Chương 28: Pháp khí đầu tiên

Đại Việt Anh Linh

Chương 28: Pháp khí đầu tiên

Văn Dân cầm thỏi bạc ngắm nghía

-Đù.. sao không thấy giống bạc ta?

-Cậu đưa tôi xem nào

Hữu Trí nói văn dân đưa thỏi bạc cho mình xem cầm trên tay xem xét một hồi bỗng đang bước đi thì đứng sững cả người lại Trần Tuần cũng ngạc nhiên ngoái đầu lại hỏi

-Cậu sao thế?

Hữu Trí Miệng mấp máy

-Là..là..là băng thiên thạch

Nghe đến ba từ băng thiên thạch Trần Tuấn lại càng thất kinh vẻ mặt nhìn còn sững sờ hơn cả Hữu Trí đứng như trời trồng Văn Dân lay mãi cũng chưa có tỉnh,nửa ngày mới thở ra được một câu

-Cậu cậu nói là thật sao? nếu. nếu là băng thiên thạch thì chúng ta giàu to rồi

Văn Dân mắt lóe sáng

-Giàu to cái này là đá quý hay gì?

Trần Tuấn bây giờ mới trấn tĩnh lại

-Ông nội của tôi ơi cái này còn quý hơn cả đá quý đó,đối với giới pháp thuật mà nói bỏ bao nhiêu tiền để có được nó là họ cũng chịu à

Hữu trí trợn mắt

-Cậu thật sự muốn bán nó sao? cậu biết giá trị của nó nằm ở đâu không?

Trần Tuấn không đợi được gấp gáp

-Thì là nó quý giống như kim cương đó.. nghe nói mỗi khi phát hiện khí tức tà vật nó sẽ phát sáng dùng làm đồ trang trí rất đẹp

-Cậu ấy đúng là đầu đất

Hữu Trí gằn giọng Trần Tuấn vẻ mặt mờ mịt không hiểu,Hữu Trí nói tiếp

-Rất lâu về trước ở thời đại hồng hoang hay còn gọi là kỷ hồng bàng thị, quỷ,yêu,tà linh và con người vốn chia làm các thế lực cát cứ từng phương trời,ở Biển Đông có một loài thần long,vua của loài rồng thần đó chính là Động Đình Quân khi đó cháu ba đời Viêm Đế thần nông là Đế Minh có hai người con,con trưởng là Lộc Nghị con thứ là Lộc Tục,Đế Minh yêu quý Lộc Tục hơn nên nói Lộc Tục xuống mặt đất cai quản phương Bắc còn Lộc Nghị cai quản phương nam nhưng Lộc Tục vốn tính nhường nhịn nên nhường Lộc Nghị vùng đất lớn hơn,còn mình thì kéo quân về phương nam lập ra nhà nước Xích Qủy là tiền thân của nước Văn Lang sau này.Cả hai người họ lại cùng yêu Xích Lân Công chúa con gái của long thần Động Đình Quân về sau vì mến tài của Lộc Tục,Động Đình Quân gả Xích Lân Công Chúa cho Lộc Tục từ đó về sau Lộc Nghị Đem lòng thù hận dẫn quân đi đánh thủy cung của Động Đình Quân thời kỳ đó gọi là thần tiên chi chiến,Lộc Tục đem quân hỗ trợ Lộc Nghị thua chạy dài thù hận càng thêm sâu đậm.Trận chiến đã làm rung chuyển cả đất trời khiến Định Hải Thần Châm ở biển Đông bị vỡ ra một mảnh gọi là Băng Thiên Thạch bây giờ

Trần Tuấn nghe xong gật đầu đăm chiêu nói

-Vậy đúng là đối với giới pháp thuật nó đúng là vật tốt bất quá tại sao nó lại ở trong âm huyệt của cao biền?

-Việc này sẽ từ từ điều tra nhưng cái các pháp sư quan tâm chính là Băng Thiên Quyết ẩn trong Băng Thiên Thạch

Trần Tuấn như mơ hồ nhớ lại hình như trong điển tịch huyền môn có chỗ nào nói đến băng thiên quyết,suy nghĩ một lúc thì há hốc mồm

-Băng thiên quyết? chính là một luồng sức mạnh cực âm cực hàn năm xưa long tộc chi chiến bị Động Đình Quân phong ấn vào bên trong định hải thần châm...thật không ngờ nó lại nằm trong Băng Thiên Thạch

Hữu Trí trả lại băng thiên thạch cho Trần Tuấn nói

-Tôi là một thiên khí sư nên thứ này đối với tôi vô dụng,không biết bằng cách nào nhưng sức mạnh từ băng thiên quyết cậu đã sử dụng một lần rồi đó

Trần Tuấn đứng như trời trồng không có hiểu

-Chính là nhát chém của cậu ở trong động đó nó mang theo một luồng hàn khí làm đóng băng cả cột nước,còn thanh kiếm cậu nhặt được kia đoán chừng cũng không phải thứ tầm thường bất quá nếu cứ đứng đây nói chuyện mãi thì chắc mọi người sẽ chết đói mất,nên là sau khi về nhà tôi sẽ xem xét giúp cậu sau

Trần Tuấn nhìn thanh kiếm rỉ sét trên tay vẻ mặt phức tạp,nói đến ăn thì Văn Dân quên hết sự tình đang diễn ra liền giục mọi người về nhanh cho kịp,Trần Tuấn bây giờ như người mất hồn nhìn băng thiên thạch sau đó bỏ vào ba-lô ý định về đến nhà sẽ nghiên cứu sau.Đi bộ nửa ngày cuối cùng ba người cũng ra đến con đường lớn,Văn dân lấy điện thoại ra định gọi xe thì bây giờ mới phát hiện chiếc smartphone của hắn đã bị vào nước hỏng không có dùng được,điện thoại của trần tuấn tuy chỉ là một chiếc cục gạch nhưng cũng không khá hơn liền có một chiếc taxi đi qua văn dân vẫy lại được nhưng vừa dừng xe lại lão tài xế thấy điệu bộ ba người bọn họ như là mới bị chôn sống lấm lem cả là bùn đất liền từ chối không có chở rồi đạp ga đi thẳng,ba người trố mắt nhìn nhau Hữu Trí đưa ra ý kiến là gọi mấy anh grab rồi gạ thêm tiền xem mấy anh ấy có đi không,văn dân than thở

-Điện thoại tôi hỏng mất rồi làm sao mà gọi grab đây!

Hữu Trí lôi trong đai lưng ra một chiếc smartphone được bọc trong cái túi chống nước giống cái túi mấy cô bánh bèo hay đeo ở cổ khi đi biển vậy.Gọi grab xong đợi cả ba xe cùng đến đủ năn nỉ mãi là sẽ thêm tiền nên mấy anh grab cũng miễn cưỡng chở đi.Chạy hơn nửa tiếng đồng hồ xe dừng lại ở một tòa chung cư,xuống xe mỗi người phải bo thêm 5 chục mấy anh grab anh mới chịu,nói là toàn bùn đất ngồi bẩn hết xe khách sau họ đi họ lại đánh giá cho 1 sao thì khó làm ăn.Hữu Trí đưa Trần Tuấn và Văn Dân vào tòa nhà nói hai bọn hắn qua nhà tắm công công bên này tắm thay đồ trước rồi hắn đi mua tạm cho cái quần đùi áo phông mà mặc,chứ bộ dạng như này bảo vệ họ không có cho vào thang máy,mấy anh an ninh tòa nhà chắc cũng không có lạ gì Hữu Trí nhất là trong bộ dạng này nên vừa thấy hắn đã cất tiếng trêu,Hữu Trí cũng đơn giản cười trừ nói qua lại vài lời khách sáo.Vào nhà tắm công cộng ngồi đợi một lúc thì Hữu Trí đi mua quần áo về vì là mua hàng chợ quần đùi áo phông nên cũng chẳng cần phải kích cỡ,tắm rửa xong quần áo bẩn được Hữu Trí mang đi giặt giúp cho luôn còn cái ba lô hơi bẩn nhưng miễn cưỡng lau qua được,lỉnh kỉnh cũng mất khoảng 30 phút lên đến nhà hữu trí văn dân và Trần Tuấn tròn mắt ngạc nhiên,căn chung cư khá rộng rãi được bố trí rất đẹp trong phòng đều là được trưng bày những thứ giống như cổ vật nào là bát đũa,đĩa đồng mũi gươm,mũi giáo đầy đủ cả bất quá được bố trí rất ngăn nắp và hợp lý cảm giác như lạc vào một viện bảo tàng vậy,hai người ngồi xuống sofa phòng khách Hữu Trí bây giờ đi lấy nước ngồi lại nói

-Tôi làm mô kim hiệu úy theo sư phụ từ năm 8 tuổi,những cổ vật này đều là tôi sưu tầm trang trí cho đẹp còn lại đều nộp bảo tàng cho họ xử lý

Văn Dân vẫn chưa hết ngạc nhiên thốt lên

-Này.. làm trộm mộ mà giàu như này cậu cho tôi theo học nghề với

Trần Tuấn véo hắn một cái văn dân giãy nảy lên Hữu Trí cười nói

-Thì tất nhiên cũng có vài món hời tôi mang đi bán ở chợ đen lấy tiền kiếm sống mà,dù gì cũng là mình mạo hiểm cả tính mạng mới có được.Hai cậu ngồi đây nghỉ ngơi một chút sẵn để tôi đi nấu ăn

Văn Dân mặt nhăn lại,Trần Tuấn gắt

-Cậu đến nhà người ta cũng đừng có vô duyên vậy chứ

-hề hề..là tôi đều coi các cậu như anh em đồng đạo chiến hữu tôi mới thoải mái vậy thôi à...còn nữa cậu mà bán cái gì thạch thạch đó nhớ chia cho tôi một nửa,à không theo như hợp đồng tôi lấy 30 thôi trả cậu 70

Trần Tuấn nhăn mặt

-Tôi còn muốn bán nó gấp 100 nghìn lần cậu ấy nhưng mà bây giờ mà để lộ ra là mình có e rằng hai chúng ta đến cái mạng cũng không có giữ được đâu nên là cậu đừng có mà bô bô với ai đó

Văn Dân vuốt vuốt cằm tỏ vẻ suy nghĩ nói

-À hiểu rồi.. là tranh giành giết người bịt đầu mối

Trần Tuấn hít sâu

-Lúc nào cậu cũng thông minh như thế cho tôi được nhờ