Chương 64: Bữa tiệc giáng sinh

Bánh Xe Vận Mệnh Tại Hogwarts

Chương 64: Bữa tiệc giáng sinh

Chương 64: Bữa tiệc giáng sinh


Không ngoài dự đoán, đầu giường của nó chất đầy những gói quà giáng sinh. Thằng bé liền nhào lên giường mà bắt đầu mở mấy gói quà.

Đầu tiên và cũng là to nhất chính là gói quà của cô Molly. Vẫn như mọi năm, cô tặng cho nó một cái áo len bằng lông cừu mang thương hiệu Weasley. Năm nay cái áo có màu tím nhạt, trên đó được thêu một chữ T to tổ bố bằng chỉ màu vàng, vô cùng nổi bật giữa đám đông. Kèm theo đó là một tấm thiệp chúc mừng có ảnh kim tự tháp ở Ai Cập cùng với đó là một ít đặc sản của nơi đó.

Ngoài ra gói quà của bác Hagrid cũng to không kém, đó là một bịch kẹo mềm to ú ụ. Nhưng chất lượng thì phải xem xét lại, tuy nói là kẹo mềm nhưng thằng bé hoàn toàn có thể đem thành cục đá tới dùng, sức sát thương mười phần không thấp.

Đương nhiên là không thể thiếu mấy món quà từ tụi Harry rồi.

Đầu tiên là món quà mà Hermione vừa mới tận tay đưa cho hồi nãy, không nói đâu xa, đó chính là một quyển sách có tiêu đề là Các loại phép thuật thường dùng trong đấu tay đôi, quyển sách này Tristan chưa đọc nhưng thoạt nhìn khá là hấp dẫn.

Harry thì cho nó quyển Quidditch qua các thời kỳ ấn bản mới nhất, xem ra cu cậu muốn chia sẻ đam mê thể thao của mình với thằng bé, nhưng xem ra tác dụng cũng không được cao lắm, hứng thú của Tristan hoàn toàn không lớn.

Nhưng mà Harry so với Ron còn kém xa, thằng anh họ cùng tuổi tặng nó quyển Bay với súng thần công. Nhìn tiêu đề là biết tính dụ dỗ Tristan vào con đường thành Fan của đội Chudley Cannons rồi.

Hai anh em sinh đôi thì tặng cho Tristan sản phẩm mới nhất của hai ảnh, mấy viên kẹo bơ. Nhưng với kinh nghiệm tích lũy từ nhỏ, nó biết đừng có dại dột mà ăn vào, nếu không sẽ trở thành vật thí nghiệm của hai ảnh.

Ngay cả Ginny cũng tặng quà Giáng Sinh cho Tristan, cô bé tặng nó một mặt dây chuyền nho nhỏ, bên trên được đính một cái móng vuốt hay răng nanh của một loài động vật nào đó, thoạt nhìn giống như là đồ thủ công tự làm.Đúng là không uổng công Tristan đã tặng cho nhỏ một bức ảnh có chữ ký của Harry. Dù gì thì cũng cùng nhau lớn lên nên không khó để Tristan nhận ra được Ginny thích điều gì. Khó khăn lắm Tristan mới xin được bức ảnh đó đó, đặc biệt là gương mặt của Harry lúc nó chìa bức ảnh ra, nó còn nhớ Harry lúc đó bảy phần sợ hãi cùng với ba phần bất đắc dĩ, làm Tristan phải năn nỉ gãy cả lưỡi mới chịu ký tên.

Những người khác thì đương nhiên cũng nhận được quà đáp lễ của Tristan rồi, đây là lễ phép không phải sao? Nhưng ngặt nỗi túi tiền eo hẹp của nó đã gầy đi đáng kể sau khi mua nguyên liệu ma dược cho nên năm nay mấy món quà mà thằng bé tặng không đáng bao nhiêu tiền, chủ yếu là tâm ý mà thôi.

Trong khi Tristan đang ra sức dọn dẹp bãi chiến trường mà nó vừa bày bừa ra (trên thực tế thằng bé có thể không làm gì cả, chỉ cần nó vừa ra khỏi phòng thì tụi gia tinh sẽ dọn dẹp sạch sẽ cho mà coi) thì mấy cái đầu của đám bạn xuất hiện lù lù bên cửa phòng.

"Xong chưa Tristan? Bữa sáng ngày giáng sinh sắp bắt đầu rồi! Để mình nói cho mà nghe, mấy món ăn giáng sinh ở Hogwarts tuyệt cú mèo luôn đó!" Harry bắc đầu hối thúc thằng nhỏ.

"Chờ mình chút! Xong ngay đây!"

Nó vội vàng gom mấy miếng giấy kiếng bọc quaf lại, quăng ở góc phòng vừa mới đáp lại."

"Nhanh lên nào! Mình đói meo rồi!"

"Chút xíu nữa thôi!"

Tristan nhanh chóng dọn dẹp rồi cùng đám bạn đi xuống đại sảnh đường để tham dự bữa tiệc giáng sinh. Nhưng mỗi khi nhìn thấy Hermione thoải mái hoạt động trong khu vực ký túc xá nam sinh, nó không khỏi xúc động mà cảm thán:

"Các cậu có thấy thế giới này bất công không? Tại sao nữ sinh lại có thể tự do hoạt động trong ký túc xá nam mà tụi nam sinh bọn mình lại cấm chỉ đến gần ký túc xá nữ?

Harry cùng Ron đều nhìn Hermione một cái rồi gật đầu đồng ý với ý kiến của Tristan, riêng nhỏ thì lại lườm mấy thằng con trai rồi nói với một giọng sặc mùi nguy hiểm:

"Hừ! Các cậu có thể thử một chút!"

Tụi nó liền giơ hai tay đầu hàng:

"Thôi! Bọn mình không dám!" ┐(‘~`;)┌

Bọn chúng nó vừa cười vừa nói trong suốt quá trình đi xuống đại sảnh đường ăn sáng, hoàn toàn không để ý đến bao nhiêu điều nội quy mà tối hôm qua cùng với tối nay mà tụi nó sẽ vi phạm.

Không ai lại không khoái bữa tiệc Giáng Sinh ở trường Hogwarts, kể cả những đứa đang âm mưu thử nghiệm món thuốc rùng rợn Đa dịch.

Đại Sảnh đường được trang hoàng cực kỳ lộng lẫy. Không kể một tá cây thông Giáng Sinh phủ tuyết trắng và hàng chùm hàng chuỗi hoa ô rô và hoa tầm giăng mắc khắp trần; Sảnh đường còn được phù phép cho tuyết rơi êm đềm, tuyết phù phép nhẹ, ấm và khô, rơi từ trên trần xuống.

Cụ Dumbledore lĩnh xướng mấy ca khúc Giáng Sinh mà cụ yêu thích nhất. Lão Hagrid thì nói cười oang oang, càng lúc nói càng to sau mỗi ly rượu tròng trắng trứng lão nốc vào.

Fred đã làm phép biến phù hiệu Huynh trưởng của Percy thành Đinh Trưởng, mà Percy thì không để ý, nên cứ lấy làm lạ và hỏi tại bọn nhỏ cứ rúc rích cười miết.

Harry nói không sai, mấy món ăn giáng sinh ở Hogwarts đều ngon tuyệt cú mèo. Mọi người đều ăn đến no căng cả bụng, đến nỗi mà Hermione phải lôi kéo mấy thằng con trai ra khỏi đĩa bánh giáng sinh thứ ba để thực hiện âm mưu đen tối của bọn chúng.

Hermione nói một cách rất lạnh lùng, thực tế, như thể cô nàng sắp gửi mấy đứa tụi nó ra trận đánh giặc vậy.

"Tụi mình vẫn còn cần một chút gì đó của cái kẻ mà mình muốn biến thành. Cho nên mấy cậu phải kiếm cho được một cái gì đó của Crabbe và Goyle; hai thằng này là bạn thân nhất của Malfoy, có thế mới hòng Malfoy kể hết mọi chuyện bí mật của nó ra. và mình cũng phải tính toán sao cho hai đứa Crabbe và Goyle thiệt không thể xuất hiện đúng lúc tụi mình đang khai thác Malfoy."

Ron ngơ ngác hỏi:

"Làm cách nào?"

Mặt của Harry và Ron đều thộn ra, may mà Tristan có chuẩn bị tâm lý phần nào nên không làm sao cả, dù gì mấy ngày nữa nó cũng phải uống ma dược tiến giai, các thành phần trong đó cũng ghê tởm không kém.

Hermione vẫn không đếm xỉa gì đến mấy thằng con trai mà tiếp tục trình bày kế hoạch của mình:

"Mình đã sắp đặt hết trơn rồi."

Cô bé giơ ra hai cái bánh sôcôla, nói tiếp:

"Mình đã rưới đầy bùa mê ngủ đơn giản vô hai cái bánh này. Đơn giản mà hiệu quả. Các cậu chỉ cần làm sao cho Crabbe và Goyle "phát hiện" ra hai cái bánh. Hai đứa nó tham ăn lắm, thế nào tụi nó cũng đớp ngay. Đợi cho tụi nó ngủ rồi, mấy cậu nhổ mấy sợi tóc của tụi nó, rồi kéo tụi nó vô phòng cất chổi cho tụi nó tạm trú ở trỏng."

Tristan hỏi lại:

"Nhưng mà bọn mình có tận 3 người lận, mà chỉ có hai đứa Crabbe và Goyle thì làm sao mà chia. Với lại còn cậu thì sao Hermione?"

Nhỏ trả lời:

"Mấy cậu có thể tự mình bàn nạc với nhau một chút, còn mình thì đã chuẩn bị xong."

Hermione bèn cười tươi rói móc trong túi áo ra một cái chai nhỏ xíu, giơ cao cho mấy thằng bạn xem một sợi tóc duy nhất bên trong.

"Mình đã có rồi nè! Các bạn còn nhớ con Bé Bự Millicent Bulstrode đánh vật với mình ở Câu lạc bộ Đấu tay đôi không? Lúc nó vặn cổ mình, nó làm vương mấy sợi tóc của nó trên áo mình. Bữa nay nó về nhà ăn lễ Giáng Sinh rồi – Mình biến thành nó xong rồi là chỉ việc nói với tụi nhà Slytherin là mình đã đổi ý, quay lại đây chơi lễ với tụi nó."

Không biết vì sao trong đầu Tristan xuất hiện mang máng một hình tượng: Gương mặt của Hermione phủ đầy lông đen thui. Mắt cô bé cũng đã đổi thành màu vàng trong veo, lại thêm đôi tai dài và nhọn chĩa ra ngoài mái tóc. Ở dưới váy mọc ra một cái đuôi ngoe ngoảy.

Miêu nương Hermione! À không, miêu nương Emma Watson! Một trong những hình ảnh gây ám ảnh tuổi thơ của Tristan kiếp trước cho nên đến tận bây giờ nó vẫn chưa thể nào quên được.

Tuy là miêu nương rất là thơm, là niềm đam mê của rất nhiều thằng đàn ông con trai nhưng mà miêu nương Emma Watson không nằm trong số đó. Nó chỉ cần đôi tai mèo xù xù lông thôi nhưng mà cả gương mặt toàn lông lá đen thui thì nó xin cíu, Furry không phải là gu của thằng bé.

_____________________

Mấy bác ơi, cuối tháng rồi cho em xin cái đánh giá với!

Đói!(っ˘̩╭╮˘̩)っ