keng! Leng Keng!

Những sợi xích màu đen trực tiếp cố định cả hai người họ lại. Ngoái lại nhìn, Dũng vẫn đứng đó, trên ngón áp út trái của cậu ta xuất hiện một chiếc nhẫn, những sợi xích là xuất hiện từ đó mà ra. Là Stand của Main: Evol!

- Cả hai ngưng được rồi đấy! – hắn gãi gãi đầu, giọng nói tràn đầy sự bất đắc dĩ – Avdol này, Jotaro đã ra khỏi phòng giam rồi nên không cần đánh nhau tiếp. Còn Jotaro nữa, cậu định phí hoài cuộc đời tại nơi này à!? Nếu cậu muốn nghiên cứu về cái được gọi là ‘sức mạnh quỷ dữ’ thì bọn này có thể giúp!

- Được rồi! – Avdol thu hồi Magician Red lại – Dù sao thì tôi cũng không định đánh tiếp.

Hừ lạnh một tiếng, Jotaro cũng thu hồi Stand của mình lại:

- Nếu đánh tiếp thì người thắng chắc chắn là tôi!

- Được rồi, Dũng! – Joseph bước tới vỗ vai hắn – Thu hồi lại Stand đi! Ta chắc là hai người bọn họ không đập nhau nữa đâu!

Hắn thu hồi Evol rồi nhún vai:

- Hi vọng là thế chứ cháu cũng chẳng muốn mình phải vào bệnh viện!

………


Tại một quán cafe, ba người bọn hắn gồm Avol, Joseph và Dũng quyết định giải thích về thứ được gọi là Stand cho Jotaro và Holy. Đồng thời, thông tin Dio – kẻ thù truyền kiếp của gia tộc Joestar đã phục sinh cũng được cho biết.

Joseph còn tiện tay biểu diễn luôn khả năng của Hermit Purple, stand của ông ấy. Tuy có thể chụp ảnh từ một khoảng cách xa nhưng cái giá phải trả là một cái máy ảnh 30 000 yên (giá gần 6 triệu VNĐ) bị đập nát.

Ban đầu thì Jotaro cũng không tin nhưng sau khi thấy tấm ảnh và vết bớt hình ngôi sao phía sau lưng thì cũng có chút lung lay. Một chuyện thì có thể là ngẫu nhiên, hai chuyện là trùng hợp nhưng ba chuyện xảy ra cùng một lúc thì chắc chắn là có vấn đề.

Để thêm chắc chắn, Jotaro quay sang phía hắn:

- Cậu cũng có vết bớt đó à, Dũng!?

- Có nhưng nó ở bắp tay tôi chứ không ở đằng sau gáy! – hắn nhấp một ngụm cà phê – Vả lại, Stand của tớ cũng có chút đặc biệt!

- Đặc biệt!? – Jotaro kỳ lạ.

- Nhìn là cậu hiểu ngay!

Búng tay một phát, đằng sau lưng hắn xuất hiện một quả cầu màu đen. Kích cỡ của nó bằng một quả bóng đá, toàn thân tỏa ra ánh sáng đen kỳ dị. Loạt xoạt một tiếng, nó từ từ thay đổi hình dạng, một nhân ảnh thân người đầu chim xuất hiện. Là Magician Red! Chỉ có khác một điều là Magician Red nguyên bản có màu đỏ rực như lửa thì thứ đứng trước mặt cậu ta lại mang màu đen huyền bí.

- Tên của nhóc này là Evol. Nó có khả năng cắn nuốt các stand khác để từ từ lớn mạnh. Đồng thời nó cũng có khả năng sao chép một phần hoặc toàn bộ các khả năng đặc biệt của các stand mà nó từng đối đầu.

Uống cạn cốc cà phê, Dũng tiếp:

- Sợi dây xích màu đen mà cậu thấy lúc nãy chính là Evol đã hóa thân thành Hermit Purple. Nó cũng có thể hóa thành nhiều hình dạng khác như kiếm, đao, phi tiêu, … Miễn là nó có đủ thông tin là được. Như cậu có thể thấy, Evol đã hấp thụ một phần của Magician Red nên nó có thể sao chép được hình dạng của Stand đó.

- Tuy sức mạnh vật lý lẫn tốc độ thì Evol vượt trội hơn hẳn nhưng bảo nó tạo ra lửa như Magician Red thì nó bó tay! Tất nhiên là nếu cho nó đủ thời gian để hấp thụ thêm thì hoàn toàn có thể.

Jotaro kỳ lạ:

- Tôi tưởng theo lời ông ngoại bảo là nếu Stand bị thương thì chủ nhân cũng sẽ bị thương tương tự. Nếu như cậu đã hấp thụ một phần của Magician Red thì cái tên kia cũng phải mất một phần thân thể chứ!?

Hắn ngưng lại một chút rồi nhìn thẳng vào Jotaro:

- Việc này nói thực là hơi phức tạp! Ông Joseph này, ở đây có nơi nào vắng vẻ một chút không? Cháu nghĩ là nên để Jotaro trực tiếp trải nghiệm thì sẽ dễ hiểu hơn.

- Cũng được đấy! – Joseph gật đầu – Coi như là tăng thêm chút lực lượng cho phe ta!

Quay sang chỗ con gái, ông ấy tiếp:

- Holy này! Bọn ta sẽ ở lại nhà con một thời gian nhé!? Con dẫn đường được không?

- Được mà cha! Lâu lắm rồi chúng ta không ở chung với nhau đấy!........