Chương 9: Khuyên nhủ

Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 9: Khuyên nhủ

Chương 9: Khuyên nhủ


Buổi chiều,

Trong tầng hầm của quán rượu,

Sau bữa ăn, tiếp đãi Ellie không còn là thiếu nữ xinh đẹp ban đầu, mà thay vào đó xuất hiện một trung niên lớn tuổi, người thật ra là thúc thúc của Sandra.

Hai cánh tay với bộ lông rậm rạp, hàm răng lộ ra sắc nhọn và đồng tử hoàng sắc, đã cho thấy thân phận khác với nhân loại của hắn, một bán thú nhân lang tộc.

Vóc người không được cao lớn, nhưng Alan cảm nhận rõ ràng được dưới lớp quần áo thô ráp, là cơ thể rắn chắc với lực bộc phát kinh người, đã chẳng kém cạnh gì với Bruno.

Có điều nên nói thế nào? So với cháu gái mình thì quả thật là một trời một vực.

Sandra mặc dù cùng với Orri có chung huyết thống, tuy vậy ngoài đồng tử hơi hiện màu vàng, thì đặc điểm bề ngoài của nàng đã so với nhân loại hoàn toàn không tồn tại khác biệt.

"Orri đại thúc, lần này lại làm phiền ngươi xử lý số hàng!" Ellie quen thuộc chào hỏi.

Giao dịch ngầm giữa bọn họ, tất nhiên chưa phải lần đầu. Và thân phận dị tộc, chính là nguồn gốc của sự tin tưởng, bán thú nhân cũng như Half-elf len lỏi sinh hoạt trong lãnh địa thuộc về nhân loại quả thật không hề dễ dàng.

Lão thú nhân sảng khoái hồi đáp.

"Hô hô… yên tâm, với lại xem ra thu hoạch thật sự nhiều đó."

Cặp mắt hắn bỗng nhiên hơi híp lại.

"Nói tới, ta thật sự tò mò không biết lần này các ngươi… cướp hàng của ai rồi?"

"Chúng ta… " Gin lập tức lúng túng một trận, đến cả Ellie, đôi môi đều ngập ngừng không chừng.

Có thể nói ra rằng chúng ta kém chút đánh cướp chưa thành, lật xe cả bọn bị tóm gọn sao?

Thấy được phản ứng từ phía hai người, lão thú nhân rất nhanh lướt qua.

"Được rồi, được rồi, ta cũng không muốn biết… "

Bản thân hắn chỉ phụ trách xử lý hàng hóa, còn lại thật sự cũng không muốn quá thâm nhập, chỉ có thể gây mất lòng.

Nhìn lướt qua vật phẩm được trưng bày trên từng khay gỗ, nụ cười trên gương mặt đã có nét già nua càng rạng rỡ hơn vài phần.

Hàng thông thường như vải vóc, lương thực thì không có gì đáng nói, bán ra bình thường là được. Nhưng những thứ đặc biệt thì vẫn luôn cần đường dây để tiêu tang, nếu không rất dễ dàng dẫn xuất phiền phức.

Dù sao, hàng hóa mà bọn họ đánh cướp, nguồn gốc chính là từ các quý tộc.

Vật phẩm chứa năng lượng nguyên tố, tài liệu ma pháp, thậm chí tri thức thần bí, luôn được ưa chuộng trên thị trường ngầm. Và quý giá nhất, vẫn luôn là vật phẩm có liên quan tới siêu phàm. Ai mà không muốn làm nhân thượng nhân.

Đại quý tộc như các gia tộc bá tước tuy là những kẻ thống trị chân chính, nhưng do lãnh địa rộng lớn, bọn họ cũng thật sự khó mà kiểm soát hết được hết động tác phía dưới, đặc biệt đối với hoạt động trong các bang phái tự phát, thương nhân và những tiểu quý tộc phụ thuộc.

"Nhất là, các ngươi phải xem cái này… "Giọng nói của Orri đến đây cũng khó mà giữ được bình tĩnh.

Hiện ra trước mặt Ellie, là hộp kim loại sang trọng, trong đó đang lẳng lặng nằm lấy hai lọ thủy tinh.

Dung dịch màu đỏ tươi như máu, do phản chiếu thỉnh thoảng lại sáng lên hào quang nhàn nhạt.

"Đây chẳng lẽ… ma dược cao cấp?" Gin cho ra suy đoán.

Ở khoảng cách gần với tinh thần lực thuộc về ma pháp kỵ sĩ, thiếu niên dễ dàng cảm nhận được sự sự hiện diện của nguyên tố nồng nặc.

"Orri đại thúc, đây rốt cuộc là thứ gì?"

Nghe được câu hỏi từ Ellie, lão thú nhân chậm rãi thu hồi gương mặt tươi cười, cho ra đáp án.

"… Thức tỉnh dược tề!"

Gin lẫn Ellie, thân hình lập tức cứng ngắc, đến cả Alan, cặp mắt cũng hơi lóe lên.

Orri từ tốn xác nhận thêm một lần.

"Tuy màu sắc có hơi khác với nghe đồn, nhưng trải qua kiểm nghiệm, ta xác định… đó đích thật là thức tỉnh dược tề."

Lý do chính mà phần lớn đại quý tộc và vương thất, vẫn luôn giữ vững quyền lực và truyền thừa trong hàng trăm năm, không gì khác ngoài sức mạnh áp đảo. Nói đúng hơn là số lượng của các ma pháp kỵ sĩ cường đại.

Và cách để đảm bảo các thành viên trong gia tộc đều sở hữu khả năng ma pháp, huyết mạch di truyền là một yếu tố, ngoài bí kỹ tu hành trợ giúp rèn luyện cơ thể lẫn dẫn xuất ma lực, thì phải kể đến tài nguyên. Chứ thức tỉnh theo cách tự nhiên, thực tế chỉ là phượng mao lân giác mà thôi.

Như các loại ma thú thịt, dược thảo hiếm có, và đặc biệt là ma dược. Trải qua thời gian dài chậm rãi bồi bổ căn cơ, dẫn đến các con em nhà quý tộc ở tuổi rất nhỏ cũng đã có thể luyện ra ma lực.

Và trong số đó, nổi tiếng nhất vẫn là các loại "thức tỉnh dược tề" được đặc biệt điều chế, nghe nói dùng xong sẽ có gần chín thành xác suất thức tỉnh ma lực. Dù một lần không được, hai lần ba lần thì chắc chắn sẽ thành công. Đây là tài sản độc hữu thuộc về vương thất, cũng như các nhà đại quý tộc.

Trong quá khứ, Alan từng may mắn được tham khảo nhiều chiến kỹ và ma pháp từ gia tộc Cameron để mở mang tầm mắt. Nhưng khi hắn hỏi tới dược tề trợ giúp tăng cường ma lực… thì bá tước đại nhân vẫn giữ kín như bưng, chỉ hài hước mà đáp lại rằng:

"Claire và con gái ta Bianca, ngươi chọn một a!"

Ý tứ chính là muốn trở thành người trong nhà, rồi mới có hứng thú tiếp tục bàn luận. Đủ để cho thấy bí mật về thức tỉnh dược tề, đối với các lãnh chúa quan trọng ra sao.

Đừng nói tới bí phương, cho dù đối với sản phẩm được chảy ra ngoài gia tộc, cũng là vô cùng hiếm gặp.

"Các ngươi, tính xử lý chúng thế nào?"

Đôi mắt của lão thú nhân theo bản năng mang theo chút khát vọng, nhưng nghĩ tới tình hình hiện tại, tham niệm rất nhanh lần nữa lại dập tắt.

Bản thân Orri đã lớn tuổi, dù có may mắn thức tỉnh ma lực cũng khó mà lập tức trở nên cường đại vượt trội. Nên nhớ ma lực ở thế giới này, dù thiên phú ra sao cũng là cần thời gian dài rèn luyện để tăng cường.

Ellie và Gin nhìn nhau hồi lâu, thiếu niên tóc xám rốt cuộc hướng về thiếu nữ Half-elf hơi gật đầu.

"Ta muốn trước tiên sử dụng!" Ellie dứt khoát tuyên bố.

Nàng trở nên mạnh mẽ, mới có thể càng tốt mà bảo vệ muội muội.

Nhớ tới mới đây không còn sức phản kháng khi trực diện đối mặt ma pháp kỵ sĩ, toàn bộ kỹ thuật chiến đấu thông thường đều trở thành vô dụng, bàn tay thiếu nữ vô ý thức siết lại thật chặt.

Tâm trạng Ellie xen lẫn chút hồi hộp cầm lên một bình ma dược đỏ tươi, môi hồng khẽ mở.

Tuy nhiên lúc này, thanh âm quen thuộc lại vang lên, làm gián đoạn động tác tiếp theo của thiếu nữ.

"Theo ta thấy… vẫn không nên dùng thì tốt hơn, tiểu thư Ellie."

Orri là người trước nhất phản ứng lại, lập tức hướng về Alan lớn tiếng chất vấn.

"Ngươi có ý gì??" Giọng nói đã ẩn ẩn theo tức giận.

Đây là không tin tưởng hắn phán đoán? Orri vẫn cứ nghĩ nam tử trẻ tuổi này là thành viên trong nhóm Ellie, nhưng có vẻ như tình huống thực tế khác xa.

Gin theo bản năng, tay cũng đã đặt lên chuôi kiếm, gương mặt hơi mang cảnh giác nhìn về phía lão thú nhân.

Tuy hợp tác thuận lợi với Orri nhiều lần, quan hệ với Sandra cũng vô cùng thân thiết, nhưng so với ân cứu mạng, thì hắn vẫn biết rằng mình vào lúc này nên lắng nghe ai.

Đặc biệt là… với sức mạnh lúc trước biểu hiện ra, nếu Alan muốn đối với nhóm người mình bất lợi, thì thực tế vốn chẳng cần sử dụng âm mưu quỷ kế gì.

"Black Fang các hạ… " Ellie tỏ ra hoang mang. Nàng không quá nguyện ý tin tưởng rằng Orri xảy ra vấn đề.

Chịu ánh mắt tức giận từ lão thú nhân, nam tử tóc đen vẫn thản nhiên giải thích.

"Ý ta muốn nói, tự tiện phục dụng ma dược chưa rõ nguồn gốc và thành phần thế này liệu có ổn không? "

"Hơn nữa, dược tề đối với ma pháp kỵ sĩ chính thức đều có tác dụng, thứ quý giá như thế mà lại xuất hiện lẫn vào trong hàng hóa thương đội, các ngươi có cảm thấy không chừng… "

"Nó vốn là xảy ra vấn đề gì?"

Nghe tới đây, mọi người tại chỗ đã hơi biến sắc mặt.

Đây cũng không phải chỉ là Alan suy luận, mà đã trải qua tinh thần lực tỉ mỉ dò xét.

Ngoài dưỡng chất cùng với nguyên tố ba động mãnh liệt, xác thực là có lợi cho đề thăng ma lực lẫn thể chất, nhưng vẫn còn có một vài thành phần… mà Alan dù vận dụng tâm nhãn siêu phàm rà quét nhiều lần vẫn chưa thể xác định.

Đáng nói hơn là, mặc dù hiệu quả ma dược này đối với cấp độ của Alan đã không còn tác dụng, nhưng khi nhìn chăm chú vào dung dịch đỏ tươi như máu trước mặt…

Cơ thể của hắn đều không nhịn được mà mơ hồ dâng lên cảm giác… khát vọng. Chẳng khác gì như một kẻ nghiện rượu mà ngửi được mùi cồn.

"Thật sự… kỳ quái?" Theo bản năng, Alan dâng lên vài phần cảnh giác.

Đến nhân vật từng đứng ở đỉnh cao trong cấp bậc siêu phàm, tinh thần cường đại như hắn mà còn vậy, huống hồ gì những người khác.

"Có vẻ trước giờ ta quá coi thường kỹ thuật thần bí ở các vương quốc rồi. Không biết là dùng nguyên liệu gì? "

Truyền thừa ngàn năm, còn thừa hưởng số ít di sản từ đế quốc, vương thất và các đại quý tộc quả thật vẫn có được vài điểm đặc sắc.

Đầu óc Ellie bây giờ cũng đã tỉnh táo lại.

Do sự hấp dẫn của việc trở thành ma pháp kỵ sĩ, đã khiến cho nàng bỏ đi cảnh giác vốn có. Ngẫm lại những điều Alan nói… chính xác vô cùng hợp lý.

Tuy Ellie tin tưởng kinh nghiệm lăn lộn ở thị trường ngầm của lão Orri, là không có khả năng nhận lầm thức tỉnh dược tề, nhưng ai có thể đảm bảo… phục dụng xong sẽ không xuất hiện tác dụng phụ nào?

"Lần nữa cảm tạ… Black Fang các hạ." Ellie nhỏ giọng thì thầm, gương mặt thanh lãnh lần đầu tiên xuất hiện xấu hổ.

Gin cũng thu hồi vũ khí, hơi mang áy náy hướng về phía lão thú nhân.

"Xin thứ lỗi, Orri đại thúc."

"Hắc, không việc gì, chính ta cũng quá bất cẩn, không kịp nhắc nhở các ngươi về lợi và hại. Cũng may nhờ có… vị này."

Nói tới đây, lão thú nhân mới bắt đầu tỉ mỉ quan sát Alan, người vẫn luôn khiêm tốn mà đứng ở phía sau cùng.

Dáng ngoài xuất chúng, ngoài ra…

Thành thật mà nói, Orri hoàn toàn không còn nhìn ra được thứ gì khác. Nhưng biểu hiện tôn kính từ Ellie lẫn ma pháp kỵ sĩ như Gin, kết hợp với sự việc ban nãy, trực giác của lão thú nhân chỉ cho bản thân biết được một điều, đó là…

Tuyệt đối, tuyệt đối không nên cùng kẻ trước mắt là địch.

Suy tư trong phút chốc, Ellie đã đưa ra được quyết định.

"Thức tỉnh dược tề, trước hết giữ lại, nhưng mà ta nghĩ chúng ta cần phải nói cho những người khác biết về chuyện này, nhất là Bruno, hắn… có quyền làm lựa chọn."

Gin lập tức tỏ vẻ tán thành.

"Nên là như thế."

Người khát vọng sức mạnh mãnh liệt nhất trong nhóm, thì phải kể tới thú nhân báo tộc Bruno, sự cống hiến đối với đoàn đội trong chiến đấu thật sự không thể coi nhẹ. Mặc dù chính là… mỗi lần tốn tiền trị liệu cũng luôn không thiếu được.

Tuy Ellie cũng không hy vọng Bruno liều lĩnh dùng thức tỉnh dược tề, nhưng đối phương thật sự có quyền hiểu rõ về thu hoạch kỳ này.