Chương 153: Ma Vật Dung Hợp
Tịnh Nhạc nghĩ tới đây liền giật mình kêu lên, hết Tiểu Hỏa tiến hóa thành công, lại đến Nguyệt Dạ câu chuyện, làm hắn quên luôn thanh ma đao kia.
" Cũng không biết là còn trên người không? "
Tịnh Nhạc lục lọi cơ thể, liền trong giới chỉ cũng tìm nhưng mà lại không thấy đâu, điều này để hắn khẽ cau mày thất vọng.
" Chẳng lẽ chỉ kịp thoát ra tiểu không gian, cũng không có mang theo? " Lúc đó bản thân hắn không có ý thức, cho nên cũng không quá rõ ràng.
" Ai, thật đáng tiếc, bất quá cho nói chôn vùi cùng tiểu không gian kia có lẽ cũng không tệ, khỏi sau này nó uy hiếp được nhân loại! "
Tịnh Nhạc có chút tiếc nuối lắc đầu nói, chỉ là hắn vừa nói xong, cánh tay phải đột nhiên nóng rực cảm giác bốc lên, giống như có cái gì đó đang đụng đậy trong tay hắn vậy.
" Đây là...?! "
Tịnh Nhạc nhìn vào cánh tay phải của mình xuất hiện màu đỏ dấu ấn, hai mắt lập tức khẽ mở lớn, chỉ thấy tâm hắn khẽ động, lập tức một thanh huyết đao trên tay hắn hiện ra, huyết đao xuất hiện tức thì tỏa ra nồng nặc huyết tinh tà ác năng lượng, nhanh chóng lan ra tứ phía đem cây cỏ đều biến thành màu máu.
Chỉ là cỗ năng lượng này cũng không tồn tại được bao lâu, bởi huyết đao vừa xuất hiện một giây sau liền bị thu lại, Tịnh Nhạc nhìn vào lòng bàn tay, miệng khẽ nhếch lên hưng phấn cười.
" Thì ra là vậy, ma vật kia vậy mà trực tiếp dung hợp vào người ta! "
Tịnh Nhạc thật không ngờ tới trường hợp này, lúc này hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được ma vật kia cùng hắn liên kết ràng buộc, giống như Ma kính cùng Chén thánh vậy, tuy nhiên khác một chút ma vật này liên kết cũng không cần đến thú linh mà trực tiếp cùng linh hồn hắn kết nối.
Điều này chứng tỏ ma vật kia đã nhận hắn làm chủ, hắn tùy ý có thể triệu hồi sử dụng, nhưng mà cái này không hợp lý a!
Có thể liên kết linh hồn, không phải phàm vật có thể làm được mà nhất định phải là vật có linh, ma đao này ý thức lúc trước còn muốn đeo hắn cơ thể chiếm đoạt, làm sao có chuyện nó lại nhận hắn làm chủ.
" Thử kết nối với ma vật này linh hồn xem sao! "
Tịnh Nhạc cũng không dám thả lỏng, ai biết đây có phải ma vật này quỷ kế gì không, vì vậy hắn liền nhắm mắt, tiến vào thanh đao kia linh hồn không gian, tiến vào cũng không có gì khó, căn bản cũng không khác Ma Kính cùng Chén thánh bấy nhiều.
Mà bây giờ hắn còn là chủ nhân của thanh đao này, tiến vào còn dễ dàng hơn!
Bất quá, hắn vừa định tiến vào ma vật không gian, phía xa mấy cái quân nhân kia lại lên tiếng nhắc nhở hắn.
" Tiểu tử, còn không mau rời đi! "
" Ân, ta biết rồi! "
Tịnh Nhạc nghe vậy liền giật mình tỉnh lại, gật đầu đáp lời.
" Xem ra vẫn phải về nhà trước! "
Hiện tại ma vật kia rất an phận, cũng không có dở trò gì, hơn nữa hắn còn có Tiểu Bạch.
" Nhắc tới Tiểu Bạch, chẳng phải nàng năng lực có thể bảo vệ ta khỏi linh hồn công kích sao, ma vật kia muốn chiếm lấy cơ thể ta, chẳng lẽ không tính là linh hồn công kích? "
Tịnh Nhạc có chút khó hiểu tự hỏi, mà lại nói, sau từ nãy đến giờ không thấy Ma Kính cùng Tiểu Bạch các nàng lên tiếng, không chừng bọn họ biết lúc hắn ý thức mất đi đã xảy ra những chuyện gì?
" Ca ca, ngươi nghe ta nói không? "
Vừa nhắc đến xong, trong linh hồn không gian Tiểu Bạch thanh âm liền vang lên, Tịnh Nhạc nghe giọng nàng còn tương đối gấp rút, cho nên có chút lo lắng hỏi lại.
" Ta nghe thấy, các ngươi gặp phải chuyện gì sao? "
" Ca ca, ngươi nghe thấy rồi sao, thật tốt quá, ta còn tưởng ngươi co chuyện gì đâu? "
Tiểu Bạch nghe hắn đáp lại liền lập tức mừng rỡ kêu lên, tiếp theo Ma Kính giọng nói cũng phụ họa theo vào, bất quá nàng giọng nói bình tĩnh hơn nhiều.
" Quả nhiên có thể liên hệ với ngươi, xem ra con mèo kia đã tiến hóa thành công rồi! "
" Các ngươi nói vậy là có ý gì, chẳng lẽ lúc ta mất ý thức các ngươi cũng...? " Tịnh Nhạc khẽ nhíu mày phỏng đoán.
" Ừm, lúc ngươi bị thanh đao kia linh hồn xâm hại, chuyện này ta cũng không để ý lắm, dù sao có Chén Thánh tại, ngươi căn bản không lo bị tấn công tinh thần, thậm chí còn có thể phản ngược giết chết linh hồn kia.
Bất quá không hiểu sau đúng lúc đó bọn ta cùng ngươi lại hoàn toàn mất liên hết, bị giữ hoàn toàn trong khí linh không gian, không thể ra ngoài, bất quá trước đó ta cảm nhận được ngươi thú linh con mèo kia chuyển động, có lẽ nó mới là kẻ giúp ngươi xử lý mọi chuyện! "
Ma Kính cũng lên tiếng giải thích, Tịnh Nhạc nghe xong cũng có chút bất ngờ, nếu Tiểu Hỏa tiến hóa xong giúp hắn giải quyết xâm chiếm linh hồn, còn chủ động đem hắn ra ngoài, thực ra cũng không quá kỳ quái.
Bình thường chỉ cần cấp một yêu thú thôi linh trí đã rất cao rồi, chứ đừng nói cấp hai thậm chí bây giờ Tiểu Hỏa là cấp ba, trừ việc nó không nói chuyện được, chứ trí tuệ đã sớm không thua kém con người.
Thậm chí một thế trước rảnh rỗi một chút, hắn còn dạy Tiểu Hỏa đánh bài a!
" Ừm, nếu như vậy, ma vật kia có thể cùng ta dung hợp, chẳng lẽ cũng là nhờ Tiểu Hỏa? "
Tịnh Nhạc xoa cằm suy tư, nhìn vào Tiểu Hỏa thấy nó cũng không phản ứng gì, cũng không biết có phải do nó làm không?
" Thôi bỏ đi, về trước! "
Hắn suy nghĩ một hồi liền mệt mỏi thở dài một hơi, một chuyến đi thu hoạch được rất nhiều, nhưng mà hung hiểm thì càng vô số hơn, thậm chí thu được Nguyệt Dạ phần kia ký ức, hắn thật có cảm giác như mình đã đi ra ngoài cả tháng vậy.
Đặc biệt bị nhốt trong cái huyễn thuật kia, hiện tại hắn chỉ muốn trở về ôm lấy Tiểu Vân thôi!
" Ừm, không đúng, không phải tối qua trời mưa rất to sao, thế nào hôm nay trời lại trong xanh như vậy? "
Tịnh Nhạc lúc này mới để ý bầu trời, trong lòng hơi nghi tự hỏi, hắn nhìn vào đồng hồ liền giật mình phát hiện, hôm nay là ngày 21, nhưng mà hắn đi là ngày 19 a!
" Chẳng lẽ ta đã chọn vẹn ngất một ngày rồi? "
Tịnh Nhạc khó tin kêu lên, một ngày cũng không tính là dài, chẳng qua may mắn lúc ngất đi bản thân cũng không gặp nguy hiểm, không nói đến cái gì người tu luyện, đường đường là Linh sư, bị một con dã thú làm thịt, như vậy cũng quá mất mặt đi!
Trở lại Sương mù rừng khu vực cũng không tốn mấy thời gian, đi đại khái khoảng nửa tiếng, ven đường gặp không ít zombie cùng yêu thú, tuy nhiên tất cả đều bị hắn tiêu diệt, chỉ là trong thời gian này hắn đồng thời phát hiện ra một cái vô cùng tai hại sự việc.
" Chuyện này rốt cục là như thế nào, tại sao ta lại không thể sử dụng bình thường hỏa diễm? "
Tịnh Nhạc ngồi trên một vách đá nhìn vào cánh tay bốc lên màu đen ngọn lửa, mày nhíu chặt nghiêm trọng nói.
Ngọn lửa đen dĩ nhiên là hắc diễm, chỉ là nó hiện tại có sự biến đổi rất to lớn, nguyên bản nóng đến cực độ ngọn lửa, lúc này lại biến thành trầm tĩnh vô cùng, thậm chí xung quanh mọi vật không có bị nung chảy mà có cảm giác so với ban đầu còn u ám lạnh lẽo hơn.
Tịnh Nhạc còn tưởng mình ngọn lửa biến thành băng đây, bất quá còn may hắn đã thử qua, nó khả năng thiêu cháy cũng không biến mất, thậm chí còn mạnh hơn trước gấp bội.
Lúc nãy gặp được một con cấp 1 yêu thú, hắn còn chưa làm gì mạnh, mới quẹt nhẹ hắc diễm qua đã khiến con yêu thú kia hóa thành tro bụi rồi.
Thậm chí hắn sử dụng hắc hỏa, bản thân khí tức cũng biến đổi một trăm tám mươi độ, tự hắn tỏa ra một loại tà ác mà lạnh lẽo đến cực hạn khí tức, nếu Tiểu Kim phụ thể trạng thái thần thánh bao nhiêu thì sử dụng Tiểu Hỏa sức mạnh tà ác bấy nhiêu.
Căn bản nếu người khác nhìn vào, mười phần đều cho hắn là một tên tà giáo dị tu!
Hiện tại hắn thật có cảm giác, bản thân dùng sức mạnh này lườm một cái cũng để kẻ khác sợ hãi đái ra quần.
Tuy nhiên, biến đổi lớn nhất đồng thời quan trọng nhất chính là hắn không thể biến đổi hắc hỏa trở về trạng thái bình thường.
Chuyện này vô cùng nghiêm trọng, hắc hỏa không chỉ tiêu hao so với ngọn lửa bình thường gấp cả chục lần, quan trọng là nó tính hủy diệt quá cao, trên chiến trường vô cùng lợi hại, tuy nhiên đâu thể trong bình thường sinh hoạt sử dụng.
Nếu người xui xẻo đụng phải liền bị vạ lây rồi, chính Tịnh Nhạc cũng khó có thể kiểm soát được, hơn nữa nó thật sự quá tà ác, sử dụng trước công chúng khác nào tự vác cái biển viết mình là tà tu, đến lúc đó phiền phức sẽ vô cùng nhiều.
" Ai, phải làm sao đây, Tiểu Hỏa, ngươi có thể biến hắc diễm trở về trạng thái bình thường không? "
Tịnh Nhạc sầu não hỏi lại Tiểu Hỏa, tuy nhiên nó vẫn như cũ lắc đầu, giống như tiến hóa xong liền không thể sửa đổi vậy.
Thực ra hắn vẫn có thể sử dụng Tiểu Kim thay thế, nhưng mà hiện tại Tiểu Kim vẫn còn tương đối yếu, đối phó đám tà tu dị giáo lúc trước hắn có thể vượt cấp đánh nhau, đơn thuần là do khắc chế sức mạnh thôi, còn đối với người thường căn bản không có mạnh như vậy.
Nói chung Tiểu Kim trạng thái hiện tại khó có thể so sánh được với Tiểu Hỏa.
" Trước mắt để tránh phiền phức vẫn là sử dụng Tiểu Kim đi, cùng lắm tìm cách học thêm cao cấp Thánh thuật là được! "
Tiểu Kim hiện tại yếu hơn Tiểu Hỏa hắn nghĩ đơn thuần do cấp bậc thôi, nếu Tiểu Kim đạt đến cấp 3, sức mạnh có lẽ cũng sẽ không thua kém.
Nhưng mà không thể không nói, thử nghiệm một hồi xong, Tiểu Hỏa sau khi tiến cấp để hắn sức mạnh tăng trưởng gấp mấy lần, không phải chỉ số mà là ở chiến lực, chiến kỹ hệ hỏa đều được tăng phúc.
Còn may chiến kỹ như hỏa bạo, Thái dương kim thân đánh ra ngọn lửa cũng không biến thành hắc hỏa trạng thái, nếu không hắn thật không biết phải làm thế nào!
Về lĩnh vực hắn cũng chưa dám dùng, kiểm tra một hồi hắn phát hiện lĩnh vực tiêu hao năng lượng thật sự lớn lắm, hơn nữa còn tiêu hao theo dạng duy trì, hắn hiện tại căn bản không thể gánh chịu nổi, vì thế vẫn chưa thể kiểm chứng nó thực hư năng lực như thế nào.
Tịnh Nhạc cũng không về vấn đề này mà tiếc nuối, ngược lại hắn còn vui mừng, bởi vì lĩnh vực tiêu hao càng nhiều chứng tỏ nó năng lực càng cường đại, hai tên cùng mở lĩnh vực linh sư, lĩnh vực bên mạnh hơn hoàn toàn có thể bẻ nát lĩnh vực bên còn lại.
" Cuối cùng cũng đến! "
Tịnh Nhạc nhìn phía xa xa đầy sương mù khu rừng, nhưng mà chưa kịp để hắn phản ứng, ở Sương Mù rừng một loạt những tiếng động lớn phát ra, theo đó mặt đất cũng bị chấn động dữ dội, thậm chí cách xa cả mấy km Tịnh Nhạc vẫn bị ảnh hưởng.
" Thanh âm này là...yêu thú gào thét?! "
Tịnh Nhạc đôi chút chấn kinh kêu lên, thanh âm này một thế trước hắn trên chiến trường nghe thấy quá nhiều lần rồi, cho nên cũng không lạ lẫm.
Nơi này đúng như mấy tên quân nhân kia đã nói, thực sự có yêu thú bạo loạn!