Chương 1: Hoàng Vị

Đế Quốc Anh

Chương 1: Hoàng Vị

Năm 1985 Thế giới chấn động trước tai nạn chưa từng thấy và hệ quả của nó đã cướp đi sinh mạng toàn bộ gia đình Hoàng gia Anh. Bao gồm 26 thành viên hoàng tộc đã ra đi vĩnh viễn, để lại cơn chấn động toàn cầu và sự ổn định chính trị trong Đế quốc Anh.

……………………

Los Angeles

Trại trẻ mồ côi Hollygrove được thành lập từ năm 1880 và cũng là trại trẻ mồ côi đầu tiên tại LA. Nó đã từng là nuôi dưỡng bao bọc cho nhiều ngôi sao, đặc biệt là các siêu sao Hollywood như biểu tượng sex và hình tượng pop một thời của nước Mỹ, Marilyn Monroe.

Hôm nay, trước cổng viện hiện tại đang có rất nhiều phóng viên và cảnh sát, lính đặc nhiệm SWAT và FBI đã được triển khai giăng đầy khu này. Xung quanh còn có cả lực lượng tinh nhuệ như SAS của Anh hay SEAL của Mỹ nhưng với thường dân thì không thể nhận biết họ được.

Đám trẻ hiện tại cứ như ăn phải thuốc kích thích, thi nhau nhoài người ra cửa sổ hóng hớt. Đúng là từ khi sinh ra đời tới giờ bọn chúng chưa gặp phải lúc nào náo nhiệt như lúc này. Nhưng trong đám có một thành phần khá cá biệt, đứa bé này tầm khoảng 5 tuổi, hai mắt vô thần nhìn ra ngoài hàng rào kia, thực chất không phải ngắm nghía làn xe qua lại mà cậu ta đang nghĩ lại thời gian cách đây hai năm trước.

Khi đó còn là một thanh niên năm tốt, vì một tai nan ngu xuẩn mà tới thế giới này hay đúng hơn là ngược về quá khứ. Hắn trọng sinh vào một thằng nhóc xấu số, cha mẹ tai nạn, có chút tài sản để lại cũng bị đủ vấn đề mà lần lượt tước đoạt hết. Không những thế, tên này còn là con ma bệnh, hen suyễn kỳ cuối đã cực nặng và đúng lúc quay về thiên đường thì main thừa lúc mà vào.

William kết thúc hồi tưởng, lòng vẫn nặng nề.

Qua đây hai năm, bàn tay vàng cũng đã nhận nhưng có vẻ là hàng mạ, không có chút gì hỗ trợ hắn thành tựu yy như boy nhà nghèo nghịch đẩy bạch phú mỹ..v..v Đúng là mất mặt các vĩ nhân từng trọng sinh, có người nào không phải vừa đẻ đã thét ra lửa, 3 tuổi judo đai đen, 6 tuổi leo forbes, 10 tuổi càng là mất zin trong khi kiếp trước hắn vài cái đôi mươi vẫn còn trong hơn cả nước cất.

………………..

Quay lại tình hình bên ngoài viện mồ côi

Một đoàn xe có thể kéo dài vài cây chứ chả ít đã đỗ trước cửa viện, dẫn đầu đoàn người là một mỹ nữ tóc vàng mắt xanh chuẩn thẩm mỹ phương Tây, có vẻ rất gấp gáp, chào hỏi hai câu đã nhanh kéo vào trong.

"Viện trưởng, cậu ấy hiện đang ở đây chứ?"

"Đúng vậy, ngay từ khi bộ ngoại giao bên trên mệnh lệnh xuống, chúng tôi đã cắt toàn bộ hoạt động ngoại khóa của William. Nhưng không biết ai tiết lộ ra phong thanh, để đám dai như đỉa kia bắt được đầu mối. Bọn chúng rình rập từ tối qua tới nay rồi đây, tôi lo quá"

"Cũng may Không lực Hoàng gia Anh ra sức nên sáng nay chúng tôi đã tới, chậm chút nữa không biết còn có chuyện gì xảy ra."

Trong phòng ký túc riêng William còn đang than thân trách phận đời nó xui xẻo thì có giáo viên gọi tới phòng khách, có người rất quan trọng muốn gặp cậu.

"Tới ngay đây!"

Khác với bên ngoài nhốn nháo, trong phòng khá yên tĩnh. Ngồi phía bên kia là mỹ nữ tóc Vàng mà hắn nhìn thấy vừa nãy thì phải. Đúng là hại nước hại dân, chuẩn hai chữ Yêu Tinh.
"Xin chào, cậu là William, William Wettin phải không. Tôi là Maria, hiện tại và tương lai sẽ là người giám hộ của cậu"

Điều đầu tiên nghĩ ngay, có người nhận nuôi mình, nhưng sau đó lại nhớ tới đoàn xe kia lại thấy có gì đó là lạ ở đây.

"Này cậu không có sao chứ?"

Cậu ta làm sao vậy, Viện trưởng trước đó còn nói cậu ta thông minh có mức hơi quái thai, điều này có vẻ không đúng lắm, rõ ràng hơi chút chậm chạp, chờ mãi không phản ứng gì. Thực ra Maria không có biết, biệt danh của hắn mà mấy đứa trẻ ở đây hay gọi là ‘Will mục sư’ vì tình cách lạnh lùng, không bao giờ tham gia vào mấy trò chơi mà bọn chúng thường làm, cũng chả mấy khi trò chuyện với mọi người xung quanh. Dù cậu ta rất thông minh nhưng với tính cách ấy dù là những đứa hòa đồng nhất cũng không thể bắt chuyện với cậu ta nên đành phải ly khai, dần dần không còn ai bén mảng tới gần William.

"Xin lỗi đã thất thần, thực sự tôi cảm thấy cuộc sống hiện giờ khá tốt, không có ý nghĩ nhận cha mẹ nuôi"

Lòng của hắn đúng là rất khát vọng nhưng việc này quá quái dị, tốt nhất không nên dây dưa, cái vẻ mặt đầy hồ nghi kèm tuổi tác tạo hình làm hắn thật sự trông khá là ngốc manh. Maria cũng nhận thấy có hơi chút đột ngột nên kịp thời chữa cháy.

"Cậu William, cậu có vẻ cậu hơi hiểu nhầm về tôi. Tôi xin giới thiệu lại, tôi là Maria, được Quốc hội Anh lựa chọn làm người giám hộ cho người thừa kế của Đế chế Anh, và người đó chính là cậu"

"Người thừa kế, cô không có nhầm lẫn chứ. Tôi vẫn nhớ bố mẹ trước khi mất cũng chỉ là chủ một công ty nhỏ thôi"

William thật sự sốc với tin tức bạo tạc này, có lẽ hay ngủ muộn nên mơ cũng nhiều.

"Mặc dù rất không muốn nhưng tôi vẫn phải thông tri cho cậu. Người thân của cậu, hai tuần trước, bao gồm 26 thành viên hoàng thất đều đã tử nạn. Và xét theo gia phả, cậu là cháu nội của Vua Edward VIII, người đã từ bỏ hoàng vị để kết hôn với một phụ nữ đã ly hôn là bà nội của cậu. Còn cha cậu do xung đột với Vua Edward VIII đã chuyển sang Mỹ sinh sống. Nên xét theo luật thừa kế được quốc hội vừa sửa đổi tuần trước, cậu hiện là thành viên hợp pháp duy nhất và cuối cùng trong dòng thừa kế bắt nguồn từ vua George V"

"Đúng là không tưởng tượng được, vậy tôi sẽ là Vua nước Anh!"

"Không phải! Cậu là Hoàng Đế của Đế quốc Anh, Vua của Vương quốc Liên hiệp Anh và Ireland, Vua của các quốc gia trong khối thịnh vượng chung, Hoàng đế Ấn Độ"

"Cô có nhầm lẫn gì không?"

"Thực ra còn rất nhiều danh hiệu nữa"

"Àkkk, vậy thôi"


Ngẩn người, hắn thấy thế giới này có gì đó lỗi rồi.