Chương 10: Kiều Nguyệt Hoa Chết (1)

Tuyệt Thế Vô Song

Chương 10: Kiều Nguyệt Hoa Chết (1)

"Cái gì? Ngươi nói Thiếu Thiên hắn đối xử với ngươi rất tốt lại cho ngươi một con hảo chiến mã ư? Gạt người!"

Tọa tại một cái ghế gỗ họa tiết rồng bay phượng múa là một trung niên nam nhân thân hình cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, bên má bên phải đặc biệt có một vết sẹo lớn. Nam nhân tức giận vô cùng, song quyền nắm chặt, miệng thét lớn

"Cút ra cho ta!"

Người vừa lên tiếng là Tương Tâm, còn kẻ đang toàn thân run lên vì sợ, hai chân quỳ xuống khấu đầu phía trước mặt hắn chính là Tiểu Hùng. Tiểu Hùng bị Tương Tâm lớn tiếng đuổi đi liền vội vàng sợ hãi rời khỏi. Bên cạnh Tương Tâm là một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần, thân hình hấp dẫn, hai mắt đầy mị hoặc, nhìn thật giống một tiểu hồ ly. Nữ nhân nhỏ giọng, thanh âm dịu dàng

"Thủ lĩnh, ta thấy Tiểu Hùng kia thật là đáng nghi. Người thử nghĩ xem tại sao Thiếu Thiên kia lại đối với hắn tốt như vậy? Đối tốt với kẻ thù, chỉ có kẻ ngu mới làm vậy"

"Ngọc Ly, nàng nói rất đúng. Xem ra tên này cần phải phái người theo dõi mới được" - Tương Tâm nói

"Thủ lĩnh, việc này chàng cứ giao cho thiếp." - Ngọc Ly tay ngọc vuốt nhẹ một bên má của Tương Tâm

"Giao cho nàng sao?" - Tương Tâm có chút ngạc nhiên

"Sao vậy? Chàng không an tâm sao?" - Ngọc Ly làm bộ dạng giận dỗi

"Được được! Việc này giao cho nàng!" - Tương Tâm bị bộ dạng giận dỗi của Ngọc Ly dọa cho sợ xanh mặt

Ngọc Ly cười một cái thật là mê hồn, Tương Tâm hai tay bế nàng chính là hướng về phòng tận hưởng. Tiểu Hùng lúc này cùng với một vài các thống lĩnh khác ngồi uống rượu, những thống lĩnh này đã nhiều lần cùng hắn vào sinh ra tử thế nên đối với hắn giống như huynh đệ ruột thịt vậy. Tiểu Hùng miệng ngoạm một miếng đùi dê nước, miệng nhấp một ngụm rượu, bực tức nhai nhai vài cái. Một tên thống lĩnh do dự một hồi rồi mới quyết định nói

"Ta thấy Thiếu Thiên vương gia tốt như vậy, hay là chúng ta giúp hắn chiếm thành lấy công chuộc tội, nếu như được hắn thu nhận không phải chúng ta sẽ một đời sung sướng hay sao?"

"Tiêu Khải, ngươi đừng ăn nói hồ đồ. Giả như có người nghe được thì cái mạng của ngươi cẩn thận không còn" - một tên thống lĩnh khác trừng mắt nhìn Tiêu Khải nói

"Đúng đó, Tiêu Khải ngươi đừng có ăn nói hồ đồ kẻo bị mất mạng" - một thống lĩnh khác nói

"Các ngươi sợ cái gì? Chúng ta vì sao lại phải đi theo cái tên vũ phi Tương Tâm đó? Ta nghe nói Thiếu Thiên kia dẫn quân thảo phạt cho đến bây giờ, một binh sĩ cùng không tổn thất. Hiện giờ Thanh Mộc thành, trong thành thì ngập úng, ngoài thành thì bị bao vây, ta nghĩ không sớm thì muộn đại quân của Thiếu Thiên cũng chiếm được thành." - một tên thống lĩnh mặt mày dữ tợn nói

Tiểu Hùng từ đầu im lặng, nghe được những thống lĩnh kia bàn tán trong đầu cũng có chút suy nghĩ. Từ bên ngoài, nữ nhân quyến rũ vô cùng, thân mặc trường bào màu trắng, mỗi bước đi đều uyển chuyển vô cùng. Nàng đi đến đâu những tên thống lĩnh kia nhỏ nước miếng đến đó. Nhìn thấy Ngọc Ly, Tiểu Hùng vội vàng đứng dậy nhường vị trí chủ tọa cho Ngọc Ly ngồi, bộ dạng chính là vô cùng cung kính. Ngọc Ly ôn hòa bộ dạng, tươi cười nói

"Các vị thống lĩnh, hôm nay ta đến đây chính là muốn bàn với các ngươi một chuyện."

"Có việc gì xin phó thủ lĩnh cứ nói!" - Tiểu Hùng cung kính nói

"Như các ngươi thấy, Thanh Mộc thành này hiện giờ ngập đầy nước, chẳng bao lâu sẽ sinh đại loạn. Ta thấy đại quân của Vạn Hoa Thiếu Thiên chẳng bao lâu nữa sẽ công thành, với tình trạng hiện giờ rõ ràng chỉ có một con đường đại bại. Người khôn biết chọn chủ hiền, ta thấy Thiếu Thiên hắn cũng không tệ, chi bằng chúng ta giúp hắn mở cổng thành cho đại quân tiến vào tiêu diệt Tương Tâm. Lúc đó chúng ta chẳng phải đã lập được công lớn hay sao?" - Ngọc Ly nói

"Phó thủ lĩnh, việc người đang nói chẳng phải chính là đang muốn bọn ta tạo phản hay sao?" - một thống lĩnh kinh ngạc hỏi

"Không sai! Các ngươi theo hay không là tùy các ngươi. Các ngươi hãy chọn đi, theo ta chính là một con đường tốt, theo Tương Tâm lại chính là một con đường chết!" - Ngọc Ly nói

Các thủ lĩnh nghe được những lời này liền nhìn nhau một hồi, người thì phân vân do dự, người thì trong lòng sớm đã có quyết định, người thì cảm thấy đối với việc này là vô cùng mạo hiểm. Cuối cùng có năm thống lĩnh đồng thuận đi theo Ngọc Ly, trong đó có cả Tiểu Hùng.

Thiếu Thiên hôm nay giống như mọi khi cùng Nguyệt Hoa ngủ chung một giường, tình cảm hai người gần đây tiến triển rất tốt, Thiếu Thiên đối với Nguyệt Hoa cũng là quan tâm hơn rất nhiều. Thiếu Thiên vừa mới lơ mơ ngủ thì bên ngoài truyền đến

"Vương gia, từ phía Thanh Mộc thành có bắn tới một mũi tên, trên mũi tên có một lá thư"

Thiếu Thiên vội vã rời khỏi giường thắp đèn, y phục chỉnh tề rồi đi ra bên ngoài. Bên ngoài một binh lính đang đứng đợi hắn, hai tay dâng lên một lá thư làm bằng vải. Thiếu Thiên mở thư ra xem thử thì thấy là thư của Tiểu Hùng, bên trong nội dung rất ngắn gọn, hai canh giờ nữa hắn sẽ mở cổng thành cho Thiếu Thiên. Thiếu Thiên đọc xong thư này liền vô cùng mừng rỡ, kế sách của hắn rốt cuộc cũng có thành quả.

Binh lính kia lui xuống, hắn quay người lại lộ rõ một cái mũi tên cắm vào cái mông bên trái của hắn, từ chỗ vết thương máu vẫn còn rỉ ra. Hắn tay vòng ra sau mông, cắn răng một cái nhổ mũi tên ra ngoài, tay còn lại lập tức dùng vải bịt lại, chân đi tập tễnh.

Thiếu Thiên truyền lệnh tam quân chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, bản thân hắn cũng quay trở lại bên trong để mặc lân giáp. Kiều Nguyệt Hoa bị tiếng ồn bên ngoài làm cho thức giấc, lại thấy Thiếu Thiên đang mặc chiến giáp, nàng nheo mắt hỏi

"Quân ta chuẩn bị tấn công sao?"

"Ta vừa mới nhận được thư của Tiểu Hùng, hắn nói hai canh giờ nữa hắn sẽ mở cổng thành cho đại quân tiến vào. Thiên cơ không thể bỏ lỡ, chúng ta phải chuẩn bị xuất quân" - Thiếu Thiên trả lời

"Chàng sao lại cả tin như vậy, nếu như đây là một cái bẫy thì sao?" - Kiều Nguyệt Hoa chau mày

"Bẫy? Cũng có khả năng" - Thiếu Thiên dừng lại một chút nói

"Ta thấy chi bằng thế này, dù sao thương thế của ta cũng đã hồi phục, ta sẽ thay chàng thống lĩnh một ngàn quân trong lúc cổng thành mở ra tiến vào bên trong trước. Nếu thực sự là một cái bẫy thì với cảnh giới Chiến Tôn Hậu Kỳ ta hoàn toàn có thể cầm chân bọn chúng trong lúc chàng công thành, còn nếu không phải là bẫy thì ta lập tức bắn pháo hiệu cho chàng." - Kiều Nguyệt Hoa giải thích kế hoạch của nàng

Thiếu Thiên cảm thấy lời Kiều Nguyệt Hoa nói rất hợp lý liền cho triệu Trương Mạnh và Lâm Thạch tới đem kế hoạch của Kiều Nguyệt Hoa phổ biến cho toàn quân. Kiều Nguyệt Hoa cải trang thành nam, thân mặc lân giáp của Thiếu Thiên, hông đeo Long Nha Kiếm, bộ dạng thư sinh nhìn cũng thật giống hắn.
Thiếu Thiên dù sao để cho Kiều Nguyệt Hoa một mình vào bên trong vẫn cảm thấy không an tâm liền cử Trương Mạnh đi theo đề phòng bất chắc. Kiều Nguyệt Hoa biết Thiếu Thiên lo lắng cho mình liền cảm thấy trong lòng hạnh phúc vô cùng. Còn nhớ mấy tháng trước Thiếu Thiên đối với nàng giống như không khí, một cái liếc mắt cũng không thèm nhìn nàng. Từ sau sự việc diễn ra tại sơn động mọi thứ đều đã tiến triển tốt hơn, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.

Tam quân bên ngoài khôi giáp đã chỉnh tề, người nào người nấy trang bị từ đầu đến chân đầy đủ không thiếu thứ gì. Sự tình gấp gáp Thiếu Thiên không thể đem toàn bộ chiến lược giải thích cho tam quân bèn cứ để Kiều Nguyệt Hoa thay hắn ra ngoài, cưỡi tiểu bạch mã của hắn mà ra trận. Kiều Nguyệt Hoa ho khan vài tiếng rồi nói

"Toàn quân nghe lệnh! Lát nước cổng thành sẽ được kéo lên, bản vương sẽ dẫn theo một vạn quân xông vào trước, sau khi thấy pháo hiệu các ngươi lập tức tấn công"

"Rõ!!" - Tam quân nghe lệnh, đồng thanh một tiếng

Đại quân của Thiếu Thiên sĩ khí lớn vô cùng, cũng bởi từ lúc xuất chinh đánh trận nào thắng trận đó nên mới như vậy. Kiều Nguyệt Hoa dẫn theo một vạn binh mã đứng tại trước Thanh Mộc thành chờ Tiểu Hùng mở cổng thành.

Đúng hai canh giờ sau cổng của Thanh Mộc thành được nhấc lên để hiện ra lối vào, bên trên cổng thành lúc này chính là Tiểu Hùng cùng Tiêu Khải ra sức xoay một cái bánh xe, cái này chính là công cụ kéo lên - hạ xuống cổng thành. Ngoại trừ Tiểu Hùng cùng Tiêu Khải còn có Ngọc Ly, Ngọc Ly giơ đuốc làm hiệu.

Thấy tín hiệu, Kiều Nguyệt Hoa trong bộ dạng Thiếu Thiên cùng với Trương Mạnh dẫn theo một vạn quân tấn công vào trong. "Theo như báo cáo thì Thiếu Thiên hắn cưỡi một con chiến mã màu trắng, đích thị chính là tên cầm đầu kia, còn cái tên ngay sau hắn đích thị là Trương Mạnh.", Ngọc Ly cười khẩy. Thanh Mộc thành nước nhập đến tận nửa người, nhưng Thiếu Thiên cho người bên ngoài mở đập xả nước nên nước dần hạ xuống.

Đạo quân của Kiều Nguyệt Hoa vừa mới vào thành thì đột nhiên cổng thành sập xuống, từ trên cổng thành hai cái xác chết bị ném xuống nổi lên trên mặt nước. Hai cái xác chết này chính là của Tiểu Hùng cùng Tiêu Khải, hai người bọn hắn chỉ là Luyện Thần cảnh giới sao có thể địch lại được Chiến Tôn Tiền Kỳ cảnh giới.
Cái này chẳng qua là một cái bẫy, trước mặt đám thủ lĩnh kia Ngọc Ly chỉ là đang diễn kịch cốt muốn dụ Thiếu Thiên sa lưới mà thôi. Một vạn quân của Kiều Nguyệt Hoa lập tức tứ phương tám hướng bị bao vây, trước mặt Kiều Nguyệt Hoa đi đến chính là Tương Tâm cưỡi Tuyết Lang oai phong, phía sau hắn là những thủ lĩnh khác. Tương Tâm cười đắc ý

"Hahaa..........thật không ngờ Thiếu Thiên ngươi lại dễ dàng bị lừa như vậy. Giờ thì tốt rồi, ta sẽ lấy đầu ngươi để tế hai đệ đệ của ta!"

"Xin lỗi vì đang làm ngươi mất hứng, ta không phải Thiếu Thiên"

Kiều Nguyệt Hoa bỏ lớp cải trang ra khiến Tương Tâm sắc mặt đại biến, cả Ngọc Ly kia cũng không dám ngờ tới. Tứ phương tám hướng một màn mưa tên bắn tới, Kiều Nguyệt Hoa đạp nhẹ lên lưng ngựa toàn thân lơ lửng tại không trung đem hàng vạn mũi tên kia thao túng, bay xung quanh người. Kiều Nguyệt Hoa hô lên một tiếng

"Vật quy chủ cũ!"

Lập tức mấy vạn mũi tên hướng người bắn tới mà phóng đến, thế nhưng quân của Tương Tâm đa số vẫn tránh được. Tương Tâm gầm lên một tiếng toàn thân phóng đến chỗ Kiều Nguyệt Hoa, miệng hô lớn

"Phá Sơn Quyền!"

"Muốn chết!"

Kiều Nguyệt Hoa hừ lạnh một tiếng, tay phải đánh ra hổ quyền. "Bang!!", Hổ Quyền cùng Phá Sơn Quyền va chạm cả hai đều bị đẩy lùi về phía sau. Kiều Nguyệt Hoa chỉ bị đẩy lùi về sau ba bước thế nhưng Tương Tâm kia bị đánh lui tận chín bước, miệng còn phun ra một ngụm máu tươi, chính là cách biệt thực lực giữa hai người.

Thiếu Thiên bên ngoài thấy cổng sập xuống liền cho Lâm Thạch thống lĩnh đại quân công thành. Đại quân đuốc thắp lên, mười người đẩy một cái máy bắn tên kích thước so với máy bắn tên thông thường lớn hơn gấp năm lần, mũi tên cũng rất đặc biệt, phía sau đặc biệt còn có một sợi xích sắt.
Cổng thành tuy lớn nhưng cũng chỉ được làm bằng gỗ, Thiếu Thiên đặc biệt chế ra cái máy bắn tên này chính là muốn từ xa có thể mở cổng thành. Phập! Mũi tên khổng lồ bắn xuyên qua linh đồ của cổng thành, tại phần thân của mũi tên bật ra ba cái thanh sắt, mỗi thanh dài khoảng ba mét. Ở bên ngoài Thiếu Thiên vuốt ve bộ lông mềm mại của Xích Diệm Chiến Hổ

"Cái này phải nhờ ngươi rồi!"

Trên người Xích Diệm Chiến Hổ có buộc một cái sợi xích gắn với trục quay ở máy bắn tên khổng lồ, Thiếu Thiên áp dụng nguyên lý dòng dọc gắn trên cái máy bắn tên. Xích Diệm Chiến Hổ uy vũ gầm lên một tiếng vang vọng rất trời, toàn thân dùng lực kéo sợi dây xích. Xích Diệm Chiến Hổ dù sao cũng là ma thú trên ngũ phẩm, vô cùng khỏe a.

Dây xích căng ra, Xích Diệm Chiến Hổ lại uy vũ gầm thêm một cái, giựt cái mũi tên ra ngoài. Vì mũi tên có ba cái thước dài khoảng ba mét nên sau khi bị kéo ra ngoài liền tạo ra một cái lỗ thủng khá lớn trên tường thành. Đại quân đuốc thắp sáng, một tay cầm nỏ thần, khí thế hừng hực. Thiếu Thiên tuốt kiếm giơ về phía Thanh Mộc thanh hô to một tiếng

"Giết!!!"

"Giết!!!" - Tam quân đồng thanh hô lớn
.
.
.
.
.
.
.
Phạm Gia Tam Thiếu............................