Chương 146 - Săn Lùng

Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 146 - Săn Lùng

Chương 146 - Săn Lùng


Không khí sôi trào lửa giận của quân binh, khí thế cao ngút trời, lúc này Huỳnh Minh quan sát toàn trường, ánh mắt hiện lên đầy tơ máu, thể hiện một sự quyết tâm cao độ. Chỉnh lại trang phục, mắt hướng nhìn vào Đại Kỳ đã được cắm lại trang nghiêm giữa sân làng, sau đó mới bắt đầu nói tiếp.:
- Đất nước chúng ta sẽ không bao giờ làm nô lệ, chấp nhận thất bại trước những chủng loài man rợ, không bao giờ chịu quỳ gối! Chúng ta là một quốc gia có lịch sử vinh quang không bao giờ khuất nhục trước hàng ngàn năm tâm tối, có nền văn hóa vĩ đại, có nhân dân hùng mạnh. Chúng ta đi theo con đường của mình và nhất định thắng lợi! Sẽ là như thế!"
- Vì Đại Việt, Vì lịch sử kiêu hùng của dòng dõi Lạc Hồng con rồng cháu tiên.

Huỳnh Minh dứt lời, tư thế nghiêm nghị, tay phải nắm chặt áp đặt lên tim, mắt ngước nhìn đại kỳ. Sắc cờ đỏ thắm với hình một ngôi sao vang năm cánh tung bay thẳng tấp, kiêu ngạo trước gió.

Bên dưới là tiếng hô hào khí thế "Vì Đại Việt.. Vì Đại Việt..", thể hiện sự quyết tâm của binh sĩ và các đại thần có mặt hiện tại.

Đám quân đội Thánh Dực Quân do Trần Bình Trọng và Nguyễn Khoái dẫn đầu bắt đầu công việc của mình. Tay súng sẵn sàng, bước từng bước men theo địa hình rừng rậm trên con đường mòn hướng đến bọn người Thú Nhân Medina Sidonia mà trinh sát đã thu thập được từ những chiếc Rog313 trước đó.

Tiến quân ồ ạt, nhưng không phải là dạng dàn trải quân đội trải dài trên một địa hình. Phân theo một cấp độ tiểu đội mười người một nhóm. Gồm có một cứu thương, hai bắn tỉa, một súng máy, một liên lạc và một nhóm năm người súng cá nhân. Di chuyển theo đội hình hình mũi tên cấp tiểu đội.

Một sư đoàn cũng di chuyển như vậy, trực tiếp lung sục toàn bộ khu vực xung quanh. Xe bộ binh cơ giới cũng theo sau, Huỳnh Minh bỏ mặt goài tai mội lời khuyên trực tiếp đi truy bắt đám tặc nhân đã tổn hại đến thường dân của hắn. Đi được khoảng hai mươi phút, tiếng súng từ xa cách đó vài cây số bắt đầu vang lên.

Lúc này Huỳnh Minh cùng các vị chỉ huy là Kutuzov, Phạm Cự Lượng, Tinh Thiều, Nguyễn Trãi trong một chiếc xe bọc thép được thiết kế dùng để tiếp nhận thông tin từ chiến trường, và đưa ra các kế hoạc tác chiến cho chiến dịch. Đầu dây bên kia thông báo đã có chạm trán với bọn tuần tra của quân Thú Nhân.

Phạm Cự Lượng, nhanh chóng hạ lệnh cho quân đội thiết lập vành đai, chuẩn bị cho cuộc tập kích. Huỳnh Minh lúc này mới nói.:
- Không cần phải làng nhằng như vậy, quân ta ít hơn, không nên đối dầu trực tiếp vcới bọn chúng. Đánh dấu vị tríc của bọn chúng, nã pháo vào tiêu diệt hết đi. Bộ binh quân ta sẽ thực hiện công việc tiếp quản chiến trường, Thánh Dực Quân sẽ bắt đầu công cuộc càng quét bọn chúng.

Lời nói của Huỳnh Minh vừa nói ra, Phạm Cự Lượng nhanh chóng hạ lệnh cho quân đội lập tức triển khai kê hoạch. Từ thiết bị liên lạc thông qua bộ đàm từ quân lính trinh sát bắt đầu đưa ra toạ độ chính xác cuẩ bọn người thú nhân, pháo sáng được bắn lên cao, chiếu rọi cả một vùng trời rộng lớn núi rừng. Pháo Binh nhanh chóng đã được triển khai, bắt đầu tinh chỉnh toạ độ vào nơi đã được đánh dấu từ trước.

Pháo rơi tấp nập xuống doanh trại của tên đầu lĩnh Thú Nhân Hà Mã Medina Sidonia này, chẳng mấy chốc, hàng loạt tiếng nổ lệch trời vang lên. Tiếng kêu la thảm thiết, khói lửa ngập trời, cây sặp ngã đổ, bọn Thú Nhân hoảng sợ chạy tán loạn khắp nơi. Nguyễn Xí dẫn đầu quân Cơ Giới vay ráp, vừa đi vừa nổ súng máy, khiến bọn người Thú Nhân người chết liên tục ngã xuống. Trong khi đó Trần Bình Trọng dẫn quân Thánh Dực càn quét đám người Thú Nhân. Một phương tiến lên tàn sát, súng nỏ bom rơi, bọn gười Thú Nhân muốn chạy cũng không thoát được, hoảng sợ đến cực điểm.

Tên Sodinia này khóc không ra nước mắt, tại sao lại có thể. Hắn thực sự là muốn về nhà, nơi đây nào đâu phải là đi chinh phạt, chính xác là đưa mạng ra cho bọn này tập bắn, tập đội hình, tập chiến thuật. Chứ đâu phải là chiến đấu.

Nhận thấy tên đầu lĩnh Medina Sidonia là kẻ được bảo vệ nghiêm ngặt, giáp trụ lại hết sức chói mắt, khác biệt hoàn toàn với phần còn lại, lại ra mặt len tiếng la hét điều chỉnh đội hình. Phải nói quân Thú Nhân dù sao cũng là đội quân tinh nhuệ, mặc dù súng hoả mai yếu kém, nhưng chiến thuật vẫn hết sức bài bản.

Chiến thuật hàng ba vẫn rất được tổ chứ quy củ, phía sau lại có thêm cung tên hổ trợ. Bọn lính phía trước dùng khiên sắt che chắn, cho nên cũng giảm bớt thương vong từ Min313 của quân Việt bắn loạn xạ khắp nơi.

Nhưng chiến thuật này lại khó chống đỡ lấy pháo binh của quân Việt, đội hình như vậy nhanh chóng bị đạn pháo nổ tung cho đến khi chẳng kẻ nào dám lấy cúng chọi cứng, mà cho dù có muốn chọi cứng đi chăng nữa cũng chẳng biết hướng nào, bởi đạn pháo là từ trên trời trút xuống theo dạng quỹ tích vòng cung, chứ không phải là trên một đường thằng của các loại đại pháo hiện tại.

Medina Sidonia cũng bất lực không kém, mọi mệnh lệnh của hắn đưa ra đều trúng ngay ổ phục kích quân Việt, bằng không thì dính ngay phải nơi đạn rơi. Quân lính cứ như thế liên tục bị nổ cho tan nát, chiến trường mảnh vụ thân thể, mặt đất cày xéo, khói lửa giăng lấy khiến người ta phát điên khó mà bình tĩnh.

Tên này gương mặt hà bá khói bụi bùn đất dính lấy đầy người, thở hổn hển không nhịn được mà than thở.:
- Chúa tể muôn loài toàn năng người đã làm thế nào, để bầy tôi trung thành này phải đến vùng đất máu và mỡ, và của mùi thịt cháy xa xôi của bọn người thấp kém, lại có những tên chiến binh man rợ như vậy. Sức mạnh của chúng, vũ khí quyền năng của chúng, phải chăng là sự nguyền rủa của ngài đến với ta.

Gương mặt to lớn với hai hàm răng năng lõm chỏm ảo não của hắn toát ra ánh mắt buồn bã, hận không thể đến trước mặt vị chúa mà hắn tin tưởng để tìm ra câu trả lời. Tất cả chỉ có sự đau đớn cùng hoảng sợ. Mặt kệ hắn cảm thấy là gì, lúc này Trân Bình Trọng dương cao thanh kiếm Damacus lên cao mà hét lớn:
- Hỡi những người anh em, vì vinh quang của nước Việt, vì những người dân đã ngã xuống bởi bọn hung tàn. Hãy cùng ta, tắm rửa bằng máu của kẻ thù, lấy huyết nhục của chúng mà trả nợ máu cho thường dân vô tội của Đại Việt ta.

Dứt lời, Trần Bình Trọng tay trái cầm một khẩu lục Anaconda bắn vào một tên Thú Nhân gần đó, rồi trực chỉ lưỡi kiếm Damacus xong vào đội hình hỗn loạn của bọn Thú Nhân. Lúc này quân lính Thánh Dực phía sau người Việt có, Skaven có cùng nhau hò hét xông vào chiến đấu như thể chẳng cần mạng mình. Tâm thế cao trào điên cuồng sôi nổi lao vào chém giết, một tên là lỗ, hai tên thì huề, ba bốn tên thì lời. Mini313 điên cuồng xả đạn, mũi lê gâm thẳng vào từng tên Thú Nhân to lớn.

Bọn Thú Nhân vì còn hoảng loạn bởi đợt pháo kích vừa rồi, nay lại bị không biết từ đâu hàng trăm hàng ngàn tên nhân loại và loài chuột đổ nhào vào chiến trường, thẳng tay đồ sát. Quân tâm tan ra, khí thế của quân Việt như rồng cuộn hổ vồ, mặc dù với lợi thế thân thể to lớn, nhưng sức chiến đấu đã bị bẽ gẫy, quân Việt lại được huấn luyện tốt, chiến đấu theo kiểu đội hình gắn kết theo cấp bậc tiểu đội. hàng vạn tên Thú Nhân đã loạn thành bầy cào cào, từ chỉ huy đến lính không tìm được đến nhau.

Chính vì vậy, quân Thú Nhân trận chiến này coi như nám chắc thất bại, Trần Bình Trọng điểm ngay tên chỉ huy với thân thể to lớn mập mạp thô kệch, gương mặt một đầu hà bá không khác gì, có vẻ như đang cầu nguyện hướng lên trời cao mà nói gì đó. Khẩu lục trong tay nhắm thẳng vào thân thể của tên Medina Sidonia bắn liền mấy phát, ngạc nhiên một thoáng chính là tên này da dày thịt béo, súng đạn thường thường khó lòng khiến hắn trọng thương, giáp trụ trên người chắc chắn chỉ phát ra những tiếng loảng xoảng leng keng kèm theo chút ít tia lửa phát quang mà ra.

Trong tay nắm chắc thanh đao được làm từ thép Damacus, Trần Bình Trọng nhảy qua một đoạn công sự chiến hào, trong ánh măt lộ ra mấy vẻ phức tạp đau khổ chèo chống của tên chỉ huy mà vung đao chém giết.