Chương 154: Trở Về Lại Gặp Rắc Rối
" Bất quá yêu thú nổi loạn lần này cũng không tính quá lớn, có lẽ mạnh nhất cũng chỉ là cấp 2 thôi! "
Tịnh Nhạc từ xa cảm nhận phán đoán, cấp hai yêu thú đã tương đương với nhân loại Hoàng Linh sư cường giả, còn bình thường cấp 0 cấp 1 yêu thú, hoặc là bị nhân loại vũ khí hủy diệt, số còn lại bị một đám Linh sư chém giết.
Nhưng mà tính ra vũ khí cũng chỉ để giải quyết đám yêu thú chạy loạn ra ngoài thôi, còn phần lớn đều là từ nhân loại Linh sư ra tay.
Đây chính là quân đội kế sách, bọn họ vũ khí đâu phải đồ dư thừa, hàng năm vô số trận yêu thú nổi loạn, coi như dồn toàn bộ tiền cũng chi không nổi, vì thế bọn họ liền nhờ Linh sư ra tay, xong chết đi yêu thú tài nguyên mang chia đều là được rồi.
Dù sao chết đi yêu thú thi thể mặc dù đối với quân đội mà nói không tính là gì, nhưng mà đối với đám đơn độc linh sư, lại là một món không nhỏ số tiền, hơn nữa còn có thể cùng nhiều tên Linh sư khác cùng chém giết, độ nguy hiểm sẽ giảm đi nhiều.
Chính vì vậy Tịnh Nhạc vừa đến gần xong liền có một cái to cao tráng hán đến hỏi thăm hắn.
" Ha ha, huynh đệ, cũng muốn đến chém giết yêu thú lấy chút tiền sao? "
Tịnh Nhạc nhìn tráng hán này, toàn thân đều có mùi máu tươi nồng nặc, hiển nhiên vừa từ trong chém giết yêu thú đi ra, Tịnh Nhạc nghe hắn hỏi cũng chỉ khẽ gật đầu một cái.
" Ân lão ca, mà đúng rồi, ta nghe tin đến cũng chưa biết, chỗ này làm sao đột nhiên xảy ra yêu thú nổi loạn vậy! "
Tịnh Nhạc lúc này đã là Linh sư cấp 2, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, cho nên cũng không có ai còn coi thường hắn như hôm trước, tráng hán kia coi như cũng hào sảng, trực tiếp giúp Tịnh Nhạc giải thích.
" Cái này ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá nghe nói hôm trước ban đêm đột nhiên có cột sáng phóng lên trời, nghe đồn là bảo vật suất thế, hơn nữa sau đó không lâu còn có một cái kinh thiên động địa vụ nổ, làm chấn động cả cấm khu, có lẽ vì vậy mới dẫn đến yêu thú nổi loạn như thế này! "
" Cột sáng, vụ nổ? "
Tịnh Nhạc khẽ nhíu mày, sau đó lại nghe hoặc hỏi tiếp.
" Lão ca, ta lại nghe nói là do dị trùng xuất hiện, giết chết không ít người, chẳng lẽ không phải sao? "
" Ừm, ngươi nghe tin đó ở đâu vậy, hôm trước ta đi hỏi thăm cũng không ai nói có sự việc giống ngươi kể a! "
Tráng hán lắc đầu phủ định, xong hắn lại nói tiếp.
" Được rồi, không nói với ngươi, ta còn phải đi xử lý đám xác yêu thú này trước! "
" Ân, cảm ơn lão ca! "
Tịnh Nhạc cũng khẽ cười cảm tạ, hắn hỏi một số người khác nhưng mà ai cũng trả lời giống tên tráng hán kia, một hồi sau hắn liền đứng một bên nghi hoặc suy tư.
" Kỳ quái, Phệ huyết trùng sự việc này sao lại không ai biết tới, rõ ràng nhiều người cùng yêu thú chết như vậy cơ mà! "
Cột sáng kia hắn không rõ lắm, không biết có phải do hắn thi triển Cân thẩm phán gây ra không, tuy nhiên vụ nổ kia chắc chắn cùng tiểu không gian hủy diệt có liên quan rồi, thời gian đều trùng khớp.
Bất quá dù sao thì cũng may mắn, bản thân không rõ bị dịch chuyển đến cạnh hồ nước kia, nếu không bị ngất lâu như vậy, lại gặp yêu thú nổi loạn, thật sự khó có thể không gặp nguy!
Tịnh Nhạc suy nghĩ một hồi cũng không tiếp tục ở đây chần chờ, đi tìm bản thân chỗ để xe, cái này chỗ để xe là xây theo hầm phong cách, cho nên cũng không lo lắng vì yêu thú bạo loạn mà ảnh hưởng gì.
Lấy xe xong hắn liền một mạch chạy về Thanh Dương thành, đồng thời cũng lấy điện thoại ra định gọi điện báo tin cho Tiểu Vân một chút, ba ngày đều không liên lạc hắn sợ Tiểu Vân lo lắng cho mình.
Quả nhiên vừa mở máy ra liền là Tiểu Vân cuộc gọi nhỡ, tuy nhiên làm hắn ngỡ ngàng là cuộc gọi nhỡ này rất nhiều, hắn kéo một hàng dài vẫn không hết, ít nhất là phải hơn trăm cuộc gọi điện.
" Tiểu Vân coi như lo lắng gọi cho ta, nhưng mà cũng không đến mức phải nhiều như vậy a, không phải ta đã nhắc nhở nàng từ trước rồi sao? "
Tịnh Nhạc khẽ nhíu mày tự nói, tu sĩ đi lịch luyện gặp nguy hiểm không thể liên lạc trở về là chuyện bình thường, hơn nữa hắn cũng không có nói với Tiểu Vân là mình đi bí cảnh a, nàng làm sao lại gọi cho mình nhiều như vậy.
Không chỉ thế hắn còn nhìn thấy cả Lục Tuyết cuộc gói, điều này khiến Tịnh Nhạc trong lòng không tụ chủ sinh ra lo lắng, lập tức bấm gọi trở lại cho Tiểu Vân.
Nhưng mà gọi ha ba cuộc cũng không có thấy Tiểu Vân trả lời, Tịnh Nhạc trong lòng lo lắng cũng trở nên dày đặc hơn.
" Chẳng lẽ có chuyện? "
Hắn cũng không dừng lại, nhanh chóng đổi số gọi cho Lục Tuyết, nhưng mà một lần này cũng đồng dạng, gọi hai lần đều không có ai nghe máy, còn may đến lần thứ ba rốt cuộc phía đối diện thanh âm vang lên.
" Tịnh ca, là...là ngươi, sao có thể, ngươi chẳng phải đang bị...! "
Phía đối diện giọng nói chính là của Lục Tuyết, nhưng mà nàng giọng nói lúc này vừa sợ hãi, vừa lo lắng, vừa run rẩy, trạng thái hiển nhiên không bình thường chút nào.
" Là ta, các ngươi có chuyện gì vậy, làm sao lại không nghe máy, Tiểu Vân đâu? "
Tịnh Nhạc gấp rút hỏi ra, Lục Tuyết ngữ khí càng làm cho hắn trở nên khiếp sợ mấy phần, ở nhà tuyệt đối có chuyện không hay xảy ra.
" Không...không xong rồi, nếu như vậy chẳng phải Tiểu Vân...! "
Lục Tuyết run rẩy kêu lên, nghe Tiểu Vân hai chữ Tịnh Nhạc hai tròng mắt liền co rút lại, cắn chặt răng bật xa cao nhất tốc độ, phi thẳng về phía xa Lạc thành.
Trên đường cũng không gặp vật cản, cho nên hắn rất nhanh liền trở về, bất quá hắn cũng không dừng lại, trực tiếp đi tới Linh sư hiệp hội, một bên hắn vẫn nghe Lục Tuyết thanh âm.
" Tịnh ca, không xong rồi, hôm kia tại ngươi rời đi xong, buổi tối đột nhiên có một cái kì lạ cuộc gọi đến, đối diện đám người nói là ngươi cừu nhân, lúc này đang giam ngươi, muộn tự thân Tiểu Vân đến trao đổi.
Bọn ta ban đầu cũng không tin, ta cũng hết mực khuyên bảo Tiểu Vân, nhưng mà nàng rốt cuộc không nhịn được, sáng sớm nay đã rời đi rồi!
Nhưng mà ngươi hiện tại không có chuyện, Tiểu Vân chỉ sợ...! "
" Các ngươi...hiện tại là thời đại nào rồi, các ngươi vẫn còn tin vào đám người kia hình ảnh uy hiếp sao?! "
Lục Tuyết còn chưa nói hết, Tịnh Nhạc đã không thể giữ nổi phẫn nộ tức giận quát lên.
" Nhưng mà đó hình ảnh là ba chiều hình ảnh, bọn ta đều là người tu luyện, làm sao lại không nhìn ra, đó rõ ràng là ngươi bị trọng thương hình ảnh, hơn nữa hôm qua bọn ta gọi rất nhiều cuộc nhưng ngươi cũng không nghe máy, cho nên...cho nên Tiểu Vân mới...! "
" Các ngươi thật là...biến thành người khác hình dạng chiến kỹ thiếu sao, ta là tu sĩ, ra bên ngoài lịch luyện chẳng lẽ lúc nào cũng cầm điện thoại chờ các ngươi gọi?! "
Tịnh Nhạc vừa tức giận vừa có chút vô lực nói, hắn cũng đoán được phần nào rồi, đám người kia mục đích chỉ sợ là hắn, cho nên mới muốn bắt muội muội uy hiếp, nhưng mà Linh sư hiệp hội độ an toàn cao vô cùng, bọn chúng đương nhiên không có khả năng như đạo tặc ban đêm đi cướp người, vì thế mới nghĩ ra kế này.
" Rốt cuộc là ai, chẳng lẽ là Khương gia, không thể nào, ta làm việc rất gọn gàng, tuyệt không có khả năng lộ tẩy, hơn nữa cho dù có biết, ta còn có năng lực giết Khương Hưng Thái lão gia chủ kia, đám người kia phải kiêng kị không dám đụng vào mới đúng! "
Tịnh Nhạc trong đầu xoay chuyển, muốn phán đoán ra ai là người ra tay với mình, lúc này Lục Tuyết thanh âm lại vang lên, nàng lúc này thanh âm run run cực kì, giống như muốn khóc.
" Tịnh ca, là tại ta, là tại ta không ngăn cản Tiểu Vân, xin lỗi ngươi...! "
Tịnh Nhạc lúc này mới nhận ra mình ban nãy có chút nặng lời, lúc này mới lập tức bình tĩnh lại an ủi.
" Chuyện này không phải lỗi của ngươi, ngươi đợi ở nhà đi, ta mấy phút nữa liền trở về! "
An ủi Lục Tuyết xong, hắn liền nhanh chóng trở về, rất nhanh Linh sư hiệp hội liền ở trước mặt.
" Tịnh ca...! "
Tịnh Nhạc vừa về liền nhìn thấy Lục Tuyết đang đợi hắn, nàng khuôn mặt lúc này cũng lo lắng vô cùng, nhìn thấy Tịnh Nhạc mới mừng rỡ kêu lên, có Tịnh ca thì có thể cứu được Tiểu Vân rồi!
" Đám người kia có nói địa chỉ là gì không?! "
Tịnh Nhạc vừa về cũng không dài dòng, trực tiếp nói chính sự.
" Còn nữa, đưa ta xem đám người kia gửi cho các ngươi ảnh đi! "
Lục Tuyết cũng không nhiều lời, nhanh chóng đưa cho Tịnh Nhạc tất cả mọi thứ, hắn trước tiên xem địa chỉ, cũng không có gì lạ, chỉ ở trong Lạc thành, nhưng mà lại ở vùng ngoại ô.
Đám người kia chọn địa điểm này cũng không có gì quái lạ, ngoại ô rất vắng vẻ, hành động sẽ dễ dàng hơn, đây hiển nhiên không chỉ muốn nói với Tiểu Vân, còn ngầm ý muốn nói với Tịnh Nhạc hắn.
Tịnh Nhạc lúc này thực lực, phổi hợp các loại chiến kỹ cùng bài tẩy, trừ phi Hoàng Linh sư nếu không hắn cũng không sợ, chủ yếu là lo lắng đám người kia lợi dụng Tiểu Vân làm con tin thôi!
Tiểu Vân hiện vẫn là phàm nhân, một khi đã đến tuyệt không thoát khỏi đám người kia hắc thủ.
Tiếp theo hắn lại xem đống hình ảnh kia, quả nhiên là ba chiều hình ảnh, hơn nữa còn là hắn trọng thương nằm dưới đất bộ dạng, độ chân thực cao vô cùng, coi như Tịnh Nhạc nhãn lực cũng không nhìn ra điểm gì.
" Kỳ quái, nếu là ngụy tạo hình ảnh thì ta phải nhìn ra mới đúng, chẳng lẽ hiện tại công nghệ đã cao đến mức này! "
Hắn hiện tại là Linh sư, các loại giác quan đều được cường hóa mấy chục lần, lại thêm hắn trọng đồng, khả năng quan sát còn mạnh hơn, liền trên đầu một người có bao nhiêu sợi tóc đều có thể nhìn ra.
Lại không nói đến mấy cái này hình ảnh, nếu là làm giả hắn liếc mắt liền có thể nhận ra, mà loại ảnh chụp ba chiều này thì càng dễ nhận biết.
Nhưng mà trước mắt hình ảnh này lại chân thực vô cùng, nếu nói là từ công nghệ cao hắn thật có chút không tin, nếu như đám người kia sở hữu loại này công nghệ khẳng định phía sau không tầm thường, cũng không cần phải làm loại này trộm gà kế sách.
" Ân, khoan đã, ta trong ảnh hình dạng làm sao lại nữ tính như vậy?! "
Tịnh Nhạc đang quan sát liền nhanh chóng nhận ra điểm lạ, trong ảnh này hắn rõ ràng là cái cơ thể này lúc trước nương pháo bộ dạng, hơn nữa cái kia y phục.
Xoẹt!
Đúng lúc này trong đầu một tia điện lóe qua làm hắn khuôn mặt đều chuyển thành khó tin, miệng lẩm bẩm nói.
" Làm sao có thể, cái này bộ dạng chẳng phải là lúc ở trong Ma Kính bí cảnh kia bị Ký Sinh thụ đánh trọng thương bộ dạng sao?! "