Chân Tiên Phẩm: Lão Quái Vật Sống Lại

Chương 49: Vân gia.

Đứng tại góc khuất ngay trước cổng Vân gia, Minh thò tay vào ngực lấy ra một chiếc mặt nạ mà bản thân đã chuẩn bị sẵn từ trước, đây là chiếc mặt nạ mà hắn đã tự thân cất công làm ra trong hai ngày vừa qua.

Chiếc mặt nạ cầm trên tay hắn có hình dạng rất là kì quái, nó được làm bằng một lọa bùn sét dẻo phơi khô mà tạo thành. Trên mặt nạ, có nơi được đục lỗ nhỏ nhằm cho mũi thở bình thường như bao mặt nạ khác, thế nhưng từ hình dạng đôi mắt cùng với hoa văn chiếc mặt nạ liền rất "lạ".

"Đôi mắt" nằm trên chiếc mặt nạ nó không bình thường, đồng đều như những chiếc mặt nạ khác, nó là một nhắm một mở, một bên thì khoét lỗ mở ra theo hình dạng một ánh mắt lạnh lẽo, thò ơ, một bên thì không hề có khoét gì hết, thay vào đó là nét bút vẽ lên một cái con mắt đang nhắm lại như ngủ say cực kì quái dị, vậy ra cái mặt nạ này nó chỉ có thể giúp người đeo nhìn tình hình xung quanh bằng một con mắt bên phải.

Tiếp đến là hoa văn trên mặt nạ, khác với những hoa văn mang hình thì nét mặt biến hóa của con người hay ác quỷ, dã thú, hoa văn trên mặt nạ này chỉ có những kí tự không rõ nghĩa, nó cứ ngoằn ngoèo nằm khắp nơi trên mặt nạ như những con giun đất bò khắp mặt trong khác người.

Minh đeo nó vào, sau đó lại giả giọng ừm ùm thành ra giống nam tử trưởng thành giọng, hắn là đang tạo cho mọi người được, hiện diện sau chiếc mặt nạ kì quái là một nam tử trưởng thành, không phải một tiểu tử chỉ vừa 14, 15 tuổi.

Minh chuẩn bị tất cả mọi thứ này trước khi vào Vân gia vì hắn đến đây không phải mục đích cứu người…hắn chỉ là để giúp Vân Linh chuyên tâm tu luyện thôi, vì kế hoạch, hắn bị buộc phải làm điều này.

Hắn đến là để….

- Đứng lại, ngươi là ai?

Một trong hai tên giữ cửa ngăn hắn lại.

- Cút ra chỗ khác, nơi này là địa bàn của Vũ gia, không biết chớ đến gần!

Tên còn lại to mồm kêu ra.

Lạnh lùng nhìn hai người tu vi chỉ đến Luyện khí tầng 6, Minh không nói một lời, hắn chỉ là rút kiếm, sau đó là một đường kiếm vung lên nhẹ nhành, dứt khoát, vượt khỏi tầm mắt hai người có thể trông thấy và kiểm soát.

Đứng như trời chống, chăn trối nhìn phía trước người đeo mặt nạ, chưa đến một giây, hai người bốn khúc cùng phèo phổi, nội tạng rơi xuống đầy đất, không khí im lặng tràn đầy máu tanh.

"Xì xì…" Mượn lửa của Đan, Minh đốt lên cây pháo tín hiệu của Vũ gia do hắn lấy
được từ một trong ba cỗ thi thể trước đó.

"Véo…" Pháo tín hiệu bay lên cao rất nhanh

"Bùm…" Nổ giữa không trung, làn khói xanh từ trong cây pháo dần hiện ra và lan tỏa khắp bầu trời.

Phía đó khá xa, nhìn lên bầu trời,

- Là hướng Vân gia, đi.

Một đội ngũ gồm hơn 10 người chỉ toàn cao tầng của Vũ gia với tu vi ít nhất là Luyện khí tầng 10 bắt được pháo hiệu, bọn hắn đang trên đường mò ngó tin tức ba người kia liền lóe lên, tiến thẳng đến Vân gia.

"Vùn vụt…"

Trên mái nhà cách bọn người họ không xa, Vũ Văn có chút ngơ ngác nhìn bầu trời, tiếp đến liền là nhanh như chớp phóng lên liên tiếp những mái nhà sát nhau, hắn đang dần tiếp cận mục tiêu của bản thân, cũng chính là nơi phát ra pháo tín hiệu mày xanh của Vũ gia.

"Đùng"

Không quan tâm vấn đề đó, đá bay cánh cửa, Minh bước từng bước một mà đi vào Vân gia, hắn cứ như thế tự nhiên vào đồn địch, ỏ Luyện khí cảnh, hắn không sợ bất cứ người nào.

Bên trong mọi người Vũ gia được phân đến đây để canh giữ mọi người Vân gia bị nhốt gọn lại trong phòng lớn đứng trong sân nhìn bầu trời, lại nhìn Minh vô tư bước vào như chỗ không nhà, bọn hắn có chút ngơ ngác.

- Là địch, nhanh chóng tập hợp!!!

Tỉnh táo nhìn bốn khúc người be bét máu ỏ bên ngoài cửa sau lưng Minh, một tên cường giả Vũ gia la lớn lên, thức tỉnh mọi người.

"Keng keng…"

Không kịp nghĩ ngợi, theo phản ứng, một tên Vũ gia có mang sẵn theo một cái miếng sắt hình tròn khá mỏng trên tay, hắn gõ nó liên hồi để tạo ra những âm thanh vang vọng báo cho mọi người Vũ gia có ở khắp nơi trong Vân gia tụ tập lại đối địch.

- Chết đi.

Một người Vũ gia rất là tự tin vào bản thân mà lao đến tấn công Minh một cách mù quán, hậu quả cho việc đó là…

"Xoẹt"

Ngay lập tức hắn bị Minh xẻ ra làm đôi, trái phải bằng nhau.

- Ngu ngốc.

Cho dù hắn chết thì vẫn bị người Vũ gia khác mắng chửi.

- Trên tay hắn có vũ khí, nhanh chóng tập hợp lại một chỗ, đợi Lục trưởng lão cùng với Thất trưởng lão đến bày binh.

Một tên có thể gọi là người ra quyết định tạm thời quát lên, ngay lập tức gồm 13 người liền xúm lại thành một chỗ không rời, từng đôi mắt dữ tợn, chăm chú nhìn vào mọi cử động của Minh, bọn chúng không có vũ khí liền chỉ là cố thủ giảm bớt tử vong.

Gần Vân gia,

"Vụt"

Từ dưới đất bật chân nhẹ một phát, trung niên gần 40 tuổi kia đã nhảy lên một cái nóc nhà cao gần Vân gia, hắn nhìn vào tình hình bên trong đó.

- Chuyện này rất thú vị!

"Lão" nhìn Minh đang đối diện vói hơn 10 tên Luyện khí ít nhất là tầng 7 không khỏi tiếu tiếu cười, tiếp đến là lắc đầu.

- Dù có gom lại thì các ngươi vẫn chết mà thôi, một Luyện khí tầng 12 như tên tiểu tử đó mà lại còn mang trên mình Vũ khí thế thì dù có cả 10, 20 tên luyện khí
tầng 12 tay không tất sắt thì chết nhanh gọn là chuyện thường.

Với năng lực của Linh sư, hắn có thể nhìn rõ và phân tích kết cục của tình hình bên trong Vân gia, kể cả việc người đeo mặt nạ chính là tiểu tử mà hắn để ý đến lúc nãy.

Minh dù có khí lực vượt quá giá trị 3000 cân của Luyện khí bình thường thì với năng lực Linh sư còn kéo của lão, lão vẫn chỉ thấy hắn là một Luyện khí tầng 12.

- Chà, xem ra là sắp có nhiều người đến đây, cuộc "hội ngộ" cũng gần đến a, cần theo dõi, cần theo dõi.

Hơi phát tán linh lực cảm ứng, hắn lộ vẻ thích thú mà ngồi trên mái nhà đó lấy trong tay (từ nhẫn trữ vật) một bình rượu mà ngấm ngáp.

Quay lại Vân gia,

Minh nhìn bọn người Vũ gia đang không ngừng lui về phía sau, hắn lắc đầu, tuy là bản thân không muốn trở thành "Hổ trong bầy lợn", thế nhưng tình thế là bắt buộc, hắn cần làm chuyện này cho kế hoạch, vì vậy, rất tiếc cho những người này.

Dậm chân thật mạnh xuống dưới nền đất mà tạo ra độ lún cùng với những vết nức của đất khô, hắn lấy đà bật mạnh và nhanh về phía trước 14 người.

- Rút lui, nhanh lên.

Lực đẩy mà Minh tạo ra khiến hắn bay đến quá nhanh, có lẽ chỉ chưa đến 2 giây hắn sẽ nhào vào đám người, người nam tử ra quyết định kia rất quyết đoán, hắn chia nhóm ra mà chạy, thoát được ai thì thoát.

- Daaaa…

Hắn hét lên mà lao về phía trước tấn công Minh đang còn trên đường nhảy, không phải hắn không muốn chạy, cũng không phải hắn tranh thủ thời gian cho người khác, hắn làm vậy là vì hắn không còn lựa chọn, Minh nhảy đến là nhắm vào vị trí của hắn, tính toán dù ra sao thì hắn vẫn không thể chạy thoát, hắn chỉ có thể là quay lại phản đòn, được thì ăn, chết thì chịu.

"Phốc"

Đầu hắn bay ra ngoài, sự phản đòn của hắn là vô dụng, tu vi hắn vốn không bằng Minh, tốc độ lại chuyện không có khả năng sánh, hắn chết là điều đơn nhiên.

"Vụt vụt…"

Tiếp đến vừa hạ đất, Minh liên tiếp di chuyển nhanh với những bước nhảy nhỏ kéo gần khoảng cách người bỏ chạy mà chém đến

- Á A AA

- Tha mạng

- Không

Liên tiếp là những tiếng kêu đầy tuyệt vọng và không cam tâm vang lên, tùng thân thể người chia ra thành những khúc ngã xuống, vết máu lênh láng nhuộm thắm đẳm mảnh đất bằng phẳng trong Vân gia.

Một bức tranh đầy sắc đỏ hiện lên.

- Đủ tàn nhẫn, đủ tàn nhẫn a.

Húp một ngụm rượu, lão ta tựa cười cười, hắn có thể nhìn ra được một tên máu lạnh từ tên tiểu tử bên dưới, nếu vậy thì lại càng tốt, tiểu tử này rất là thích hợp về với Dược Các lão, Dược Các hiện giờ ngoài vài tên Luyện dược sư khó kiếm với sức chiến đấu không mạnh ra thì chỉ có vài thanh thiếu niên là xem được, tiểu tử này rất thích hợp làm người thủ hộ Dược Các sau này.

- Là ai dám xâm phạm Vũ gia ta.

Tên thứ 8 vừa bị Minh hạ xuống trong khi 6 người khác đã chạy riêng mỗi người một ngã ra xa, một tiếng quát lớn tràn đầy uy nghiêm từ trong một cua quẹo Vân gia đi ra. Tiếp đó là một đoàn hơn 10 người, trong đó có 3 tên trung niên dẫn đầu với những thanh vũ khí bén nhọn trên tay xuất hiện, đám còn lại thì cầm lấy những cây gỗ có đầu được cắt xén cho nhọn hoắc, hùng hùng hổ hổ lao về phía Minh.

Có lẽ vì nơi này là Vân gia, vả lại Vu Dương trấn giờ chỉ còn là địa bàn của Vũ gia, nên tình hình người cùng vũ khí của đám người là vô cùng thiếu sót do sự ỷ lại.

- Chó chết tên đeo mặt nạ nhà ngươi.

Nhìn xung quanh mặt đất rộng rãi nơi sân trước Vân gia bấy giờ chỉ toàn là khúc thi thể người cùng với máu huyết tô điểm, nội tạng rãi rác, Lục trưởng lão sắc mặt đỏ lên, dữ tợn mà nhấc thanh đao nặng đến 200 cân lên chỉ vào mặt Minh, hắn là muốn băm thây tên này ra.