Chương 11: Kiều Nguyệt Hoa Chết (2)

Tuyệt Thế Vô Song

Chương 11: Kiều Nguyệt Hoa Chết (2)

Đại quân của Thiếu Thiên tràn vào Thanh Mộc thành, nhóm thì dùng thang gỗ trèo lên, nhóm thì theo Thiếu Thiên qua lỗ hổng ở cổng thành tràn vào. Quân của Thiếu Thiên trong ứng ngoại hợp, tràn vào tiêu diệt quân của Tương Tâm. Bên trong Thanh Mộc thành hiện giờ, Kiều Nguyệt Hoa một mình đấu với Tương Tâm và Ngọc Ly. Tuy rằng Kiều Nguyệt Hoa hiện giờ đang là một đánh hai thế nhưng vì nàng cảnh giới cao hơn Tương Tâm và Ngọc Ly, lại trong tay có một thanh Thần Khí nên vẫn đang chiếm thế thượng phong.

Thiếu Thiên đối với trận chiến của Kiều Nguyệt Hoa với Tương Tâm và Ngọc Ly căn bản không có cái khả năng có thể xen vào, hắn có đến trợ giúp Kiều Nguyệt Hoa thì cũng chỉ làm vướng chân nàng thêm mà thôi. Thiếu Thiên hiện tại mới chỉ vừa lên cấp độ ba mươi năm, cảnh giới vẫn chỉ là Luyện Thần Trung kỳ

"Thiếu Thiên, hôm nay ta phải lấy mạng ngươi!"

Một tên thống lĩnh ta cầm hai cây rìu lớn lao đến phía Thiếu Thiên, Thiếu Thiên hừ lạnh một tiếng, chỉ là một Luyện Thần Trung Kỳ như hắn mà cũng dám lớn tiếng. Thiếu Thiên toàn thân phát động linh lực, sau lưng hiện ra thần hình một con rồng sấm sét uy vũ vô cùng. Thiếu Thiên hai tay xoay chuyển một hồi rồi đánh ra một chưởng lực hình con rồng được hình thành từ lam điện

"Huyền Giai cao cấp công pháp - Lam Điện Bá Vương Long Chưởng"

"Ngao!!", long ngâm uy vũ vang lên, tên thống lĩnh kia giống như bị long chưởng của Thiếu Thiên nuốt chửng. Long chưởng bay lên không trung từ từ tan biến, tên thủ lĩnh kia cũng biến mất chỉ còn lại hai cái rìu rơi bịch trên mặt đất tạo thành những tiếng leng keng.

Xích Diệm Chiến Hổ từ phía bên ngoài thành lao vào, ngẩng mặt lên trời gầm lên một tiếng uy mãnh. Xích Diệm Chiến Hổ lao đến phía đám thống lĩnh của Tương Tâm, từng tên một bị nó đánh chết dễ như dẫm chết mấy con kiến.
Kiều Nguyệt Hoa cùng Xích Diệm Chiến Hổ đoàn tụ, ngồi tại trên lưng Xích Diệm Chiến Hổ, Kiều Nguyệt Hoa nói

"Tương Tâm, ta thấy các ngươi nên đầu hàng đi thì hơn. Quân của các ngươi toàn bộ đều đã bị tiêu diệt, các thống lĩnh cũng đã bị ma thú của ta giết chết, các ngươi lấy cái gì chống lại đại quân của bọn ta?"

Tương Tâm cùng Ngọc Ly bị đại quân của Thiếu Thiên bao vây, thế nhưng cả hai không hề tỏ ra sợ hãi. Tương Tâm dùng tay áo lau máu ở khóe miệng, hắn cười

"Người đó có lẽ sắp tới rồi"

"Người đó là kẻ nào?" - Kiều Nguyệt Hoa chau mày

"Là người sẽ giết tất cả các ngươi!" - Ngọc Ly cười

Trên bầu trời, mây đen không biết từ đâu kéo đến, sấm sét nghịt trời. "Uỳnh!!", một cột sét lớn đánh xuống trước mặt Kiều Nguyệt Hoa tạo ra một vệt đen trên mặt đất. Xích Diệm Chiến Hổ không hiểu vì sao sợ hãi vô cùng, lùi về sau mấy bước.
Kiều Nguyệt Hoa thấy Xích Diệm Chiến Hổ đối với cái hình bóng ẩn ẩn hiện hiện trong những đám mây kia vừa sợ hãi vừa cung kính, nàng liền cảm thấy bất an vô cùng. Ma thú ẩn hiện bên trong những đám mây kia dần dần xuất hiện, bát phẩm ma thú Lam Lôi Thánh Vương Long thân dài hơn trăm mét, hai cái cánh khổng lồ, mắt đỏ như màu máu, vẩy tỏa phát ra lam quang nhàn nhạt, sừng chuyển màu ngà.

Lam Lôi Thánh Vương Long miệng há ra phóng ta một tia lôi điện khổng lồ nhắm hướng Xích Diệm Chiến Hổ đánh tới. Xích Diệm Chiến Hổ vội vàng tránh khỏi tia lam điện kia. "Uỳnh", tia lam điện đánh xuống phát động một vụ nổ lôi điện cực lớn đem Thanh Mộc thành biến mất, trên bề mặt xuất hiện một cái vết lõm lớn. Thiếu Thiên vừa rồi thật may được Kiều Nguyệt Hoa đem theo, nếu không e là cũng đã mất mạng.

Xích Diệm Chiến Hổ vội vàng mang Kiều Nguyệt Hoa cùng Thiếu Thiên bỏ chạy thế nhưng chạy được một đoạn không xa nó bỗng nhiên dừng lại. Kiều Nguyệt Hoa ngạc nhiên hỏi

"Tiểu Xích, ngươi vì sao lại dừng lại?"

Xích Diệm Chiến Hổ toàn thân khẽ run lên, vừa gầm gừ vừa lùi lại phía sau. Trước mặt Xích Diệm Chiến Hổ chính là một hắc sắc y phục nam nhân, nam nhân cười lạnh một tiếng nhìn Xích Diệm Chiến Hổ đang sợ hãi. Nam nhân này tuổi đã ngoài năm mươi, dáng người cao gầy, tóc màu trắng, giữ trán có hình một cái hình bán nguyệt. Sắc mặt Kiều Nguyệt Hoa xanh lại, giọng đầy sợ hãi

"Ngươi là Chiêu Phong, tam trưởng lão của Nhất phẩm tông môn - Nguyệt Thiên Tông?"

"Hiểu biết cũng thật rộng, xinh đẹp như vậy mà phải giết cũng thật lãng phí" - Chiêu Phong cười

"Chạy mau Tiểu Xích!" - Kiều Nguyệt Hoa hô lớn một tiếng

Xích Diệm Chiến Hổ quay người lại thì thấy phía sau đã bị Lam Lôi Thánh Vương Long chặn, cái này chính là tiến không được mà lùi cũng không xong. Lam Lôi Thánh Vương Long lười biếng vô cùng, nằm dài trên mặt đất ngáp một cái, thanh âm vang vọng khắp không gian

"Nhân loại ngu ngốc, các ngươi tốt nhất hãy ở yên chịu chết thì hơn. Muốn thoát khỏi tay của Tiểu Phong thì dựa vào thực lực các ngươi một tia hy vọng cũng không có!"

Ma thú trên thất phẩm đều có trí khôn và có thể nói được, Lam Lôi Thánh Vương Long này cũng không phải là ngoại lệ. Thiếu Thiên nãy giờ ngồi sau lưng Kiều Nguyệt Hoa, cuối cùng cũng lên tiếng hỏi

"Hắn là trưởng lão của đệ nhất tông môn sao?"

"Đúng vậy! Nguyệt Thiên Tông này không chỉ đơn thuần là một cái đệ nhất tông mà thế lực tại đại lục cũng vô cùng lớn, nghe nói bọn họ đã thâu tóm toàn bộ một vài đế quốc lớn." - Kiều Nguyệt Hoa trả lời

"Cái tên Chiêu Phong này đến cả Xích Diệm Chiến Hổ cũng phải sợ, lại có Lam Lôi Thánh Vương Long làm thú cưỡi, thực lực của hắn rốt cuộc là cường đại thế nào?"

"Để có thể trở thành một trưởng lão của Đệ Nhất Tông thì thực lực phải là Chiến Đế cảnh giới trở lên" - Kiều Nguyệt Hoa trả lời

"Chiến Đế cảnh giới thì có thể hàng phục ma thú bát phẩm làm thú cưỡi sao?" - Thiếu Thiên thắc mắc

"Thực ra mỗi người sau khi đột phá Chiến Tôn cảnh giới đều có thể đến Ma Thú Bảo Lâm, dùng một linh trận đặc thù tìm kiếm ma thú. Nếu như có ma thú nào chọn người đứng trong vòng tròn tinh linh ấy nó sẽ xuất hiện. Ma thú mới sinh có phẩm khá thấp, nhưng nếu như được ăn nhiều linh đan sẽ có thể tiến giai, tăng phẩm. Không nhất định phải là cảnh giới cao mới bắt được ma thú phẩm cao" - Kiều Nguyệt Hoa giải thích

"Tiểu mỹ nhân, ta thấy ngươi đẹp như vậy nếu giết đi thì thật đáng tiếc. Hay là ngươi lấy công chuộc tội, giết chết phu quân của người. Ta sẽ không những tha mạng cho ngươi mà còn đem ngươi về làm tiểu thiếp, như vậy cả đời ăn sung mặc sướng không phải lo nghĩ gì" - Chiêu Phong cười tà

"Hừ, Kiều Nguyệt Hoa ta hôm nay cho dù có chết tại đây cũng không bao giờ làm như vậy!" - nàng lạnh nhạt nói

"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Thôi được, ta sẽ cho phu thê các ngươi hôm nay cùng chết tại nơi này!"

Chiêu Phong vừa mới dứt lời, cơ thể hắn đột nhiên xuất hiện một con lôi xà dài hơn ba mươi mét lao về phía Kiều Nguyệt Hoa. Thiếu Thiên ban nãy bị Xích Diệm Chiến Hổ dùng miệng mang đi, thế nên hiện giờ đang bị treo lơ lửng. Kiều Nguyệt Hoa nói thầm vào tai Xích Diệm Chiến Hổ, Xích Diệm Chiến Hổ lập tức hất văng Thiếu Thiên lên không trung. Kiều Nguyệt Hoa chớp lấy thời cơ đánh một chưởng đẩy Thiếu Thiên đi xa

"Thiếu Thiên! Ta yêu chàng!"

"Ầm!!", Kiều Nguyệt Hoa cùng Xích Diệm Chiến hổ bị lôi xà đánh trúng, cả hai bay hơn mười mét ộc máu ra chết. Vừa rồi Kiều Nguyệt Hoa biết không cách nào thoát được chưởng lực này nên cố ý dùng khí đẩy Thiếu Thiên ra xa để tránh khỏi lôi xà đang đánh tới. Chiêu Phong thở dài một tiếng

"Mỹ nhân xinh đẹp như vậy, thật đáng tiếc!"

Thiếu Thiên vội vàng đứng dậy chạy đến chỗ Kiều Nguyệt Hoa, Kiều Nguyệt Hoa lúc này vẫn còn một chút hơi thở, nàng nói

"Thiếu Thiên, xem ra ta không thể sinh cho chàng một tiểu hài nhi đáng yêu được nữa rồi...."

Lời còn chưa nói xong nàng đã tắt thở, hai mắt vẫn còn chưa kịp nhắm lại. Thiếu Thiên đau khổ ôm thi thể của Kiều Nguyệt Hoa hét lên một tiếng, toàn thân linh lực bộc phát, linh khí biến chuyển thành lam điện bao bọc lấy thân thể của Thiếu Thiên.

Bầu trời lúc mây đen bỗng nhiên toàn bộ tan biến, một cỗ khí lực hùng hậu xuất hiện khiến toàn không gian nóng như lửa đốt, mặt trời giống như đang sáng hơn thường ngày. Trên bầu trời, Chu Tước bay lượn, kêu lên một tiếng liền dọa cho Lam Lôi Thánh Vương Long run lên vì sợ. Lam Lôi Thánh Vương Long chỉ là bát phẩm yêu thú, gặp Thần Thú uy vũ tại sao lại không sợ cho được.

"Uỳnh!!!", một cột ánh sáng đánh xuống mặt đất, cái ánh sáng này vô cùng chói mắt. Ánh sáng tan biến hiện ra một thiếu niên thân mặc long bào, nhìn mặt mà đoán tuổi còn chưa đến hai mươi thế nhưng lại là Hóa Thần cảnh giới, một thân tu vi cao cường, cả đại lục không có mấy ai là đối thủ. Tiêu Soái chính là một trong những thiên tài cấp đại sử thi, hai mươi chín tuổi đột phá Hóa Thần Cảnh giới, mãi mãi bảo toàn bộ dạng thiếu niên mười tám tuổi.

Nhìn thấy Tiêu Soái xuất hiện, Chiêu Phong tự biết kế hoạch đã bị bại lộ, Từ Tiên Tông lúc này chắc hẳn cũng đã bị diệt tông. Thần Thú Thượng Cổ Chu Tước mỏ há ra đớp lấy Lam Lôi Thánh Vương Long như một con gà ăn một con giun vậy, chênh lệch kích cỡ là vô cùng lớn.

Trong lịch sử Vạn Xuân đế quốc, Tiêu Soái chính là vị vua đầu tiên trong lịch sử được thần thú thượng cổ lựa chọn làm chủ nhân. Cũng nhờ Tiêu Soái quá đỗi cường đại thế nên các nước xung quanh mới không dám có ý đồ gì với Vạn Xuân đế quốc. Thế nhưng Nguyệt Thiên Tông kia lại không coi hắn ra gì, dám cấu kết Từ Tiên Tông mưu đồ làm phản biến Vạn Xuân đế quốc làm thuộc địa, cái này đã khiến cho Tiêu Soái nổi trận lôi đình.

"Ầm!!!", sau lưng Tiêu Soái hiện ra một cái thần hình, thần hình này chính là hình dáng Thái Dương Thần Long, cùng với thần hình của Thiếu Thiên nằm trong mười thần hình cường đại nhất. Tiêu Soái chỉ tay về phía Chiêu Phong, từ chỗ đầu ngón tay bắn ra một tia ánh sáng khổng lồ, đem so với tia lam điện mà Lam Lôi Thánh Vương Long đánh ra ban nãy còn muốn cường đại hơn nhiều lần. Chiêu Phong bị tia ánh sáng làm cho hoàn toàn biến mất, đến một sợi chỉ cũng không còn.

Tiêu Soái thu hồi linh lực, không khí nhiệt độ giảm đi một chút. Thánh Thú Thượng Cổ Chu Tước biến thành hình dạng con người liền khiến Thiếu Thiên một phen kinh ngạc

"Cái này................... Thánh Thú Thượng Cổ Chu Tước không phải là đương kim hoàng hậu sao? Ca, ngươi cùng thần thú giao hợp??"

"Chuyện dài lắm, khi nào có thời gian ta sẽ kể cho đệ nghe. Hiện giờ việc cần phải làm là đưa đệ lập tức trở về kinh thành an táng Kiều Nguyệt Hoa"

Tiêu Soái khẽ đỏ mặt, hoàng hậu cũng là lấy tay che miệng duyên dáng cười ngượng ngùng. Giờ thì Thiếu Thiên đã hiểu vì sao hoàng thượng cùng hoàng hậu yêu thương nhau như vậy thế nhưng thành thân hơn sáu năm vẫn không có con, bởi vì con người cùng ma thú kết hợp không thể sinh con.

Luyện Thể cảnh giới chính là cường hóa thân thể, Luyện Khí cảnh giới chính là điều động linh khí phát tiết ra bên ngoài. Nếu như hai cái cảnh giới khởi đầu là Luyện Thể và Luyện Khí là liên quan đến thể xác thì Luyện thần cảnh giới lại liên quan đến thiên phú. Luyện Thần cảnh giới, linh lực hóa thành một cái thần hình hiện ra sau lưng mỗi người, cảnh giới càng cao thần hình xuất hiện lại càng dọa cho đối phương sợ hãi, đây là một cái thể hiện uy phong bản thân. Sau khi linh lực chuyển hóa hoàn tất hình thành thần hình, tốc độ tu luyện sẽ được đề thăng, nhanh chóng đột phá Chiến Tôn cảnh giới.

Thiếu Thiên căn bản không có khả năng ở gần Thần Thú Thượng Cổ Chu Tước, bởi nếu đến gần thì hắn sẽ lập tức bị tan chảy giống như vạn vật đến gần mặt trời đều bị tan chảy vậy. Chạm vào được Chu Tước, chỉ có người cùng nó thực hiện khế ước mà thôi. Chu Tước ở trong Tứ Đại Thần Thú Thượng Cổ sức mạnh cũng rất lớn, kỳ phùng địch thủ chỉ có Huyền Vũ thượng cổ mà thôi. Tại Thiên Vũ đại lục, ngoại trừ Thanh Long - Huyền Vũ - Chu Tước - Bạch Hổ còn có rất nhiều Thần thú khác tồn tại, có một số thần thú thực lực đem so với Tứ Đại Thần Thú Thượng Cổ không những ngang bằng mà còn mạnh hơn.

Thiếu Thiên trên tay ôm thi thể Kiều Nguyệt Hoa, nước mắt chảy ra

"Ta xin lỗi, chỉ vì ta quá yếu nên không thể bảo vệ nàng. Nàng yên tâm, thù này nhất định ta sẽ trả lại gấp bội cho Nguyệt Thiên Tông!"
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Phạm Gia Tam Thiếu ~~~~