Chương 16: Tiêu Diệt Sơn Tặc (1)

Tuyệt Thế Vô Song

Chương 16: Tiêu Diệt Sơn Tặc (1)

"Độc mà Hàn Tuyết trúng phải, ta có thể giúp ngươi luyện được giải dược. Có điều ngươi phải hoàn thành một cái nhiệm vụ tương đối nguy hiểm, phần thưởng sẽ là dược phương và một bộ Huyền Giai Cao Cấp công pháp Hỏa thuộc tính."

Hệ thống từ trong tinh thần hải trò chuyện với Thiếu Thiên, Thiếu Thiên nghe xong suy nghĩ một hồi rồi trả lời

"Chỉ cần chữa được cho nàng, nhiệm vụ gì ta cũng chấp nhận"

"Tốt lắm! Vậy thì đừng trách ta đấy nhé"

"Ting", một cái bảng hệ thống nhiệm vụ hiện ra trước mặt Thiếu Thiên, nhiệm vụ lần này của hắn là phải quét sạch sơn tặc tại núi Cao Sơn. Nhiệm vụ lần này bao gồm có ba con boss, thế nhưng hai trong số đó đã bị Thiếu Thiên hạ gục. Hệ thống giải thích

"Hai con boss mà ngươi đã hạ gục chính là tên đầu trọc và cái tên ngày hôm qua, boss còn là chỉ là cha của bọn chúng. Ngươi hãy xem thật kỹ rồi quyết định nhận nhiệm vụ hay không, nhớ rõ boss cuối cảnh giới là Chiến Tôn Trung Kỳ. Tuy rằng chỉ là Chiến Tôn Trung Kỳ, hơn ngươi một cái cảnh giới nhỏ nhưng chênh lệch thực lực là thể khỏa lấp. Theo ta thấy ngươi chi bằng đợi đến khi đột phá cảnh giới Chiến Tôn Trung Kỳ thì mới nhận nhiệm vụ thì tốt hơn, thế nhưng Tán Lực Đan nha đầu kia trúng phải còn có một cái công dụng phụ, càng kéo dài thời gian trúng độc thì tu vi càng ngày càng bị giảm xuống."

Thiếu Thiên không biết chính xác Hàn Tuyết là tu vi thuộc cảnh giới gì, thế nhưng nếu như kéo dài thời gian trúng độc, tu vi giảm xuống quả là một điều không tốt đối với nàng. Thiếu Thiên không suy nghĩ nhiều, phàm là việc ảnh hưởng xấu đến nàng hắn không thể đứng nhìn.

Trong lúc Hàn Tuyết còn đang say ngủ, Thiếu Thiên ấn vào nhận nhiệm vụ rồi lặng lẽ rời khỏi hang động. Tiểu Hỏa của Thiếu Thiên sau vài ngày tĩnh dưỡng, hiện giờ đã là bộ dạng tứ phẩm ma thú Tam Hỏa Dực Ưng Vương. Để cho Tiểu Hỏa ở lại bảo vệ cho Hàn Tuyết khiến Thiếu Thiên rất an tâm.

Tại Thánh Địa Ma Thú có một nhóm sơn tặc vô cùng nổi tiếng, bọn chúng chuyên đi phục kích những mạo hiểm giả vào Thánh Địa Ma Thú để săn ma thú lấy ma thạch, hoặc vào tu luyện, tìm kiếm linh thảo. Nếu là nam thì bọn chúng giết chết rất thê thảm, nếu là nữ có chút nhan sắc liền được đem về trại cho các huynh đệ thụ hưởng.

Đại bản doanh của bọn chúng nằm tại một cái đỉnh núi, núi này so với những ngọn núi khác nằm tại khu vực bên ngoài Thánh Địa Ma Thú cao hơn một chút nên được đặt tên là Cao Sơn. Đám sơn tặc cư ngụ tại ngọn núi này cũng lấy tên núi làm tên của chính mình, người ta gọi là Cao Sơn sơn tặc.

Đại bản doanh bọn chúng toàn bộ đều được làm bằng gỗ, những gian nhà nằm tại sườn núi đều là của đám tôm tép, những gian nhà nằm tại đỉnh núi mới là nơi ở của thủ lĩnh cùng những tên cầm đầu. Bên trong gian nhà của thủ lĩnh, nơi đây rộng lớn vô cùng, những tiếng nữ nhân kêu rên không ngừng phát ra.

Trên một chiếc giường vững chắc, trung niên hảo hán mình những vết sẹo lớn nhỏ, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, mặt đang hưng phấn khoái lạc cùng hai nữ nhân xinh đẹp vô cùng. Hai nữ nhân này ngày hôm qua cùng một đám sư huynh đồng môn vào trong Thánh Địa Ma Thú tu luyện không may bị sơn tặc tập kích, kết quả nam thì bị giết nữ thì bị đem về sơn trại.

Thiếu nữ kêu lên một tiếng, khuôn mặt ửng hồng, miệng thở hổn hển. Trung niên nam nhân tuổi ngoài năm mươi, thân hình tráng kiện buông tay ra khỏi eo nữ nhân vừa kêu lên ra, hắn đi ra khỏi giường mặc quần áo

"Lâu lắm rồi ta mới được thỏa mãn như vậy, hai người các ngươi sẽ là của riêng ta."

Nghe được câu nói này của hắn, hai nữ nhân đang nằm thở hồng hộc trên giường kia trong lòng có một tia vui mừng, ít ra hai nàng chỉ phải phục vụ một mình hắn, không như những nữ nhân khác hôm qua cùng bị bắt về, hiện giờ đang phải thỏa mãn mấy trăm nam nhân.

Thiếu Thiên từ dưới núi, men theo con đường mòn lên núi. Đi qua mấy cái gian nhà gỗ, nơi đây rõ ràng là nơi đám sơn tặc sinh sống thế nhưng lại không thấy một ai cả. Phía bên trên thì ngược lại, những tiếng nữ nhân cùng nam nhân kêu lên nghe thật là dung tục. Những tiếng kêu này khiến Thiếu Thiên nổi da gà, hắn hừ lạnh một tiếng đi đến nơi phát ra những tiếng kêu dung tục ấy.

Đến nơi, một cảnh tượng thật là ngứa mắt, mấy trăm tên nam nhân thân trần như nhộng đứng lần lượt xếp hàng, phía trước là mười thiếu nữ, mỗi nàng phục vụ hai. Thiếu Thiên cảm thấy thật là chướng mắt, linh lực phát ra hóa thành lam điện, một con rồng sấm sét cuốn quanh người Thiếu Thiên

Cảm biến được linh lực, đám nam nhân kia quay lại phía sau nhìn thì thấy Thiếu Thiên tựa như thần sấm giáng thế, một thân sấm sét lại có lam long lôi điện cuốn quanh lại càng khiến bọn họ sợ hãi. Thiếu Thiên giọng tựa hàn băng

"Lam Điện Bá Vương Long"

"Ngao!!", lam long hình thể phóng to, trong phạm vi ba mươi dặm toàn bộ đều bị lôi điện hủy diệt. Hai mươi tên đang vui vẻ cùng đám thiếu nữ thấy như vậy vội vã bỏ chạy, những thiếu nữ kia cũng sợ hãi vô cùng nhưng bất quá các nàng chẳng còn sức để mà chạy. Đám nam nhân kia bỏ chạy, chẳng lẽ Thiếu Thiên lại tha cho bọn chúng hay sao. Hắn giơ tay về phía đám nam nhân đang trần như nhộng bỏ chạy, miệng thốt ra một câu

"Lôi Đình Vạn Quân"

Vạn tia lôi điện đánh tới đem đám nam nhân kia toàn bộ đều đánh chết. Đây chính là cách biệt thực lực về cảnh giới, Thiếu Thiên giết chết đám người kia mà chẳng khác gì tùy ý đạp chết một lũ kiếm. Đi đến chỗ đám thiếu nữ kia, hắn từ trong kho đồ hệ thống lấy ra Hồi Phục Đan, phân phát cho mỗi người một viên rồi nói

"Đây là Hồi Phục Đan, các ngươi uống vào rồi mau chóng rời khỏi nơi này. Sau này nhớ cẩn thận một chút, đừng để kẻ gian bắt được làm hại."

"Đa tạ ân nhân!"

Mười thiếu nữ, người nào người nấy mừng đến phát khóc, trong lòng bọn họ Thiếu Thiên chính là thần nhân giáng thế cứu vớt chúng sinh a. Để lại đám nữ nhân phía sau, Thiếu Thiên tiếp tục đi lên trên núi. Những nữ nhân vừa rồi đều là sư tỷ sư muội đồng môn, xuất thân từ môn cái tông môn, hoặc một cái môn phái nào đó, người nào người nấy mừng rỡ ôm nhau khóc lóc.

Cao Sơn núi được chia làm ba phần: Hạ Trại, Trung Trại, Thượng Trại. Hạ Trại là nơi mà những tên tôm tép sinh sống, Trung Trại là những tên thống lĩnh sinh sống, Thượng Trại là nơi thủ lĩnh sinh sống. Những nữ nhân bị bắt về đầu tiên sẽ do thủ lĩnh hưởng thụ, thủ lĩnh hưởng thủ đã chán liền chuyển xuống cho các thống lĩnh hưởng thụ, các thống lĩnh hưởng thụ chán rồi lại chuyển xuống cho đám tôm tép hưởng thụ.

Cái này giống như quy tắc của đám sơn tặc này, trong suốt thời gian bọn chúng tồn tại không biết đã có bao nhiêu thiếu nữ bị bọn chúng làm cho bị ám ảnh, đến nỗi trở nên điên dại. Một số những nữ nhân nhan sắc tầm thường sau khi trên dưới đều đã hưởng chán liền trả lại tự do, nhưng bất quá được trả lại tự do thì cũng đã ở cái trạng thái tinh thần giống như người bị điên vậy. Những người có chút nhan sắc sau khi trên dưới hưởng chán sẽ được đưa đến sinh sống tại một khu riêng biệt, những nữ nhân này mỗi khi bọn chúng mở tiệc các nàng lại trở thành công cụ thỏa mãn cho bọn chúng. Nếu như những nữ nhân được giữ lại mà có bầu sẽ được chăm sóc tốt, nếu sinh ra con trai sau này sẽ gia nhập vào hàng ngũ, nếu là con gái thì sẽ đợi đến khi lớn lên trên dưới lại hưởng thụ, tùy thuộc nhan sắc mà quyết định thả đi hay giữ lại.

Hàn Tuyết lúc trước thật may mắn gặp được Thiếu Thiên, được hắn cứu. Nếu không e là cho dù nàng có là con gái của Đan Vương - Thanh Hà, con gái của tông chủ của một cái Thần Tông thì số phận của nàng cũng sẽ giống như những thiếu nữ kia mà thôi. Thiếu Thiên sau khi nhìn thấy những gì đám sơn tặc này đối xử với những thiếu nữ kia, trong lòng có chút tức giận. Tuy rằng hắn trước đây là một sát thủ nhưng hắn đối với những hành động kia không thể chấp nhận được.

Thiếu Thiên khi còn là một sát thủ, hắn luôn từ chối những nhiệm vụ ám sát nữ giới. Hắn như vậy cũng là bởi vì hắn luôn nghĩ đến mẹ của hắn, người phụ nữ một đời vất vả để nuôi hắn lớn lên. Đối với hắn nữ giới cần được tôn trọng, dù là tại Trái Đất hay tại hành tinh này cũng như vậy.

Theo con đường mòn, đi được hai canh giờ thì Thiếu Thiên đã đến Trung Trại. Nơi đây có mười cái gian nhà gỗ, những tiếng nữ nhân cũng là từ đây phát ra. Thiếu Thiên thừa biết nơi này cũng giống như Hạ Trại mà hắn vừa đi qua, bên trong chắc hẳn cũng là những thiếu nữ bị bọn chúng mới bắt về đem ra thụ hưởng.

Thiếu Thiên còn cần phải tích trữ linh lực để đối mặt với tên thủ lĩnh, hắn rút Long Nha Kiếm ra, chém ra một đường liền đem nửa trên của mười cái gian nhà kia cắt đứt. Mười tên thống lĩnh thấy vậy, vội vàng mặc quần áo lao ra bên ngoài, một tên lớn tiếng nói

"Dám làm lão phu mất hứng, kẻ nào to gan như vậy?"

Thiếu Thiên tay phải phóng ra một đạo thần chỉ thẳng hướng tên vừa lớn tiếng đánh đến. Tên kia toàn thân vận lực, đánh ra một quyền như muốn đem thần chỉ của Thiếu Thiên phá tan vậy. Thiếu Thiên cảm thấy thần chỉ vừa rồi xem ra không đủ để lấy mạng tên kia liền bồi thêm một đường kiếm khí.

Tên thống lĩnh kia toàn lực quả nhiên phá giải được thần chỉ của Thiếu Thiên, thế nhưng đường kiếm khí đánh tới lại không kịp tránh đi, thân thể liền bị chém đứt làm hai. Chín tên thống lĩnh còn lại đồng loạt xuất hiện, tên dùng Ưng Trảo, tên dùng Phá Sơn Quyền đánh tới phía Thiếu Thiên. Thiếu Thiên cười lạnh

"Các vị thống lĩnh đồng loạt xông lên như vậy là muốn lấy đông hiếp ít? Thật không đáng mặt nam nhi"

"Tiểu tử đừng nhiều lời, mau đi chết đi!" - một tên thống lĩnh nói

Thiếu Thiên tùy ý đánh ra liên tiếp chín cái kiếm khí hình vòng cung, bảy tên tránh được, hai tên chết. Thiếu Thiên khinh bỉ

"Chỉ có một chút thực lực mà cũng dám mạnh miệng. Thật đúng là một đám ruồi nhặng!"

"Hừ, xem sự lợi hại của ta đây!"

Một tên thống lĩnh vừa nói dứt lời, tay phải hỏa thuộc tính tích tụ lại tạo thành một con hỏa lang, hắn nhún chân một cái lao vọt đến chỗ Thiếu Thiên cười khẩy

"Đối phó chiêu này của ngươi ta chỉ cần Lôi Cầu là đủ rồi!"

Tay phải của Thiếu Thiên tích tụ lại thành một quả cầu lam điện, hắn nhún chân một cái rồi cũng nhảy vọt đến chỗ tên thống lĩnh kia. Lôi Cầu xé tan hỏa lang công pháp của tên thống lĩnh kia, Lôi Cầu đánh trúng vào ngực khiến cho tên thống lĩnh kia bay về sau hơn hai mét, miệng ộc ra máu tươi, trọng thương không thể tiếp tục chiến đấu.

Những thống lĩnh khác lúc này cũng là nhìn Thiếu Thiên bằng ánh mắt đầy e ngại, cái tên tiểu quái vật này không biết từ đâu xuất hiện. Bảy thống lĩnh kia đồng loạt liên thủ lao đến

"Tiểu tử chịu chết đi!"

Thiếu Thiên toàn thân phát động lam điện, lam điện quy tụ lại hình thành hình rồng. Thiếu Thiên giơ tay về phía bảy tên thống lĩnh kia hô lớn một tiếng

"Lam Điện Bá Vương Long!"

"Ngao!!", lôi long cùng chưởng lực bảy tên thống lĩnh kia va chạm liền phát ra một tiếng nổ lớn. "Ầm" một cái cả bảy thống lĩnh kia đều bị hắn đánh bay. Thiếu Thiên vừa rồi cũng đã vận toàn lực, tuy rằng hắn so với những tên thống lĩnh kia thực lực có phần cao hơn nhưng một lúc đối đầu bảy người vẫn là việc không đơn giản.

Bị một đòn toàn lực của Thiếu Thiên đánh lui, cả bảy tên thống lĩnh đều bị trọng thương không thể tiếp tục chiến đấu thế nhưng bảy người bọn họ lại cười lớn. Một trung niên nam nhân, thân trên để trần lộ ra những cơ bắp cùng những vết sẹo. Hắn không biết từ đâu xuất hiện chỉ thấy trong chớp mắt liền đứng tại vị trí trước mặt Thiếu Thiên đánh ra một quyền.

Thiếu Thiên hai tay giơ ra phía trước để đỡ một quyền đánh tới, tuy là đỡ được nhưng vẫn bị đánh lui về sau năm bước. Thiếu Thiên trong lòng nhận rõ được thực lực của người này mạnh hơn hắn liền vô cùng cảnh giác, Long Nha Kiếm xuất ra.

"Tiểu tử, hôm nay ta phải giết ngươi để tế những huynh đệ đã bị ngươi giết"