Chương 11: Hàn Băng Nhi

Tướng Quân, Buông Ta Ra, Tang Thi Kìa

Chương 11: Hàn Băng Nhi

Đoạn đường này coi như an toàn, vì trong phạm vi 5 km đều đã thanh lý hết tang thi, thỉnh thoảng cũng có 1-2 con đi một mình vào phạm vi này đều nhanh chóng bị đoàn xe bắn chết.

Trung tâm mua sắm mà đoàn lính đánh thuê cần phải thăm dò nằm sát biên giới đã thanh lý. Mặc dù đã thanh lý nhưng phạm vi 5 km quanh căn cứ không phải phạm vi nhỏ.

Vẫn có lượng lớn tang thi tràn vào nên nhiệm vụ này cũng không tính là an toàn.

Mắt thấy ngay trước đoàn xe là trung tâm mua sắm, đoàn xe nhanh chóng chuyển đội hình từ đường thẳng sang đường ngang. Vì con đường ở đây khá rộng nên chạy ba chiếc cũng được, xe giữ nguyên tốc độ tông thẳng vào vài chục con tang thi phía trước.

Sau đó xe thắng gấp, các thành viên của đoàn nhanh chóng lên đạn, xuống xe thanh lý tang thi xung quanh.

Đàm Cửu U cũng xuống xe bắt đầu chiến đấu, dị năng của nàng giúp nàng có được khả năng bắn chính xác gần như trăm phần trăm. Mỗi một lần bắn là một con tang thi nổ đầu, không lãng phí bất cứ viên đạn nào.

Mịch Yên cũng nhanh chóng xuống xe, chỉ huy các đội dựa theo đã phân chia trước mà hành động. Một đội lưu lại bảo vệ xe, bảo đảm đường lui cho mọi người, những đội khác theo nàng đi vào bên trong.

Trở thành tiến hóa giả, mọi người đều được tăng cường thể chất và phản ứng thần kinh, cho nên một người chỉ cần không quá nhát gan thì đều có thể trở thành chiến sĩ tốt.

Bên trong trung tâm mua sắm cũng không nhiều tang thi, các nàng vừa đi vừa thu thập vật tư, chất trong xe đẩy. Mọi việc đều cực kì thuận lợi, nhưng bọn họ không biết bản thân đang bị bí mật theo đuôi.

Cách đám người Đàm Cửu U một khoảng, một cô nhóc đang núp mình sau bức tường nhìn bọn họ. Sau khi xác định không ai biết mình tồn tại thì cô nhóc nhảy cẫng lên vui sướng.

" Yay, yay, yay, Băng Nhi quá lợi hại, hắc hắc. "

Hàn Băng Nhi, con gái ruột của Hàn Lãnh Dạ, tiểu công chúa của căn cứ A thị, dị năng giả hệ không gian bẩm sinh. Từ nhỏ đã được lão tướng quân Hàn Lãnh Hải và lão phu nhân Điềm Phi Dung sủng đến tận trời, xem là hòn ngọc quý, nâng trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan.

Tính tình hoạt bát, lòng hiếu kì mạnh, lúc nào cũng muốn ra bên ngoài thành chơi nhưng bị người nhà phản đối. Thành tích từng trốn nhà đi chơi hơn năm mươi lần nhưng lần nào cũng bị bắt lại. Lần này rốt cục phá kỉ lục trốn nhà đi xa nhất – hơn 5 km.

Hàn Băng Nhi bắt đầu suy nghĩ đi vòng vòng khám phá, nữ hài đi tới gian hàng đầu tiên, là chỗ bán nệm, gối, … chẳng có gì đặc biệt, cái này, ở căn cư cũng có.

Cô nhóc dùng bàn tay mũm mĩm vỗ lên cái giường thử thì bụi bay tung tóe, " Khặc khặc khặc, Y da, bụi quá, sặc chết Băng Nhi rồi, khặc. "

Gian này quá chán, vậy nên nữ hài tiếp tục dạo một vòng quanh các gian hàng. Bán quần áo, dụng cụ làm bếp, mĩ phẩm, …

Nhóc quậy nào đó cảm thấy bản thân bị lừa, cả một tầng lầu im ắng không một tiếng động, khắp mọi nơi là bụi, xương khô, xác tang thi, mùi hôi, đồ quá hạn sự dung, … cái này thì vui cái gì.

Một tiếng thở dài đáng yêu vang lên trong không gian vắng lặng: " Haizzz … " thật hụt hẫng.

Nữ hài cảm thấy cảm giác lúc này của mình giống như đến sinh nhật, được tặng quà, mở hộp quà ra thì phát hiện bên trong là một chồng sách giáo khoa lớp một vậy.

Đúng lúc này, một ý nghĩ nảy sinh trong đầu cô nhóc: " Phải a, Băng Nhi ra ngoài là để tiêu diệt quái vật nha, giết sạch quái vật thì cha mặt lạnh mới biết Băng Nhi lợi hại. ". Ánh mắt của nữ hài sáng lên, sau đó Hàn Băng Nhi bước lên hành trình đi tìm quái vật.

Hàn Băng Nhi chạy vòng vòng quanh trung tâm mua sắm,nhưng tang thi ở đây toàn bị đoàn lính đánh thuê giết chết hết, không dư con nào.

" Thật là tức chết Băng Nhi mà, quái vật đâu, sao không có con nào? ", nữ hài tức giận đến đấm ngực, dậm chân.

Đúng lúc này, Hàn Băng Nhi nghe thấy phía trước có âm thanh kêu gào, nữ hài đi lên thì thấy đó là một cánh cửa sắt, phía trên có cái bảng nhỏ màu xanh lá ghi: " EXIT ".

Cô nhóc lại gần kề sát cánh cửa, đưa tai lắng nghe, bên trong có rất nhiều âm thanh " sột soạt " của quần áo cọ vào nhau, còn có rất nhiều tiếng gầm gừ nữa.

Hàn Băng Nhi mắt sáng lên, mừng rỡ: " Hình như là sau cửa có quái vật bị nhốt nha. "

Nữ hài kiểm tra cánh cửa, hình như bị khóa lại nhưng tay nắm cao quá, không mở ra được. Lúc này linh quang chợt lóe, Hàn Băng Nhi tập trung năng lượng trong cơ thể, tập trung lên tay.

Tiếp theo, nữ hài chém tay về phía tay nắm cửa, chỉ thấy thoáng cái khu vực quanh tay nắm cửa, bao gồm cả tường đều biến mất. Cứ như khu vực đó tiêu thất vào trong hư không vậy.

Đây chính là trong những năng lực cơ bản của dị năng giả hệ không gian: " Cắt chém không gian ".

Cánh cửa bị mở ra, Hàn Băng Nhi lùi lại một chút, trông mong về phía cánh cửa. Đám tang thi ở bên trong người được khí tức của con người, bây giờ cửa bị mở ra, chúng như thú sổ lồng tông cửa xông ra ngoài.

" Rầm, Gràooo, … "

Hàn Băng Nhi bị cử động mạnh của đám tang thi làm cho giật mình té ngồi xuống đất, thất thanh kinh hô lên một tiếng: " A ".

Mắt thấy bản thân sắp bị một con tang thi cắn, bản năng tự bảo vệ của Băng Nhi kích hoạt, dịch chuyển không gian đến cách đó mười mét.

Thức ăn đã đến miệng còn bỏ trốn, đám tang thi nổi giận gào thét, chúng hướng về phía nữ hài mà lao tới. Chỉ 5-6 giây chúng đã gần vượt qua khoảng cách mười mét.

Phải biết cho dù đám tang thi này bị nhốt trong không gian phong bế, ít bệnh độc để hấp thu, cũng không có thức ăn nên chỉ tiến hóa lên cấp 3. Nhưng như vậy chúng cũng mạnh và nhanh hơn một người bình thường chưa tiến hóa.

Lần này Hàn Băng Nhi sợ thật rồi, nữ hài lại dịch chuyển bản thân thêm hai lần nữa ra xa. Sau đó ngồi dậy xoay người bỏ chạy.

" Aaaaa, quái vật thật đáng sợ, không phải quái vật đứng im cho Băng Nhi chém sao? Băng Nhi phải chết sao? Băng Nhi sợ lắm, Băng Nhi muốn về nhà. " Nữ hài gào khóc lên.

Dị năng hệ không gian tuy rất mạnh và hiếm, dịch chuyển không gian càng là nghịch thiên nhưng dù sao Hàn Băng Nhi mới 5 tuổi. Năng lượng làm sao đủ để dùng quá nhiều, hôm nay nữ hài đã sự dụng gần hết năng lượng rồi.

Đám tang thi càng đuổi càng gần, tuy khoảng cách hai bên khá xa nhưng chiều dài của đôi chân cũng là một vấn đề lớn. Hai chân ngắn ngủn của nữ hài làm sao chạy lại chân dài của đám tang thi.

Mắt thấy mình sắp bị đuổi kịp, Hàn Băng Nhi đã tuyệt vọng, đám tang thi chỉ còn cách nữ hài 7m, 5m, 3m, 1m. Đúng lúc này một bóng người lao tới, ôm lấy nữ hài vào lòng rồi trượt dài dưới đất để giảm tốc độ.

Bóng người này sau khi đã cứu được nữ hài lập tức xoay người đứng lên, giơ súng ngắm ngay một con tang thi rồi bóp cò. Viên đạn ra khỏi nòng, chuẩn xác ngay giữa con tang thi, một phát, vỡ đầu.

Hàn Băng Nhi chỉ biết ngay lúc tưởng bản thân sắp chết thì được tóm lấy, ôm vào lồng ngực của một người, lông ngực này mềm mại, ấm áp, có mùi thơm dịu nhẹ, làm cho nữ hài cảm thấy cực kì bình yên.

Cứ như nơi đây mới là nơi mà cô bé nên thuộc về, là nơi an toàn, cho dù bên ngoài có gì xảy ra đi nữa thì cô bé vẫn không cần lo sợ, vì mình sẽ luôn được bảo vệ.

Đàm Cửu U đang thu thập đồ đạc, vận chuyển lên xe, cả cái trung tâm mua sắm này đều đã được các nàng thanh ly hết tang thi, mang đi các thứ còn sử dụng được.

Đúng lúc này thì một âm thanh vang lên: " A ", có thể nghe ra đó là tiếng của một bé gái.

Trong khi những người khác vẫn còn nghi hoặc chuyện gì đang xảy ra thì Đàm Cửu U đã lập tức lấy hết tốc độ chạy về phía âm thanh phát ra. Nàng không biết vì sao nhưng nàng chỉ thấy rất bồn chồn, giống như nếu nàng không tới đó, nàng sẽ phải hối hận.

Khi chạy tới nơi, nàng thấy được một bé gái mặc bộ đầm trắng tinh, ngực ôm một con gấu bông đang hoảng sợ bị một đám tang thi đuổi theo.

Đàm Cửu U không hề do dự, lập tức tăng hết tốc lực đuổi tới, may mắn nàng kịp thới cứu được nữ hài.