Chương 4: Yêu cầu duy nhất

Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 4: Yêu cầu duy nhất

Chương 4: Yêu cầu duy nhất


Chỉ là thuận miệng nhắc tới Emerald Wind, Ivan cũng không để ý nhiều. Hướng về đoàn người, hắn rất tự nhiên tuyên bố.

"Thắng bại đã rõ… các ngươi có thể sảng khoái mà đầu hàng. Thề với tối cao thần, ta sẽ thiện đãi tù binh."

Đáp lại,

Trên khuôn mặt đẹp tới mức lạnh lùng, Ellie thoáng hiện lên vẻ chán ghét. Đám nhân loại quý tộc với nàng mà nói, là không hề đáng tin.

Những người còn lại trong nhóm cũng nắm chặt vũ khí, thái độ chống cự hết sức rõ ràng.

"Cái tên này… ngươi là ai? Đừng cho ta phách lối!" Robin cũng không nhịn được to tiếng, có vẻ như để phần nào giúp hắn làm dịu đi áp lực.

Bị một tên bình dân ngay mặt khiêu khích, Ivan Miller khẽ cau mày tỏ vẻ không vui, nhưng rất nhanh lại cười nhạo.

"Đến cướp hàng của ai, tới giờ mà các ngươi vẫn còn chưa rõ sao?"

Viktor tuy không trực thuộc gia tộc của hắn, nhưng cũng là người ngầm hợp tác nhiều năm, giúp bí mật xử lý một số hàng hóa không tiện lộ ra ngoài ánh sáng.

Ví dụ như buôn lậu hàng cấm, hoặc là… tham ô tài nguyên gia tộc. Nhóm người Ellie không điều tra đầy đủ được ngọn nguồn cũng là điều hiển nhiên.

Ivan trong nhà bá tước, và cả bên ngoài vẫn là tồn tại kẻ đối đầu. Cho nên hắn đâu có ngốc tới nỗi để lộ ra toàn bộ thế lực, nếu thế thì chẳng khác nào tự lộ nhược điểm để người khác đánh phá.

Trước hết phản ứng lại là Ellie, đôi mắt thoáng lướt qua huy hiệu gắn trên trang phục của quý tộc trẻ tuổi, nàng không nhịn được thì thầm.

"Gia tộc Miller… "

Khác biệt với Halmiton, nơi mà vương tộc nắm giữ sức mạnh áp đảo, những vương quốc khác như Othait, nơi mà bọn họ đang tại, chênh lệch giữa các đại quý tộc so với vương thất thì chưa có lớn tới mức như vậy.

Trừ không biết tồn tại hay không Chiến Lược Cấp, nhà bà tước Miller, chẳng hề nghi ngờ rằng tại Othait là một gia tộc cổ xưa cường đại, lực ảnh hưởng rộng lớn, kiểm soát vô số ngành nghề, đến vương tộc cũng phải tìm mọi cách giao hảo.

Hài lòng với phản ứng e ngại của đối phương, Ivan từ tốn tiếp lời.

"Thường thì giặc cướp sẽ bị treo cổ, nhưng mà… "

"Ta sẽ nhân từ mà cho các ngươi thêm cơ hội. Tới làm việc cho ta không phải tốt hơn nhiều sao? Gia tộc Miller trước giờ với nhân tài là tuyệt đối sẽ không bạc đãi."

Nói tới đây, Ivan hơi ngừng một chút, gương mặt cũng coi như tuấn tú mang ý cười, tỏ vẻ chân thành nhìn về phía đoàn người.

"Dù đối với Half-elf hay… thú nhân, cũng đều như thế."

Đây mới chính là mục đích của Ivan.

Mặc dù ban đầu hắn chỉ muốn bắt được đám đạo tặc gan to bằng trời, gần đây dám gây phiền phức cho mấy chuyến hàng của mình. Nhưng ai mà ngờ đối phương lại sở hữu ma pháp kỵ sĩ, còn không chỉ một vị. Đúng là niềm vui ngoài ý muốn.

Hắn hiện tại đúng là thật tâm mời chào.

Gin thì khỏi cần đề cập, chiến lực phải nói là xuất sắc. Đồng thời biểu hiện của Ellie và Anna cũng khiến Ivan sáng mắt. Có ai ngại nhân tài bên người ít đâu.

Nhất là…

Ánh mắt hắn rất nhanh lướt qua dung nhan tinh mỹ như nghệ thuật của hai thiếu nữ Half-elf, trong lòng Ivan dâng lên từng cơn nóng bỏng, tuy nhiên bên ngoài lại không hề lộ ra chút nào khiếm nhã.

Chỉ cần trở thành thủ hạ, mỗi tối còn không phải là ngoan ngoãn mặc cho hắn lựa chọn tư thế? Hoàn toàn chưa cần gấp gáp.

Còn thú nhân như Bruno?

Hừ, tùy tiện ban cho vài ân huệ là được. Lũ đê tiện chỉ xứng làm nô lệ đó còn không phải cảm động tới rơi nước mắt, ra sức bán mạng.

Tuy là con trai của bá tước Miller, bản thân Ivan không phải người thừa kế duy nhất. Nếu có được nhóm người của Gin giúp sức, phần thắng trong cuộc cạnh tranh khốc liệt khả năng là sẽ cao hơn một phần.

Một trận trầm mặc tiếp diễn, bầu không khí trở nên càng thêm căng thẳng.

Chưa một ai mở miệng nói chuyện, dần dần làm Ivan cảm thấy không kiên nhẫn.

"Thế nào, dưới tình huống trước mắt, ta nghĩ mình đã đầy đủ thành ý?"

Hắn lần nữa tạo áp lực, nụ cười vẫn tự tin như cũ.

"Các vị, cũng không muốn để đồng bạn hy sinh vô ích đi?"

Bên cạnh, William lãnh đạm quét mắt qua một vòng, khí thế trên cơ thể lần nữa bốc lên, ma lực áp đảo làm nhóm người của Ellie cảm thấy khó thở.

"Việc này… " Robin cùng một số đồng bạn bị thương liếc nhau, tròng mắt đung đưa không ngừng. Nhưng bọn hắn biết mình không phải là người hạ được quyết định.

"Ellie… " Không biết ai trước hết ngập ngừng kêu lên cái tên này.

Chịu mọi người nhìn chăm chú, thiếu nữ Half-elf chợt cảm thấy áp lực trầm trọng. Gương mặt thanh lãnh dần hiện lên cảm xúc.

Nhưng chưa đợi nàng mở miệng,

"Ngươi đừng có mà… mơ… tưởng!!!" Dùng một tay cố bịt lấy vết thương đang rướm máu, Bruno khàn giọng gào thét.

Xuất thân nô lệ chịu hết khuất nhục như hắn, là không bao giờ muốn tiếp tục cúi đầu trước nhân loại.

"Bruno… " Gin thở dài một hơi. Tiếp đó hắn dẫn đầu đi về phía trước, chậm rãi lên tiếng.

"Muốn chúng ta đầu phục cũng được. Nhưng là ngươi phải… "

Thiếu niên tóc xám nhìn thẳng vào Ivan.

"Công bằng mà đánh bại ta!!"

Nghe được yêu cầu từ đối phương, Ivan quả thật có phần bất ngờ, nhưng hắn rất nhanh phản ứng lại.

Lời nói của vị quý tộc trẻ tuổi này đột nhiên mang theo chút quan tâm, xen lẫn ý cười.

"Ngươi hình như đang bị thương. Như vậy… không được gọi là công bình đâu?"

Đáp lại nghi ngờ từ đối diện, Gin tỏ ra rất sảng khoái.

"Chịu chút xây xát mà thôi. "

"Thế nên… không có thương lượng rồi?" Ivan cười ha hả.

Dù khuôn mặt đang tái đi vì mất máu, giọng nói thiếu niên vẫn mang theo sự kiên định khó mà lay động.

"Đây là yêu cầu duy nhất của chúng ta!"

Ở trong đám người, nắm tay Ellie siết thật chặt cung tiễn.

Khác với phần lớn thành viên còn đang hồi hộp quan sát, nàng đại khái có thể đoán được điều gì sẽ xảy ra kế tiếp.

Liều mạng đã là không thể tránh khỏi. Thiếu nữ chưa từng có ý trách cứ Gin thay bản thân làm quyết định. Ellie vốn hoàn toàn không hề tin tưởng vào thứ gọi là thành ý của kẻ đối diện.

"Đúng là…" Đối mặt Gin kiên trì, nụ cười trên môi Ivan từ từ chuyển lạnh.

"Thứ không biết sống chết!!"

Tiếng nói vừa rơi xuống, hai tên kỵ sĩ bên cạnh Ivan lập tức bạo phát. Lần này, sát ý trào ra càng thêm rõ rệt.

"William! Viktor! Giữ lại hai nữ Half-elf là được. Còn lại không cần phải nương tay."

Tiện tay ra lệnh cho hai vị kỵ sĩ, Ivan rút ra thanh kiếm hoa lệ treo ở bên hông, xông về phía thiếu niên tóc xám còn đang ngỡ ngàng.

Thanh âm hắn kèm theo châm chọc.

"Muốn quyết đấu? Được, bản thiếu gia thỏa mãn cho ngươi!!"

Đối phương trong đầu suy nghĩ cái gì, tưởng hắn không rõ sao. Không ngoài là muốn nhân cơ hội quyết đấu để liều mạng bắt hắn làm con tin, tránh khỏi cường giả như William truy sát.

Mặc dù bản thân Ivan không hề e ngại đối chiến, nhưng dù thắng thì có ích gì, hắn đã xác định được rằng tên nhãi cứng đầu trước mặt này, sẽ không ngoan ngoãn khuất phục mà làm cẩu cho mình.

So với lăn lộn trong giới quý tộc từ nhỏ trải qua nhiều âm u như Ivan, Gin quả thật vẫn còn là khá non nớt.



Chịu công kích như mưa rền gió dữ từ đối thủ, bàn tay cầm kiếm của Gin đã sớm tê rần.

Bàn về thực lực chân chính, hắn chưa chắc bại bởi Ivan, nhưng tiếc rằng trước đó đã tiêu hao quá nhiều.

"Được đích thân ta ra tay, ngươi cũng nên lấy làm vinh hạnh!" Ivan cao ngạo mà nâng lên thanh kiếm, ma lực cấp tốc tụ tập khiến không khí chấn động.

Ráng nhịn đau đớn lan tràn khắp cơ thể, Gin cố gắng dùng chút ma lực ít ỏi sót lại xuất ra chiến kỹ.

Bạch quạ kiếm thuật!

Chiến kỹ và chiến kỹ lần nữa va chạm, đại địa bị phá hư, chấn động mạnh mẽ làm Ivan cũng không nhịn được hơi dừng lại thế công.

Tài năng chiến đấu tài tình của Gin, thật sự làm hắn kinh ngạc. Ivan hiểu rõ đối phương… còn là đang bị trọng thương a.

"Thật sự là rất có thiên phú, nhưng mà… " Sờ lên một vệt đỏ tươi lướt qua gò má, tươi cười nho nhã ban đầu đã biến mất tăm tích, vẻ mặt Ivan hiện tại tràn ngập hung tợn.

"Hết ma lực thì ngươi đã có thể đi chết!"

Tuy hơi tiếc nuối vì không có được nhân tài hiệu trung, nhưng thủ hạ mà không chịu thành thật nghe lời thì quá phiền phức, Ivan tất nhiên ghét bỏ.

Có điều chiếm được hai Half-elf xinh đẹp làm chiến lợi phẩm, ngẫm lại… cũng rất không tệ.

Nhất là một trong số đó còn có thiên phú ma pháp, nhiều vương công quý tộc sẽ rất sẵn sàng trả cái giá trên trời để sở hữu một nô lệ hiếm hoi đến vậy. Đó cũng quá đủ để hắn thu hồi tổn thất, thậm chí còn hung hăng kiếm lời một khoản.

Cùng lúc đó,

"Ellie, lập tức dẫn Anna chạy trốn! Không cần lo cho chúng ta." Bruno lần nữa là người đầu tiên liều mình.

Huyết dịch nhuộm hết hàm răng sắc bén, càng làm cho vẻ bề ngoài của hắn trở nên dữ tợn. Bruno với khí thế không màng tất cả xung phong về phía hai tên ma pháp kỵ sĩ.

Các thành viên khác cũng không nói hai lời, như thiêu thân lao đầu vào lửa, ngăn cản thế công của những binh lính khác.

Hai thiếu nữ Half-elf, Ellie làm thủ lĩnh đáng tin cậy là một chuyện, hiền lành biết quan tâm mọi người như Anna, từ nhỏ đã luôn được đồng bạn yêu mến.

"Chạy trốn? Nói dễ vậy sao. " Ellie âm thầm lắc đầu.

Kế hoạch hoàn mỹ mấy cũng có khả năng sơ sót. Tiếp tục con đường nguy hiểm này, thiếu nữ đã luôn có cảm giác rằng có một ngày mình sẽ phải gặp rủi ro.

Bằng hữu của nàng, Veronica chẳng phải cũng chịu truy sát tới đường cùng mà phải rời đi tha hương đó ư.

Dựa vào cung thuật kinh người làm chậm lại phần nào bước tiến của hai vị kỵ sĩ siêu phàm, Ellie cấp tốc thì thầm với muội muội.

"Anna, ngươi chạy trước, đừng nên quay đầu lại… "

Ellie nói tới đây, chợt nở nụ cười miễn cưỡng.

"Chúng ta sẽ mau chóng đuổi theo. Chỗ cũ tập hợp a!"

Tất nhiên, Anna dù ngây thơ, nhưng quả thật vẫn chưa tới nỗi ngu ngốc. Giọng nói bối rối như muốn khóc lên.

"Ellie tỷ tỷ, ngươi lại muốn lừa gạt ta đi. Lần nào cũng vậy, Ta… ta mới sẽ không… "

"Anna!! Nghe lời!" Giọng nói Ellie hoàn toàn lạnh xuống, làm thân hình cô em gái nhát gan theo bản năng run lên.

Anna đành nén nước mắt, ngoan ngoãn mà thật nhanh thoát đi.

Cố nhịn không tiếp tục dõi theo muội muội đang vụng về chạy trốn, vẻ mặt lãnh tĩnh như băng sơn của Ellie dần trở nên quyết liệt.

Mũi tên trên tay bằng một tốc độ nhanh chóng lần nữa phóng xuất, tiếng rít trong không khí liên tục vang vọng.



Chưa tới vài phút sau,

Thú nhân báo tộc, lần này là thật sự đã gục ngã.

Trên thân hình to lớn hiện tại đã không có một chỗ lành lặn. Tuy nhiên may mắn nhờ vào sinh mệnh lực ương ạnh, hắn vẫn miễn cưỡng còn thoi thóp.

"Giác đấu trường của gia tộc Miller, đó mới là chỗ dành cho ngươi." Giọng nói William không chút cảm tình trần thuật sự thật tàn khốc. Đối với dị tộc, hắn khó mà dâng lên chút đồng tình nào.

Và kết cục của Ellie, cũng dễ dàng đoán trước được.

Trực diện sức mạnh áp đảo, bao nhiêu chiến thuật hay mưu kế, lộ ra chỉ là tái nhợt vô lực.

"Hết đường trốn đi, tiện nhân!" Dùng đầu lưỡi khẽ liếm vài giọt máu tươi rỉ ra trên mu bàn tay do mũi tên rạch qua, Viktor bóp chặt lấy cổ họng của Ellie giơ lên cao, giọng nói lúc này tràn ngập khoái ý.

Một ma pháp kỵ sĩ cao quý thụ phong huân tước như hắn, bị một tên tiểu tử vô danh không biết từ lỗ nào chui ra đánh bại thê thảm, vẫn là ngay trước mặt đám thủ hạ và cấp trên, Viktor thật sự phẫn hận muốn tìm cách phát tiết.

Mặt mũi vứt sạch, nếu không phải chuyến này được Ivan và cường giả như William đồng hành, dù may mắn chạy thoát nhưng thiệt hại đống hàng hóa quan trọng này, riêng tiền bồi thường đủ để hắn phá sản.

Ellie giờ phút này vô cùng chật vật. Mái tóc dài vàng óc đã hơi rối bời, bộ giáp da và trường bào trên người nhiều chỗ cũng chịu tổn hại.

Ngắm nhìn Half-elf với khuôn mặt tuyệt mỹ và thân thể mềm mại gần trong gang tấc, vẻ mặt bạo ngược của Viktor theo bản năng cũng hiện lên mấy phần dục vọng.

Trên tay lực đạo bất tri bất giác dần tăng mạnh.

"A… " Chỉ trong giây lát, Ellie đã hô hấp khó khăn, đau đớn và thiếu dưỡng khí khiến sắc mặt nàng trở nên trắng bệch.

Gần đó, William khẽ cau mày, chợt lãnh đạm nhắc nhở.

"Viktor… Thiếu gia Ivan muốn người là lành lặn. Nhẹ tay một chút."

Viktor cuối cùng vẫn nới lỏng bàn tay, nhưng động tác thô bạo cũng làm thiếu nữ Half-elf va đập mạnh vào mặt đất.

"May mắn cho ngươi, kỹ nữ này… "

Ellie lần nữa không nhịn được mà thống khổ rên rỉ.

Tuy nhóm của Gin vẫn còn người chống cự, nhưng bầu không khí lúc này, chỉ có tuyệt vọng lan tràn.

"Đại nhân, ta đầu hàng! Đầu hàng!!" Robin thật sự là không chịu nổi áp lực, trước tiên vứt bỏ vũ khí, hai chân quỳ sát mạt đất, rất không có tiết tháo mà dập đầu liên tục.

Lập tức, nhiều thành viên may mắn còn đứng vững đều căm tức mà nhìn về phía hắn.

"Robin.. Sao lại… "

"Đáng chết!"

"Ngươi tên phản đồ này!"

Tuy phần lớn thành viên của nhóm, ngoại trừ Bruno đều khá trẻ tuổi. Nhưng trải qua nhiều lần hành động cướp bóc đám quý tộc và giải cứu nô lệ, chút cốt khí vẫn là phải có.

Nhưng mà ở đâu thì cũng nên hiện hữu vài người nổi bật giữa đám đông.

"Một lũ ngu xuẩn!! " Trong tâm Robin thầm mắng, đầu càng cúi sâu hơn.

Tới nước này mà còn không chịu đầu hàng, không phải chán sống sao. Trước hết giữ được tính mạng, mới là có tương lai.

Hành động của Robin cũng làm cho William đang định vung kiếm kích phát ma lực, phải thoáng sửng sốt.

"Quả thật… rất thức thời!" Miệng cho ra tán dương, nhưng khóe mắt kỵ sĩ trung niên vẫn lóe lên vẻ khinh bỉ.

Làm kỵ sĩ phục vụ lâu năm cho gia tộc Miller, còn thuộc phái chủ chiến, hắn vô cùng chướng mắt hạng tiểu nhân hèn nhát.

William tuy đối địch với Gin, nhưng ít ra đối với người thiếu niên can đảm kia cũng dâng lên chút bội phục. Còn kẻ trước mặt này, hắn đã sớm một kiếm chặt nếu không phải lo lắng trường hợp… mấy thiếu nữ Half-elf sợ hãi mà chọn tự kết liễu.

"Mọi người…" Gin lòng như lửa đốt, nhưng trước thế công dồn dập từ Ivan, chính hắn cũng đã tự thân khó bảo toàn.

Ngay lúc này,

Thanh âm rụt rè quen thuộc bất ngờ vang lên.

"Dừng.. Dừng tay!!"

Vốn nên chạy trốn thật xa Anna, không biết lúc nào đã quay về. Thanh âm nàng nghẹn ngào, nhưng vẫn cố giơ lên pháp trượng hướng về phía địch nhân.

"Ta cũng là… cũng là biết dùng ma pháp, ta mới không sợ các ngươi!! Mau thả ra tỷ tỷ!"

"Anna… " Ellie có chút tuyệt vọng nhắm lại đôi mắt.

Nguyên tố xung quanh mau chóng tụ tập, hình thành gió lạnh. Mặc dù với lượng ma lực ít ỏi và động tác hấp tấp của thiếu nữ, chú định sẽ không tạo thành được chút uy hiếp nào.

William hờ hững quan sát thiếu nữ Half-elf giãy giụa.

Và không cần Chiến Thuật Cấp như hắn ra tay, Viktor cười gằn lần nữa rút ra vũ khí.

Một trảm kích phóng xuất ma lực đơn giản, đã đủ để chặt đứt đòn ma pháp chưa kịp hình thành.

Ma pháp cắn trả lẫn năng lượng đánh tới, hình thành xung kích hất tung thân hình nhỏ nhắn bay về phía sau.

"Aaaa!!" Anna theo phản xạ nhắm chặt hai mắt, sợ hãi chờ đợi thân thể cùng mặt đất tiếp xúc thân mật.

Có điều theo thời gian, mãi không cảm nhận được đau đớn ập đến, thiếu nữ mới rụt rè hé mở đôi mi.

Gió nhẹ khẽ lướt qua mái tóc, nổi bật lên con ngươi màu hổ phách sáng ngời, chẳng khác nào ánh mặt trời xua tan đi mây mù tăm tối.

Trên môi còn treo lấy một nụ cười nhàn nhạt, Alan nghiền ngẫm hướng về thiếu nữ đang nằm trong lồng ngực mình lên tiếng:

"Thiếu nữ đáng yêu, ta nghĩ… có lẽ ngươi đang cần chút trợ giúp?"