Chân Tiên Phẩm: Lão Quái Vật Sống Lại

Chương 56: Q1.

Về đến Lâm, đi qua bao con đưởng quen thuộc, đi qua bao ánh mắt dòm ngó, hắn về đến căn phòng tồi tàn của bản thân, hắn cần tắm rửa trước, rồi liền đi tìm Vân Linh để mà "an ủi".

Phân phó người hầu bên ngoài một tiếng (chỉ có hắn mới có đặc quyền này trong Lâm gia), vuốt ve con mèo trắng tuyết còn ngủ ở trong cái chăn (mềng) hắn đầy vẻ thích thú, hắn là đứng nhìn ra cửa sổ tính toán.

Nhưng mà trước lúc đó, hắn lại vừa phát hiện ra một điều, bản thân hình như chưa có đi mua đồ mới, cái quần áo bây giờ đang mặc cũng như trong tủ là của hơn một năm trước, ống quần đã cao đến trên cổ chân vài cm.

- Thôi thì để lát lại ra ngoài lần nữa.

Quay trở về suy nghĩ chính, hắn tổng kết lại một số chuyện cần làm và đang làm.

Thứ nhất, đưa Vân Linh đến Dược Các nhằm nhờ vào thế lực, tài vật của Dược Các giúp nàng ta tăng cường thực lực bản thân. Dược Các có linh sư, chắc hẳn liền là có linh dược tăng tu vi đi, giúp nàng ta tăng tu vi nhanh chóng là điều có thể. Tất nhiên, hắn là mấu chốt trong chuyện này.

Thứ hai, diệt Vũ gia hẳn là phải làm, nhưng phải đợi người trên Huyện được mời về trước đã, bất quá thì chờ thêm hai ngày nữa mà thôi, hắn cũng đang muốn biết người trên Huyện được mời về sẽ có thực lực ra sao.

Thứ ba, xong vụ Vũ gia liền rời đi Vu Dương trấn tiến về Huyện, trình độ của hắn đã không còn thích hợp ở lại, vả lại hắn cũng không muốn ở nơi khỉ ho cò gáy này quá lâu, nếu còn ở thêm liền sẽ khiến tu vi tăng chậm lại, ở chuẩn Luyện khí cảnh tầng 12 này, tăng tu vi muốn nhanh liền là phải nhờ ăn linh dược, đan dược, Vu Dương trấn không hề có những thứ này, có chăng thì chỉ là sự "yên bình" (đối với hắn) trong trấn.

Thứ tư, trên con đường đến Huyện, hắn cần phải tìm một cách gì đó cho dù là ăn cướp, hiếp người, trộm của hắn cũng đều phải làm để bản thân trở thành Linh sư một cách nhanh nhất có thể trước khi đến được Huyện.

Đan thì không nói, thế nhưng Minh nếu vẫn chưa thành Linh sư liền là không có cảm giác an toàn, thành linh sư, hắn sẽ mở ra được rất nhiều chức năng mà bản thân Luyện khí cảnh không thể làm được, hắn cần những chức năng đó để giúp hắn nhanh chóng lấy lại được sức mạnh, chẳng hạn như: tạo đan dược tăng tu vi, lập trận pháp lôi kéo linh khí nồng nặc, tạo áo giáp, linh vũ khí,…

Thứ năm, kiếm đồ nghề linh tinh vài thứ để lập một trận pháp thực hiện nghi thức "Gọi huyết" cho con Mèo meo, giúp nó tiến hóa trở thành một con "Thú" có thể tu luyện, sau đó lại nhờ năng lực "ăn vạ" của nó mà tăng lên thực lực bản thân.

Trước mắt chỉ là năm cái chuyện bên trên là cần giải quyết gấp, những chuyện khác sau này lại nói.

Còn chuyện giết đi những người thân còn sống của các vị cao tầng Lâm gia bị hắn làm thịt, hắn liền vứt qua một bên không dòm đến. Hắn không có tuân thủ lời hứa, ngày trước thì ngứa miệng nó vậy thôi, chứ bây giờ hắn lại không thích làm, vả lại những người đó vẫn chưa biết là hắn giết chồng, giết cha, giết con, chuyện cao tầng Lâm gia chết đều được đổ lên đầu Vũ gia cả rồi, thôi thì xem như mọi chuyện chưa từng xảy ra…

Nhìn bầy chim líu ríu trên một cành cây, lại nhìn mây trắng bay bay trên bầu trời khá mát mẻ, Minh tựa thở dài nhớ về chuyện xa xưa…

- Thiếu gia, nước đã chuẩn bị.

Một âm thanh có tính trầm nhưng lại khá là nhỏ nhẹ, dè chừng vang lên từ bên ngoài căn phòng hắn.

- Các ngươi mang vào đi.

……

Khoác lên mình một bộ đồ trật, Minh rời phòng, hắn tìm đến Lâm Sung bàn giao một số chuyện, tiếp đó liền sẽ qua nói chuyện với Vân Linh.

Không lâu sau, Minh và Lâm Sung "dắt tay" nhau mà đến thông báo một tin hết sức quan trọng cho Vân Linh, hắn là cần người đến giả cùng để tăng sức thuyết phục.

Tại một căn phòng khá to lớn, rộng rãi đã từng là nơi ở của một vị cao tầng Lâm gia, nhưng do một sự cố đau buồn, vị cao tầng đó đã chết, một vị nữ tử với gương mặt nửa đen, nửa trắng đang dốc lòng ngồi trên giường tu luyện, bất chợt căn phòng vang lên tiếng gõ kia, nàng lập tức dừng lại hành động, gấp gáp ra đi ra.

Mở cửa, xuất hiện trước mặt nàng là hai thân ảnh khá quen thuộc, Minh và Lâm Sung gia chủ khiến nàng có niềm vui đột ngột, mời họ vào phòng ngôi xuống, pha chút trà để họ dùng, sau đó nàng liền là có chút hỏi vu vơ ngụ ý hờn dỗi Minh, hai ngày nay, hắn không đến thăm nàng, nàng quả thật nảy sinh tâm trạng bị bỏ rơi, tuy gặp Minh không lâu, chỉ vẻn vẹn nửa ngày nưng hình ảnh hắn khắc vào tim nàng là rất khó phai.

Mở màn câu chuyện là những lời chào hỏi, lời xin lỗi đến từ Minh, sau đó liền là những mẫu kể chuyện vui đôi chút từ Minh và Lâm Sung khiến nàng ta vui vẻ, mọi chuyện đều tưởng như bình thường, như chỉ là một cuộc thăm nhau khá tốt đang diễn ra.

Vài phút trôi qua, trong phòng, không khí đột ngột tĩnh lặng lạ thường, không gian dần hiện lên vẻ ảm đạm u ám. Im lặng vài chục giây, Minh và Lâm Sung bắt đầu vào vấn đề chính mà kể đến tình hình Vân gia như một câu truyện "Vũ gia nổi khùng diệt Vân gia, Minh không kịp đến để cứu nên chỉ có thể giết người Vũ gia để bù".

Kết thúc câu truyện, đặc biệt là khi nghe tin tất cả người Vân gia bị giam giữ đều chết, Vân Linh té xỉu ngay lập tức, nàng đã không thể còn giữ dược bình tĩnh. Lừa dối một đứa trẻ vừa lớn, nó là chuyện quá mức dễ dàng.

Liếc mắt nhìn nhau, gật đầu một cái, Lâm Sung rời đi để thông báo tin tức cho người Lâm gia, còn Minh ở lại đây chắm sóc nàng, làm bạn với nàng giúp nàng vơi đi nỗi sầu muộn…

…..

Chớp mắt, hai ngày đã trôi qua nhanh

Minh hắn vẫn là còn trong phòng Vân Linh mà an ủi nàng, nhờ vậy, trong hai ngày này nổi buồn của nàng cũng có chút giảm, bây giờ ăn cơm, uống nước bình thường lại là cũng may, một ngày không xa, nàng sẽ nhanh chóng thoát đi được cái kí ức đau thương này.

Tất nhiên lúc này, hắn đã mua đồ cho bản thân rồi, mặt rất thoải mái.

Nhìn nàng ngồi trên giường nhập định, Minh đứng gần cửa sổ quay đầu nhìn trời bằng ánh mắt có chút mong chờ, có lẽ hôm nay họ sẽ đến.

Lâm gia đồng ý là một gia tộc ở trấn nhỏ, thế nhưng, Lâm gia vẫn là có người sống tại Huyện để làm mối liên hệ, ngoài ra nó còn là kinh doanh kiếm tiền để trợ lực cho Lâm gia, bởi vậy liền là chỉ cần một con bồ câu, Lâm gia liền dễ dàng trao đổi được với nhau để mướn một thế lực nào đó trên Huyện, tất nhiên là thế lực này không quá mạnh mẽ và không tồn một số tiền quá mức khủng khiếp, tiền Lâm gia kết hợp của ở Vu Dương trấn và Huyện đều không có to lớn.

Minh mong chờ người trên Huyện xuống, cũng không phải là mong trờ nhóm người trợ giúp Lâm gia, hắn là mong chờ người trợ giúp của Vũ gia. Tuy không có thông tin gì chứng minh là vậy, thế nhưng hắn có thể đoán, Vũ gia và Lâm gia thực lực như nhau, vậy Lâm gia có, Vũ gia không lẽ không có? Đùa nhau à.

Bên ngoài Vu Dương trấn, cách cổng phía Bắc của trấn còn chưa đến 1 ngày đường đi bộ, xuất hiện hai cái đội ngũ phân biệt trái phải với số lượng thành viên gần như là bằng nhau, 12 và 13 người. Ánh mắt các thành viên hai bên lâu lâu liếc qua liền là có sự nảy lửa.

Hai đội ngũ này chính là hai thế lực do Vũ gia và Lâm gia mời đến từ trên Huyện với một cái giá gần như là hết cả tài sản của hai nhà.

Bên phải là một thế lực bang phái có danh tiếng ở Vân Diệu Huyện, Thiên Nhất bang, bang này được Lâm gia bỏ tiền mời đến với số người là 11 người, tính thêm một vị Lâm gia bên trong để dẫn đường nữa thì là 12 thành viên.

Dẫn đầu đội ngũ Thiên Nhất bang chính là một nam tử 34 tuổi, tu vi đã đạt được đến Luyện khí tầng 12 viên mãn, chỉ cần có thêm một cơ hội tốt nào đó liền là trở thành Linh sư. Số thành viên còn lại liền là từ 30 tuổi trở xuống, tu vi cũng rất là kinh người, yếu nhất cũng là Luyện khí tầng 10, bởi vậy mới thấy được sự khác biệt giữa tu luyện giả Vu Dương trấn và tu luyện giả ở Vân Diệu huyện nó chênh lệch như thế nào, số tuổi xứng cùng với tu vi liền là cách nhau gấp đôi. Vu Dương trấn không có cửa sánh.

Đặc biệt, lúc này bên trong đội ngũ có tồn tại một thiếu niên rất trẻ, tuổi chỉ khoảng 17 thôi nhưng tu vi đã là Luyện khí tầng 10, hơn hẳn thiếu niên thiên tài trong Vu Dương trấn, bởi ở lứa tuổi này, họ cao lắm chỉ là tầng 6, tầng 7.

6, 7, 10, không có cách xa nhau là mấy con số, nhưng tu luyện là không dễ, đó là còn chưa kể, cơ thể sẽ suy yếu đi nếu càng về già mà tu vi vẫn chưa tăng tiến, nó dẫn đến tu luyện giả sẽ bị kẹt lại ở tầng nào đó cả đời, tiêu biểu là Lâm Sung, năm 40 đã là Luyện khí tầng 12, thế nhưng bây giờ đã là 60 tuổi hơn, hắn vẫn là Luyện khí tầng 12, tu vi không quá tăng tiến, có tăng tiến cũng chỉ là khí lực được tăng vài trăm cân mà thôi, hắn không có hi vọng trở thành Linh Sư.