Chương 2: Đến Muộn

Tuyên Cổ Tạo Hóa

Chương 2: Đến Muộn

Vương Hoàng lao nhanh ra ngoài đại sảnh, lao đến phía trước 500m là mặt tiền khu D, bây giờ là nơi tập trung những người bị thương lại.

Tiếng hét lớn vọng lại khiến mọi người xung quanh chú ý, cũng lâm vào tình trạng không hiểu chút nào mà cũng tò mò chạy nhanh tới khu D.

Tuy nhiên mọi người tựu phải hối hận rồi.

"Yêu quái, mọi người chạy nh..." Một sinh viên nọ hét lớn lên, nhưng chưa nói dứt lời, ngực sinh niên nọ bị đâm thủng, tuy nhiên điều kì lạ là máu không hề chảy xuống, mà giống như dòng nước chảy xuôi về phía tên đầu một sừng.

Tên đầu một sừng với điệu cười âm lãnh, sử dụng một con roi màu máu quất liên tiếp vào người các sinh viên. Con roi có sức sát thương rất lớn, chỉ chạm nhẹ vào người cũng đã mất một lớp da thịt, máu khi chạm vào con roi sẽ bị con roi hút đi, hấp tụ vào thân nó.

Liên tiếp quất vào nhóm sinh viên trường Thiên tùng, tên một sừng không hề có ý định dừng mà con tăng thêm tốc độ đuổi theo phương hướng có nhóm sinh viên nhiều nhất.

" AAAA, cứu tôi.." một tiếng thét vang lên, là giọng nữ

"Phốc" lại một người nữa ra đi. "phốc" bouble kill, "phốc..phốc" quadar kill. Tiếng roi lại càng âm lãnh, quất ngang về phía một nhóm học sinh đang chạy phía trước.

"Phốc" lại một tiếng, tuy nhiên nhóm học sinh không bị làm sao, phía đầu mũi roi, một nam sinh thân người vạm vỡ, tay cầm thiết bảng, quấn trên đó là chiếc roi màu máu. Chấm dứt được cuộc đuổi giết.

Nam sinh kinh hãi khi phát hiện thiết bảng đang có dấu hiệu nứt vỡ ra. Phải biết thiết bảng bằng sắt, cân nặng ít nhất cũng 10kg, thế nhưng cũng như que củi mục trước roi máu.

" Mọi người nhanh chạy đi " Nam sinh viên hét lớn.

" KHUKHU, ta vu ro bimi " Tên đầu một sừng hét lớn, vung cây roi lên, thiết bảng của nam sinh bị gãy làm đôi. Lại vung xuống đánh vào đầu nam sinh.

" Rầm."

Nam sinh nhảy qua một bên né tránh, tuy nhiên cũng bị cây roi trúng phải bả vai, xuất huyết nghiêm trọng. Dòng máu từ vai nam sinh cũng nhanh chóng di chuyển qua về phía chiếc roi, thấy thế, nam sinh đứng dậy chạy nhưng chỉ được 5m trước ngực đã xuất hiện lỗ hổng xuyên người.

" Phặc.."

Con roi giựt mạnh, thân thể nam sinh bị xẻ thành mảnh nhỏ, cực kì kinh dị.

Tên đầu một sừng tươi cười, lắc lắc cái đầu tỏ vẻ thích thú. Hắn ta lao về phía đám học sinh tiếp tục tàn sát, dần dần sô lượng học sinh chết đã vượt qua ngàn người, mà từ lúc diễn ra sự việc tới nay còn chưa được nửa khắc thời gian
Khi tên một sừng nhắm vào một nữ học sinh vụt roi xuống thời điểm. Một tiếng kiếm ngân lên.

" Vút "

Chiếc roi của tên một sừng đã bị chặt đứt.

" Đi khỏi đây đi " Một giọng nói trầm vang lên. Đi ra là một đạo trẻ tuổi thân ảnh, thân ảnh gầy trắng nõn, tóc dài đen nhánh cùng một thanh trường kiếm sáng loáng. Khuôn mặt nghiêm nghị như lâm đại địch.

"Đỗ Phong học trưởng" Phía sau có người nhận ra kêu lên.

Đỗ Phong năm 2 ban Chính trị, từ nhỏ đã là thiên tài kiếm đạo, 13 tuổi đã vô địch toàn giải quốc gia, hiện nay đang giữ ngôi vô địch kiếm đạo toàn Đông Nam Á, sau mùa xuân năm nay sẽ tham dự giành ngôi vô địch thế giới. Khuôn mặt điển trai rất cuốn hút các cô gái trẻ.

" Khukhu, kaca xixua da qua, qau sjsi dloam dỏraemon" Tên một sừng lầm bầm, theo là một vẻ mặt xem thường, như nhìn con kiến một dạng. Tay phải vung cây roi cuộn lại vào bàn tay, tay trái đặt lên đầu roi. Trong phút chốc, cây roi trở nên đâm đặc mầu máu hơn, như màu của địa ngục một dạng.

Tên một sừng vung roi lên, quất xuống Đỗ phong.

" Rầm "

Đỗ phong nhảy né tránh, một kiếm phá không đánh tới. Kiếm nhanh như chớp, nhắm thẳng vào tim của tên đầu một sừng. Kiếm này mang theo sự phẫn nộ của Đỗ phong.

" Tử Ảnh kiếm pháp " Đỗ Phong hét lớn

Tên đầu một sừng cũng không né tránh, giơ tay lên đỡ trường kiếm của Đỗ phong.

" Phập " Một tiếng xuyên ngọt sớt qua bàn tay tên đầu một sừng.

Tên đầu một sừng kinh hãi, khuôn mặt ngưng đọng mang theo vẻ không thể tin được. Khi mũi kiểm tới sát tim, tên đầu một sừng hoảng hốt né sang phải. Kiếm tuy không đâm trúng tim nhưng đã xuyên mạnh vào đầu vai của tên đầu một sừng

" Đứt ra cho ta " Đỗ Phong hét lớn, hai tay dùng lực giật mạnh trường kiếm

" Phập " Tay trái của tên một sừng đứt đoạn, rớt thảng xuống đất

"Co oa co oa.." Tên một sừng hét lớn, bổ nhào xuống khu vực bên cạnh, tay phải ôm lấy tay trái. Khi hắn tỉnh táo lại thời điểm, nhìn lại tay trái trên người đã biến mất, rồi nhìn tay trái dưới chân Đỗ phong, khuông mặt trì trệ ngu ngốc. Hắn ta hề suy nghĩ là mình sẽ bị một con kiến ở nơi này đánh thương, hơn nữa còn mất luôn cánh tay trái.

Hắn ta tựu nhận ra những tên ở đây đều là những tên phàm nhân, sức mạnh và lực phòng ngự chỉ như con kiến.

Tuy nhiên sự thật đã ở ngay trước mắt hắn, một con kiến cũng có lực phản kháng bực này.

Tên một sừng ánh mắt âm hàn nhìn Đỗ phong, tiếng ngiến răng kêu ken két.

Hắn ta giờ con roi lên, quất liên tiếp vào Đỗ phong, lượt sau lại nhanh hơn lượt trước. Đỗ phong né tránh trở nên chật vật, liên tiếp ngênh đón cuộc mưa roi của tên đầu một sừng. Một kích vừa rồi của Đỗ phong đã là con bài tẩy của hắn, đớn giản là muốn đánh thắng nhanh, tránh đêm dài lắm mộng, tuy nhiên đã bị đối thủ đỡ được.

Bây giờ tựa như chỉ còn chờ chết thời điểm.

Đỗ Phong hét lớn, kiếm quang ngênh đón cơn mưa roi, từng đoạn roi rơi xuống, tuy nhiên không ảnh hưởng nhiều đến trận chiến. Khi Đỗ phong đã thấm mệt thời điểm, đang muốn buông tay chịu mệnh, một tiếng hét lớn như sấm động vang lên.

" Lui ra sau 5m "

Đỗ Phong nhảy về phía sau, kéo dài khoảng cách với tên đầu một sừng.

" POW " một tiếng nổ mạnh vang lên, trung tâm là ngay chỗ tên đầu một sừng. Phạm vi nổ hơn 6m, sức công phá kinh khủng, gần như muốn tạo một hố sâu giữa sân trường.

Đỗ Phong sắc mặt kinh ngạc lẩm bẩm: " GP-25 sao? Tên đó cũng muốn tới ha "
"Sao hả tên kia, thấy sức công phá của vũ khí ta như thế nào?"

Một tiếng cười dài vang lên, phía sau xuất hiện một nam thanh niên to con, tay cầm một khẩu súng trường AK kèm phóng lựu. GP-25 là loại súng phong lựu lắp đặt dưới súng trường tấn công do Liên Xô sản xuất năm 1978, sức công phá khủng khiếp, lắp đặt trên súng AK cỡ nòng 7,62 mm. Lắp dưới miếng ốp tay AK, cho phép sử dụng hỏa lực súng phóng lựu và hỏa lực súng tiểu liên AK.

"Tên Bìn ngu ngốc to con khốn kiếp, suýt nữa là ta cũng theo cùng tên quái vật kia rồi"

Đỗ Phong trừng mắt, bực tức quát lên.

"Hứ, vừa cứu mạng không nói lời cám ơn thì thôi, còn nói xấu ta, biết thế cho ngươi chết chùm luôn cho rồi" Dương Bìn liếc mắt trả lời lại một câu, cũng không để lời nói Đỗ Phong vào đầu.

Đỗ phong nghe vậy, tay chân lao đảo, thật sự muốn lao lên đánh Dương Bìn một trận thành đầu heo, tuy nhiên nghĩ lại với tình trạng của mình bây giờ nên buông tha ý định này.

"Vậy, tên kia banh xác chưa?" Đỗ phong liếc mắt, nhìn về phía vụ nổ, hiện giờ đang là màn khói mịt mù nói ra.

"Nếu còn sống thì không phải là người rồi " Dương Bìn lầm bầm nói ra.

"Ngu ngốc, đó chính xác là không phải con người. Người làm gì có sừng trên đầu " Đỗ phong phản bác

Dương Bìn nhàn nhạt trả lời:" ai biết a, lỡ khi người đột biến gen thì sao?"

Đỗ phong trầm mặc, suy nghĩ kĩ cũng thấy có thể có khả năng a. Dù sao khoa học phát triển, các tổ chức lớn cũng có khả năng lớn là thủ phạm gây nên việc này. Nghĩ lui nghĩ lại, Đỗ phong thở dài, trầm lặng không nói gì.

Không khí trở nên im lặng.

"Sa sa sa sa" Một điệu giống như tiếng cười vang lên. Đỗ phong và Dương bìn nghe được mà cảm thấy rùng mình.

" PHỐC " Từ trung tâm vụ nổ, một thân ảnh lao lên, lơ lửng trên không. Thân ảnh vô cùng chật vật, 2 tay đã mất, khuôn mặt nát bét bên trái làm cho người nhìn chỉ muốn ói, vô cùng kinh dị. Khuôn mặt nghiến răng nghiến lợi ken két.

" Không phải thế chứ, ăn nguyên quả lựu vào mặt mà không tan xác ak?" Dương Bìn há to miệng, mắt như muốn lòi ra.

"Mẹ, giờ lại còn biết bay nữa " Đỗ phong cũng kinh ngạc, miệng thốt ra câu nói tục.

Tên đầu một sừng nhìn chằm chằm vào 2 thân ảnh dưới sân, khuôn mặt tức giận vặn vẹo điên cuồng. Hét lớn một tiếng chói tai, trong tiếng hét là vô cùng căm phẫn cùng bất lực. Lao vút lên bầu trời, tiến nhập vào lỗ hổng không gian trên đỉnh bầu trời trường Thiên tùng.

Đỗ phong cùng Dương bìn vẻ mặt đình trệ nhìn về phương hướng tên một sừng rời đi. Thân hình buông lỏng, như rút được gánh nặng.

"Ngươi nói, tên đó sẽ không quay lại chứ" Dương Bìn cười hắc hắc hỏi.

" Mẹ nó, ngươi đừng có nói xui xẻo thế" Đỗ Phong bực mình trả lời, lúc sau lắc lắc đầu nói: " Bất quá, ta nghĩ nếu có lần kế tiếp chắc không qua nổi "

Dương Bìn dừng cười, ánh mắt trở nên trầm trọng. Đúng thế, nếu nói tiếp theo lại kéo theo mấy tên tới, thì đúng hôm nay là ngày giỗ năm sau của mình rồi.

Đỗ Phong thở dài, thầm nghĩ dường như hôm nay quả là xui xẻo a, biết thế ở nhà lái chiếc Koenigsegg CCXR Trevita mới nhập kho hôm qua đi câu cá cho rồi. Để bây giờ lầm vào hoàn cảnh này.

"Bìn to xác, đưa ta vài khẩu súng dùng được đi " Đỗ Phong hướng về Dương Bìn yêu cầu

"Tên chết tiệt ngươi giàu thế, chả lẽ không mua nổi khẩu súng à? " Dương Bìn khinh bỉ nhìn Đỗ phong

Đỗ Phong cau mày, nói:" Ta không như ngươi có cả thùng súng ở trường đâu, tên chết tiệt ngươi sao lại cất súng trong trường mà không ai biết được mới hay, ta không có bản lĩnh đó "

Dương Bìn hừ lạnh, không đáp lời hắn. Ta cất giữ súng là việc của ta, không liên quan đến ngươi à.

"Được rồi, ngươi có đưa cho ta không? " Đỗ Phong hỏi.

"Không đứa, ngươi cắn ta a?" Dương Bìn quâ quâ tay trả lời.

Đỗ Phong bực mình, tên khốn này quả bần tiện, ngươi nhiều súng thế cho ta vài khẩu thì chết ai a. Không cho, ta có thể cướp. Nghĩ đến đây, Đỗ Phong thật sự muốn nhào tới cướp đồ đoạt vật. Bỗng nhiên một ánh người lao nhanh tới chỗ Đỗ Phong cùng Dương Bìn, vẻ mặt có chút hưng phấn.

Đạo ảnh nhìn tới nhìn lui vào hiện trường trận đánh, ánh mắt nheo lại, suy nghĩ lẩm bẩm gì đó. Lại nhìn qua nhìn lại xung quanh.

Đỗ phong, Dương bìn hai người bọn hắn không hiểu được, vừa mới chỗ này đánh nhau đùng đùng, người thường thấy chạy còn không kịp. Bây giờ bỗng nhiên có một tên chạy tới dao dát kiếm thứ gì đây? Còn mang thêm vẻ mặt tìm kiếm kho báu nữa.

Bỗng nhiên, đạo người nhìn về phía hai người bọn hắn, lớn tiếng hỏi:

" Các ngươi có thấy con quái vật nào không? "