Chương 143: Huyết Hoa
Tiếng sấm chớp vang vọng cả bầu trời, theo đó là từng cơn mưa rào trút xuống mặt đất, chỉ là lần này mưa không phải ở trông huyễn cảnh chiến trường mà là ở thực tế Rừng Sương Mù.
Bình thường mà nói có như tế gió lớn, sương mù là không thể nào tồn tại, nhưng cấm khu vẫn là cấm khu, địa thế có thể nói kì dị vô cùng, mưa gió càng nhiều càng khiến làn sương trắng càng dày đặc.
Thậm chí tại thần bí Dạ Linh Tộc ngôi làng hoàn toàn cách biệt so với bên ngoài, nhưng lúc này cũng dó dần hiệu bị sương mù tràn vào, nếu có người ở trong làng tại thời điểm này liền phát hiện, nguyên bản đặt giữa ngôi làng nữ tử tượng đá đột nhiên phát sáng lên, tuy nhiên rất nhanh, tượng đá phía trên bắt đầu xuất hiện vô số vết nứt.
Rắc!
Chỉ một giây sau, tượng đá lập tức sụp đổ, vỡ tan thành vô số mảnh đá vụn, tượng đá vỡ vụn xong quanh ngôi làng từng cái hình mặt trăng hình ấn cũng từng cái một mờ ảo đi, thay vào đó, phía trên một bông hoa màu đỏ nhô lên.
Bông hoa trong buổi tối phát ra màu đỏ rực huyết quang, nó xinh đẹp lộng lẫy lại ma mị quỷ dị đến tận cùng, dưới cơn mưa chẳng những không làm nó héo rụng, mà càng làm nó trở nên say mê, lộng lẫy hơn.
Chỉ là, người ta chỉ ngắm những khối pha lê sống này, cũng không có để ý, nguyên bản những thảm thực vật xanh tốt, từ bao giờ chỉ còn lại một màu đen héo tử vong.
...
Ở cách ngôi làng không xa tại thời điểm này xuất hiện hai bóng người, có thể ở nơi này hiện tại, không phải là Tịnh Nhạc cùng da trắng nam tử thì là ai?
Chỉ là Tịnh Nhạc lúc này toàn thân bị xích trói chặt, người treo lơ lửng giữa không khí, bên cạnh có một cái điểm sáng lục lượn lờ xung quanh, chỉ là điểm sáng này nhỏ bé yếu ớt vô cùng, giống như bất kì lúc nào cũng có thể bị dập tắt.
Phía đối diện là da trắng nam tử, chỉ là hắn cơ thể hiện tại so với lúc nãy biến đổi có thể nói tương đối lớn, nguyên bản to lớn thân thể dã rút lại một vòng, làn da nhăn nheo, tóc đều biến thành màu trắng, hai con mắt đục ngầu, cánh tay run run cầm Huyết Luyện Quỷ cây đèn hướng về phía Tịnh Nhạc, làm cho người ta cảm tưởng giống như một tên lão nhân vậy.
Hắn hai cái đục ngầu con mắt nhìn chằm chằm về đang bị trói Tịnh Nhạc, chỉ một lúc sau bay xung quanh Tịnh Nhạc yếu ớt màu lục đốm sáng đột ngột vụt tắt, đang bị trói chặt cơ thể cũng theo đó thả lỏng, rơi lăn xuống đại địa nằm một chỗ bất động, lúc này đối diện da trắng nam tử mới cử động, phát ra của hắn đặc khô thanh âm cười vang.
" Khặc khặc, cuối cùng cũng chết, không phía công ta thiêu đốt nhiều sinh mệnh như vậy kích hoạt cấm thuật! "
" Hừ, Thánh Quang sư thì đã sao, còn không phải vẫn chết dưới tay ta, bất quá, có thể chịu đựng lâu như vậy, thật là có bản lĩnh, chỉ là kết cục vẫn như vậy thôi! "
Da trắng nam tử cười lớn xong, khuôn mặt liền biến thành lạnh băng tràn đầy sát ý nói, Tịnh Nhạc thực lực vượt quá sức hắn tượng, hắn cũng không biết Tịnh Nhạc là dùng các loại kỹ năng chèn ép đẩy lên, đối với thân thể áp lực khổng lồ.
Nhưng mà hắn lại biết chính bản thân mình cũng phải chịu một áp lực khổng lồ như vậy, tà linh sư tu luyện các loại chiến kỹ, cái nào không phải đối với cơ thể có cực lớn hao mòn tổn hại, mỗi lần sử dụng Thú Linh hợp thể căn bản không phải để chiến đấu nữa, mà là để liều mạng.
Lại không nói đến việc Tịnh Nhạc Tín Ngưỡng Chi Quang gây ra chèn ép thật sự quá lớn, con như hắn có huyết tinh tà ác năng lượng phòng hộ cũng có chút không chịu đựng được.
Vì vậy để tránh gặp rủi ro, hắn không thể không sử dụng một chiêu cuối này, không những là cấm thuật, mà còn là Huyết Luyện Quỷ chủng tộc đặc hữu cấm thuật, chỉ có Huyết Luyện Quỷ mới thi triển được.
Kẻ trúng chiêu sẽ lập tức rơi vào tên đó thế giới ký ức, nó thực chất không phải là tinh thần công kích, mà nên nói là một loại bổ trợ cấm thuật thì đúng hơn.
Không sai, nó là một phép bổ trợ, tuy nhiên lại là con dao hai lưỡi phép bổ trợ, nhân loại trí nhớ không thể nào lưu trữ được toàn bộ sự kiện đã xảy ra, cho dù linh hồn cao cũng như vậy, bởi nó là sự kiện chồng chất sự kiện.
Chẳng hạn ngươi đã từng nhìn lên một cây cao, ngươi nhìn thấy nó lá rụng xuống, tuy nhiên ngươi sẽ chỉ nhớ là có lá rụng, lại không nhớ nó rụng số lượng bao nhiêu, đấy đơn giản là do ngươi lúc đó không không chủ động đếm.
Trừ phi thực lực của ngươi đã cao đến một mức độ vượt bậc, nếu không chắc chắn không thể nhớ được. nhưng Huyết Luyện Quỷ cấm thuật lại khác, mặc dù tại thời điểm kia ngươi không đếm nhưng lá rụng bức ảnh vẫn ở trong đầu ngươi, cấm thuật này có thể giúp ngươi nhìn lại bức ảnh đó, ngươi có thể nhìn được số lá rụng, thậm chí còn nhìn được nhiều hơn thế nữa.
Chính vì vậy mới nói cấm thuật này là một phép bổ trợ, chỉ là, nếu dùng cấm thuật này để đối thủ nhìn thấy những việc không muốn thấy thì nó lại là chuyện khác.
Như Tịnh Nhạc chẳng hạn, để hắn phải vô tận nhìn lại Tiểu Vân chết bức ảnh, điều này khiến hắn tinh thần phải chịu vô số dày vò, đến khi sụp đổ mới thôi.
Mặc dù thi triển cấm thuật này trao đổi vô cùng to lớn, tiêu hao gần như toàn bộ sinh lực, nhưng mà không vấn đề gì, giết được tên cản trở này là được rồi, chỉ cần đem vật kia trở về cho chủ nhân, lấy chủ nhân thực lực, một cái vung tay liền có thể chữa trị cho hắn.
" Chết tiệt, biết thế lúc nãy để lại vài con rối, hiện tại muốn di chuyển cũng khó khăn! "
Da trắng nam tử thu hồi phụ thể trạng thái, ôm lấy trước ngực khối đá gian nan nói, hiện tại hắn còn tỉnh táo hoàn toàn là nhờ huyết tinh tà ác năng lượng chống đỡ, nếu không vừa nãy thi triển cấm thuật xong hắn chỉ sợ cũng phải đổi mạng.
Xuy!
Kích hoạt trước ngực mà đỏ khối đá, tức thì một luồng sức mạnh từ phía trong tràn ra, bao phủ lấy da trắng nam tử thân thể, trợ giúp hắn hồi phục một phần, cảm nhận thể nội khá hơn, lúc này hắn mới chậm chạp bước trở lại bên trong hang động.
Chỉ là hắn vừa bước được một bước đột nhiên một tiếng động lạ vang lên.
" Cái gì?! "
Da trắng nam tử khẽ nhíu mày nhìn xung quanh, nhưng mà cũng không có nhìn thấy gì?
" Chẳng lẽ ta nghe nhầm? "
Hắn miệng lẩm bẩm, coi là mình nghe nhầm, đầu khẽ lắc cúi xuống, lúc này liền giật mình phát hiện, dưới chân từ bao giờ đã mọc lên một cái màu đỏ tươi bông hoa, trong bóng tối phát ra nhè nhẹ huyết quang.
" Không thể nào, tại sao ở đây lại có thực vật? "
Da trắng nam tử nghi hoặc kêu lên, ở khu vực này từ nãy đến giờ chiến đấu dữ dội, đừng nói một cái cây, coi như một ngọn cỏ cũng không còn, làm sao có chuyện còn một bông hoa mọc ra ở đây, hơn nữa còn tươi tốt như vậy.
Hơn nữa không hiểu sao bông hoa này lại có một loại mị lực dị thường, khiến hắn không tự chủ muốn cúi xuống chạm thử, chỉ là bàn tay vừa chạm vào màu đỏ bông hoa xong, hắn hai tròng mắt liền co rút lại.
" Cái...cái gì...?! "
Chỉ thấy cường tráng cánh tay vừa chạm vào bông hoa xong, chỉ trong tích tắc liền nhanh chóng khô quắt lại, giống như củi khô vậy, chỉ còn da bọc xương, nhìn kinh dị vô cùng.
Tử vong cảm giác lập tức để da trắng nam tử khuôn mặt hoảng sợ rụt tay lại, cả người nhanh chóng lùi về phía sau, miệng thở hồng hồng không dám tin vào mắt mình, thậm chí không tin vào những gì đang xảy ra, nếu không phải cánh tay tê liệt cảm giác là thật, chỉ sợ hắn còn cho mình đang nằm mơ!
Chỉ là còn chưa kịp để hắn hết bàng hoàng, xung quanh tứ phía từng nụ hoa màu đỏ tươi bắt đầu thi nhau xuất hiện, một bông, hai bông, vô số bông bắt đầu nở rộ, nếu một tên nữ hài nhìn thấy cảnh tượng này, tuyệt đối sẽ bị mê hoặc, cái này là bởi những bông hoa kia thực sự quá đẹp rồi, hơn nữa còn trong bóng tối, màu sắc còn càng rực rỡ hơn.
Tuy nhiên đối với da trắng nam tử mà nói, những bông hoa này chẳng khác gì những cánh tay tử thần, khiến hắn sợ hãi đến tận cùng, thậm chí còn không quan tâm đến hình tượng, kinh hoảng bò về phía sau.
" Không, không...đừng tới đây...đừng tới đây! "
Da trắng nam tử mặc dù bò đi nhưng mà bông hoa tốc mọc thực sự nhanh lắm, từ bốn phía bắt đầu đem hắn bao phủ, tuy nhiên huyết hoa mọc đến gần hắn cơ thể chỉ có vài cm đúng lúc này dừng lại.
" Hộc! Hộc! "
Da trắng nam tử khuôn mặt trắng bệch ngồi im một chỗ, thậm chí còn không dám cử động, sợ bản thân chạm vào cái thứ quỷ quái kia, chờ một lúc lâu mấy bông hoa vẫn không có động tình gì, lúc này hắn mới hoàn hồn dần, bắt đầu để ý xung quanh, muốn tìm chỗ thoát.
Chỉ là hắn vừa nhìn xung quanh liền phát hiện, chỗ này không phải chỗ vừa nãy hắn đặt trận pháp trói tên Thánh Quang Sư kia sao, hắn bản thân thì đang đứng ở trận pháp trung tâm, loại trân pháp này chỉ có thể dùng một lần, cho nên hắn cũng không muốn gỡ bỏ làm cái gì!
" Khoan đã, thi thể đâu...? "
Đúng lúc này một cái khó tin suy nghĩ trong đầu hiện lên, đây là trận pháp trung tâm như vậy phải có tên Thánh Quang Sư thi thể mới đúng, mới cách đây một phút còn thấy, hiện tại thi thể biến đâu mất rồi?
Nghĩ đến đây, lập tức một loại sợ hãi đến tận cùng cảm giác nhanh chóng đem tâm trí hắn bao phủ, tuy nhiên còn chưa kịp để hắn phản ứng, trước ngực bản thân từ bào giờ đã bị một cái màu đen cánh tay xuyên qua.
Da trắng nam tử trợn tròn mắt, cả người run rẩy liếc nhìn về phía sau, giọng nói sợ hãi đến cực hạn kêu lên.
" Không...khí tức này...ngươi...ngươi là...!"
Bất quá, hắn còn chưa nói dứt câu, đúng thời điểm này bốn phía vô số huyết hoa đồng thời rung động, chỉ thấy da trắng nam tử cơ thể từng chút một tách rời dần, cuối cùng biến thành vô số huyết khí lan tỏa ra tứ phương, bị vô số huyết hoa kia hấp thụ.
Trong không gian cũng chỉ còn lại màu đen bóng người đứng giữa vô số đỏ tươi bông hoa, cánh tay nắm lấy da trắng nam tử trước ngực lưu lại khối huyết thạch.
Khối đá này giống như trái tim vậy, mặc dù nắm trong bàn tay vẫn rung động liên hồi, chỉ thấy bóng đen khẽ cười một tiếng, sau đó không do dự đem khối đá này bóp vỡ tan.
Tức thì một luồng mạnh mẽ như thủy triều huyết tinh tà ác năng lượng từ trong khối huyết thạch nhanh chóng lan tràn ra ngoài, theo bóng đen cánh tay truyền thẳng vào hắn cơ thể.
" Cấp ba! "