Chương 143 - Phát Uy Vũ Khí

Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 143 - Phát Uy Vũ Khí

Chương 143 - Phát Uy Vũ Khí


Về phần bố trí lực lượng đại khái là như vậy, chỉ cần đợi đại bộ đội quân địch xuất hiện, là kế hoạch tấn công sẽ bắt đầu triển khai. Thời gian nhanh chóng trôi qua, cách bờ biển Gia Định khoảng chừng năm mươi dặm biển, nếu dùng ống nhòm viễn vọng đã có thể thấy được cờ bay phất phớ, những đoàn thuyền chiến to lớn, xung quanh hơn ba mươi chiếc thuyền lớn là hàng trăm chiếc thuyền nhỏ hơn với chiều dai ít nhất cũng gần hai mươi mét.

Lúc này, thông qua ống nhòm viễn vọng từ xa, Phạm Cự Lượng quyết định cho hạm đội tàu khu trục Mông Đồng xuất kích, có sự hổ trợ hoả lực của tàu chiến Định Quốc. Bởi vì lữ đoàn Hải Quân 101 đã mang đi phần lớn tàu chiến cũng như tàu vận tải trong kế hoạch thực hiện chiến dịch Quần Đảo Trắng, nay đã thành công chiếm lĩnh và đổi tên là quần đảo Hoàng Sa.

Số lượng tàu chiến của Đại Việt vẫn còn khá mỏng manh và đang trong quá trình đóng mới bổ sung vào trong biên chế của Đại Việt. Hiện tại trong kế hoạch phòng thủ lần này của Đại Việt chỉ có chưa đến một trăm tàu Mông Đồng, số lượng tàu Định Quốc cũng chỉ có mười hai chiếc. Số lượng trên lệch phải nói là một phần mười nếu so với hạm đội của Thú Nhân.

Nhưng lợi thế của quân Việt là nằm ở vũ khí, sức công phá của đầu đạn và tầm bắn. Thêm nữa những chiếc trực thăng Rog313 có thế mang theo bom BM03 cùng với dàn súng máy được lắp bên ngoài khoan máy bay và Tank T13 với những tháp pháo điện từ có tầm bắn xa và uy lực không khác nào những khẩu đại pháo P13 di động cả.

Đây chính là những gì mà Quân Việt hiện tai đang có, lại nói với số lượng trăm phầm trăm quân lính sử dụng súng máy M249 và Min313 là loại súng trường tự động. Nếu như so sánh về uy lực, không khó để nói là sẽ vô lo khi phải đối đầu với quân Thú Nhân. Nhưng cái đáng sợ ở đây chính là số lượng của địch quân lại quá nhiều, làm không khéo cũng rất dễ bị lật thuyền trong mương.

Chẳng qua đây cũng chỉ là nổi sợ hãi và cẩn trọng quá đáng của Huỳnh Minh mà thôi. Thử hỏi với dàn súng máy và súng bán tự động thì Đại Việt cũng đủ sức làm gỏi cả đại lục, đây là chưa nói đến với dàn vũ khí vừa mới đưa vào biên chế là Tank T13, những khẩu đại pháo đạn dặc của hầu hết các chủng loài trên thế giới chưa chắc đã phá vỡ được lớp phòng ngự săt thép dày đặc.

Nhưng mà nổi sợ của Huỳnh Minh là chính xác, bởi những người đã từng dẫn dắt loài người đâu phải những người tầm thường. Họ đã có những bước tiến vĩ đại của mình, cho đến khi toàn bộ quốc gia bị tận diệt, rơi vào vòng xoáy của nô lệ tăm tối suốt hàng trăm năm nay.

Quay trở lại chiến trường, hạm đội tàu chiến của Đại Việt xuất kích, nhằm ngăn chặn sự đổ bộ của hạm đội hải quân Thú Nhân. Cứ hai tàu Định Quốc sẽ kết đội cùng với mười chiếc tàu khu trục Mông Đồng. Tạo ra một tiểu đội phân cấp trong một đội hình, như vậy sức phòng thủ cũng như hoả lực sẽ luôn đảm bảo tối ưu nhất. Thú Nhân hải quân chiến đội lọt vào tầm bắn, không một chút chừng chừ nào, không phát loa cảnh báo cũng chẳng tuyên chiến.

Chỉ đơn giản là nổ súng bắn phá vào đội hình dày đặt của bọn Thú Nhân. Tiếng súng của đạn pháo vang lên, khói bay mịt trời. Bọn Hải Quân Thú Nhân còn chưa biết chuyện gì xảy ra, chỉ là thấy hạm đội của quân Việt ở phía xa xa, nằm ngoài tầm bắn. Bọ chúng còn định tiếng lại gần ở khoảng cách hai cây số sẽ dàn quân thành hàng ngang, rồi bắn phá, sau đó những chiếc tàu chiến nhỏ hơn sẽ áp sát, rồi đổ bộ lên tàu quân Việt thoả sức mà chém giết.

Nhưng mà nghĩ thì hay lắm, nếu đó là mơ thì chắc sẽ thành sự thật. Nhưng đối nghịch lại với bọn chúng là những tiếng nổ nhỏ ở phía xa, khiến bọn chúng bật cười vì nghĩ quân Việt thử súng có cần phô trương như thế hay không, khói lửa bay mịt mù che mất cả hạm đội. Nhưng câu trả lời nhanh chóng đưa ra đáp án.

Tiếng rít trên không trung bắt đàu bay xoẹt qua đầu, những quả đạn pháo 130ly găm thẳng vào mạn tàu thậm chí là trên sàn tàu. Vụ va chạm bắt đầu cho ra những tiếng nổ lớn kinh hoàng, thân tàu được làm bằng gỗ chắc chắn cũng bắt đàu vỡ tung, mảnh gỗ bay thẳng lên không trung, lửa cháy xen bắt đàu lan ra khắp mặt biển.

Những con thuyền được làm bằng cột buồm gãy đổ khắp nơi. Tiếng kêu cứu của đám người bị hất văng xuống biển ra sức vùng vẫy dưới mặt đại dương lạnh lẽo. Bây giờ làm gì có ai mà có tâm sức cứu vớt lấy bọn chúng, đối mặt với những quả đạn pháo này không khác gì tử thần đang đồi mạng. Tiếng nổ liên tiếp vang lên, những quả cầu lửa liên tiếp vang vọng khắp chiến trường. Cơ hội hoàn thủ dù chỉ là một chút cũng không có, những chiếc tàu đi đầu đã bị bắn phá thành từng mảnh nhỏ.

Tiếng gỗ va chạm bởi tiếng ọp ẹt trong hết sức ngứa tai, tiếng kêu cứu, vung vẫy của nhưng tên lính ra sức bám víu những mảnh vụn bên dưới mặt biển, lửa cháy khói bay cả một vùng biển. Mùi cháy xén của đạn pháo, mùi khét lẹt của những mảnh vải từ cột buồm bốc lên kèm theo đó là mùi mặn mặn của gió biển. Tất cả hoà trộn vào nhau trong hết sức khó chịu.

Tên chỉ huy của đám thú nhân này phải thốt lên một câu cảm than không thể nào ngạc nhiên và sợ hãi của bản thân. "Là ai đã đưa chúng ta vào cái hố tử thần này, chư thần chắc hẳn là đang trừng phạt chúng ta, bọn chúng không phải là người, bọn chúng chính là hiện thân của ác quỷ nơi địa ngục giáng tội cho chúng ta".

Mệnh lệnh đưa ra hiện tại cũng đã vô ích, chỉ trong vòng hai mươi phút, hạm đội tàu chiến của Đại Việt đã tiếp cận được đoàn tàu chiến của Thú Nhân. Bon chúng bắt đàu bắn trả bằn hàng trăm khẩu đại pháo được đặt trên thuyền lớn, nhưng mà độ chính xác phải nói là kém thê thảm. Hơn ba mươi khẩu đại pháo trúng đích chưa được mười quả, lại nói lớp giáp tầu bằng sắt thép hợp kim chống đạn xuyên phá thì với mấy cục đá bằng chì này cũng chỉ vang lên tiếng bong bong vui tai chứ chẳng ảnh hường gì nhiều cho tàu chiến của quân Việt.

Lại nói quân Việt rất biết cách giữ cự ly đội hình, nên cho dù có trúng đạn đi chăng nữa, cũng giảm đáng kể uy lực của đại bác. Trong khi đó những tháp súng pháo của Đại Việt tự do và thoải mái đồ sát, tràn cảnh gió tanh mưa máu, tiếng khóc la vang vọng hay đơn giản chỉ là tiếng thét gào của bom đạn hoà cùng với những cơn gió biển mặn chát đập thẳng vào mặt.

Những chiếc tàu khu trục Mông Đồng làm nốt công việc còn lại của mình, đó chính là len lỏi vào trong đội hình đã tan hoang không còn sức chiến đấu của bọn Thú Nhân mà gặt hái đi tính mạng của đám tàu chién còn lại nhỏ hơn. Bọn chúng nương theo một ý nghĩ là sẽ leo lên cướp lấy những chiếc tàu của quân Việt rồi quay lại bắn phá vào chính quân Việt. Binh pháp có câu, lấy thuật của người để trị lại nngười là cách tốt nhất.

Nhưng mà mơ thì cũng đẹp lắm, cái gọi là súng máy không phải chỉ để chưng cho đẹp hai bên mạn tàu khu trục Mông Đồng. Bọn chúng còn chưa kịp quăng đi mốc câu đã phải ngã xuống như rạ trước những tháp súng máy 12,7 ly của Tàu khu trục. Sức xuyên thấu không khác gì xuyên qua những tờ giấy trước những thành gỗ mỏng manh chấp vá của bọn Thú Nhân.

Cối LT30 và LT45 liên tiếp nã đạn, Súng máy hạng nặng cứ xã hết băng đạn này đến băng đạn khác. Máu và lửa hoà trọn lại thành một màu sắc, máu của Thú Nhân tô đỏ cả một vùng biển. Tay chân tứ chi thân thể, rơi rót khắp nơi như thể một nồi thịt thập cẩm đủ loại kinh tơm. Ngủ cấp, đầu não lơp bị đạn xuyên thủng, lớp bị pháo cối nổ dập nát bét ra, máu hoà quyện cùng với lớp óc trắng sền sệt kinh dị như hiện trạng của địa ngục. Lòng quân ý chí chiến đấu tan ra. Chỉ trong hai giờ đồng hồ, Hạm Đội Thú Nhân toàn diệt.