Chương 5: Cắn cứ bị tập kích

Tướng Quân, Buông Ta Ra, Tang Thi Kìa

Chương 5: Cắn cứ bị tập kích

Đàm Cửu U nằm trên giường, nhìn trần lều, bây giờ đã là chiều tà, bên trong lều cũng đang tối dần.

Trong thời gian hơn 1 năm này, những chuyện xảy ra đối với nàng còn nhiều hơn cả đời nàng cộng lại. Tận thế, cha mẹ mất tích, được quân đội cứu, sống lay lắt qua ngày, bị cưỡng hiếp, …, mang thai.

Ban đầu khi Thanh Hàn tỷ nói nàng đã có thai, nàng cực kì hoang mang, lo sợ, đứa trẻ này của ai? Nàng có nên phá nó đi không? Nếu đẻ ra thì làm sao nuôi nó? Nàng còn không tự lo cho bản thân được nữa huống chi nuôi thêm một đứa bé.

Nàng mới hơn 18 tuổi, đặt ở trước đây là mới tốt nghiệp lớp 12, chuẩn bị thi đại học, nàng không đủ kĩ năng sống, tương lai nàng sẽ ra sao? Vì việc này mà nàng bị trầm cảm một đoạn thời gian.

Nhưng nhờ Thanh Hàn tỷ khuyên nhủ nàng, kể cho nàng nghe những chuyện vui vẻ mà trước đây nàng và con gái từng trải qua, những hành động, lời nói đáng yêu của con bé.

Mặc dù kể ra chẳng khác gì xé mở vết thương lòng của Thanh Hàn tỷ, nhưng Thanh Hàn tỷ vẫn kể, chỉ vì để nàng cảm thấy niềm vui khi có một đứa con.

Việc này làm nàng rất cảm động, làm nàng có một chút chờ mong sinh linh bé nhỏ này ra đời. Bây giờ nàng tứ cố vô thân, lẻ loi một mình, có thể nói đứa bé này là người thân duy nhất của nàng.

Tận thế không có gì để giải trí, những người ở đây cũng không đáng tin, bất cẩn một chút là có thể bị lừa gạt bất cứ lúc nào. Vậy nên Thanh Hàn tỷ là người duy nhất nàng có thể tâm sự cùng, hiện nay đã là ngày thứ 4 kể từ lúc Thanh Hàn tỷ theo quân đội đi, những ngày này nàng thực sự là nhàm chán hết mức.

Mỗi ngày nằm im một chỗ, không ai trò chuyện cùng, không có gì làm, vài ngày mà cứ như đã mấy năm trôi qua. Nàng lo lắng cho Thanh Hàn tỷ, sợ tỷ ấy gặp bất trắc, lại lo lắng có sinh đứa bé ra an toàn không, lo lắng sinh ra xong làm sao nuôi nó, thậm chí lo lắng nó lớn lên phải sống ra sao.

Nàng hơi nghi ngờ mình bị chứng lo lắng thái quá, nghe nói đa số thai phụ đều mắc chứng này.

Niềm vui duy nhất, cũng là thứ duy nhất chống đỡ nàng những ngày này là con của nàng, không biết là bé trai hay bé gái, sinh ra có đáng yêu không, nếu là trai thì đặc tên gì, là gái thì tên gì.

Mặc dù cái gì cũng không biết nhưng nàng chắc chắn nó rất tinh nghịch, mấy tuần này liên tục ngọ nguậy, giơ tay, đá chân, làm mẹ nó đau đớn muốn khóc.

Lúc này bên ngoài căn cứ khoảng 100m, một bóng người núp trong lùm cây, cầm ống nhòm nhìn hướng lính gác trên đầu tường thành. Người này mặc đồng phục ngụy trang, lại dùng cây cỏ che lấp bản thân, cho dù đứng ngay bên cạnh cũng rất khó nhân ra, rõ rang là một quân nhân.

Người này đặt ống nhòm xuống, cầm bộ đàm lên, nói vào trong: " Đội trưởng, bên kia đã sẵn sàng, có thể hành động. "

" Rõ ràng, tất cả đơn vị nghe lệnh, nhiệm vụ bắt đầu. " Bộ đàm bên kia vang lên âm thanh.

Sau đó, nếu có người ở đây nhìn thấy sẽ ngạc nhiên nhận ra, khắp cả vùng rừng núi bỗng nhiên đồng loạt lay động. Sau đó hàng loạt bụi cây di chuyển lên, từ bên trong đi ra vài trăm người, những người này ánh mắt lăng lệ, khí tức cường hãn, đều là tiến hóa giả.

Bọn họ trên người mặc quân phục, tay cầm súng trường, hông đeo súng lục, dao quân dụng, trang bị đầy đủ.

Bọn họ ẩn núp thân hình, di chuyển về phía căn cứ, ngay khi bọn họ đến dưới chân tường thành, phía trên bỗng rơi xuống rất nhiều dây thừng. Những quân nhân này nhanh chóng năm lấy sợi dây, giật mạnh kiểm tra rồi nhanh chóng leo lên trên.

Khi một người cuối cùng lên đến tường thành, bọn họ chia ra hành động, một nhóm lớn và một nhóm nhỏ.

" Kế hoạch bắt đầu, đội Beta hướng về khu dân cư phát động tiến công, thanh thế lớn một chút, hấp dẫn binh lực của đối phương. Đội Alpha hướng về tòa nhà trung tâm, sau khi binh lực của đối phương bị hấp dẫn lập tức tấn công, cao tầng của đối phương nếu không đầu hàng, có thể tự do giết chết. "

"Rõ "

Đàm Cửu U đang nhắm mắt dưỡng thần, thời gian này trời đã hoàn toàn tối, mọi người cũng bắt đầu đi ngủ. Bỗng nhiên liên tiếp thanh âm vang lên: " Đoàng, đoàng, …, tạch tạch, … ", âm thanh này nàng quá quen thuộc, chính là tiếng súng.

Đám người xung quanh cũng giật mình tỉnh dậy, tận thế, tiếng súng vang lên giữa đêm cũng bình thường. Có đôi khi vài con tang thi tới dưới tường thành, lính gác sẽ bắn chết.

Nhưng lần này mọi người đều nhận ra sự việc không bình thường, bời vì tiếng súng vang lên quá gần, cứ như nổ vang bên tai vậy.

Ban đầu mọi người còn bình tĩnh, nghị luận xem chuyện gì xảy ra. Song khi tiếng súng vang lên liên tục gần 5 phút, lại bắt đầu có tiếng lựu đạn nổ "Ầm, ầm, ầm, … ", sau đó là tiếng người kêu rên thảm thiết, mọi người triệt để vỡ tổ.