Chương 147: Tiểu Thế Giới
" Nguyệt Dạ khẳng định là đã bước vào cái bí cảnh này, vì vậy ta mới không thể cảm ứng được ma vật! "
Bí cảnh là nối giữa hai thế giới khác nhau, cho nên không cảm ứng được là chuyện bình thường.
Đến đây Tịnh Nhạc lại do dự, trước mắt bí cảnh là trung cấp, không phải chuyện đùa, nguy hiểm tuyệt đối là trùng trùng, một chuyến đi lần này hắn đã thập tử nhất sinh quá nhiều lần rồi, hắn thật không muốn mạo hiểm thêm nữa.
Quan trọng là trung cấp bí cảnh không chỉ nguy hiểm hơn sơ cấp bí cảnh gấp trăm lần, mà độ lớn của nó cũng tương ứng, nếu sơ cấp bí cảnh chỉ là một cái hang động, vậy trung cấp bí cảnh có thể là cả khu rừng nguyên sinh.
Nếu hiện tại hắn bước vào trong, vậy bao giờ mới tìm tới điểm cuối mà thoát ra được?
Suy nghĩ một hồi Tịnh Nhạc liền thở dài một hơi, quyết định không bước vào, mặc dù có nhiều chuyện hắn muốn hỏi rõ Nguyệt Dạ, nhưng mà tính mạng quan trọng hơn, hắn đã hoàn thành mục đích hôm nay tới đây, cũng không cần tham lam làm gì?
" Nhưng mà thật kỳ lạ, chỗ này có bí cảnh xuất hiện, làm sao quân đội lại không phát hiện, mà lại sao lúc này nó mới hiện ra? "
Tịnh Nhạc cảm thấy khó hiểu tự hỏi, ngôi làng này nằm ở vị trí đặc biệt, phối hợp sương mù dày đặc, không ai tìm đến được còn có thể giải thích, nhưng bí cảnh xuất hiện không ai phát hiện vậy quá vô lý.
Bí cảnh đừng nói đến trung cấp, liền sơ cấp đã phát ra nguồn năng lượng cực lớn rồi, coi như sương mù kia thần kì đến đâu cũng không thể che dấu được.
" Tịnh Nhạc, đây không phải là bí cảnh! "
Tịnh Nhạc còn đang định rời đi, đúng lúc này bên cạnh Ma Kính thanh âm liền vang lên, khiến hắn khẽ kinh ngạc hỏi lại.
" Cái gì?! "
" Trước mắt ngươi không phải là bí cảnh, mà là một cái tiểu không gian thông đạo! "
" Tiểu không gian?! "
Tịnh Nhạc nghe Ma Kính liền lần thứ hai ngạc nhiên kêu lên, cái này hắn biết, tiểu không gian cùng bí cảnh bản chất không giống, nếu ngươi coi hai thế giới là hai trái cầu, vậy tiểu không gian chỉ là một chấm nhỏ gắn liền với không gian chính.
Chẳng hạn như trong tay hắn nhẫn không gian cũng là một cái kích cỡ nhỏ tiểu không gian, hắn nghe nói không gian thuộc tính cường giả còn có thể tạo ra một cái tiểu không gian kích cỡ ngang bằng một cái bí cảnh.
" Ngươi nói thứ này là...? "
" Ân, ta cảm nhận vòng xoáy kia không gian giao động không có kịch liệt, nối liền hai thế giới cho dù sơ cấp bí cảnh cũng không có khả năng không gian giao động yếu như vậy, cho nên chỉ có thể là một cái tiểu thế giới! " Ma Kính gật đầu giải thích.
" Nhưng mà cái này kích cỡ...cũng quá lớn đi, rốt cuộc dạng nào thực lực mới có thể tạo được dạng này to lớn tiểu không gian? "
Tịnh Nhạc thực sự có chút choáng ngợp, tiểu bí cảnh này nhìn thông đạo có thể phán đoán được kích cỡ, tuyệt đối không phải dạng nhỏ bé gì, có thể tạo ra thứ này, vị kia không gian hệ cường giả rốt cục cường đại đến mức nào?
" Cũng chưa chắc là do người tạo ra, lấy ngươi thực lực chắc cũng không biết, rất nhiều tiểu thế giới cũng không phải nhân tạo mà tự nhiên hình thành.
Khó trách ta cảm thấy kỳ lạ, đường đường cả một cái Dạ Linh bộ tộc, làm sao chỉ sinh sống ở cái này nhỏ bé có chưa đến hai chục ngôi nhà thôn làng, cái này tiểu bí cảnh ta nghĩ khả năng cao mới là Dạ Linh Tộc bản doanh.
Nhưng mà Dạ Linh Tộc kia đã sở hữu Tiểu thế giới này, vậy tuyệt đối hình thành trận pháp cấm chế, không cho kẻ ngoại lai xâm nhập, nhưng mà lúc này tại sao lại đột nhiên xuất hiện? "
Nguyệt Dạ hơi nghi hoặc tự hỏi, Dạ Linh tộc mặc dù là dị tộc nhưng mà khẳ năng sinh sản cũng không thua kém gì nhân loại, tuyệt không có khả năng chỉ sinh sống ở một nơi nhỏ hẹp ngôi làng như này!
" Cái này ta không rõ, nhưng mà tuyệt đối không thoát khỏi cái kia từ địa ngục tà ác năng lượng đâu! "
Tịnh Nhạc khẽ trầm giọng nói, nhìn về trước mắt vòng xoáy, từ bên trong có vô số huyết sắc năng lượng lan tràn ra, tựa như suối nước, chảy về bốn phương tám hướng.
Ngôi làng tử cảnh, chỉ sợ bắt nguồn cũng là từ nơi này!
" Nếu ngươi tiến vào vậy liền cẩn thận, mặc dù tiểu không gian có thể đi vào thoát ra thoải mái, nhưng mà không ai biết trước được chuyện gì đâu! "
Ma Kính lên tiếng nhắc nhở, sau đó cũng tan biến quay trở lại linh hồn không gian, nàng từ nãy đến giờ ở bên ngoài tiêu hao tương đối nhiều, cần trở lại hồi phục mới được.
" Ừm! " Tịnh Nhạc khẽ gật đầu, sau đó từng bước một tiến vào không gian vòng xoáy, tiểu thế giới gắn liền với thế giới chủ, cho nên cho dù bước vào vẫn có thể tùy ý thoát ra, cho nên hắn mới quyết định mạo hiểm một chút tiến vào.
Một phần là tò mò Nguyệt Dạ sự việc, phần còn lại cũng là bởi lòng tham, ma vật kia nếu thật có năng lực tiến hóa cùng thống lĩnh zombie, nếu hắn sở hữu được, không chừng tương lai sẽ thu được nhiều thứ vượt quá sức tưởng tượng của bản thân.
Một cái binh đoàn quái vật, cho dù ai cũng không thể không động lòng được, nhất là đối với những kẽ phải trải qua cái kia tận thế khốc liệt.
Hơn nữa ma vật kia có thể phát ra từ địa ngục năng lực, khẳng định lai lịch không tầm thường, sau này không chừng có thể trợ giúp Tiểu Hỏa lên cấp tiếp theo.
" Ai, ta có quá tham lam không đây? "
Tịnh Nhạc đứng trước không gian vòng xoáy, trong lòng khẽ thở dài một hơi tự hỏi, mặc dù ma vật kia tương lai sẽ thống trị zombie quân đoàn, giết chết vô số nhân loại, lúc này bản thân khống chế lại chẳng khác nào cứu sống vô số sinh linh kia.
Bất quá, hắn không tự cho bản thân cao cả như vậy, đơn thuần chỉ là muốn cầm lấy ma vật kia làm tư lợi cá nhân thôi, hắn lo sợ bản thân tham lam quá, cuối cùng nhận kết cục đắng thôi, nếu hắn chỉ có một mình thì không sao, nhưng ở nhà vẫn còn Tiểu Vân cần hắn bảo vệ a!
Mặc dù nghĩ như vậy nhưng rất nhanh khuôn mặt của hắn liền biến thành lạnh lùng, khẽ cười một tiếng.
" Ha ha, đúng là tên ba phải, nếu ta chỉ sống dựa vào kí ức kiếp trước, vậy khác gì con rối làm theo kịch bản đâu?! "
Nói xong hắn liền không do dự bước vào bên trong không gian vòng xoáy, cảm giác cùng bước vào bí cảnh không khác chút nào, rất nhanh một cái khung cảnh mới hiện ra.
Chỉ là vừa bước ra, một cái lạnh thấu xương cảm giác nhanh chóng lan tràn toàn cơ thể, khiến Tịnh Nhạc người khẽ co rút lại, miệng thở ra hơi khói, hai mắt mơ hồ nhìn về xung quanh.
" Đây là...tuyết?! "
Tịnh Nhạc khuôn mặt kinh ngạc kêu lên, chỉ thấy hắn đang đứng vị trí cũng đồng dạng là bên trong một cái tế đàn, tuy nhiên nơi này khắp nơi bị tuyết bao phủ, mà ngay cả trên bầu trời cũng đang có một trận bão tuyết mãnh liệt diễn ra.
Nơi này rất lạnh, chí ít phải âm mấy chục độ trở lên, nếu không không có khả năng khiến Tịnh Nhạc rét run như vậy, dù sao hắn cũng là hỏa nguyên tố, có được miễn nhiệt năng lực.
" Đây rốt cuộc là nơi nào! "
Tịnh Nhạc vận dụng năng lượng nhanh chóng giữ ấm cơ thể, lúc này mới quay mặt tứ phía, cố quan sát xung quanh, tuy nhiên bão tuyết thật sự quá lớn, hắn thật sự chẳng nhìn thấy gì ngoài một màu trắng, nếu mà di chuyển trong thời tiết này, khả năng cao sẽ lạc đường.
May mắn là, bước vào không gian này xong, ma vật cảm ứng đã xuất hiện trở lại.
" Quả nhiên Nguyệt Dạ đi vào chỗ này! "
Tịnh Nhạc khẽ nhíu mày lẩm bẩm, nếu như Ma Kính nói nơi này thật là Dạ Linh tộc lãnh địa, như vậy suy nghĩ của hắn không có sai, nữ nhân kia thực chất...cũng không phải nhân loại.
" Đi nhanh mới được, mong là không có cản trở gì! "
Tịnh Nhạc nói xong liền theo ma vật phương hướng rời đi, tất nhiên trước đó hắn có để lại một cái máy phát tín hiệu, nếu có nguy hiểm gì, trong hoàn cảnh bão tuyết này vẫn có thể chạy về được.
Lớp tuyết rất dày, dẫn tới di chuyển trong địa hình này rất chậm, cánh cũng không thể sử dụng, Tiểu Hỏa tiến hóa, không chỉ không hợp thể được, mà nó tất cả kỹ năng cũng tạm thời bị niêm phong, có cũng chỉ tùy ý tạo ra được mấy ngọn lửa nhỏ thôi!
Tịnh Nhạc chạy được một đoạn liền lờ mờ thấy được một số dấu chân dưới mặt đất, kích thước này có lẽ là từ Nguyệt Dạ lưu lại.
" Xem ra ta đi đúng đường! "
Hắn nói xong liền tiếp tục ngẩng mặt lên, nhanh chóng chạy về phía trước, tuy nhiên đúng lúc này mặt đất rung lên dữ dội, Tịnh Nhạc chỉ cảm thấy dưới chân mình lớp tuyết như đang phồng lên, điều này khiến hắn giật nảy cả mình, vội nhảy qua phía xa một đoạn dài, lúc này mới ngẳng mặt lên hai mắt khó tin nhìn về phía trước.
Chỉ thấy dưới tuyết hiện lên là một cái cự nhân, thân hình giống như một con khỉ đột, thân cao hơn mười mét, toàn thân nó phát ra một loại làm người ta rùng mình cảm giác, tuy nhiên không phải lạnh lẽo ở thể xác, mà là lạnh lẽo ở tâm hồn.
Giống như thứ mà hắc hỏa mang tới vậy, cự nhân người còn liên tục phát ra màu đỏ đen hắc khí, thứ này Tịnh Nhạc liếc mắt liền nhận ra luôn, không phải huyết tinh tà ác năng lượng thì ra gì?
" Chuyện này rốt cục là như thế nào, chẳng lẽ thứ này cũng là vật thí nghiệm, đám tà tu kia đã tiến vào nới này rồi sao? "
Tịnh Nhạc cau mày suy nghĩ, nhưng mà hắn cảm giác có chút không đúng, cự nhân này thật sự không giống nhân tạo.
" Cạch! Cạch! "
Đúng lúc này cự nhân khẽ quay đầu phát sáng hai con mắt nhìn về phía Tịnh Nhạc, điều này khiến hắn khẽ run lên, lập tức vào trạng thái chiến đấu, tuy nhiên làm hắn bất ngờ là, cự nhân chỉ nhìn vào hắn mấy giây, sau đó nặng nề từng bước bỏ đi.
" Xem ra nó không có địch ý, còn tốt, ta thương thế cũng chưa hoàn toàn hồi phục! "
Tịnh Nhạc thở phào một hơi, đợi cự nhân bóng hình mờ hoàn toàn trong tuyết, lúc này hắn mới bước đi, càng đi vào sâu hắn càng thấy nhiều sinh vật như vậy, có lớn có nhỏ, đủ các loại hình thù, điểm chung là bọn chúng đều tỏa ra nồng đậm huyết tinh tà ác năng lượng, hơn nữa cũng không lần này chúng tấn công bản thân.
" Là do bọn chúng không có hung tính hay là...bản thân ta? "
Một đường nhẹ nhàng đi khiến Tịnh Nhạc cảm giác hơi bất bình thường, đám quái vật kia mặc dù to lớn nhỏ lớn nhưng mà không có bất kì một ai tấn công hắn, tất cả chỉ khẽ nhìn sau đó liền nhanh chóng lướt đi.
Điều này thật có hơi vô lý, tuy nhiên Tịnh Nhạc cũng không có thời gian nghĩ nhiều, tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh xuất hiện trước mặt hắn là một cái rộng rãi thành phố.