Chương 36: Rắc Rối
-Lương tổng quản,bọn chúng đắc tội với bọn ta ông định bao che cho chúng hay sao?
Người đàn ông nọ chắp tay nói
-Tiết quân sư điệt hôm nay có thiếu chủ của Võ Di Sơn đến đây sao không điện thoại nói ta một câu để ta tiếp đón cho phải phép
Nói xong hướng đám người đứng sau Tiết Quân làm thủ lễ,đám người vội dạt sang hai bên,một cậu thanh niên đầu đội mũ lưỡi trai mặt đeo khẩu trang kín mít ung dung bước ra,tháo khẩu trang xuống cậu ta nói
-Lương bổng sư huynh đã lâu không gặp dạo này huynh lại còn thích lo chuyện bao đồng hay sao?
Lương bổng vội xua tay vẻ mặt hòa nhã nói
-Văn Viễn sư điệt xưa nay Bình Quy Sơn và Võ Di Sơn vốn có giao tình bọn đệ không thể làm náo loạn sơn môn của ta được
-Việc ta làm đâu có liên quan đến Bình Quy Sơn với lại ở đây cũng không phải nội khu môn phái không thể nói ta náo loạn Bình Quy Sơn
Lương Bổng nhìn Minh Không hòa thượng rồi nhìn Tiết Quân nói
-Minh không hoà thượng cùng sư phụ hắn là khách mời của Bình Quy Sơn các đệ lên núi đánh khách của bọn ta thổ huyết việc này đệ giải thích sao đây
Văn viễn liếc mắt nhìn Minh Không lúc này đám Trần Tuấn,Văn Dân và Hữu Trí vẫn đứng vây quanh hắn,Văn Viễn nhếch miệng nói
-Hoà thượng buông lời sằng bậy trù ẻo Tiết Quân mới dẫn đến sự việc này,nếu Lương huynh nói hắn là khách của Bình Quy Sơn ta thay mặt Tiết Quân xin lỗi huynh,nhưng ba bọn kia dám đánh tiết quân chúng ta không thể tha được
Minh không hòa thượng lúc này mới tiến lại hướng Văn Viễn và Lương Bổng chắp tay hành lễ nói
-A di đà phật Bùi thiếu chủ,lương tổng quản việc này xuất phát là do tôi,không liên quan đến bọn họ tôi xin thay họ chịu mọi hình phạt
Văn Dân không nhịn được định tiến lên nói gì đó bất quá Hữu Trí nắm chặt tay hắn kéo lại ra hiệu không được manh động. Văn Viễn tiến đến chỗ Minh Không hòa thượng đặt tay lên vai nói
-Chúng ta không cần đại sư chịu phạt nữa ngài nói với tên béo kia bảo hắn quỳ xuống xin lỗi Tiết Quân,chuyện hôm nay coi như chúng ta bỏ qua
Minh Không hòa thượng vẻ mặt khó xử lững thững quay lại nhìn bọn Trần Tuấn và Văn Dân bước được nửa bước bỗng hướng Tiết Quân quỳ thụp xuống nói lớn
-Chuyện hôm nay là do ta gây ra mong các vị nể mặt Lương tổng quản đừng làm khó bằng hữu của ta,ta dập đầu vạn lần xin thứ lỗi
Trước một màn này Trần Tuấn và Văn Dân đứng sững mặt ngây ra như phỗng Hữu Trí vẻ mặt âm trầm cũng không có biểu hiện gì,Lương tổng quản thấy vậy thì cũng nói đỡ một vài câu bất quá Văn Viễn vẻ mặt nhàn nhạt nói
-Đại sư không cần phải làm vậy,ta vốn là người có thù tất báo tuyệt không để ai coi thường cấp dưới của ta
Đoạn quay sang Lương Bổng nói
-Lương tổng quản,Bình Quy Sơn và Võ Di Sơn vốn có thâm giao cố đế việc hôm nay ta nhất định phải làm,coi như ta mang ơn Lương Tổng Quản một lần ngài tự biết phải như nào
Minh không hòa thượng nghe thấy vậy thì đứng phắt dậy nói
-Bùi thí chủ ngài đừng ép người quá đáng
-Ta thích như vậy có được không? Nếu hôm nay tên béo kia không quỳ xuống vái ta 3 vái nếu may mắn ta còn bỏ qua bằng không đừng trách ta độc ác
Tình thế đã gay gắt đến đỉnh điểm Văn Dân cảm giác không nhịn được bất quá vẫn bị Hữu Trí ngăn cản không cho phát tác.Minh không tiến về chỗ bọn Hữu Trí và Trần tuấn đoạn hướng về Bùi Văn Viễn nói
-Vậy thì đánh 1 trận kẻ sĩ khả sát bất khả nhục
Lúc bấy giờ Lương bổng đã đứng ngoài vòng người đệ tử của Bình Quy Sơn hắn làm ngơ tất cả,hơn ai hết Lương Bổng hiểu rằng khi Văn Viễn đã nói như vậy tức là lấy mối giao hảo giữa hai đại môn phái ra ép hắn không cho hắn được can thiệp không khác nào nói thẳng vào mặt hắn là đừng vì một con kiến hôi mà chống lại một bầy sư tử. Bùi Văn Viễn chính là Thiếu chủ của Võ Di Sơn tương lai cũng sẽ là trưởng môn còn Tiết Quân vốn là 1 trong 7 thất hình cận vệ của Văn Viễn hành tẩu trên giang hồ cũng rất có tên tuổi vốn những kẻ như Minh Không hòa thượng hoặc mấy tên lạ mặt kia cho dù có là pháp sư bọn chúng cũng không có để trong mắt,địa vị của bọn chúng trong giới pháp thuật các pháp sư khác phải nịnh bợ không hết mấy chứ Minh không hòa thượng lại nổi giận muốn đánh với bọn chúng 1 trận thì chắc cũng điên rồi.Văn Viễn nghe minh không hòa thượng nói vậy thì nhìn Tiết Quân cười sảng khoái lắm,Trần Tuấn cũng cảm khái
-Hòa thượng nói hay lắm để ta giúp ngươi sảng khoái đánh một trận đến đây chúng ta cũng không có đường lui nữa rồi