Chương 35: Bảy Tầng Núi
-Hoà thượng thối ngươi quá coi thường ta rồi
Tiếng của một thanh niên quát lớn,rất nhiều người hiếu kỳ bâu lại nhìn. Ở ngoài sơn trang trên một khoảng sân lớn một hòa thượng bị một đám thanh niên chặn lại một tên hung hăng lao lên quyền pháp tung ra hướng hòa thượng bổ tới,hòa thượng thấy vậy vội vàng né tránh, gã thanh niên kia lại càng không nhịn được tấn công càng dữ dội hơn
-Được lắm cậy có chút bản lĩnh dám buông lời sằng bậy
Hoà thượng né đòn lúc này bị bức lui đến hàng người đang đứng quanh khẩn trương nói
-Thí chủ hiểu lầm ý của tiểu tăng rồi chỉ là tiểu tăng nhìn thấy ấn đường thì chủ nhợt nhạt đoán là thí chủ sẽ gặp hoạ sát thân tuyệt không phải lời trù yểu gì. Adidaphat
-Số mệnh của ta há ngươi lại có thể biết được xem ra nếu không cho ngươi nếm mùi đau đớn ngươi lại không biết ta là ai
Đám thanh niên đi cùng gã kia đứng quanh bên ngoài nhìn vẻ mặt rất hưởng thụ rất nhiều người đứng quanh xem náo nhiệt Trần Tuấn Văn Dân và Hữu Trí cũng chạy ra xem,đệ tử Bình Quy Sơn lúc này mới nhận ra có ẩu đả liền đi gọi người đến giải quyết. Bên trong đám người một người tấn công 1 người né tránh thể thuật của cả hai cũng đã đạt đến mức thượng thừa. Hoà thượng vừa chạy vừa nói lớn
-Xin thì chủ dừng tay đừng đánh nữa tiểu tăng xin nhận lỗi
Đoạn dừng lại một nhịp bị gã thanh niên kia trực tiếp dùng một chưởng tâm lôi vỗ vào ngực ngã lăn ra đất miệng thổ huyết,gã thanh niên đắc ý vẻ mặt khinh khỉnh đứng nhìn hoà thượng đang nằm dưới đất ôm ngực đang định nói gì đó thì có một chuyện bất ngờ xảy ra,một bóng người cơ hồ cực nhanh lao vụt qua bên vai Trần Tuấn hướng thẳng gã thanh niên mà phóng tới
-Con mẹ mày
Trần Tuấn há hốc mồm người lao đến không ai khác chính là Văn Dân không hiểu lấy đâu ra tốc độ cực nhanh mà song phi thẳng vào lưng gã thanh niên,gã kia chưa kịp quay lại thì đã bị cú song cước đạp ngã lăn mấy vòng trên đất định thần lồm cồm bò dậy vẻ mặt đầy tức giận
-Con chó mày là đứa nào?dám đánh lén bố!
-Tao là ông nội mày đây thằng bất tài
Trần Tuấn và Hữu Trí nhìn nhau cơ hồ miệng như muốn rớt xuống đất,Văn Dân vội chạy qua đỡ hoà thượng dậy nói
-Minh Không đại sự! Không sao chứ?
Trần Tuấn nghe vậy bây giờ mới để ý nhìn kỹ hòa thượng mới nhận ra,người bị đánh thổ huyết kia lại chính là Minh Không hòa thượng,bây giờ mới hiểu tại sao Văn Dân lại nóng nảy như vậy,Minh Không đối với hắn có một đoạn ân tình chính là ơn cứu mạng, kể ra tên béo này cũng là một người trượng nghĩa.Thấy Trần Tuấn chạy lại Hữu Trí cũng vội chạy sang,Minh không thều thào nói
-Xin thí chủ đừng đắc tội với người ta việc này là do tiểu tăng gây ra
Gã thanh niên cùng đám người đi cùng hắn dương dương tự đắc gã chỉ mặt bọn Trần Tuấn nói
-Ta vốn không chấp lũ phàm phu như các ngươi. Nếu đã biết đắc tội với ai thì quỳ xuống ta tha
cho,bằng không ta trực tiếp lục hồn phách lúc đó còn khổ hơn là chết đó
Lục hồn phách là một dạng tra tấn linh hồn,ấy nó còn thống khổ hơn tra tấn thể xác gấp vạn lần khi đó người bị tra tấn sẽ bị cưỡng chế lôi hồn phách ra khỏi cơ thể thực hiện hành vi tra tấn làm cho người bị tra tấn sống không bằng chết bất quá lại không thể chết được cũng không tạo bất cứ tổn thương thể xác nào,thiết nghĩ hồn phi phách tán còn dễ chịu hơn nhiều.Trần Tuấn cười khẩy
-Có bản lĩnh cứ thử xem
Lúc này gã thanh niên kia mới để ý kỹ bọn hắn dừng một lúc nói
-Hoá ra là chúng mày! Đúng là trái đất tròn ta còn đang không biết tìm các ngươi ở đâu mà tính sổ thì hôm nay các ngươi lại mò đến. Được được. Cái tội khinh nhờn bọn ta ở trong quán lẩu tối hôm qua hôm nay ta tính luôn một thể
Minh Không hòa thượng cố đứng dậy hướng gã thanh niên xua tay
-Để một mình tiểu tăng gánh chịu không liên quan đến bọn họ
Nói rồi định quỳ xuống cầu xin Văn Dân vội kịp đỡ lại. Bên kia gã thanh niên hét lớn
-Hư. Các ngươi có quỳ hết xuống ta cũng không tha
Dứt lời hắn rút trong đai lưng ra một cái roi dán lên một tấm tử phù màu tím linh lực trong cây roi bỗng bộc phát cường đại tỏa ra bức lui đám người xung quanh,nhiều người thấy mâu thuẫn đã lên đến đỉnh điểm sợ là bị ẩu đả nhầm nên đã né ra rất xa,cũng còn nhiều người vì chưa thấy chuyện này bao giờ lại hiếu kỳ tò mò nên ở lại nấp vào một chỗ xem.Quần áo của gã thanh niên bay lên phần phật, giữa khoảng sơn trang rộng bây giờ chỉ còn lại đám Trần Tuấn Hữu Trí,Văn Dân và Minh Không hoà thượng cùng với đám thanh niên kia,gã thanh niên cười khẩy một tay cầm roi một tay bắt thủ ấn lăng không mà bổ nhào tới