Chương 150: Chiếm Đoạt Thân Thể
Tịnh Nhạc nghe Ma Kính nói lập tức kinh hãi kêu lên, vừa ngẩng lên trời quả nhiên từ bao giờ giữa không trung đã xuất hiện một cái vết nứt xé ngang, vết nứt này to lớn vô cùng, hơn nữa còn liên tục lan tràn ra xung quanh, giống như hố đen đem bão tuyết toàn bộ hút vào.
Mặt đất cũng đồng dạng càng ngày càng chấn động dữ dội, có thể nói là siêu động đất cũng không sai!
" Chết tiệt, phải nhanh chóng ra khỏi đây?! "
Tịnh Nhạc lập tức gấp rút lên, nhanh chóng chạy lên chỗ cao quan sát tình hình, nhưng mà tại con đường hắn tiến vào, đất đá đã bị động đất tác động tách làm hai, hình thành một cái sâu không đáy vực thẳm, phía trong còn có vô số dung nham cùng huyết tinh tà ác lan tràn ra, cảnh tượng kinh khủng vô cùng, so với trong phim ảnh ngày tận thế còn kinh khủng hơn!
" Chết tiệt, cái kia ta không qua được! "
Nếu hiện tại có Tiểu Hỏa hắn có thể sử dụng Vũ dực kỹ năng bay qua, nhưng mà hiện tại nói đang tiến hóa, Tịnh Nhạc căn bản không thể áp dụng.
" Đúng rồi, đây là tiểu thế giới, chắc chắn cùng bí cảnh đồng dạng, có hai cái không gian thông đạo, ta nhất định phải nhanh chóng tìm cái còn lại! "
Tiểu thế giới cùng bí cảnh đều có hai không gian thông đạo hướng ra ngoài, chỉ khác biệt là bí cảnh chỉ có thể ra một, mà tiểu thế giới cả hai cái đều thoát ra được thôi!
Hiện tại lối vào vô dụng, vậy chỉ có thể tìm cửa còn lại!
Nghĩ tới đây hắn liền từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái bộ máy móc nhỏ, không gian thông đạo đều phát ra không gian giao động cùng năng lượng vô cùng lớn, thiết bị này có thể giúp nhân loại tìm kiếm nguồn giao động đó phương hướng phát ra, giúp nhân loại trong bí cảnh sinh tồn năng lực cao hơn.
Tất nhiên để sở hữu thiết bị này Tịnh Nhạc hắn phải bỏ không ít tiền, hơn nữa còn là đồ dùng một lần, nhưng mà không vấn đề, lúc này vừa hay có đất sử dụng.
Thiết bị dò một hồi, rốt cuộc cũng tìm thấy hai điểm phát ra không gian giao động, một cái ở phía xa, nhìn vào phương hướng rõ ràng là lối hắn đi vào, còn một cái thì ở phía trước, cách hắn cũng không quá xa.
" Là nó! "
Tịnh Nhạc khẽ kêu lên, trong đầu nhanh chóng ghi nhớ phương hướng, sau đó lập tức đứng dậy rời đi, tất nhiên trước khi rời đi hắn cũng không quên cần mang theo đồ vật.
" Ai, thật là hoàn mỹ nhan sắc, nhưng mà ngươi rốt cuộc làm những điều này vì mục đích gì? "
Tịnh Nhạc tiến về phía trước, nhìn vào trước mắt mình đã hóa đá Nguyệt Dạ trong lòng vừa thở dài vừa nghi hoặc.
Mặc dù nữ nhân này là người xa lạ, sở dĩ hắn ra tay giúp đỡ nàng, thậm chí có chút quan tâm đến cô gái này an nguy, cái này là bởi nữ nhân này tương đối đặc biệt, Tịnh Nhạc có thể cảm nhận được cô gái này cũng giống như hắn, từng phải trải qua cảm giác người mình yêu thương nhất chết trước mắt mình, chính vì thế hắn trong lòng mới vô hình sinh ra đồng cảm.
" Được rồi, thực sự tò mò ma vật này sự việc là như thế nào, bất quá bỏ đi, rời khỏi đây trước! "
Tịnh Nhạc lắc đầu tự nói, sau đó lại nhìn vào tượng tá trên tay hình mặt trăng dây chuyền.
" Xem như ta giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện cuối cùng đi! "
Dạ Linh tộc chết đi thể xác sẽ hóa đá, hiển nhiên Nguyệt dạ lúc này còn lại cũng chỉ là thể xác thôi, mặc dù không biết nàng là như nào chết đi nhưng mà tuyệt đối cám trước ngực nàng ma vật kia không thoát quan hệ.
Nói xong Tịnh Nhạc trước đưa tay cầm lây sợi dây chuyền, chỉ là hắn vừa lấy ra xong lập tức một loạt xa lạ kí ức ồ ạt tiến vào hắn bộ não, ký ức thật sự quá nhiều thậm chí khiến hắn bộ não có chút đau nhói lên, nhưng mà lấy hắn linh hồn lực cấp độ, hoàn toàn có thể chịu đựng được.
" Đây là...Nguyệt Dạ ký ức! "
Tiến vào đầu hắn ký ức tất cả đều là Nguyệt Dạ hình ảnh, hiển nhiên đây là của nàng ký ức, luồng ký ức này đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, đại khái mấy giây sau Tịnh Nhạc liền hoàn thành tiêu hóa cỗ kiến thức này.
Lúc Tịnh Nhạc tiêu hóa ký ức xong, trên tay mặt trăng viên đá khẽ sáng lên, sau đó liền trở về bình thường, mà biến thành tượng đá Nguyệt Dạ cũng đồng thời hóa thành cát bụi, bay đi hòa tan vào cỗ đại địa này!
" Thì ra là vậy! "
Ký ức tiến nhập trong đầu xong, Tịnh Nhạc khuôn mặt liền biến thành trầm mặc, hiện tại hắn đã rõ ràng mọi chuyện rồi, có quả nhiên, có kinh ngạc nhưng càng nhiều hơn là bi thảm!
" Ai, xem ra ta cảm nhận cũng không có sai, nàng giống như ta, đều phải nhìn thấy người mình yêu thương nhất chết đi nhưng mà nàng so với ta càng muốn đau khổ hơn nhiều! "
Tịnh Nhạc thở dài một hơi tiếc hận, quan trọng là nữ nhân này phải trải qua những chuyện kia độ tuổi còn lâu mới được như hắn trưởng thành như vậy!
Uỳnh!
Đúng lúc này mặt đất lại một lần nữa chấn động, dưới chân hắn mặt đất đột ngột xuất hiện một vết nứt, hơn nữa còn nhanh chóng kéo dài ra, phía dưới một luồng khí nóng bỏng bốc lên, từng đợt tà ác năng lượng tựa như nước sôi bị bịt lại một lúc lâu, cực nhanh phun trào ra ngoài.
Tịnh Nhạc trong lòng thầm kêu không ổn, vội nhanh chóng tiến lên cầm lấy ma vật, định lập tức rời đi, tuy nhiên tại lúc hắn cầm vào thanh ma đao này xong, một cái âm trầm đến cực hạn giọng nói bỗng nhiên vang lên.
" Khặc khặc, hèn mọn sinh vật, ta chờ ngươi thật lâu rồi! "
Tịnh Nhạc nghe thấy giọng nói này xong hai tròng mắt lập tức co rút lại, vội nhìn xung quanh nhưng chỉ cảm thấy một trận choáng váng, tại hắn tỉnh táo lại đã phát hiện mình đang đứng ở một cái màu đen không gian, toàn thân bị một loại kì lạ chất dịch bao phủ, giống như cán lún vậy, muốn cự quậy cũng không được.
Hoàng kim trọng đồng kích hoạt, Tịnh Nhạc lập tức lần thứ hai chấn kinh.
" Đây là...?! "
Hắn kinh hãi kêu lên, cái này là bởi bao phủ xung quanh hắn chất lỏng kia thực chất cũng không phải là nước mà là một đống huyết tinh tà ác năng lượng ngưng kết mà thành, hơn nữa hắn cũng nhanh chóng nhìn thấy được trên tay mình đồ vật, từ bao giờ đã phát ra đỏ thẫm huyết quang.
" Chết tiệt, chẳng lẽ...?! "
" Khặc khặc, nhận ra rồi sao, bất quá đã muộn rồi, ngươi thân thể này là của ta! "
Giọng nói khàn khàn phấn khích kêu lên, trong không gian còn vang vọng, rợn người vô cùng!
" Ngươi là...ma vật này khí linh? "
Tịnh Nhạc cố giữ bình tĩnh hỏi lại, bất quá cũng chỉ hỏi cho có thôi, nghe nó nói muốn chiếm đoạt thân thể hắn xong thì càng khẳng định chủ nhân giọng nói này chính là ma vật linh hồn, giống như Ma Kính, Chén thánh đồng dạng như vậy!
" Chết tiệt, ta làm sao lại không nghĩ tới điều này, thứ sau này có thể một mình khống chế cả một quân đoàn zombie há lại không có linh trí?! "
Tịnh Nhạc khuôn mặt khó coi trong đầu tự trách.
" Giọng nói kia tuyệt đối không có khả năng mới sinh ra, nếu như vậy khả năng...Nguyệt Dạ cũng là nó một con cờ! "
Tiếp thu Nguyệt Dạ lưu trữ trong vòng cổ kia ký ức xong, hắn đã hiểu rõ tất cả mọi thứ, mà dự đoán của hắn cũng không sai, Nguyệt Dạ chính là người tạo ra ma vật này chứ không phải là dị giáo đám kia.
Mà nhìn tình hình trước mắt chỉ sợ...cũng không phải là tạo ra mà là thức tỉnh một con quỷ thì đúng hơn!
" Chết tiệt, ta phải làm sao đây, Ma Kính, ngươi có nghe ta nói không? "
Tịnh Nhạc cố liên hệ Ma Kính, ngoài ra còn muốn sử dụng Tiểu Kim Tín ngưỡng chi quang sức mạnh nhưng mà một chút đáp lại cũng không có, giống như hắn đang bị nhốt ở một cái không gian tách biệt vậy.
" Xem ra ngươi cũng không quá ngu xuẩn, mặc dù ta không biết làm thế nào một vật sống như ngươi lại sở hữu Hồn Thực, nhưng mà ta cũng không cần biết, ngoan ngoãn trở thành ta con rối là được rồi! "
Giọng nói nham hiểm cười, sau đó cũng không dài dòng, xung quanh tà ác năng lượng lập tức giao động mãnh liệt, tựa như vô số đầu ấu trùng nhúc nhích chui vào Tịnh Nhạc thể nội, chui vào hắn lỗ tai, chui cả vào hai con mắt.
Tịnh Nhạc chỉ cảm thấy cơ thể đau đớn tột cùng, sau đó liền mất ý thức, chính hắn cũng không biết, bản thân ý thức từ bao giờ đã biến thành một khối quang cầu, từ huyết tinh tà ác năng lượng dòng lũ vọt ra, sau đó bay thẳng đến linh hồn không gian trung tâm, cùng màu đen khối cầu dung nhập.
" Khặc khặc, thật dễ dàng, xem ra lão thiên cũng muốn giúp ta, có cơ thể này làm tiền đề, nhất định ta có thể nhanh chóng khôi phục thực lực! "
Ma vật linh hồn giọng nói hưng phấn, không thể dấu nổi tham vọng, nếu để ý phía chong còn ẩn chứa vô tận hận thù.
" Hừ, khốn khiếp, ngày ta khôi phục sức mạnh trở lại địa ngục, chính là ngày tàn của các ngươi! "
Ma vật linh hồn nói xong liền không tiếp tục chần chờ, nhanh chóng xâm nhập vào Tịnh Nhạc linh hồn không gian, muốn đem cái linh hồn này toàn bộ thôn phệ, sau đó chưởng khống cỗ thân thể này!
Nhưng mà hắn vừa xâm nhập vào linh hồn không gian xong, một loại kì lạ năng lượng đột nhiên tản mát ra, giống như gió đông hàn khí, khiến cho hắn toàn thân rùng mình.
Tất nhiên đây không phải cơ thể rét lạnh mà là nguy hiểm bản năng mách bảo khiến cho linh hồn phải chấn động, hơn nữa đối với ma vật linh hồn mà nói còn là chấn động mãnh liệt.
" Không tốt! "
Ma Vật linh hồn kinh sợ kêu lên, hắn bản năng đang báo động mãnh liệt, nếu hiện tại không nhanh chóng rời khỏi đây, hắn tuyệt đối...chết chắc!
Nhưng mà đã đi vào rồi làm sao có thể dễ dàng như vậy đi ra, chỉ thấy từ sâu trong Tịnh Nhạc linh hồn, đột nhiên vang lên một cái thanh âm.
" Chỉ là một con quỷ nhỏ cũng dám động vào ta chủ nhân? "
Thanh âm vang lên xong lập tức một luồng kinh khủng áp lực đè ép xuống ma vật linh hồn, khiến hắn linh hồn đều rung động, chỗ hiện cỗ không, giống như một luồng khói, bất cứ lúc nào cũng có thể bị thổi bay vậy.
Ma vật linh hồn lần này triệt để sợ, hắn muốn cự quậy phát ra cũng không được, toàn thân hoàn toàn bị áp lực kia phong kín.
" Không...không thể nào...ngươi...ngươi là vương...! "
Tuy nhiên ma vật linh hồn còn chưa nói hết câu, một luồng kinh khủng hấp lực từ Tịnh Nhạc linh hồn không gian phát ra, trực tiếp đem nó thôn phệ, ngoài ra còn đống tà ác năng lượng kia, trực tiếp bị cắn nuốt không còn một mống.
Cũng tại lúc này trong linh hồn không gian, giữa không trung màu đen khối cầu đột nhiên nứt ra, hiện rõ phía trong một cái dựng đứng con mắt.