Chương 2: Đêm Trắng

Chí Tôn Long Thần

Chương 2: Đêm Trắng

Năm Khởi Nguyên 3077.

Một đêm mùa thu năm Khởi Nguyên 3077, tại Đại lục Bạch Hổ, một trong ba đại lục của thế giới, khi tất cả đang chìm trong giấc ngủ thì xuất hiện dị tượng trước nay chưa từng có.

Lúc này đang là nửa đêm, toàn đại lục thưa thớt ánh đèn. Đêm nay không mây, trăng rằm treo cao, một đoàn lính đang đi tuần tra trong thành phố.

- Sao vậy đội trưởng?

Người đội trưởng bỗng dừng ngựa, ngẩng đầu nhìn trời. Những người còn lại nghi hoặc nhìn đội trưởng của họ.

- Không sao, chắc do ta mệt quá thôi. Hôm qua mới uống mấy ly cùng anh em, chắc giờ còn chưa tỉnh. Hahaha.

Nói xong lại ngẩng đầu nhìn lên bầu trời lần nữa như để khẳng định rằng mình nhìn lầm. Mới vừa rồi anh ta còn cảm nhận được một luồng năng lượng ba động từ trên bầu trời, dù chỉ trong thoáng chốc. Người đội trưởng này tu vi không cao, chỉ là võ giả Ưu tú cấp mà thôi, nhưng trực giác được hình thành qua nhiều năm chiến đấu thì không phải dạng vừa đâu.

Tiểu đội tiếp tục đi tuần tra trong thành phố. Thành phố vẫn cứ yên tĩnh như mọi đêm, phần lớn mọi người đều đã ngủ, chỉ trừ ra một số khu vực đặc biệt.

Trên bầu trời, từng tiếng lách tách nho nhỏ khẽ vang lên. Cứ như vậy duy trì một giờ, trên trời bắt đầu xuất hiện từng tia sét như những con mãng xà rạch ngang bầu trời. Ban đầu chỉ có vài tia sét nhỏ cỡ ngón tay, rồi dần dần to lên đến cỡ thân người, rồi to hơn nữa, rạch ngang qua bầu trời đêm không mây. Những tia sét này tuy lớn nhưng lại không phát ra tiếng sấm, mà quỷ dị hơn nữa là những tia sét này cũng không phát ra ánh sáng. Nói đúng hơn là phát ra một màu xám đen mờ nhạt, người bình thường căn bản không phát hiện ra được.

Lúc này những người có thực lực cao cường trên mảnh đại lục rộng lớn này đã phát hiện ra điều bất thường trên trời. Không hẹn cùng nhìn lên, nhíu chặt mày đoán già đoán non đủ hướng. Đêm nay cao tầng của Đại lục Bạch Hổ đã dậy sóng.

Những tia sét tiếp tục rạch ngang bầu trời khoảng chừng một giờ nữa thì bắt đầu có hiện tượng tụ lại với nhau tại một điểm. Những tia sét cứ vậy từ từ tiến đến một điểm, càng lại gần thì kích thước càng nhỏ. Rồi khi những tia sét xám đen kia tụ lại một điểm, phạm vi năm trăm km xung quanh vốn không mây, bỗng mây đen xuất hiện chỉ trong một tuần trà, che kín cả bầu trời, xoay tròn xung quanh điểm kỳ dị mà những tia sét xám đen kia tạo nên.

Ngay sau khi mây đen tụ tập, không một tiếng động, như trung tâm có một cỗ lực lượng cực mạnh đẩy những đám mây tản ra. Gần như ngay lập tức, trên bầu trời lại quang đãng không một gợn mây.

Hiện tượng quỷ dị này khiến bất cứ ai trông thấy cũng phải nhíu mày. Chỉ trong một tuần trà ngắn ngủi, bầu trời đêm bán kính năm trăm km trên Đại lục Bạch Hổ biến hóa hai lần, từ không mây nhanh chóng mây đen che kín bầu trời, không một kẽ hở, rồi sau đó lại ngay lập tức tiêu thất như chưa từng đến.

Dị tượng nếu chỉ đến đây thì cũng chẳng có gì to tát, cùng lắm chỉ là một hiện tượng hoa lệ quỷ dị được lưu truyền ngàn năm mà thôi. Nhưng đáng tiếc là không phải vậy.

Sau khi trời mây tiêu thất toàn bộ, trời đêm lại trong không một gợn mây như ban đầu, từ vị trí những tia sét tụ tập, một tia sáng màu trắng mỏng như sợi tóc chỉ thẳng xuống mặt đất. Tia sáng này chỉ lóe lên rồi ngay lập tức biến mất, chẳng có ai để ý đến chúng cả.

Một tia sáng thì không ai để ý, nhưng vô số tia sáng như thế cùng chiếu xuống thì sao? Sau tia sáng đầu tiên, vô số những tia sáng khác đua nhau chiếu xuống mặt đất. Và cũng khác tia sáng đầu tiên, những tia sau không chỉ lóe lên mà vẫn còn duy trì như vậy thêm một thời gian rất lâu.

Trong khoảng thời gian này tất cả người dân trong khu vực đều đã tỉnh giấc. Thử hỏi xem có được mấy ai không tò mò? Hơn nữa dị tượng ngay trên đầu mình liệu có ai nhịn mà ngủ nổi không? Hàng triệu con mắt trong khu vực, thậm chí là cả vùng lân cận, cách đó vài trăm km cũng không ngoại lệ, đều ngước đầu lên hướng về phía dị tượng.

Đến khi những tia sáng chiếu xuống thì rất nhiều người bắt đầu cảm thấy không ổn, bắt đầu cảm thấy bất an. Đơn giản thì bản thân làm chuột bạch liệu có ai sẽ cao hứng không? Thành phố bắt đầu loạn, ngay cả những binh lính tuần tra cũng không yên, một số thì trấn an người dân, phần còn lại thì tự trấn an bản thân.

Sau khi vô số tia sáng chiếu xuống mặt đất, mặt đất lại bị bao phủ bởi một tầng ánh sáng trắng dày. Khu vực bán kính năm trăm km bị ánh sáng kia bao phủ hoàn toàn, trên trời dưới đất đều có, không có thứ gì không bị thứ ánh sáng đó bao phủ.

Người ngoài cuộc thì dù đứng cách dị tượng hơn một ngàn km cũng có thể nhìn thấy được, còn người trong cuộc thì dù cách nhau một mét cũng không thấy gì. Đúng hơn là không thể mở mắt nên không thấy gì, mà có mở cũng chẳng thấy gì, chẳng thấy gì vĩnh viễn.

Đến rạng sáng thì dị tượng cũng kết thúc. Trong khoảng thời gian này gần như không ai di chuyển. Người trong cuộc không biết đường nào mà đi, người ngoài cuộc thì không dám lại gần. Cứ như vậy cho đến khi dị tượng kết thúc mới có người từ bên ngoài tiến vào.

Khi tiến vào thì miệng ai cũng như dán keo, không mở lấy một lần, nhưng khi tiến vào khu vực đêm trước có dị tượng thì miệng ai cũng mở to đủ nhét một quả trứng, mà mãi cũng không ngậm lại được.

Trong khu vực bán kính năm trăm km, không hề tìm thấy một người nào, không hề tìm thấy một con gia súc gia cầm nào, không tìm thấy một con dã thú nào, không tìm thấy con giun nào, thậm chỉ cả kiến cũng không tìm thấy đến một con.

Hơn thế nữa là nhà cửa cầu cống... Các công trình này vẻ ngoài thì còn nguyên vẹn, nhưng cũng chỉ là vẻ ngoài mà thôi. Các công trình này chỉ cần chạm nhẹ vào, hoặc ai đó đứng bên cạnh hắt xì một cái, bất kể là công trình gì cũng biến mất như chưa hề tồn tại. Đúng, nghe không lầm đâu, là biến mất. Nhà cửa tan thành bột phấn nhưng những bột phấn này lại không thể lưu trữ, nắm bắt hay cái gì đó tương tự.

Cứ như vậy, chỉ trong một ngày ngắn ngủi, toàn bộ sinh vật và kiến trúc trong khu vực năm trăm km này đã hoàn toàn bốc hơi. Ngoài nơi này, còn có thêm 4 nơi nữa cũng xuất hiện dị tượng, nhưng quy mô thì nhỏ hơn. Sự kiện quái dị này được người sau ghi chép lại, gọi là Đêm Trắng, và trở thành "Bí ẩn thứ tám" cùng với bảy bí ẩn từ thời thượng cổ trên thế giới.

Mặc dù nói toàn bộ sinh vật và kiến trúc đều bốc hơi nhưng cũng không hẳn vậy. Các công trình kiến trúc tan thành bụi phấn nhưng sinh vật thì lại khác. Con người và các sinh vật khác bị dịch chuyển ngẫu nhiên đến khắp nơi trên thế giới, nhưng lại tuyệt đối cách khu vực phát sinh Đêm trắng ít nhất hai ngàn km.

Đêm trắng đã tạo nên một đợt sóng thần trên toàn bộ thế giới, khiến người dân ăn không ngon ngủ không yên trong suốt nhiều năm liền…