Chương 145: Nhẫn!

The Gamer Or Hacker

Chương 145: Nhẫn!

Chương 145: Nhẫn!

Cấp độ huyền thoại! Nếu như đây vẫn chỉ là thế giới Kenichi thì đây là cấp độ bọn họ cả đời cũng chẳng đạt tới. Thế nhưng với sự xuất hiện của hắn và hệ thống tại nơi đây thì nó cũng chỉ giống như một trò chơi. Từ lv 35 tới Lv70, tuy là một quãng đường dài nhưng không phải không có điểm cuối.

Mấy vị vĩ nhân trong Lâm Thú Điện cũng đã chạm một chân vào ngưỡng cửa đó, chỉ còn thiếu một chút động lực là sẽ trở thành những vĩ nhân trong truyền thuyết. (vĩ nhân trong truyền thuyết là một cách nói khác của cấp độ huyền thoại, vì đang là thế giới Kenichi nên dùng như vậy cho mọi người dễ hình dung, riêng trưởng lão là thuộc về một cấp độ khác)

Suy nghĩ thêm một chút, hắn đưa ra một cuốn sổ. Hắng giọng một chút, hắn lên tiếng, giọng của Dũng hơi trầm nhưng lại vang khắp đại điện:

- Đây là tâm pháp tu luyện Geki. Nó có tác dụng biến đổi khí trong cơ thể các cậu trở nên hùng mạnh hơn. Lát nữa mỗi người một bản, tôi sẽ đích thân phụ trách việc sao chép thứ này ra.

- Thứ này chỉ được phép lưu hành trong nội bộ cấp cao Lâm Thú Điện. Chỉ có Song quyền Hộ Pháp trở lên mới được tu luyện.

- Mọi người ở đây chắc cũng hiểu việc để thứ này lộ ra bên ngoài là có việc gì chứ?

Tất cả vô thức gật đầu. Võ thuật gia không chỉ coi trọng chiêu thức mà còn coi trọng cả tâm pháp tu luyện. Không có tâm pháp tu luyện thì chiêu thức đánh ra sẽ giống như rắn mất đầu, nhìn thì có thể hoa mĩ nhưng thực chiến chẳng có tác dụng gì.

Hơn nữa, tâm pháp tu luyện mà thủ lĩnh đưa ra còn có tác dụng cải tạo lại khí trong cơ thể khiến họ mạnh lên. Phải biết là việc cải tạo lại khí trong cơ thể là việc gần như không thể, nó giống như việc đi ngược lại với tạo hóa. Thế mà thủ lĩnh của họ lại sẵn sàng đưa thứ này cho tất cả bọn họ, chứng tỏ cậu ta tin tưởng tuyệt đối.

Nijima bất ngờ đứng dậy:

- Thủ lĩnh! Mặc dù tôi không am hiểu võ thuật nhưng tôi biết thứ này thực sự rất quý giá! Sau này chỉ cần ngài ra lệnh, cho dù là nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng tuyệt không chối từ!

Tất cả các thành viên cũng đứng dậy đặt tay lên trước ngực, đầu cúi xuống, miệng hô lớn:

- TUYỆT KHÔNG CHỐI TỪ!

………..

Sau cuộc họp, hắn ngay lập tức trở về đảo thiên đường. Kẻ khác có thể chán cơm thèm phở nhưng hắn thì không. Ở nhà đã có đến 11 nàng tiên xinh đẹp, bất luận người nào cũng đều là tuyệt sắc giai nhân. Thế này là quá đủ đối với hắn…

- Vẫn… vẫn còn muốn nữa sao! Tha cho tụi em đi mà! – Yuuka ngồi trên, cả người đối diện với hắn, toàn thân đã sớm ửng hồng, hai tiểu bạch thỏ trước ngực cô đã in lên đó vài dấu tay. Thằng quỷ con này đã ‘làm’ suốt từ tối đến tận bây giờ cũng là 2h đêm. Dù cơ thể có làm bằng thép thì cũng chịu không nổi a.

- Cô… cô ấy nói đúng đấy.. em cũng mệt quá rồi….

Renka nằm cạnh đó cũng đang thở hồng hộc, trên người đã sớm không còn một mảnh vải để lộ ra thân hình hoàn mĩ. Mấy người còn lại thì đã sớm ngủ gục từ lâu, tên khốn này thực sự là quá mức dũng mãnh mà.

Khẽ liếc nhìn sang Brown, người con gái duy nhất để tóc ngắn trong số tất cả các mĩ nhân của hắn. Thân hình bốc lửa, toàn thân không có lấy một chút mỡ thừa nào hết. Gương mặt trái tim khiến bao người phải chết lặng. Chỉ là nếu như không phải cô ấy vẫn còn đang kiệt sức thì bảo đảm hắn sẽ kéo cô dậy đại chiến thêm trăm hiệp nữa…

Cảm nhận thứ đáng ghét trong cơ thể mình to lên thêm một chút, Yuuka khẽ nhéo vai hắn. Đang ăn nằm với cô mà vẫn tư tưởng đến người khác là thế nào. Nhưng thôi không sao, dù gì cũng là chị em với nhau. Vả lại cô cũng mệt quá rồi, cô còn phải đi ngủ để ngày mai còn có sức để dậy sớm. Mấy cái cây cô đang trồng sắp ra hoa rồi. Thế nhưng, tên ngốc này lại không hiểu ý thì phải. Hắn cúi xuống liếm nhẹ vào vành tai cô:

- Ghen sao! Vậy để anh bù cho nhé!!

Tiện tay, hắn kéo luôn Renka vào lòng, bàn tay như có điện đang chạy loạn khắp người cô:

- Em cũng chưa được ngủ đâu, mèo con!

…..

Sau trận đại chiến, tất cả chúng nữ liền trực tiếp biến thành heo lười không chịu dậy. Dù sao thì hôm nay cũng là ngày nghỉ, có ngủ thêm chút nữa cũng không sao.

Với việc này thì hắn rất chi là tự hào, dù sao thì không một thằng đàn ông nào không khao khát việc mình có nguyên một dàn harem. Đợi tới khi thời cơ thích hợp thì hắn sẽ dẫn chúng nữ về ra mắt gia đình. Hắn thực sự rất muốn cho mọi người một danh phận nhưng bây giờ nếu như một thằng nhóc con 8 tuổi dẫn nguyên một tiểu đoàn mỹ nữ tới nhà rồi nói đây đều là vợ mình thì chắc ông bà hắn lên cơn đau tim mất.

Tạm bỏ những chuyện đó ra sau đầu, hắn mặc quần áo rồi rời khỏi đảo thiên đường mà tới trở lại thế giới thực. Một tuần nữa là tới sinh nhật của Ngọc Nhi, cũng là thời hạn cho câu trả lời của hắn với Ngô Thanh.

Hắn đã điều tra kỹ, Abyss mời chào hội viên chứ không phải thành viên.

Hội viên của Abyss chẳng qua chỉ là khách hàng có tiềm năng cao hơn khách hàng thông thường chứ cũng chẳng có tư cách gì mà đòi xen vào công việc của họ.

Hội viên được chia làm các cấp khác nhau, cấp thấp nhất là Đồng, tiếp theo là cấp Bạc, cấp Vàng và cuối cùng là hội viên cấp Kim Cương.

Mỗi cấp lại có những ưu đãi khác nhau dựa trên mức tiêu phí, thậm chí có những vật phẩm chỉ có hội viên cấp Kim Cương mới có thể mua được. Hơn nữa, mỗi năm đều phải duy trì tiêu phí nhất định thì mới được giữ tư cách hội viên, nếu không sẽ bị đánh rớt hạng.

Nhưng theo thể lệ tiêu phí thì hội viên cấp Đồng đã phải chi tiêu thấp nhất là 100 000 đô/ 1 năm mà thứ Ngô Thanh đưa cho hắn lại là tư cách của hội viên cấp bạc, chi phí bình thường lên tới 1 triệu đô/ 1 năm. Một triệu đô lận!

Hắn có thể mang nhân lực lẫn vật lực của thế giới sân nhà sang thế giới thực nhưng lại không cách nào có thể mang tiền từ đó qua. Luật hệ thống đưa ra rất đơn giản: Tiền ngươi kiếm được ở thế giới sân nhà thì chỉ có thể tiêu ở đó, cấm mang đi đâu. Không có tiền thì ngươi duy trì phí hội viên bằng niềm tin à?

Với hắn thì việc trở thành hội viên của Abyss thì chẳng có gì gọi là to tát cả, ngay cả King cũng là hội viên cấp Kim Cương của bọn họ. Chỉ có vấn đề sinh nhật Ngọc Nhi khiến hắn phải đau đầu. Tiền thì không phải là không có nhưng lại chẳng thể tiêu được ở thế giới này. Không lẽ lại đi mở miệng đi vay của Ngô Thanh? Thế này có khác nào tuyên bố với King là mình với Abyss cùng một phe? Cái này không khác gì vả vào mặt King một cái tát vang dội, e là tới lúc đó thì đích thân King sẽ ra tay với hắn.

Suy nghĩ thêm một chút, hắn quyết định. Hội viên cũng phải nhận mà sinh nhật thì cũng phải đi. Kể cả không mời cũng phải đi!
King tuyên bố bảo hộ hắn nhưng không có lấy một cái tín vật hay cách thức liên lạc khiến lời bảo hộ không khác gì con bướm đậu rồi bay đi khiến hắn như ngồi trên đống lửa.

Chỉ 2 năm nữa thôi là Lâm Thú Điện sẽ có ít nhất là 5 người đột phá lên lv 70, thậm chí là hướng tới cấp cao hơn. Đó cũng là lúc mà hắn đưa họ đến thế giới này.

Bọn họ ở thế giới cũ có thể là vua, là thánh nhưng đến thế giới này thì ngay cả cái móng chân cũng không bằng. Hắn vẫn cần lời bảo hộ của King phát huy hiệu lực, ít nhất là 10 năm theo lời ông ta để Lâm Thú Điện có đủ thời gian phát triển.

Việc hắn xuất hiện tại lễ sinh nhật đó không khác gì việc leo lên lưng hổ là mấy, thậm chí có bị kẻ nào đó sỉ vả, nói hắn đi nịnh hót, bợ đít cũng là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra. Nhưng đừng nói là hổ, kể cả bây giờ có leo lên lưng rồng cũng phải leo. Đây không phải là vấn đề mặt mũi mà là vấn đề sống còn!

Nghĩ thông suốt, Dũng quay trở lại thế giới sân nhà rồi gọi điện cho Jihan nhờ cậu ta giúp chuẩn bị quà.

Jihan là xuất thân hoàng tộc, xét về đánh đấm thì cậu ta không phải người mạnh nhất nhưng xét về những lễ nghi trong giao tiếp thì không ai bằng cậu ta. Lẽ đương nhiên là Jihan không làm hắn phải thất vọng: một chiếc vòng đeo tay trang trọng đặt trước mặt hắn.

Màu bạc lấp lánh, vòng được kết nối với nhau bằng những bông hoa năm cánh, cánh hoa ở bên ngoài và nổi bật ở giữa là hạt đá sáng long lanh như giọt sương buổi ban mai. Bông hoa ở giữa to nhất, bên cạnh những cánh hoa trắng còn có viên đá màu đen và đường nét thì tinh xảo hơn.

Tất cả những bông hoa đó, mỗi bông đều dùng một loại đá quý riêng biệt mà chế tạo. Thí dụ như bông hoa màu đỏ kia, nó là được một nghệ nhân nổi tiếng dùng đá Ruby đỏ loại cao cấp chế tạo mà thành.

Giá trị của chiếc vòng cũng không hề nhỏ, gần nửa triệu đô lận. Hắn không dám khẳng định món quà của mình là đỉnh nhất nhưng ít ra nó cũng đủ để chứng tỏ lòng thành của hắn.

Một tuần trôi qua rất nhanh, cuối cùng thì ngày đó cũng tới: Sinh nhật Ngọc Nhi bắt đầu!