Chương 15: Trung tướng bị nữ nhân đánh

Tướng Quân, Buông Ta Ra, Tang Thi Kìa

Chương 15: Trung tướng bị nữ nhân đánh

Nhìn thấy Đàm Cửu U thật tiến tới đánh mình, Hàn Lãnh Huyên lập tức thu lại thái độ ngả ngớn của mình. Hắn làm lên tới trung tướng cũng không phải nhờ anh hắn, hắn là hàng thật giá thật quân nhân xuất thân.

Làm con trai thứ hai của Hàn gia, mặc dù tính tình hắn thích vui chơi, lười biếng, vô trách nhiệm, … nhưng ít ra từ nhỏ hắn cũng đã qua tay lão tướng quân Hàn Lãnh Hải – cha hắn.

Đó là những năm tháng sương máu, lão ác ma chẳng thèm nương tay cho dù là con trai của chính mình. Nhờ những lúc trốn tập, à không, những lúc hắn huấn luyện gian khổ, hắn đã có được khả năng phòng ngự mà ngay cả anh trai hắn cũng từng mở miệng thừa nhận không bằng.

Thật ra hắn luyện được như vậy chủ yếu là do bị cha và anh trai hành hung hàng ngày trong vài năm liền.

Làm nắm đấm của Đàm Cửu U nhắm ngay mặt của hắn mà tới, Hàn Lãnh Huyên một mặt lãnh đạm, ánh mắt bình tĩnh không nháy một cái. Đầu nghiêng nhẹ sang một bên, vừa vặn tránh thoát nắm đấm của Cửu U.

Dưới chân hắn xoay nhẹ, nguyên bản từ đứng đối diện Đàm Cửu U chuyển sang đứng bên trái, quay mặt về phía nàng. Tay hắn nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Đàm Cửu U, một chân đưa ra đẩy ngã chân trụ của nàng, muốn mượn lực của nàng để đẩy nàng ngã về phía trước.

Đàm Cửu U đấm tới nhưng không trúng, đối phương thuận thế làm nàng mất trọng tâm, ngã về phía trước. Nàng gặp nguy không loạn, lúc tưởng như sắp đập mặt xuống đất, nàng nhanh chóng chống hai tay xuống đất làm trụ, eo vặn sang trái, cả người xoay giữa không trung, chân trái vòng theo người nàng lên bên trên, nhắm ngay mặt Hàn Lãnh Huyên mà đá.

Hàn Lãnh Huyên không ngờ nữ nhân này phản ứng nhanh như vậy, hắn vội vàng đưa hai tay lên đỡ lấy cú đá. Lực đạo làm cho hắn lùi lại mấy bước nhưng cũng không thương tổn gì.

Lúc Hàn Lãnh Huyên bỏ hai tay xuống thì Đàm Cửu U cũng đã đứng thẳng lên rồi.

Hàn Lãnh Huyên nhìn nữ nhân trước mắt, chậc chậc, đá thật mạnh nha, kĩ thuật cũng tốt, lại còn đẹp nữa, quả thật là cực phẩm, tiếc là không phải loại mà hắn thích.

Đàm Cửu U cũng đang đánh giá Hàn Lãnh Huyên, nàng nhìn hắn từ trên xuống dưới, sau đó nhíu mày nói ra một câu mà kém chút nữa làm hắn sặc chết.

" Đầu năm nay, biến thái cũng lợi hại như vậy. "

Hàn Lãnh Huyên mặt đen lại, ai là biến thái, ngươi mới biến thái, cả nhà ngươi đều là biến thái, thôi được, nàng chỉ là người bị bộ dạng ngây thơ đáng yêu của tiểu ma vương lừa đảo, hắn không so đo với nàng.

" Mỹ nhân a, ta nói thật, đây tất cả đều là hiểu lầm, hay là chúng ta kiếm chỗ nào ngồi xuống hảo hảo nói chuyện được không? "

" Quỷ mới tin ngươi. ". Nói rồi Đàm Cửu U xông lại đấm về phía mặt của Hàn Lãnh Huyên.

Hàn Lãnh Huyên thấy nàng lại xông tới nữa thì đứng chắp tay, một bộ cao thâm mạc trắc.

" Chậc chậc, mỹ nhân a, lại chiêu cũ nữa sao? Tới đi để ca cho ngươi biết sự lợi hại của ca. "

Hàn Lãnh Huyên đang cực kì đắc ý thì hắn bỗng thấy Đàm Cửu U nhếch mép cười. Sau đó thì trước mắt hắn tối sầm lại, đầu óc choáng một cái, cứ như bị một cây búa vỗ vào trong não vậy.

Tiếp theo khi hắn lấy lại ý thức thì một cỗ lực đạo đập vào má của hắn, Hàn Lãnh Huyên bị Đàm Cửu U đấm bay, ngã đập mông xuống đắt.

Hắn ngồi dười đất, đớ người ra, qua một lúc, hắn đưa tay phải lên, chạm nhẹ vào chỗ bị đánh, sau đó ôm mặt nhìn Đàm Cửu U, sau đó nhìn Hàn Băng Nhi, nhìn Đàm Cửu U, nhìn Băng Nhi, rồi tiếp ngớ người.

Đàm Cửu U và Hàn Băng Nhi mười phần im lặng, vì sao bọn họ cảm thấy hắn lúc này nhìn giống tiểu tức phụ bắt quả tang chồng ngoại tình, đi đánh ghen, cuối cùng bị chồng tát, không thể tin được nên ngồi đơ ra đó suy ngẫm về quá khứ hạnh phúc.

Trong khi ba người này đang " chơi đùa " vui vẻ ở chỗ này thì cách đó không xa, có một người thanh niên trẻ tuổi đang núp sau bức tường, hắn mặc trên người một bộ quân phục.

Người thanh niên này mới tới đây không lâu, lúc hắn tới thì thấy cảnh Hàn Lãnh Huyên bị Đàm Cửu U đánh bay.

Người này tên Đặng Ái Quốc, năm nay 18 tuổi, mới nhập ngũ không lâu.

Hắn nhìn thấy cảnh này thì quá đỗi sợ hãi, Lãnh Huyên Trung Tướng bình thường thì một bộ ngả ngớn, lười biếng, ham chơi, …

Nhưng hắn từng thấy Trung tướng đại nhân tay không đánh bại mười mấy người quân nhân nha, vô cùng uy vũ, bá khí. Từ lúc đó trở đi Hàn Lãnh Huyên đã trở thành thần tượng trong lòng đám quân nhân trẻ bao gồm cả hắn.

Vậy mà bây giờ thần tượng của hắn bị một nữ nhân đánh ngã, lại còn là đánh mặt nữa chứ, thật không thể chấp nhận được. Vậy là hắn móc bộ đàm ra, thông báo với các đội khác:

" Các đơn vị nghe rõ, ta là trung sĩ Đặng Ái Quốc, hiện tại đã phát hiện ra tiểu công chúa, tiểu công chúa bị một nữ nhân lạ mặt bắt cóc. Trung tướng Hàn Lãnh Huyên đã anh dũng chiến đấu với nữ nhân kia nhưng bị đánh bại. Yêu cầu nhanh chóng tiếp viện, chúng ta ở thành Đông. "

Và kể từ đó, trong quân rất nhiều người đều biết chuyện trung tướng Hàn Lãnh Huyên bị một nữ nhân đánh bại.

Một hồi lâu sau, Hàn Lãnh Huyên bừng tỉnh rồi bật người đứng dậy, hắn thẹn qua hóa giận đối với Đàm Cửu U gào thét:

" Ngươi, ngươi vậy mà đánh mặt ta, có biết ta dựa vào khuôn mặt này để ăn cơm không? Ta muốn kiện ngươi, à không, bây giờ ta phải thu thập ngươi đã. Phải cho ngươi thấy được bản lĩnh thật sự của ca, nãy giờ ta chỉ đang nương tay với ngươi thôi, bây giờ mới đánh thật nè. "

Vậy là tên nào đó xông lại đánh nhau với Đàm Cửu U, kết quả hắn bị người ta đánh cho bầm dập kêu ngao ngao.

Không phải bởi vì hắn yếu mà là vì tất cả đòn tấn công của hắn Đàm Cửu U đều dễ dàng tránh thoát. Còn mỗi khi nàng đánh hắn thì đầu óc của hắn đều bị ngắn ngủi choáng váng, bị mất tầm nhìn.

Đây chính là dị năng hệ tinh thần của Đàm Cửu U, tinh thần lực tỏa ra có thể cho nàng thấy được mọi cử động của Hàn Lãnh Huyên, dự đoán trước rồi né tránh. Sau đó mỗi khi tấn công thì dùng tinh thần lực công kích cho Hàn Lãnh Huyên choáng, đánh mất năng lực phản kháng.

Năng lực này của nàng dùng lên đơn đấu là tối thích hợp nhất.

Hai người đánh cho thiên hôn địa ám, còn lúc này thì cội nguồn của tội ác đang đứng một bên ăn kẹo bông, vỗ tay khen hay, nhảy lên nhảy xuống, thập phần vui vẻ.