Chương 17: Tiêu Diệt Sơn Tặc (2)

Tuyệt Thế Vô Song

Chương 17: Tiêu Diệt Sơn Tặc (2)

Trước mặt Thiếu Thiên lúc này chính là thủ lĩnh của đám sơn tặc, Ngô Minh. Ngô Minh thân cao gần hai mét, một thân cơ bắp cuồn cuộn, tay cầm trường đao, tướng mạo dữ tợn, sau lưng có một cái thần tượng hình mãnh hổ màu đỏ vằn màu đen.

Ngô Minh hai tay vung đao chém ra một đường đao khí bay đến phía Thiếu Thiên, Thiếu Thiên dùng Long Nha Kiếm chém ra một đường kiếm khí. "Ầm", một trận nổ lớn chấn động thiên địa, ma thú xung quanh đều bị dọa cho sợ hãi. Thiếu Thiêu bị đánh lui về sau ba thước, miệng phun ra ra máu.

Cái này chính là cách biệt thực lực giữa cảnh giới Chiến Tôn Tiền Kỳ và Chiến Tôn Trung Kỳ, tuy chỉ là một cái bậc nhỏ nhưng thực lực cách biệt rất nhiều. Ngô Minh vọt cái lao đến chỗ Thiếu Thiên, đại đao trong tay vung thành hình vòng cung muốn đem thủ cấp Thiếu Thiên chém xuống.

Thiếu Thiên trong chớp mắt, kịp thời ngửa người về phía sau may mắn tránh được đường đao quét qua. Ngô Minh hừ lạnh một tiếng giơ cao lên bổ mạnh xuống, Thiếu Thiên vội nhảy sang bên phải tránh né. "Rầm", đại đao bổ mạnh xuống mặt đất làm cho mặt đất một phen chấn động, khói bụi mù mịt.

Thiếu Thiên nuốt nước bọt ực một cái, vừa rồi vô cùng nguy hiểm a. Đại đao trong tay Ngô Minh nặng ngàn cân thế nhưng Ngô Minh lại làm nó biến hóa khôn lường, tốc độ ra đòn nhanh như thiểm điện. Mỗi chiêu thức Ngô Minh xuất ra luận về tốc độ lẫn uy lực đều vô cùng hoàn hảo, hắn không hổ danh là thủ lĩnh của đám sơn tặc.

Thiếu Thiên lúc này đã bị trọng thương, vừa rồi chẳng qua nhờ Ma Ảnh Thần Tốc võ kỹ nên hắn mới may mắn giữ lại được cái mạng nhỏ này của hắn. Cái tên Ngô Minh kia luận về mặt nào cũng hơn hẳn Thiếu Thiên, điều này khiến Thiếu Thiên có dự cảm chẳng lành.

Tốc chiến tốc thắng, chi bằng dồn toàn lực đánh ra một chưởng với hy vọng chiến thắng còn hơn cứ tiếp tục bị đối phương dồn ép như hiện giờ. Thiếu Thiên toàn thân vận chuyển linh khí biến hóa thành lam điện, lam điện lại biến hóa thành lôi long. Cùng là một chiêu Lam Điện Bá Vương Long Thế nhưng chưởng lực lần này so với lần trước lại giống như lớn hơn gấp ba lần, không chỉ kích thước lớn hơn mà ngay cả uy lực cũng mạnh hơn.

Thấy Thiếu Thiên toàn lực ra chiêu, Ngô Minh cười lạnh một cái, đại đao trong tay cắm thẳng xuống đất, hai tay xoay chuyển. Linh lực từ trong cơ thể phát tán ra bên ngoài, theo chuyển động của hai tay Ngô Minh biến hóa thành Hỏa thuộc tính. Linh lực sau khi biến hóa thành hỏa thuộc tính, tích tụ lại theo sự dẫn dắt của Ngô Minh hình thành một con hỏa hổ dũng mãnh

"Lam Điện Bá Vương Long!" - Thiếu Thiên hét lớn

"Bá Vương Hỏa Hổ"

"Ngao!!", "Grao!!", lôi long cùng hỏa hồ như vồ lấy nhau. Hai chưởng lực va chạm phát động một trận nổ kinh thiên động địa, bụi bay mù mịt, dư chấn phát ra thổi bay mọi thứ. Thiếu Thiên bị đánh bay về sau hơn mười thước, miệng lại ộc ra máu, nằm liệt trên mặt đất không có khả năng đứng dậy. Ngô Minh thì chỉ bị đánh lui về sau năm bước, toàn thân đều là vết thương.

Ngô Minh cầm lấy thanh đại đao đi đến chỗ Thiếu Thiên

"Tiểu tử khá lắm!"

Thiếu Thiên chật vật xoay người, hai tay run rẩy chống xuống đất cố gắng đứng dậy

"Ta không thể thua, không thể thua!"

Thiếu Thiên toàn thân vô lực, mặc cho hắn có cố gắng đến đâu cũng không cách nào gượng dậy nổi. Thấy bộ dạng Thiếu Thiên thê thảm như vậy, hệ thống bất đắc dĩ nhập vào thân xác của hắn. Ngô Minh giờ phút này bỗng cảm thấy linh lực trong cơ thể Thiếu Thiên rất nhanh hồi phục, Ngộ Minh lập tức dừng bước đầy cảnh giác nhìn thiếu niên trước mặt đang đứng dậy.

Lúc này tóc của Thiếu Thiên chuyển sang màu đỏ, đồng tử cùng màu với màu tóc, hắn giống như biến thành một con người khác vậy. Người này đôi mắt lạnh lẽo vô cùng, linh khí quanh người biến chuyển thành lửa, ngọn lửa bao quanh hắn lại giống như có linh tính tạo hóa thành hình hỏa long cuốn quanh người Thiếu Thiên.

"Ngươi...........tiểu tử, ngươi rốt cuộc là người hay quái vật?"

Ngô Minh cảm thấy thực lực của Thiếu Thiên đột nhiên tăng vọt liền sợ hãi vô cùng, hắn lui về sau mấy bước, toàn thân run lên. Lúc này toàn thân Thiếu Thiên không chỉ được bao bọc bởi lửa mà còn xuất hiện vô số tia lam điện, lam điện cùng hỏa long kết hợp tạo thành một con hỏa long màu xanh lam, trong lửa có điện, trong điện có lửa.

Linh hồn đang bên trong thân xác của Thiếu Thiên lúc này chính là Hệ Thống, hắn chỉ sử dụng cảnh giới của Thiếu Thiên, đồng thời phát động kết hợp cùng lúc hai hệ thuộc tính Lôi và Hỏa làm cho sức mạnh hiện giờ của hắn miễn cưỡng đạt tới Chiến Tôn Hậu Kỳ.

Hệ thống lấy ra từ trong kho đồ một viên Hồi Phục Đan rồi cho vào miệng uống, dù sao thân thể này của Thiếu Thiên ban nãy đã bị thương tổn quá nặng nề, muốn chiến đấu tiếp tục thì trước tiên cần phải hồi phục trở lại. Nhưng hắn muốn hồi phục, chẳng lẽ Ngô Minh giương mắt đứng nhìn để cho hắn hồi phục rồi giết mình hay sao.

Ngô Minh toàn thân phát động linh khí, dồn hai phần ba công lực đánh ra Bá Vương Hỏa Hổ công pháp. Hệ thống hừ lạnh một tiếng, nhanh như chớp đã sau lưng Ngô Minh xuất hiện. Trường kiếm trong tay lóe sáng, một tiếng long ngâm uy vũ phát ra từ Long Nha Kiếm. Ngô Minh dùng linh khí hộ thể tránh được một chém tất sát của Hệ Thống nhưng bản bản thân vẫn bị kiếm khí đánh bay về trước năm thước.

Ngô Minh ngã đập mặt vào một tảng đá, xương mũi cũng vì thế mà bị gãy, hai cái răng cửa cũng tạm biệt hắn mà đi. Ngô Minh trên mặt lộ rõ một tia kinh ngạc, tên tiểu tử kia vì sao tốc độ lại có thể nhanh như vậy, thực lực lại sánh ngang Chiến Tôn Hậu Kỳ.

Một viên Hồi Phục Đan là không đủ, tốc độ hồi phục là khá chậm. Hệ Thống thở dài, tay lấy ra một đống Hồi Phục Đan, bỏ từng viên vào miệng. Ngô Minh nhìn thấy tiểu tử trước mắt một lúc lấy ra cả chục viên Hồi Phục Đan bỏ vào miệng ăn liền miệng há hốc ra, dù sao đó cũng là thất phẩm linh đan, giá một viên đã vô cùng đắt vậy mà hắn lại bỏ vào miệng, thản nhiên nhai nuốt.

"Tiểu tử, ta đúng là bái phục ngươi rồi nha. Ta thân là thủ lĩnh sơn tặc vậy mà xưa nay cũng chỉ hưởng qua bát phẩm và cửu phẩm linh đan, tiểu tử ngươi lại ăn thất phẩm linh đan, cái này đúng là ta thua thật rồi" - Ngô Minh cười nói

"Chỉ là thất phẩm linh đan thôi mà, chỉ cần ta muốn liền có ngũ phẩm linh đan." - hệ thống lạnh nhạt nói

"Ha, xem ra gia cảnh ngươi rất giàu có a. Nếu đã như vậy thì ta chi bằng bắt sống ngươi đòi tiền chuộc." - Ngô Minh sát khí tỏa ra, linh khí lại một lần nữa được hắn phát động

"Còn phải xem ngươi có cái bản lĩnh đó hay không đã" - Hệ thống giọng lạnh như băng

Hệ thống trong chớp mắt liền biến mất không chút dấu vết, thình lình hắn xuất hiện phía bên phải Ngô Minh tung ra một cước. Ngô Minh cùng không đỡ đòn, hai tay vung đao sang bên phải như muốn chặt đứt cái chân tung cước của Hệ Thống. Hệ thống chợt nhận ra ý đồ của Ngô Minh, hừ lạnh một cái rồi lại biến mất. Đại đao trong tay Ngô Minh chém vào không khí, từ phía bên trái một cước đầy uy lực sút thẳng vào đầu hắn làm cho hắn bay hơn ba thước, lăn vòng vòng trên mặt đất.
Ngô Minh tai trái bị cước vừa rồi của hệ thống đánh cho ù ù, nghe không rõ. Hắn chật vật đứng dậy, đại đao trong tay vung ra tạo thành một đường đao khí hình vòng cung hoàn mỹ chém tới phía hệ thống. Hệ thống đối với chiêu này không cần tránh né, phẩy tay một cái liền phá được. Hệ thống đáp trả Ngô Minh

"Lôi Đình Vạn Quân!"

Hàng ngàn tia lam điện đánh tới Ngô Minh, Ngô Minh liên tiếp nhảy lùi về sau năm bước, tay phải lấy lực phi thanh đại đao thẳng về phía hệ thống. Đại đao xé gió mà bay, bỗng chốc hóa thành một con hỏa long uốn lượn đem hàng vạn tia lam điện kia phá giải, đồng thời hung hãn bay về phía hệ thống.
Hệ thống hừ lạnh một tiếng giơ tay về phía hỏa long đang bay về phía mình

"Để ta cho ngươi xem như thế nào mới là rồng!"

"Ngaooo!!", một tiếng long ngâm vang lên chấn động thiên địa, bầu trời mây đen bay đến bao phủ, Lôi - Hỏa long hợp nhất của hệ thống kích thước như lớn hơn gấp năm lần, hung hãn lao đến phía hỏa long. Lôi - Hỏa long hợp nhất song hệ của hệ thống đánh ra so với hỏa long của tên thủ lĩnh kia lớn gấp ba năm lần, nó giống như nuốt chửng hỏa long của tên thủ lĩnh kia đồng thời dung hợp hóa, kích thước lớn hơn gấp hai lần lao đến phía Ngô Minh.

Ngô Minh sợ hãi vô cùng, vội vã bỏ chạy. Lôi - Hỏa long song hệ dung hợp như có linh tính đuổi theo Ngô Minh, khiến hắn chạy kiểu gì cũng không thoát được. Ngô Minh bị Lôi - Hỏa song hệ dung hợp kỹ nuốt chửng vào trong, bị hỏa diễm thiêu đốt thành tro bụi.

Hệ thống thấy vậy cũng không để ý nữa, quay người đi thẳng. Nơi mà hệ thống muốn đến chính là khu vực mà đám sơn tặc này nuôi dưỡng và giam cầm những thiếu nữ bọn chúng đem về trong suốt nhiều năm qua.

Nơi đây nữ nhân có đến hơn ba mươi người, người nào người đấy nhan sắc cũng rất xinh đẹp. Nhìn thấy Thiếu Thiên bộ dạng, những thiếu nữ này đều tỏ ra vô cùng sợ hãi. Lúc này nhập trong thân xác của Thiếu Thiên vẫn là hệ thống, linh hồn của Thiếu Thiên lúc này đang trong trạng thái hôn mê.
Hệ thống lấy ra từ trong áo một cái lọ dịch dược hình hồ lô được làm bằng sứ, hắn nói

"Đây chính là thuốc giải Tán Lực Đan, sơn tặc đã bị ta giết sạch nên từ nay các ngươi sẽ được tự do"

Nghe được những lời này, những thiếu nữ kia như không tin vào tai mình, có người còn hỏi lại

"Ngươi nói sơn tặc toàn bộ đã bị ngươi diệt sạch?"

"Không sai! Nếu các ngươi không tin thì có thể xem thử thứ này"

Dứt lời, hệ thống ném ra một tấm lệnh bài. Lệnh bài này chỉ cần nhìn thoáng qua các nàng liền nhận ra ngay, đây chính là tấm lệnh bài của tên thủ lĩnh. Lệnh bài của Ngô Minh ở đây đích thị là hắn đã chết, các nàng mừng đến phát khóc, người nào người nấy nhanh chóng uống giải dược rồi đi thu dọn đồ đạc bỏ chạy khỏi nơi này.

Hệ thống nhìn những nữ nhân này không khỏi thở dài một cái, bọn họ đúng là giai nhân bạc phận. Việc ở đây đã xong rồi, hệ thống trở về sơn động đem giải dược cho Hàn Tuyết

"Tiểu tử, ngươi sau này phải cám ơn ta đó. Nhiệm vụ tuy rằng không hoàn thành nhưng dù sao vẫn có giải dược cho tiểu tình nhân của ngươi a"

Miệng của hắn xuất hiện một nụ cười, hắn trên đường trở về sơn động gặp ma thú nào giết ma thú đó. Càng ngày hắn càng thích cái cảm giác này, hắn có một cái cơ thể, lại có thể sử dụng linh lực, khí thế vô cùng bá đạo. Hắn thật muốn mượn cơ thể Thiếu Thiên thêm một thời gian nữa thế nhưng linh hồn Thiếu Thiên chuẩn bị tỉnh lại, hắn nên trả lại hắn thân thể vẫn là tốt hơn.

Trở về sơn động, Hàn Tuyết lúc này cũng đã thức dậy. Vừa mới thấy Thiếu Thiên nàng liền chạy đến ôm chặt lấy hắn, sau đó lại lo lắng nhìn những vết rách trên y phục hắn

"Thiếu Thiên, ngươi không sao chứ? Ngươi cả ngày hôm nay đi đâu vậy?"

"Ta đi lấy thuốc giải về cho nàng đây"

Hắn cười, đúng lúc này linh hồn Thiếu Thiên cũng thức tỉnh, hệ thống đánh phải trả thân xác lại cho hắn. Thiếu Thiên lúc này trạng thái lại trở về tình trạng đang trọng thương, toàn thân chỗ nào cũng cảm thấy đau đớn, thế nhưng những vết thương ngoài da cùng những vết thương nhỏ toàn bộ đều đã hồi phục, chỉ còn lại những vết thương nặng là đang dần hồi phục.

Nhận lấy bình thuốc giải từ tay Thiếu Thiên, Hàn Tuyết xúc động đến muốn khóc. Nàng thật không ngờ hắn lại vì nàng mà một mình đâm đầu vào nguy hiểm để lấy thuốc giải về cho nàng

"Thiếu Thiên, cái tên ngốc này. Nếu như ngươi vì ta mà gặp chuyện bất trắc thì ta phải làm sao hả?"

"Chẳng phải ta đang đứng trước mặt nàng hay sao?" - hắn cười

Nói thì nói vậy, thế nhưng hắn lại chẳng biết trong khoảng thời gian mình hôn mê bất tỉnh đã có chuyện gì xảy ra, thuốc giải vì sao lại trong tay hắn, những vết thương kia vì sao lành, vì sao hắn lại trở về được hang động này. Hệ Thống từ trong tinh thần hải xuất hiện trước mặt hắn với khuôn mặt tươi cười, giờ thì hắn đã hiểu mọi chuyện.

"Hệ thống, cám ơn ngươi!"
.
.
.
Phạm Gia Tam Thiếu...............................