Chương 39: Tình Người.

Đan!

Chương 39: Tình Người.

- Tên đó, là hắn, mau đi báo cáo người ba đại gia tộc lấy 300 lượng bạc.

- Là kẻ trong bức họa trên bảng thông báo.

- Hình như là tên có bức họa chân dung được dán ngay trước của nhà chúng ta, mau thông tri cho người Thiệu gia đang ở quán nước lấy 300 lượng.

- …

Đan bước đi thênh thang giữa dòng người đông đúc, gương mặt không có một thứ gì che lại ngoài cây quạt phe phẩy trước ngực, hắn rất nhanh liền hấp dẫn mọi người dân đang đi lại.

- Ê tên kia, ngươi đứng lại.

Một nhóm thanh niên có cơ bắp cũng khá to nhưng ăn mặc có phần "chắp vá" gồm 12 người nhanh chóng chặn đường Đan lại.

- Các ngươi chỉ ta?

Đan cầm quạt tự chỉ mặt mình.

- Đúng là ngươi đó, ngươi mau theo bọn ta đến Thiệu gia, nếu không thì đừng trách.

Tên dẫn đầu là thanh niên to con nhất trong nhóm người hùng hổ kêu lên, mấy tên còn lại cũng lộ vẻ hung hăng như bọn côn đồ nhìn Đan.

Nhóm người này vốn không biết chữ, hỏi thăm người thì biết bắt Đan về sẽ lập tức có 300 lượng bạc nên bọn hắn mới nông nổi làm ra hành động như vậy.

Người xung quanh cũng chẳng có một người tốt, không ai giúp họ nói ra người trong hình là con cháu một đại gia tộc trong trấn, là một tu luyện giả, họ chỉ đứng xem chuyện vui.

- Hỏi thật chứ các ngươi có biết ta là ai không?

Đan méo mặt hỏi, hắn không ngờ dân thường lại dám chặn mặt hắn, phần can đảm này thật sự là lớn, lớn đến nổi mà hắn không thể tin được, có lẽ là có nguyên nhân đằng sau.

- Ngươi là ai ta chúng ta không cần biết, ngươi lúc này phải đi theo chúng ta.
Nhìn nhau đôi chút, tên dẫn đầu quát lên, bọn họ liền bước mạnh tiến về chỗ Đan.

Bất qua ngay lúc này, một bóng hình nhỏ bé xinh xinh chợt ùa đến ôm chân một tên thanh niên trong đám người.

- Ca ca, muội đói quá hu hu.

Gương mặt tái nhạt, cơ thể hơi gầy yếu, tiểu nữ tử ngước đôi mắt trong sáng lại có vẻ mệt mỏi nhìn thanh có bốn, năm chỗ chắp vá trên quần áo.

- Muội cố chịu thêm chút nữa, ta làm xong việc này sẽ đãi muội một bữa thịnh soạn than hồ mà ăn.

Bị nhóm bỏ lại phía sau, thanh niên vội ngồi xuống trìu mến nói với tiểu nử tử.

- Bắt hắn lại.

Đan đang vút trán nhìn chằm chằm hình ảnh hai người kia thì một giọng nói của thanh niên dẫn đầu vang lên, 11 người chợp bao vây hắn mà bắt lại.

Nhìn 11 người trong gang tất, Đan chỉ kịp làm ra ra một cái hành động khó có thể thấy bởi người bình thường rồi giang tay chịu trói, hắn không hề kháng cự.

"Sớm muộn cũng gặp, thôi thì gặp trước cho khỏe"

Hắn thở ra một hơi trong lòng, thế nhưng điều đó có phải là tất cả khi hắn muốn bản thân bị bắt?

"Bịch"

Đang vỗ về tiểu nữ, một túi bạc nhỏ chợt rơi xuống ngay trước mặt vị thanh niên, hắn quái lại lụm lên kiểm tra liền vui mừng vì phát hiện có mấy chục cục bạc nhỏ bên trong.

Mặt hắn như nở hoa nhìn tiểu nữ, thế nhưng hắn chưa kịp nói gì thì…

"Bộp"

Một bàn chân đột ngột đá thẳng vào người hắn, hắn đau đớn lăn đi vài vòng trên đất ngay trước mặt hoảng hốt của tiểu nữ.

- Tiền này là do chúng ta làm rớt, ngươi dám đụng bàn tay thúi vào?

Hai thân ảnh thanh niên chừng 21, 22 tuổi xuất hiện, trong đó một tên nhăn mặt vừa lấy túi bạc dưới đất do tên thanh niên vừa rồi làm rơi ra khi bị đá trúng vừa dữ tợn kêu lên, tên còn lại thì vội bế tiểu nữ tử lên mà tha hồ sờ soạng, hít hơi, làm ra một cái hành động đúng ghê tởm.

Hai thân ảnh này chính là anh em "Nhị Côn", hai tên côn đồ nổi tiếng khắp Ô Long trấn với người dân bình thường.

- Buông ta ra, buông ta ra, ca ca cứu muội.

Tiểu nữ tử không ngừng kinh hoảng kêu khóc trên tay tên Đệ.

- Khụ Khụ.

- Mau thả muội muội ta ra, ta liền mạng với các ngươi.

Nhịn đau đớn, gượng dậy khỏi mặt đất, người thanh niên nhìn thấy tình cảnh của em gái liền như một tên điên, dù biết bản thân không đánh lại được hai tên "Nhị Côn" nhưng hắn bất chấp tức cả mà lao đầu đến.

Sự việc của bốn người ban đầu chỉ hấp dẫn vài ngươi dân qua lại chú ý, nhưng khi thanh niên lao lại, ai có mặt tại đây cũng phải quay người nhìn, mười hai tên đồng bọn áp giải Đan cũng thế.

- Con chó điên này muốn chết, thế thì ta cho toại nguyện.

Nhìn thanh niên lao đến, tên Đệ lập tức quăng tiểu nữ từ xuống đất mà cũng nhào đến, cái quăng của hắn là rất mạnh và nó đã làm tiểu nữ tử nhỏ bé bị gãy một chân.

- A aa…hu hu.

Nàng nhăn nhó, kêu khóc trong đau đớn ở một bên.

- Ta giết ngươi.

Tự thân nhìn thấy diễn biến trước mắt, thanh niên đôi mắt rực lửa bay thẳng đến tên Đệ, hai tay hắn cố gắng ôm chặc người tên Đệ mặc cho những nắm đấm, quyền, đầu gối không ngừng va đập vào bản thân.

"Phịt"

Một ngụm máu tràn lên cổ họng, hắn phải cố nhịn lại nuốt xuống, miệng hắn bắt đầu cắn liên tục đầy dữ tợn như một con thú hoang lên thân thể tên Đệ.

Tay, eo, ngực, chân của tên Đệ chẳng mấy chốc đã những vết cắn đầy máu tươi.

- Đại ca, chúng ta thật không qua giúp thất đệ?

Bên phía chỗ Đan vùng với 12 tên đồng bọn của thanh niên, một trong mười 12 người với vẻ mặt đầy sốt ruột cùng nôn nóng muốn ra tay đi đến hỏi tên thanh niên dẫn đầu.

- Ngươi có khùng không, hai tên "Nhị Côn" đó đều mang võ nghệ trên người, lại nổi tiếng là người có ác danh từ lâu, nếu mà chúng ta xông vào hỗ trợ lão thất thì chắc chắn sẽ bại, không những thế, để bọn hắn ghi hận thì cả lũ không có ngày yên ổn.

Thanh niên dẫn đầu vội than thở mà giải thích.

- Vậy giờ chúng ta làm gì? Không lẽ cứ nhìn lão thất bị đánh như vậy?

Một tên khác trong mười 12 người cũng lên tiếng.

- Không có cách nào khác ngoài việc bỏ mặc lão thất, theo ta biết thì hai tên này tuy có ác nhưng không đến nỗi giết người, bây giờ chúng ta cứ áp giải tên này đến chỗ Thiệu gia gần đây rồi láy tiền lo thuốc men cho hắn là được.

Thanh niên dẫn đầu ra quyết định.

- Cũng chỉ đành vậy.

- Hơn 10 ngày nữa là Lâm gia tuyển người, ta ráng xin vào học lõm võ nghệ liền sẽ báo thù cho lão thất.

- Mẹ kiếp.

Liên tục là vài người trong nhóm nói lên sự tiếc nuối của bản thân đối với tình cảnh của vị thanh niên kia.

"Đây chính là đồng bọn tốt, thật đáng tự hào đi"

Đan đứng bên trong nghe cuộc trò chuyện liền không khỏi có chút mỉa mai, sau đó hắn cũng chẳng thèm để ý quá lâu cái tình cảm đồng bọn cũ rích này, hắn đến lúc phải nên làm việc mà hắn cần làm.

- Đi, đi thôi.

Nhóm thanh niên quay lưng với sự việc tàn bạo đang xảy ra, đẩy đẩy Đan về trước nhằm buộc hắn tiến bước.

Nói Đan bị áp giải là vì hắn đồng ý đi theo nhóm người chứ hắn không có bị xiềng xích hay khóa tay, khóa chân gì.

Đan nhìn một lượt qua 12 gương mặt thanh niên, hắn thoáng nhín mày

- Biết ta là ai hay không mà dám bắt ta đi theo, nằm xuống đi.

Khí tràng của một Luyện khí tầng 3 bình thường nhanh chóng đi ra, trấn áp 12 người nằm bẹp dí tại mặt đất.

Khẽ lắc đầu không biết nguyên nhân, hắn bước qua vòng vây hình người nằm trên đất mà tiến về phía một người và một bao cát.

- Cắn ta này, cắn ta này, mẹ ngươi chó điên.

Trong lúc mười hai người trao đổi, diễn biến bên kia chỉ chớp mắt thay đổi, hiện giờ tên Đệ đang nắm lấy cổ áo tên thanh niên yếu có mang nhiều máu me trên người mà không ngừng đấm vào mặt, cứ mỗi đấm, hắn lại dữ tợn kêu lên.

Vị thanh niên chỉ có mệt mỏi, vô lực với khuôn mặt sưng vù, mắt đỏ ti hí nhìn tên Đệ, hắn đã hết sức, thương thế trên người quá sức nặng, xương không biết đã gãy bao nhiêu cái.

- Đồ ngu, tự dưng nhào vào hai tên ác ôn kia, bây giờ thì ráng chịu.

- Nhịn một chút không được à, em gái nhỏ xíu bị sờ có vài cái mà làm dữ, đáng đời.

- Hây da, ta cũng không biết nguyên nhân là gì, nhưng mà tên này ngu quá, hắn lại dám tấn công "Nhị Côn".

- ….

Hắn có thể nghe rõ những âm thanh xì xào bàn tán xung quanh.

- Hu hu…đau quá, ca ca, ca ca…

Liếc nhẹ mắt qua một bên, hắn còn có thể thấy em gái hắn đang khóc, vừa khóc cho nàng cũng vừa khóc cho hắn.

Hắn bất giác lại nắm một cục đá nhỏ dưới đất rồi yếu ớt chậm chạp giơ lên ngang đầu tên Đệ. Trong ánh mắt tò mò của mọi người.

"Kịt"

Hắn cố gắng hết sức đánh mạnh vào đầu tên Đệ, thế nhưng vô dụng, bởi hành động này của hắn chỉ như đặt cục đá lên đầu tên Đệ, chứ không phải đánh.

- Ngươi, ngươi, ngươi…

Tuy không hề bị ảnh hưởng gì từ cục đá, tên Đệ vẫn nổi sùng mà nghiến răng nói từng tiếng cắm.

Nắm tay hắn giơ lên cao, tất cả sức lực như đều dồn hết vào đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trong ánh mắt hoảng hốt của tên Đại, một quyền chứa đầy sự tà ác của hắn nhanh chóng đi xuống, mục tiêu của nó chính là phế đi cánh tay vừa đặt đá lên đầu hắn của tên thanh niên đang hấp hối.