Chương 15: Hàn Tuyết (2)

Tuyệt Thế Vô Song

Chương 15: Hàn Tuyết (2)

"Ta tên Phạm Thiếu Thiên, cô tên là gì? Tại sao lại một thân một mình tới Thánh Địa Ma Thú?"

Thiếu Thiên bị một mảnh vải bịt kín hai mắt, hai tay sờ sờ mó mó cố gắng băng bó vết thương nằm tại bên dưới song phong đầy đặn của thiếu nữ. Thiếu nữ khuôn mặt có chút ửng hồng, hai tay chỉ điểm cho hai tay của Thiếu Thiên để hắn không sờ phải thứ không nên sờ. Thiếu Thiên buộc lại, thở phào một cái

"Cuối cùng cũng xong rồi!"

Thiếu nữ nhanh chóng mặc lại y phục chỉnh tề, mặc xong y phục nàng mới cho phép Thiếu Thiên bỏ băng bịt mắt ra. Nữ nhân trước mắt hắn quả thực quá đẹp mà, khuôn mặt nhỏ nhắn, đồng tử màu lam, thân hình cân đối, không thể chê điểm nào. Thiếu nữ thấy Thiếu Thiên có chút ngây người, nàng hỏi

"Ngươi sao vậy? Đang bị bệnh hả?"

"Hả? Không, ta không sao!" - hắn lúng túng quay đi chỗ khác

Từ khi sinh ra đến giờ, nữ nhân này là người duy nhất khiến hắn lúng túng như vậy, hắn cũng không biết tại sao chỉ cảm thấy bản thân trở nên rất lạ, tim đập liên hồi. Cái cảm giác này so với khi ở gần Kiều Nguyệt Hoa mãnh liệt hơn rất nhiều, cái này hắn cũng không biết tại sao. Nữ nhân mà Thiếu Thiên vừa mới cứu, nàng luận về nhan sắc cũng ngang bằng Kiều Nguyệt Hoa, cả hai đều là khuynh nước khuynh thành, mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười.

Thiếu Thiên cảm thấy bản thân ở gần nữ nhân có chút bất thường liền lấy lý do

"Ta ra ngoài đi săn ma thú, cô cứ ở lại trong động nghỉ ngơi đi nha"

"Ta cũng muốn đi! Ta hiện giờ do trúng phải Tán Lực Độc nên bản thân hiện giờ căn bản còn yếu hơn cả người bình thường, ngộ nhỡ lúc ngươi không có ở đây cha của cái tên đầu trọc ngươi giết tìm đến tính sổ thì sao?" - nữ tử nói

"Cô cứ yên tâm mà ở đây nghỉ ngơi. Hang động này có tứ phẩm ma thú thủ hộ, cha của cái tên đầu trọc kia cho dù có tìm ra địa phương này cũng không làm được gì đâu." - Thiếu Thiên nói

"Tứ phẩm ma thú thủ hộ? Hừ, ngươi đang muốn gạt ta sao? Nếu thực sự có tứ phẩm ma thú thủ hộ cái hang này vậy sao ngươi lại ở đây tu luyện?" - nàng nói

Nữ nhân này Thiếu Thiên thật hết nói nổi, nếu hắn nói với nàng Tiểu Hỏa chính là sủng vật của hắn đồng thời cũng chính là tứ phẩm ma thú thì với bộ dạng bé bằng nắm tay của Tiểu Hỏa bây giờ nhất định nàng không tin. Hắn biết có nói nữa cũng vô ích, thôi thì đành để nàng đi theo.

Nữ nhân cùng với Thiếu Thiên đi sâu vào trong rừng để săn ma thú tam phẩm, nếu như ăn thịt ma thú thì thân thể sẽ được cường hóa lên theo, ma thú càng có phẩm cấp cao thì công dụng lại càng lớn. Hiện giờ nữ tử này còn đang bị thương, nếu như muốn nhanh chóng hồi phục đồng thời giúp thân thể cường hóa lên một chút thì ma thú tam phẩm chính là thứ mà họ cần.

"Ta tên là Hàn Tuyết" - nàng nói

"Ưm! Hàn Tuyết, nơi này nguy hiểm thế này sao cô lại một mình tới đây?" - Thiếu Thiên hỏi

"Sư phụ phái ta tới đây để lấy lục phẩm ma thạch đem về để người luyện đan" - nàng trả lời

"Luyện đan? Sư phụ của cô là luyện dược sư? Không lẽ cô cũng là luyện dược sư?" - Thiếu Thiên tò mò

"Sư phụ của ta thì đúng là luyện dược sư, nhưng ta thì không phải luyện dược sư. Sư phụ ta là tứ tinh luyện dược sư, Đan Vương - Thanh Hà" - nàng lắc đầu nói

"Đan Vương - Thanh Hà? Nghe danh đã lâu nhưng ta vẫn chưa được nhìn thấy bao giờ. Người đó là nam hay nữ vậy?" - hắn hỏi

"Ngươi đúng thật là một tên nhà quê, ngay cả Đan Vương - Thanh Hà cũng không biết là nam hay nữ. Người đó vừa là sư phụ của ta, lại vừa là mẫu thân ta" - nàng nói

Trong tay có thần khí, mẫu thân lại là Đan Vương, thân thế nữ nhân này quả là không bình thường. Luyện dược sư thường rất trân quý, tiền đồ vô cùng nhiều. Chỉ là một cái cửu tinh luyện dược sư nho nhỏ tại một tiểu trấn cũng được xem là người giàu nhất trong tiểu trấn đó. Thế nhưng nữ nhân tên Hàn Tuyết này, mẫu thân của nàng lại là đại lục đệ nhất luyện dược sư Đan Vương - Thanh Hà, từ đó có thể suy ra gia đình nàng không giàu nhất thì cũng giàu nhì đại lục.

Luyện dược sư tại đại lục rất có tiếng nói, đi theo bảo vệ bọn họ đều là những siêu cấp cường giả Chiến Vương trở lên. Đặc biệt là cái vị Đan Vương Thanh Hà kia, nghe đồn nàng được Thần Tông đứng phía sau bảo vệ. Cả đại lục tuy rộng lớn là thế, thế nhưng Thần Tôn chẳng phải thế lực lớn mạnh nhất hay sao. Có Thần Tông đứng sau lưng bảo vệ, xem chừng cả đại lục này không ai dám khi dễ nàng.

"Tiểu Thiên à, xem ra ngươi lại chuẩn bị thất tình nữa rồi haha.............. Nàng đường đường là con gái của Đan Vương - Thanh Hà, kẻ mà cả đại lục này không ai dám đắc tội, cha nàng lại còn là Tông chủ của cái Thần Tông duy nhất của đại lục. Ngươi xem ra không có hy vọng rồi!" - hệ thống nam nhân từ tinh thần hải xuất hiện trêu chọc Thiếu Thiên

Cái này thật đúng là trèo cao, mà trèo cao thì thường ngã đau, hắn vẫn nên từ bỏ đi thì hơn. Thấy Thiếu Thiên im lặng không nói gì, Hàn Tuyết có chút tò mò hỏi

"Ngươi sao vậy? Hôm nay không được khỏe?"

"Hàn Tuyết, nếu như sau này ta đột phá Hóa Thần rồi nàng sẽ lấy ta chứ?"

Lời vừa nói ra chính là điều Thiếu Thiên suy nghĩ nãy giờ, chỉ có điều người nói ra không thực sự là hắn mà là cái gã hệ thống đáng ghét kia nhập vào thân thể hắn rồi nói ra. Hệ Thống nam nhân thoát ra khỏi thể xác Thiếu Thiên, cười tà một cái

"Tiểu tử ngươi sau này nhất định đối xử tốt với ta đó!"

Hệ thống thoát ra ngoài, để lại Thiếu Thiên mặt đỏ như cà chua, tim đập thình thịch. Hắn trong lòng thầm mắng cái tên hệ thống đáng ghét kia, nhưng đổi lại cũng phải cảm ơn hắn vì đã nói ra những gì mà Thiếu Thiên không dám nói. Người đỏ mặt e thẹn lúc này không chỉ có một mình Thiếu Thiên mà cả nữ nhân kia cũng giống như vậy.

Hàn Tuyết trường kiếm rút ra kề lên cổ Thiếu Thiên khiến hắn có chút ngạc nhiên. Hắn chỉ hỏi có một câu, không lẽ nàng vì câu hỏi đó mà muốn lấy mạng hắn. Thiếu Thiên còn chưa kịp hỏi, nàng đã lạnh lùng nói

"Thiếu Thiên, xem ra ta nhất định phải giết ngươi!"

"Vì sao? Vì ngươi ghét ta?" - hắn hỏi

"Không phải! Ta muốn giết ngươi bởi vì ta nghĩ ta đã thích ngươi rồi"

Câu nói này của nàng vừa nói ra, Thiếu Thiên tim đập "Thịch" một cái, hắn đột nhiên cảm thấy vô cùng lúng túng. Hắn lấy lại bình tĩnh, tay nắm chặt vào lưỡi kiếm của Hàn Tuyết, hắn nói

"Nếu là như vậy thì nàng hãy giết ta đi!"

Thanh kiếm trong tay nàng khẽ run lên, cuối cùng nàng thu kiếm lại đi đến băng bó bàn tay đang chảy máu của Thiếu Thiên

"Ta sẽ không giết ngươi, nhưng đổi lại ngươi phải lập tử thề" - nàng nói

"Lập tử thề?" - Thiếu Thiên có chút ngạc nhiên

"Mẫu thân ta nói nam nhân thường rất sở khanh, tuyệt đối không nên tin tưởng, chỉ tin tưởng người đã lập tử thề. Cha ta cũng vì thế mà lập tử thề cả đời chỉ yêu mình mẫu thân của ta, nay ta cũng muốn ngươi làm giống như vậy. Nếu như ngươi lập tử thề, bất luận sau này ngươi có đột phá được Hóa Thần hay không thì ta cũng sẽ thành thân với ngươi"

Thiếu Thiên trong lòng có một cảm giác rất lạ, một cảm giác xưa nay chưa từng có. Hắn tuy rằng trước đây được đào tạo chống lại sắc đẹp nữ nhân, thế nhưng đối với nữ nhân trước mặt hắn lại không sao kiềm chế được. Hắn đột ngột ôm lấy Hàn Tuyết khiến nàng có chút ngạc nhiên, hai mắt trợn tròn, nhưng rồi nàng cũng vòng tay ôm lại hắn khuôn mặt khẽ đỏ lên.

Thiếu Thiên mặt đối diện với Hàn Tuyết, nhìn nàng ở khoảng cách gần thế này thật là xinh đẹp. Hắn muốn hôn lên đôi môi phớt hồng của nàng, nàng hai tay ôm lấy cổ hắn đáp trả lại mà chẳng cần suy nghĩ gì. Cả hai người đang thật lãng mạn, xung quanh xuất hiện hơn hai mươi trung niên nam nhân cao lớn, đám người này cùng đám người tên đầu trọc Thiếu Thiên giết lúc trước có y phục mặc giống nhau.

"Tiểu tử, ngươi hãy bỏ tay ra khỏi nữ nhân kia, vì bổn lão gia chấm nàng rồi."

Thiếu Thiên một tay cầm Long Nha Kiếm, một tay ôm Hàn Tuyết vào lòng, sát khí cùng linh khí phát động, thần tượng sau lưng cũng hiện ra. Thần tượng của Thiếu Thiên là Lam Điện Thần Long, một trong mười cái thần tượng mạnh nhất đại lục. Thần tượng vừa xuất hiện liền dọa cho đám người kia một phen sợ hãi

"Là là Lam Điện Thần Long thần tượng"

"Hắn có thần tượng, ta cũng có. Hắn chỉ có một mình, chẳng lẽ chúng ta sợ hắn sao? Huynh đệ, giết hắn!" - tên cầm đầu nói

Chỉ là mấy tên luyện thần cảnh giới đứng trước mặt Chiến Tôn cường giả lại dám lớn tiếng. Thiếu Thiên hôn nhẹ lên trán Hàn Tuyết, miệng cười nhẹ một cái

"Hàn Tuyết, đợi ta một chút nhé!"

Thấy Thiếu Thiên cả nhiên hôn lên trán Hàn Tuyết, không coi lời cảnh cáo ra gì, tên thủ lĩnh liền tức giận

"Tiểu tử, ngươi muốn chết?"

"Muốn chết chính là các ngươi!"

Thiếu Thiên hừ lạnh một tiếng, Long Nha Kiếm trong tay chém ra một đường kiếm khí hình vòng cung bay thẳng đến phía tên thủ lĩnh. Tên thủ lĩnh kia thân hình cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, trên trái mặt có một cái sẹo lớn. Hắn hừ lạnh một cái, tay đánh ra ưng trảo muốn đem đường kiếm của Thiếu Thiên phá.

Thế nhưng tên thủ lĩnh kia chỉ là cảnh giới Luyện Thần Hậu Kỳ Đỉnh Phong, đem so với Chiến Tôn Tiền Kỳ thực lực vẫn còn kém xa. Tên thủ lĩnh bị đường kiếm khí của Thiếu Thiên đánh cho cái tay xuất ưng trảo vừa rồi xương cốt gãy nát, đánh bay về phía sau lăn trên mặt đất mấy vòng. Thiếu Thiên giọng tựa hàn băng

"Đỡ được một chiêu của ta mà không chết, ngươi chính là người đầu tiên."

Đám người bao vây xung quanh thấy thủ lĩnh bị đánh cho thê thảm, tất cả đồng loạt xông lên hướng Thiếu Thiên đánh đến. Thiếu Thiên hừ lạnh một tiếng, toàn thân bao bọc bởi lam điện tựa như thần sấm giáng thế, lam điện tụ tập tại tay phải Thiếu Thiên, hắn hô lớn một tiếng

"Huyền Giai Cao Cấp Công Pháp - Lôi Đình Vạn Quân!"

Hàng vạn tia lam điện từ vị trí tay phải Thiếu Thiên đánh ra bức cho đám người kia bị đánh bay lại đằng sau. Thiếu Thiên đi đến vị trí tên thủ lĩnh đang nằm trên mặt đất kia, tên thủ lĩnh nhìn thấy Thiếu Thiên liền sợ hãi vô cùng

"Ngươi...ngươi đừng qua đây. Ngươi có biết cha ta là ai không hả? Xem ra ngươi chính là người giết đệ đệ ta, nếu như ngươi giết cả ta thì cha ta nhất định xé xác ngươi thành trăm mảnh ném cho chó ăn."

"Ha! Đệ Đệ của ngươi, tên đầu trọc ấy đích thị là bị ta giết. Ta giết đệ đệ của ngươi, cha ngươi sẽ tha cho ta sao? Chi bằng ta giết luôn cả ngươi để cho cha ngươi hận ta luôn một thể!"

Nói rồi Long Nha Kiếm đâm phập một nhát vào tim của tên thủ lĩnh kia làm hắn chết ngay lập tức. Thiếu Thiên thu kiếm vào bao, quay lại vị trí của Hàn Tuyết. Hàn Tuyết đối với Thiếu Thiên lại càng thêm tò mò, hắn sở hữu thanh thần kiếm thứ mười hai trong Thần Kiếm Bảng, thân lại có thần tượng Lam Điện Thần Long, người này rốt cuộc còn có cái gì khiến nàng thêm bất ngờ hơn nữa.

Thiếu Thiên hôm nay còn chưa có thi triển Lam Điện Bá Vương Long, nếu không Hàn Tuyết sẽ bị hắn khiến cho ngạc nhiên hơn nữa. Thiếu Thiên quay trở lại chỗ của Hàn Tuyết, nắm lấy tay nàng

"Chúng ta đi thôi!"

"Thiếu Thiên, ta có thể biết vì sao chàng có Long Nha Kiếm không?" - không kiềm được sự tò mò, Hàn Tuyết hỏi

"Long Nha Kiếm là do Thanh Long thượng cổ thần thú cho ta. Sao vậy? Có vấn đề gì sao?" - hắn hỏi

"Cho? Được Thanh Long thượng cổ thần thú cho thần khí??", Hàn Tuyết lại càng thêm kinh ngạc. Xưa nay nhân loại được kỳ ngộ Thần Thú đã là vô cùng hiếm có, vậy mà Thiếu Thiên còn được Thần Thú cho một thanh Thần Khí, cái này khiến nàng không biết nên nghĩ là hắn quá may mắn hay do thân thế hắn không tầm thường nữa.

Nhưng nói về thân thế không tầm thường thì ngay cả cha mẹ nàng uy danh đỉnh đỉnh như vậy cũng chưa từng gặp qua Thần Thú, vậy chỉ còn một hướng suy nghĩ đó là tên Thiếu Thiên này quá may mắn rồi. Thiếu Thiên tuy rằng có nhiều đồ tốt hơn Hàn Tuyết, thế nhưng hắn không thể nào biết được nữ nhân mà hắn luôn nghĩ là yếu đuối kia một khi giải được độc tố, khôi phục sức mạnh sẽ như thế nào.

.

.

.

.

.

Phạm Gia Tam Thiếu ~~~