Chương 32: Cải tổ
P/s: Cảm tạ các đạo hữu sinh ngô, duy thường, Thiết Quan Âm, Tình Nhân Khấu, Quang Massager, Nấm Đẹp Zai, Nguyễn Thiên, DV007, dragon black, Tổng Soái, Rojja, Sphkf54388, oaithuong, Aaron009, Tạm Vô Đạo, Hi0000 cùng các đạo hữu khác đã ủng hộ truyện!
Lúc này, Lý Trường Không ngồi tựa lưng vào ghế bành, hai tay đặt lên thành ghế, phía sau là Lộc Đỉnh đứng nghiêm trang, hắn nhìn Vu cùng đám tộc nhân phía dưới đang hết xoay trái liền xoay phải nhìn xem chỗ ngồi của mình thì cười nói:
"Đừng bỡ ngỡ, dần dần rồi các người sẽ quen. Nơi này gọi là Nhà Nghị Sự, từ nay sẽ là nơi chúng ta quyết định việc lớn của Bộ Tộc"
Lộc Huyền là người cơ trí, nghe xong liền đứng dậy, cúi người chắp tay hỏi:
"Vâng! Vậy Thần Minh hôm nay gọi đến chúng ta là vì việc gì?"
Lý Trường Không nghe hỏi, cũng không dài dòng, chậm rãi đem những việc cần làm trước mắt ra nói.
Thứ nhất, chính là tổ chức lại bộ máy lãnh đạo bộ tộc. Xích Quỷ hiện có hai Vu, cùng hai Thủ Lĩnh, mà một núi chẳng thể có hai vua cho nên cần an bài chức danh mới cho bọn họ.
Xưa nay, mỗi bộ lạc thường chỉ có một Vu vì thế không có tên gọi khác dành cho người có vai trò tương tự.
Lý Trường Không xem xét qua, liền quyết định mở một cái Tế Phòng. Tế Phòng có chức năng thực hiện tế tự cùng các nghi lễ khác trong tộc. Tế Phòng do Pháp Vu đứng đầu, phía dưới có Thừa Vu cùng các Vu giúp việc.
Pháp Vu phụ trách nghiên cứu, xây dựng các nghi lễ trong tộc trong khi Thừa Vu là người thừa hành, trù bị vật phẩm cũng như tiến hành nghi thức.
Như thế, vai trò của Lộc Huyền và Túc Thông liền được phân định ra, tránh có sự trùng lặp về sau lại phát sinh va chạm.
Lý Trường Không ban đầu suy nghĩ thổ dân tâm tư đơn giản, có lẽ không cần phải làm đến mức như thế.
Chỉ là, quan sát bộ lạc một thời gian, hắn nhận ra chỉ cần có người khai sáng, trí tuệ tộc nhân sẽ mở mang rất nhanh, vì vậy cho dù hiện tại còn chưa phát sinh cái gì cũng không đại biểu về sau lòng người không sinh biến.
Vì vậy, chuẩn bị trước một chút vẫn là nên.
Lộc Huyền cùng Túc Thông lần lượt nhận lấy danh tự mới là Pháp Vu cùng Thừa Vu, mỗi người phần riêng có chức trách của mình.
Sắp xếp xong hai người bọn họ, Lý Trường Không lại gọi tên hai người Lộc Trục cùng Túc Hà.
Túc Hà trải qua Đồ Đằng tăng phúc, sức mạnh một tay nâng lên năm, sáu trăm cân, trong bộ lạc tuy chưa phải chiến lực tốp đầu nhưng với tố chất như thế, thêm một đoạn thời gian chắc chắn sẽ vượt qua đám người Lộc Thuấn.
Hơn nữa, hắn còn là Thủ Lĩnh trước kia của Mân Bộ Lạc, xếp ngang vai với Lộc Trục cũng không có gì là sai.
Để quản lý lực lượng chiến binh, Lý Trường Không lập ra Binh Đội, do Lộc Trục làm Binh Trưởng đứng đầu Đội Đi Săn 76 người, phụ trách săn bắn cùng chiến tranh mở rộng bộ lạc.
Túc Hà làm Binh Phó, phụ trách Đội Hộ Vệ gồm 30 người bảo vệ tộc nhân cũng như tham gia đào tạo Đội Dự Bị cung cấp lực lượng bổ sung cho Đội Đi Săn.
Dã nhân chính là tôn trọng kẻ mạnh, Lộc Trục đã là Đồ Đằng Chiến Sĩ, đảm đương chiến lực mạnh nhất của bộ tộc, làm Binh Trưởng rất xứng đáng.
Túc Hà tuy lui về tuyến sau nhưng cũng không có ý kiến gì, ngược lại cảm thấy vô cùng vinh dự, như lời của Thần Minh thì trách nhiệm của hắn là bảo vệ bộ lạc cùng bồi dưỡng chiến binh, hai việc này cũng quan trọng cùng vinh quang không kém.
Sắp xếp xong Vu cùng Thủ Lĩnh, Lý Trường Không liền xem xét đến những công tác khác.
Bộ lạc ngày sẽ càng đông, công việc phát sinh sẽ càng nhiều, cần thống nhất bộ máy tổ chức cùng cơ cấu nhiệm vụ.
Thế là hắn lập Chính Phòng, đem Ô Nương ban cho danh tự Quản Vụ, từ rày chịu trách nhiệm theo Lộc Huyền học tập, quản lý thu thập, sản xuất, tích trữ, phân phối vật tư thống nhất trong tộc.
Phía dưới Ô Nương là các đội sản xuất, bao gồm Tổ Chế tác vũ khí 35 người, Tổ làm gốm, đốt than 40 người, Tổ Thuộc Da 30 người, Tổ Chế biến Thực phẩm 60 người, Tổ Xi Măng cùng Xây dựng 35 người, về phần lực lượng dư thừa còn lại xung cả vào Tổ Tạp Vụ, phụ trách những công việc lặt vặt như dọn vệ sinh, nấu nước, tưới cây, thu thập hoa quả dại v.v...
Tính toán, Ô Nương mới là người có nhân viên dưới quyền đông đảo nhất nhưng đồng thời trách nhiệm cũng nặng nề nhất. Mặc dù mỗi Tổ sản xuất đều đã có người phụ trách nhưng quản lý từng đó đầu việc cũng là khá vất vả. Nhưng hết cách rồi, người có thể dùng chỉ có vậy, Lý Trường Không cũng chỉ đành trông chờ vào sự khéo léo cùng tháo vát của Ô Nương, về sau sẽ lại từ trong bộ tộc tìm vài nhân tuyển thích hợp cho nàng ta làm phụ tá.
Trong lực lượng sản xuất, không có người của Mân Bộ Lạc được giao chức trách quản lý, mặc dù rất muốn đảm bảo sự công bằng nhưng vấn đề liền ở chỗ bọn họ là chưa nắm được kỹ thuật sản xuất ở đây, còn phải chờ về sau phát huy ra năng lực mới có thể sắp xếp.
Lý Trường Không vì an bài tỉ mỉ cẩn thận, dành nửa ngày để giải thích rõ chức năng, nhiệm vụ cho từng người.
Đối với giao phó của hắn không ai có ý kiến gì nghi ngờ. Thần Minh một lần nữa cải tổ bộ lạc, có rất nhiều thứ mới mẻ để đám người có chút không kịp thích nghi, nhưng tựu chung mọi người đều mơ hồ cảm thấy bộ tộc thay đổi như thế, tựa hồ là đang đi theo chiều hướng tốt, có quy củ rõ ràng hơn.
Xong xuôi việc thiết lập bộ máy, Lý Trường Không cũng liền đề cập đến công việc thứ hai, đó chính là mở rộng phạm vi bộ lạc.
Ban đầu, hắn từng dự định để Đội Đi Săn tìm kiếm địa điểm mới rộng rãi hơn kiến thiết bộ tộc nhưng ngẫm lại một nơi vừa có địa thế tự nhiên bảo hộ tốt, vừa có diện tích lớn nào có dễ tìm, cho nên tính toán vẫn là lấy sơn cốc làm nòng cốt, từ đó trải rộng ra xung quanh vẫn là thích hợp hơn.
Theo đó, việc nên làm là để Túc Hà dẫn đội, đi thu thập càng nhiều càng tốt cây Mân Uyên, tại trước cửa sơn cốc xây dựng thành tường vây xua đuổi dã thú, mở rộng phạm vi sinh hoạt cho bộ tộc.
Lý Trường Không dự định, sẽ chuyển các hạng mục công trình như lò nung gốm, nung xi măng, lò đốt than, khu vực chế biến thịt, thuộc da... ra khỏi sơn cốc.
Những thứ này tuy là thiết yếu nhưng gây ô nhiễm không khí nghiêm trọng, sơn cốc người đã chen chúc lại cả ngày mù mịt chướng khí, Lý Trường Không chính là chịu không nổi, cần sớm làm ra điều chỉnh nếu không đến chính hắn cũng sẽ bị ngạt thở mà chết.
Mọi người nhận công tác, rời Nhà Nghị Sự trở về, sau đó công việc chính là bận bịu lên, theo phân công từng người trở về chọn lựa người trong bộ lạc vào Tổ đội đủ số lượng Thần Minh phân cho.
Tế Phòng, Binh Đội, Chính Phòng theo phần mình đều có được "Trụ sở" riêng, đó là mấy căn nhà chòi được Lộc Ban dựng lên xung quanh Nhà Nghị Sự.
Quy cách như thế để đám người Vu cùng Thủ Lĩnh rất ưa thích, trong trụ sở chính bọn họ bắt chước Thần Minh bày ra ghế ở chính giữa, phía sau hoặc để quyền trượng khô lâu, hoặc là đem trường mâu dựng đứng... tạo vẻ nghiêm trang, chuyện này để Lúc Lý Trường Không tình cờ ghé qua nhìn thấy, chính là một mặt cười khổ, xem ra dã nhân là cũng ưa thích thể hiện đồng thời học đòi cũng rất mau.
Hai bộ lạc hợp nhất, ban đầu phối hợp công tác có chút trúc trắc nhưng cũng liền như thế một tuần thời gian, người Mân Bộ Lạc đã dần thích nghi cùng học hỏi được kỹ thuật sản xuất của Âu Bộ Lạc.
Theo bộ lạc nhân khẩu lớn mạnh, trong sơn cốc một mảnh vui vẻ phồn vinh.
Túc Hà mang về rất nhiều cây Mân Uyên, Lý Trường Không huy động nhân lực trong năm ngày đốn hạ xong một góc rừng cây phía trước cốc khẩu, sau đó dùng cột gỗ đem dựng thành hàng rào bôi lên dịch thể cây Mân Uyên.
Kỳ thực, nếu có thể Lý Trường Không rất muốn xây tường vây bằng đá, nhưng một công trình như thế, với điều kiện hiện tại của bộ tộc là làm không nổi, cho nên vẫn là lấy lui làm tiến, dựng tạm hàng rào, về sau lại nói.
Hàng rào thiết lập xong, các công trình cũng được di dời ra khỏi sơn cốc. Người nhiều, tiến độ cũng nhanh, chỉ ba ngày thời gian, hạng mục mới đều hoàn thành.
Lý Trường Không nhìn từng khu từng khu sản xuất được quy hoạch riêng rẽ, người người đều đang bận rộn, rất có cảm giác cộng đồng phát triển lên cao, trong lòng nhàn nhạt vui vẻ cùng thoải mái.
Bận bịu nhiều chuyện như vậy, hắn rốt cục cũng tìm được một chút cảm giác yên ổn ở thế giới này.