Chương 57 - Mắc Bao Nhiêu, Ta Mua Nghìn Khẩu

Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 57 - Mắc Bao Nhiêu, Ta Mua Nghìn Khẩu

Chương 57 - Mắc Bao Nhiêu, Ta Mua Nghìn Khẩu


Vừa đi đến cửa, Fernando Francesco không kèm nén được cảm xúc đã quên mất lễ tiết mà vội vàng nói vọng vào, cùng với tư thế vội vã vui mừng, đám hầu cận cũng lục đục mang theo số vũ khí và các hòm đạn nặng trĩu bước theo sau Fernando.

Alonso Francesco thấy em trai của mình quay về, cũng vui vẻ quay ra tiếp đón:
- Chú mày khá đấy, thủ vững bức tường thành với hai triệu quân Skaven vậy mà vẫn lành lặn không thương tích, sao nào, mang thứ gì kỳ lạ về đấy.

Dứt lời, tên Alonso Francesco nhìn vào những gương vũ khí cùng với những hòm đạn đặt giữ nền nhà, hắn cũng tò mò cầm lên xem thử, cũng bĩu môi mà chê bai.
- Này nhé đệ đệ, không phải ta có ý gì, nhưng đệ mang cái thứ này về làm gì, bắn thì chậm thua cả cung nỏ, lại nói thao tác phiền phức chết được. Ta mà né được viên đạn đầu thù cái tên bắn thứ này chắc sẽ mềm xương quá.

Fernando Francesco cũng hiểu, hoả khí hiện tại thao tác rất chậm, uy lực thì có, nhưng nạp đạn từng viên một, nào là thông nòng, đổ thuốc súng, nhồi thuốc, nhét đạn vào rồi lại nhồi thuốc súng. Kẻ nào tay chân nhanh nhẹn cũng mất hết mười lăm đến hai mươi giây. Trong khi đó, một tên cung nỏ thủ thiện xạ trong mười lăm giây có thể bắn ra đến mười mũi tên.

Nói đi cũng phải nói lại, uy lực của súng thì khỏi phải bàn, dính một viên không chết thì cũng mất sức chiến đấu. Còn mũi tên thì.. đối với con người thì dễ nói, trúng phần mềm thì còn may ra có thể sống, chứ trúng vào phần yếu hại thì thôi xin vĩnh biệt cụ mà không có lời di chúc. Con người sỡ dĩ như thế yếu ớt trên chiến trường đấy là lý do mà các chủng tộc khác luôn coi loài người là chủng tộc yếu đuối, nhưng lại thừa hưởng sự tinh khôn, và khả năng sáng tạo vô hạn, đúng là tạo hoá trêu ngươi.

Nhưng đối với những chủng tộc khác thì lại là một câu chuyện khác. Súng bắng vào phần mềm có thể không chết, còn mũi tên thì phải tùy vào loại nào bắn ra. Nếu như từ khí cụ, tẩm độc thì không có gì để nói, nhưng nếu là do sức bắn của con người thì chỉ như mũi đốt. Giống như một người đàn ông ngã vào bụi gai. Đau đớn thì có, nhưng nếu không trúng phần yếu hại thì xin chúc mừng, cung thủ đó sắn sàng gặp Tu La Vương.

Chính vì những nguyên do đó, cho nên Alonso có quyền coi thường các loại hoả khí đời đầu này. Có thể là do kỹ thuật tác chiến thời đại vũ khí này chưa cao, bắn loạn xạ không theo hàng lối cho nên tính chính xác và sức uy hiếp không mang lại nhiều hiệu quả. Chứ nếu như theo một tổ chức qui mô, được đào tạo chiến thuật bài bản, cũng sẽ gây sát thương không hề nhỏ cho đối phương.

Fernando Francesco vội vàng giải thích.:
- Anh cả đừng xem thường loại vũ khí này, em đã chứng kiến uy lực của nó. Có thể bắn liên tiếp mười lần chỉ chưa đến một phút. Đấy là chưa nói đến thao tác nạp đạn cũng không quá năm giây.

Alonso Francesco tròn mắt ngạc nhiên nhìn lại một chút vào đống vũ khí kia, quay sang đính chính lại với đứa em này mà sửng sốt:
- Thật sự lại có thể thần kỳ như vậy.

Nói đoạn, Alonso vội chụp lấy một khẩu súng trong gương, rồi ngắm vào trần nhà bóp cò.

CẠCH, CẠCH, CẠCH

- Hừ, có chuyện gì xảy ra, sao không được.

Tên này hấp tấp. Vớ ngay khẩu súng chưa lắp đạn bắn như đúng rồi, lại ra vẻ mặt ngờ nghệch như gặp phải chuyện kinh dị.

Fernando cũng lắc đầu chán nản, người anh cả này cái gì cũng tốt, chỉ có đều vội vàng hấp tấp, nhanh hứng thú những cũng mau chán. Nhưng tuyệt đối đừng gây thì với người này, bởi người anh cả này thù rất dai. Mặc kệ là ai, người bên ngoài thì cười nói, nhưng một khi đã xem là kẻ thù thì đến chết vẫn không quên:
- Anh cả ơi, súng chưa có lắp đạn à.!!!

Nói xong, Fernando tháo khẩu súng trên lưng của mình xuống. Bắt đầu lại hòm đạn lấy mười viên mà nhét vào hộp tiếp đạn. Hành động này khiến tất cả mọi người trong đại sảnh phải ngỡ ngàng. Ngay cả Leonardo đang chán nản cũng quay về thực tại xem hành động của con trai, trong đầu cũng có rất nhiều điểm nghi vấn, không nhịn được mà nói xuống:
- Thật sự có thần kỳ như con nói không, từ lúc nào mà bọn Lùn cao ngạo đó chịu bán vũ khí cho chúng ta thế?

Fernando rất nhanh cũng thao tác xong việc nhét đạn vào trong hộp, nghe Leonardo nói như thế cũng ung dung mà trả lời:
- Đâu có thưa cha, những khẩu súng này con mua được từ Đại Việt, quốc gia mới hình thành từ khu rừng tử vong mà con đã nói cho cha biết lần trước. Sau ba năm, thật không ngờ nơi đó bây giờ chẳng khác nào thành phố của Tiên Nhân cả, rất sạch sẽ, quân đội đều trang bị loại vũ khí này.
- Cha, anh cả, các vị Bổ Chính và Đại Thần ra ngoài xem ta thử súng.


Dứt lời, Fernando mang súng nhanh chóng đến ngoài sân, dặn dò đám hầu cận mang những bình sứ đặt trên bàn cách đó năm mươi mét. Sau nữa khắc mọi thứ chuẩn bị xong xuôi. Fernando bắt đầu thị phạm, hít một hơi, giữ căng lồng ngực, mắt nghía vào ống nhòm được lặp trên súng, tay trái nâng cổ súng, tay phải nâng cán súng vòng qua bên cò lãy, bán súng áp sát vào vai, hai chân dang rộng bằng vai. Chốt an toàn được gạt xuống.

ẦM, LẮC. XOÃNG. ẦM, LẮC. XOÃNG. ẦM, LẮC. XOÃNG...

Liên tiếp là từng tiếng súng vang lên, hết một tiếng súng, là tiếng kéo cò đạn, cũng là tiếng bể vỡ của bình sứ. Cứ như vậy quá trình phá của này diễn ra chóng vánh chưa đến hai mươi giây.

Leonardo cùng với Ferguson trợn mắt nhìn nhau, thật không thể ngờ hoả khí lại có thể thao tác bắn nhanh như vậy, sức sát thương và xuyên thấu có thể tưởng tượng, ngay cả sự chính xác còn là tuyệt đối. Con người từ lúc nào có thể sáng tạo ra được loại vũ khí kinh khủng như vậy. Mọi người đều chết lặng trong khoảnh khắc, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy. Chỉ sau một chút, bắt đầu nghị luận ầm ỉ cả lên. Leonardo thay đổi thái độ ngay lập tức:
- Con trai, nói mau, thật là do người Việt làm.

Fernando nhìn thấy sự kinh ngạc của mọi người y hết như lúc hắn mới thấy loại vĩ khí này, trong đầu đang hình dung, không biết khi mọi người thấy thanh sắt sáu nòng bó lại hình tròn khạc lửa, không biết còn có thể kinh hãi đến mức nào, một trung đội mấy trăm tên Skaven ngã ngữa chỉ chưa đến một phút.
- Thật đó thưa cha, đây là con tốn công sức mới mua được. Giá rất đắc.

Alonso mắt sáng như đuốc, gương mặt ao ước như một kẻ thèm thuồng tham lam:
- Mắc là bao nhiêu.? Đệ nói xem, nếu ta mua về một nghìn khẩu trang bị cho đám thân binh của ta chơi đùa. Con chim nào bay loạn qua biên giới, ta bắn nổ đầu.

Fernando khoé môi giật giật, cái gì mà ngàn khẩu, lại còn mua cho đám lính chơi đời, Fernando bất lực với người anh này, ngậm ngùi đau xót mà trả lời:
- chín chín đồng vàng lớn một khẩu, đạn dược bảy trăm bốn chín đồng vàng cho một nghìn năm trăm viên cho một hòm đạn.

Lời vừa thốt ra, toàn trường đều chao đảo, con số này cũng kinh khủng quá đi. Một khẩu hoả mai cũng chỉ có giá hai mươi đồng vàng. Gấp năm lần, sao không đi cướp luôn cho nhanh. Suy nghĩ thoáng qua, nhưng sức mạnh và lợi thế của hai loại súng là không thể so sánh. Tên Alonso nghe thấy cái giá tiền cũng muốn té ngữa, nhớ lúc nãy ngàn khẩu, chín chín đồng vàng lớn dị chi ra, há trẳng phải chín trăm chín triệu bạc hay sao.

Ferguson lập tức suy nghĩ, bắt đầu nói:
- Lãnh chúa đại nhân, vũ khí này quá hết sức lại hại, kết hợp với đội quân Hoả Doanh cùng với loại vũ khí này, bọn người chim chắc chắn sẽ đẩy lùi được.
- Nhưng thần lo lắng, đó chính là quốc gia loài người kia, khi đã sở hữu loại vũ khí kinh khủng này, thần sợ, nếu như bọn họ mà tấn công. Chúng ta thua chắc.

Bosique cũng đứng ra nói:
- Đúng vậy đó lãnh chúa, thần nghĩ thêm một người bạn, còn hơn thêm một kẻ thù. Với lại, chúng ta không còn đường lui nữa, Hoàng Gia vứt bỏ chúng ta, chi bằng chúng ta liên minh với con người.

Leonardo Francesco động não suy nghĩ, từ lúc nào mà chủng tộc thú nhân lại cúi đầu trước con người. Sức mạnh vũ khí này thật sự quá khủng khiếp, chưa biết chừng trong thời gian sắp đến bọn người kia còn chế tạo ra được loại vũ khí kinh khủng hơn nữa thì sao.

Fernando người đã tận mắt chứng kiến uy lực vũ khí của quân Việt, đồng thời cũng là người biết rõ quân Việt chiến đấu nhứ thế nào, kỹ năng chiến đấu ra sao, sức mạnh của từng cá nhân tướng lĩnh cũng không phải là dạng tầm thường, điển hình là Thiếu Tá Nguyễn Bặc của quân Việt đã đánh tên Haras bộ trướng của Flamable tộc Thằn Lằn thê thảm như thế nào.

Fernando cũng không chần chừ, bắt đầu kể rõ những gì mình thấy được, từ lúc phát hiện ra sự hiện diện của Người Việt, cho đến lúc chứng kiến những thành tựu mà người Việt làm được. Ngay cả vị Hoàng Đế thần bí của Đại Việt và những vị tướng tài giỏi cùng những chính khách phải nói là tài lược. Ngay cả trận chiến vừa rồi diễn biến như nào, binh sĩ người Việt chiến đấu ra sao, ngay cả Ngô Tuấn xâm nhập vào lãnh thổ của Skaven cũng được Fernando kể lại hết sức chi tiết.

Cuối cùng Fernando Francesco nói thêm một câu:
- Thưa cha, cái vị Đại Thần. Ta nghĩ dù thế nào, cũng nên thiết lập liên minh với vị Hoàng Đế kia, chỉ có như thế, gia tộc của chúng ta mới có thể an ổn tồn tại dưới sự chèn ép của vua Felipe Đệ Tam.
---