Chương 1: Khởi đầu

Bạch Huyền Dạ

Chương 1: Khởi đầu

Năm 235, tại nước Thiên Sát thuộc Bắc Dạ hoàng triều. Các cuộc tranh đấu đột nhiên nổi lên toàn thiên hạ. Tất cả các thế lực lớn như Huyễn Âm các, Tịch Nhan phường, Diệu Kinh môn, Vân Dao điện – tứ đại thế lực lớn trong thiên hạ cùng những cường giả đều tranh đoạt bảo vật của một thế lực nhỏ - Huyền Băng cung. Huyền Băng cung là một môn phái nhỏ thuộc nước Thiên Sát. Chỉ vì cung chủ của Huyền Băng cung – Hạ Mặc Thiên vô tình có được món bảo vật đó, gặp phải họa diệt môn... Có được nó, có thể có được sức mạnh to lớn, xưng bá thiên hạ, không ai địch nổi. Món bảo vật đó có tên là....Ngọc Huyền Cơ. Trong một đêm, họa sát thân ập tới, chủ nhân của tứ đại thế lực tìm kiếm Ngọc Huyền Cơ nhưng cung chủ của Huyền Băng cung nhất quyết không giao ra. Trong cơn giận, cung chủ Hạ Mặc Thiên đã bị giết bởi họ. Toàn cung bị giết, không sót một ai….
*********************
Tại một góc nhỏ của Huyền Băng cung…. Có tiếng khóc của một đứa trẻ 7 tuổi..
- ‘’ Cha, mẹ, ca ca, tỷ tỷ…Mọi người đâu rồi..?…Đừng để ta ở đây một mình...ta sợ lắm ‘’ Giọng cô bé yếu ớt, nói không thành tiếng. Nước mắt giàn giụa, người cô đầy máu. Ánh mắt lạnh lẽo khiến người ta phải rùng mình.
- ‘’ Huyễn Âm các, Tịch Nhan phường, Diệu Kinh môn, Vân Dao điện….Các ngươi đợi đấy..! Ta sẽ khiến cho các ngươi…sống không bằng chết! Hạ Diệp Băng ta thề với trời phải khiến cho các ngươi…hối hận vì đã diệt cả nhà ta!!!! ‘’ Giọng Hạ Diệp Băng tràn đầy oán hận và đau khổ tột cùng.
‘’ Đau khổ lắm đúng không? Hận lắm đúng không? Cô đơn lắm đúng không?? Muốn báo thù đúng không?... Ta sẽ giúp ngươi trở thành cường giả số một thiên hạ này. Giúp ngươi trả mối thù không đội trời chung! ‘’ Cùng lúc đó, trong đầu của Hạ Diệp Băng đột nhiên có một giọng nói vang lên..
Hạ Diệp Băng hoảng hốt ‘’ Ngươi là ai? Tại sao lại giúp ta? ‘’
‘’ Ta chính là linh hồn của Ngọc Huyền Cơ mà các người đều muốn tranh đoạt. Ahahahaha ‘’ Đột nhiên giọng nói đó lại vang lên và cười lớn.
Trong lòng Hạ Diệp Băng đột nhiên tràn đầy oán hận ‘’ Vì ngươi….Cũng chính vì ngươi, Huyền Băng cung ta mới bị diệt môn!! Ta giết ngươi!!! ‘’
Giọng nói lại vang lên đầy khiêu khích ‘’ Giết ta? Hahaha… Ta chính là đang ở trong thân thể của ngươi.. Giết ta? Cũng đồng nghĩa với việc đồng vu quy tận cùng ta ‘’
Hạ Diệp Băng tràn đầy nghi hoặc ‘’ Trong thân thể ta? Làm sao có thể chứ? ‘’
‘’ Đúng vào đêm mà Huyền Băng môn của ngươi bị diệt môn, chính mẹ ngươi là Triệu Vân Yên đã phong ấn ta vào trong cơ thể ngươi trong lúc ngươi đang ngủ, thì làm sao mà ngươi biết được chứ! Ha ha ha ‘’ Ngọc Huyền Cơ hiện ra linh hồn trước mặt Hạ Diệp Băng.
Ngọc Huyền Cơ nói tiếp ‘’ Ngươi muốn báo thù? Ta giúp ngươi ‘’
Hạ Diệp Băng không suy nghĩ, đáp lại ‘’ Điều kiện của ngươi là gì? ‘’
‘’ Haha rất thông minh, quả nhiên không hổ danh là con gái của cung chủ Huyền Băng cung. Được, ta có ba điều kiện. Thứ nhất, không được nản lòng, phải kiên trì luyện tập theo sự chỉ đạo của ta, không được phép có ý kiến.’’
- ‘’ Được ‘’
‘’ Thứ hai, ta sẽ đưa ngươi đến một nơi kín đáo và lập kết giới ở đó để cho ngươi luyện tập. Trong vòng 7 năm không được ra khỏi nơi đó. Chăm chỉ luyện tập, ngươi phải mạnh đến mức đạt yêu cầu của ta thì mới có thể ra khỏi nơi đó. ‘’
Hạ Diệp Băng nghĩ thầm * 7 năm thì 7 năm…Sau 7 năm, ta sẽ khiến cho các ngươi chết không nhắm mắt!! * …..’’ Được ‘’ Cô quyết tâm.
‘’ Thứ ba … ‘’ Ngọc Huyền Cơ do dự ‘’ …. Điều kiện thứ ba này hơi khó, cô không thực hiện được cũng chẳng sao. Ta chỉ vì đột nhiên nổi hứng muốn giúp cô mà thôi. Vì mẹ cô đã phong ấn ta trong này để tránh sự truy sát của kẻ khác nên ta chỉ trả ơn thôi… Điều kiện thứ ba là …. Phiền ngươi có thể giúp ta đúc lại thân thể được chứ? ‘’
Hạ Diệp Băng kinh ngạc ‘’ Đúc lại thân thể….Làm sao có thể chứ!? Đây căn bản chính là nghịch thiên a? ‘’
Ngọc Huyền Cơ thở dài ‘’ Thế mới nói điều kiện này hơi khó, nhưng ta có cách. Chỉ sợ là ngươi không làm được a!!... ‘’
Hạ Diệp Băng suy nghĩ một hồi ‘’ Được, điều kiện này có thể xem xét ‘’.
Ngọc Huyền Cơ vui mừng. Sau đó Hạ Diệp Băng đi xung quanh Huyền Băng cung hồi tưởng lại. Cô vào tỷ tỷ của cô – Hạ Tử Nghiên lấy 1 bộ đồ nhỏ nhỏ vừa với mình sau đó ra bờ suối gần Huyền Băng cung tắm rửa sạch sẽ, thay y phục và quay lại cung. Trước khi Hạ Diệp Băng rời khỏi, cô đứng trước cửa điện của Huyền Băng cung, quỳ xuống.
‘’ Ta Hạ Diệp Băng, con gái của Hạ Mặc Thiên xin thề..7 năm sau, ta sẽ trả mối thù diệt môn của Huyền Băng cung, đòi lại công đạo cho toàn bộ thành viên của cung Huyền Băng ta!! ‘’ Sau đó cô lạy ba cái và rời khỏi.
******************
Ba ngày sau, tại một đỉnh núi….
Hạ Diệp Băng ‘’ Đây là đâu? ‘’
‘’ Đây là đỉnh của Dao sơn, ở đây yên tĩnh, địa hình phù hợp với chế độ luyện tập của ngươi. Trước đây, cũng cách một khoảng thời gian khá dài, có người đã từng khổ luyện ở đây. Sau khi khổ luyện, cô ta ra ngoài xưng bá thiên hạ, về sức mạnh của cô ta phải nói là thiên hạ vô song, thậm chí còn mạnh hơn ta. ‘’ Ngọc Huyền Cơ giải thích..
Hạ Diệp Băng kinh ngạc ‘’ Mạnh hơn ngươi sao? Cô ta là ai? ‘’
Ngọc Huyền Cơ ‘’ Cô ta tên là …. Điệp Xuyên Vân ‘’
Hạ Diệp Băng ngạc nhiên ‘’ ….Điệp..Điệp Xuyên Vân….. ‘’. ‘’ Bà ấy chẳng phải là người sáng lập ra Huyền Băng cung sao?!! ‘’
Ngọc Huyền Cơ cũng ngạc nhiên ‘’ Ngươi biết cô ta? ‘’
Hạ Diệp Băng điềm tĩnh đáp ‘’ ‘’ Bà ấy là người sáng lập ra Huyền Băng cung! Ta đương nhiên biết rồi ‘’
Ngọc Huyền Cơ nghĩ thầm * Không ngờ…Thật không ngờ cô ta lại là …. Nếu như ngươi đã là thế hệ sau của cô ta, vậy ta đành giúp ngươi tận lực chút vậy! *
‘’ Nếu đã đến đây rồi thì ta bắt đầu lập kết giới, bắt đầu cuộc khổ luyện 7 năm được rồi chứ? ‘’ Ngọc Huyền Cơ nói
Hạ Diệp Băng gật đầu ‘’ Được! ‘’
Hai tay Huyền Ngọc Cơ nhanh chóng kết ấn..Xung quanh đỉnh núi bắt đầu có 1 lớp chắn bao quanh. Sau một lúc, kết giới hoàn chỉnh.
Hạ Diệp Băng có hơi nghi hoặc, chạm tay vào kết giới,… lập tức bị đánh bật ra ngoài.
‘’ Cái gì mà lợi hại như vậy??? ‘’ Hạ Diệp Băng kinh nghi.
Ngọc Huyền Cơ cười nói ‘’ Đây là Tụ Linh kết giới, có tác dụng ngăn cản những người bên ngoài vào trong và đương nhiên cũng cản người bên trong ra ngoài ‘’
Hạ Diệp Băng lại kinh ngạc ‘’ Lợi hại vậy sao?? ‘’
Ngọc Huyền Cơ lại tiếp ‘’ Được rồi, ngươi cũng nên gọi ta một tiếng sư phụ đi a…! ‘’
Hạ Diệp Băng quỳ xuống trước mặt Ngọc Huyền Cơ ‘’ Đồ nhi bái kiến sư phụ ‘’
Ngọc Huyền Cơ cười cười ‘’ Được, từ hôm nay ngươi sẽ lấy tên giả là Vân Thiên Dao, sau này ngươi sẽ dùng tên Vân Thiên Dao này để tránh rước họa vào thân! ‘’
‘’ Đa tạ sư phụ ban tên! ‘’ Hạ Diệp Băng đáp.
‘’ Được, vậy từ hôm nay bắt đầu quá trình khổ luyện 7 năm, không đạt tiêu chuẩn của ta, không được phép ra ngoài, rõ chưa?! ‘’ Ngọc Huyền Cơ nói
‘’ Đồ nhi tuân lệnh ‘’ Hạ Diệp Băng đáp
* Các ngươi đợi đấy, 7 năm sau, ta sẽ đại náo thiên hạ này!! *
...
(Lần đầu viết truyện thiếu sót nhiều, mong bạn đọc đừng gạch đá mình nếu chưa hay:v)