Chương 31: Xích Quỷ
Chỉnh đốn tốt Mân Bộ Lạc, Lý Trường Không liền tập hợp tất cả mọi người ở dưới tế đàn, hắn muốn tổ chức một buổi lễ hoan nghênh người mới thống nhất toàn tộc.
Mân Bộ Lạc cũng có Đồ Đằng. Đồ Đằng đơn giản chính là một gốc Mân Uyên. Cây Mân Uyên này có điểm kỳ lạ, bốn mùa đều sẽ sinh trưởng, không bị tàn lụi như những cây bình thường khác.
Nó được Vu trước kia của Mân Bộ Lạc phát hiện đem phụng tế làm Đồ Đằng. Nhưng ngoài chuyện này, bấy lâu nó cũng không thể hiện ra điểm nào đặc biệt, thành ra tương đối vô dụng.
Lúc này, nhìn thấy trên tế đàn, tượng Lạc Điểu uy vũ tung cánh, phía sau từng chiếc lông đuôi linh quang xạ tiết, để cả đám nhao nhao lộ ra sợ hãi thán phục.
Cỡ nào uy vũ đồ đằng a!
Trước kia, bọn họ nghe nói chỉ có bộ lạc cường đại mới có thể lấy thần thú làm đồ đằng.
Mà trước mắt, Đồ Đằng Âu Bộ Lạc nhìn qua vô cùng thần dị, tuyệt đối không phải hung thú bình thường.
Có lẽ đây cũng là Thần Minh tạo tác, cũng chỉ có Thần Minh mới có thể chinh phục Thần Thú mạnh mẽ như thế a.
Nghĩ đến từ nay về sau, Mân Bộ Lạc cũng có thể tiếp nhận Đồ Đằng cùng Thần Minh bảo hộ, đối với đám người mà nói tuyệt đối là khó có thể tin, rất nhiều dã nhân vì vậy nhao nhao kích động chảy ra nước mắt.
Lý Trường Không nhìn xem dưới đài một mảnh đen nghịt, giơ tay ra hiệu mọi người yên lặng, sau đó liền hướng bọn họ hô lớn:
"Hỡi Tộc nhân!
Hôm nay, trên có Thượng Thiên coi xét, dưới có Đại Địa làm chứng, Mân Bộ Lạc cùng Âu Bộ Lạc tại nơi này cùng nhau nắm tay kết hợp, nguyện ý chung lấy Đồ Đằng làm nơi cung phụng, chịu lấy ý chí Thần Minh làm thành bảo hộ.
Thuận Thần Linh ý chí, Ta tuyên bố kể từ rày, Tộc ta lấy tên Xích Quỷ, xóa bỏ danh xưng Âu Bộ Lạc cùng Mân Bộ Lạc. Tất cả các ngươi đều là tộc nhân một tộc, vì Tộc Ta lớn mạnh mà làm ra cống hiến, vì Tộc Ta vinh quang mà không ngại hi sinh.
Hỡi Tộc Nhân! Các ngươi nghe đã rõ, có nguyện đi thực hiện lời này?"
Lời Lý Trường Không vừa dứt, lập tức ở dưới đài dã nhân ầm ĩ kêu to:
"Nguyện ý! Nguyện ý!"
"Cung phụng Đồ Đằng, lớn mạnh bộ lạc"
"Cung phụng Thần Minh, giành lấy vinh quang"
Thổ dân nhiệt huyết tựa hồ bị nhen lửa, mấy trăm người ánh mắt sáng rực, dốc hết toàn lực la lên.
Bất kể là Âu Bộ Lạc hay Mân Bộ Lạc, đều là điên cuồng như nhau.
Lý Trường Không ở phía trên rất hài lòng nhìn lấy một màn này, hắn từng lo lắng qua khi kết hợp hai bộ lạc, cho dù cố gắng hài hoà cân bằng lợi ích cũng rất khó xóa bỏ sự phân cách đôi bên.
Cân nhắc rất lâu, hắn liền nghĩ ra cách này.
Đã xóa bỏ, cũng không thể xóa bỏ một mình Mân Bộ Lạc. Mân Bộ Lạc không tồn tại vậy thì Âu Bộ Lạc cũng chẳng cần tại thế.
Biện pháp tốt nhất chính là đổi một cái tên!
Thủ đoạn đơn giản nhưng tác dụng lại rất lớn. Mân Bộ Lạc cũng tốt, Âu Bộ Lạc cũng được, đều là bị xóa bỏ trở về nhất tộc, gánh lên cái tên Xích Quỷ bắt đầu hành trình kiến thiết mới.
Về phần cái tên Xích Quỷ, đơn giản là Lý Trường Không đem một danh tự rất tiếng tăm trong lịch sử thời đại hồng hoang kia sao chép mà thôi. Dù sao, nghĩ tên rất đau đầu, nếu là có sẵn chẳng ngại gì không sử dụng, thế giới này không đánh bản quyền a!
Thổ dân không có nhiều tư tưởng như người hiện đại, Lý Trường Không dùng một chiêu này, quả nhiên hữu hiệu, kết quả nhìn ở dưới đài một lần liền thấy.
Tựa hồ cảm nhận được tinh thần cuồng nhiệt đám người, Hư ảnh Lạc Điểu đột ngột đằng không mà lên, cao cao treo phía trên Đồ Đằng.
Mân Bộ Lạc là lần đầu tiên nhìn thấy Hư Ảnh, một đám người đầu tiên là kinh sợ, sau đó lập tức nằm rạp dưới đất. Âu Bộ Lạc tương tự, cũng nhanh chóng quỳ xuống dưới.
Tất cả mọi người thành kính cầu nguyện, Lý Trường Không lập tức cảm nhận được Hư Ảnh đang nhanh chóng hấp thụ tinh thần chi lực.
Gần năm trăm người trong trạng thái phấn khích, mang đến tinh thần chi lực mạnh mẽ hơn hẳn lúc bình thường, màu sắc Hư Ảnh dùng mắt thường có thể trông thấy đang từ từ trở nên nồng đậm.
Được bổ sung tinh thần lực, Lý Trường Không quyết định làm lớn, lại điều khiển Đồ Đằng tiến hành tăng phúc cho tộc nhân một lần.
Lập tức, theo sự điều động của hắn, một đám khí huyết khổng lồ từ Đồ Đằng đột ngột lan tràn mà ra, bao phủ lấy tộc nhân.
"Đồ Đằng Ban ân... Là Đồ Đằng Ban ân... Nhanh… nhanh hấp thụ!"
Có tộc nhân phát hiện dị thường, liền hét lên.
Người của Âu Bộ Lạc vốn đã trải qua, cho nên kinh hỉ giây lát liền vội vàng nhắm mắt tập trung thu lấy khí huyết.
Người của Mân Bộ Lạc là lần đầu trông thấy, chốc lát còn không hiểu ra sao nhưng sau đó thấy người của Âu Bộ Lạc để mặc khí huyết chui vào cơ thể, đoán là thứ tốt thế là cũng bắt chước nhắm mắt ngồi yên.
Thời gian tăng phúc như trước không kéo dài, chừng năm phút thời gian liền dừng lại, Âu Bộ Lạc còn đỡ, người của Mân Bộ Lạc vừa phát hiện lực lượng bản thân vậy mà đột nhiên tăng mạnh trong ít phút, vừa là kinh sợ vừa là mừng rỡ như điên.
Tiếp đó liền là một cảnh cũ tái diễn
"Cảm tạ Thần Minh! Cảm tạ Đồ Đằng!"
"Đồ Đằng Ban ơn! Đồ Đằng Vĩ Đại!"
Đám người tưng bừng tế bái, từng tia Tinh Thần Lực lại tuôn ra đan xen, chằng chịt bị Hư Ảnh thu lấy, lúc trước tiêu hao nhanh chóng được đền bù.
Lý Trường Không hơi chóng mặt một chút nhưng cũng không giống như trước đây không chịu nổi, xem chừng lực lượng tinh thần của hắn thời gian này là tiến bộ không ít.
Hư Ảnh hấp thu đầy đủ tinh thần lực liền trở lại bên trong cơ thể, Lý Trường Không tuyên bố kết thúc buổi lễ ở đây, theo đó sự tình quy thuộc Mân Bộ Lạc giải quyết tương đối hoàn mỹ.
Xích Quỷ Bộ Tộc thành lập, trở về Lý Trường Không liền để Lộc Huyền tiến hành tổng hợp thống kê một chút.
Kết quả cho ra, nam giới trưởng thành khỏe mạnh có 117 người, trong đó có 76 chiến binh tiêu chuẩn.
Nữ giới trưởng thành khỏe mạnh có 205 người, trong đó đang mang thai là 39 người.
Về phần dân số còn lại, chính là người già, tàn tật cùng trẻ em.
Xem chừng, bởi vì hoàn cảnh sinh tồn ác liệt, nam tính so nữ tính thiếu càng nhiều, tỷ lệ nam nữ trong bộ tộc rất không cân đối, Lý Trường Không nhìn con số liền hiểu vì sao thế giới này lại áp dụng chế độ đa thê.
Người đông liền phát sinh nhu cầu quản lý, mặc dù đa phần tộc nhân đều lấy tinh thần cống hiến tự nguyện mà làm việc nhưng bằng tư duy của người hiện đại, Lý Trường Không hiểu muốn nâng cao hiệu suất công tác vẫn cần phân biệt vai trò cụ thể đồng nghĩa phải có người quản lý chuyên biệt.
Thế là, ngay buổi sáng tiếp theo, Lý Trường Không liền gọi tới đám người Vu, Thủ Lĩnh cùng những người khác, mở ra cuộc họp đầu tiên trong lịch sử bộ tộc.
Phòng họp là chiếc lều lớn được Lộc Ban theo lời Lý Trường Không dựng lên trước đó, bên trong nền đất được đắp phân làm ba tầng tam cấp.
Bậc thềm cao nhất dành cho Thần Minh nghị tọa, kê chính giữa là một chiếc ghế bành, vách phía sau đứng một bức phù điêu hình Chim Lạc giương cánh cao chừng 3 mét khí thế hồng hồng. Cái này không cần nói, cũng liền biết là do Lý Trường Không đích thân tạo tác.
Phía dưới một bậc, kê hai bên là bốn chiếc ghế đẩu, là vị trí dành cho Vu cùng Thủ Lĩnh, đám người Lộc Huyền, Lộc Trục, Túc Thông, Túc Hà ngồi chính ở chỗ này.
Về phần bậc cuối cùng, bày lấy hai dãy gỗ tròn cắt khúc đều nhau kéo dài ra đến cửa, do bọn Lộc Thuấn, Ô Nương, Lộc Ban, Lộc Hoa... cùng với những người quan trọng khác của Mân Bộ Lạc trước đây chiếm cứ.