Chương 4: Mang thai chín tháng

Tướng Quân, Buông Ta Ra, Tang Thi Kìa

Chương 4: Mang thai chín tháng

Dòng người tấp nập trên đường xá, hai bên bày hàng loạt các sạp hàng, trải dưới đất, trưng trên kệ. Những sạp hàng này bán đủ thứ vật dụng từ lương thực, đồ dùng hàng ngày đến vũ khí. Có đồ hộp, thịt khô, quà vặt, xà phòng, nước hoa, đao tự chế, … đây đều là những thứ mà những người trong căn cứ mạo hiểm ra ngoài tìm về.

" Chàng trai trẻ, nhìn ngươi anh dũng như vậy, hẳn là hay đi mạo hiểm đi. Mua một cây đao không, đao này ta tự tay mài ra, đảm bảo sắc bén, chém tang thi hai nhát chết một con. Chỉ 5 viên tinh hạch thôi, cái gì, như vật mà đắt? Ta nói ngươi a thanh niên, đao này vật liệu rất tốt, dùng bền lâu, chém mười mấy hai mươi con tang thi vẫn tốt, nếu mòn còn có thể quay lại đây ta mài miễn phí. Ngươi tính thử xem, chỉ bỏ ra 5 viên tinh hạch, tương lai ngươi có thể kiếm về lại 30-40 viên, đây là buôn bán lời a. Thôi được rồi, thấy ngươi anh tuấn tiêu sái, tương lai chắc sẽ làm nên sự nghiệp, coi như ta đầu tư cho tương lai đi, giảm ngươi 1 viên, lấy 4 viên tinh hạch thôi, đồng ý không? "

Tên kia nghe vậy một mặt đắc ý: " Uhm, ông chủ ngươi quả là có mắt nhìn người, không nói khoác chứ mọi người thường gọi ta là Huyết Cuồng Đao, là tiến hóa giả cấp 2, chỉ kém một bước là lên cấp 3. Nể mặt ông chủ ngươi nhìn ra được sự lợi hại của ta, ta đồng ý cái giá này, thanh đao này ta mua. "

"Thiếu nữ xinh đẹp a, ta nhìn ngươi thiên sinh lệ chất, giai nhân tuyệt sắc, chỉ tiết còn thiếu một chút hương thơm quyến rũ nữa thì đàm bảo mị lực của ngươi sẽ lên một tầm cao mới. Ngươi xem hàng của ta, nước hoa Chanel, Dior, Lolita Lempicka, … trước đây giá cao mua cũng tiếc, bây giờ ngươi muốn bao nhiêu có bấy nhiêu nha. Nước hoa này là chồng ta mạo hiểm ra bên ngoài đem về a, cửu tử nhất sinh a nhưng ta thấy cô với ta là người có duyên phận, ta bán rẻ cho cô, 1 viên tinh hạch 2 chai, tùy cô lựa chọn. "

" Thím a, ta mua nước hoa làm gì nha, bây giờ là tận thế, có sức mạnh mới bảo mệnh được chứ ". Thiếu nữ ngây thơ nào đó nói.

" Sao cô nói vậy được, cha mẹ cô sinh ra cô xinh đẹp như vậy, cô có sức mạnh nữa để làm gì, chẳng lẻ cô muốn ra ngoài mạo hiểm sao, uổng phí nha. Với nhan sắc của cô, lại thêm nước hoa của ta, còn sợ gì không có đàn ông tranh nhau bảo vệ cô, không chừng cô còn gả được cho cao tầng nào đó trong quân đội nữa, một bước lên trời nha, lúc đó cô còn thiếu gì vài viên tinh hạch? "

" Ây, nghe thím nói vậy có đạo lí nha, vậy cho ta 2 chai đi, cảm ơn thím, thím đúng là người tốt. "

" Không có gì, không có gì, trời sinh ta cái gì cũng thiếu, không thiếu nhất là lòng tốt thôi. "

Giữa phố xá, một phụ nữ trung niên mặc trang phục quân y, hướng về khu người nghèo – ngoại vi, người này rẽ trái phải, đi một lúc lâu đến một cái lều lớn, nữ quân y vạch ra tấm bạt, đi vào trong lều.

Bên trong sắp hai hàng giường nằm, mỗi hàng có chừng chục chiếc giường, đặt gần sát nhau, đa số trên giường đều có người nằm, chỉ có điều tất cả đều là thai phụ.

Đây là lều dưỡng thai, là một chính sách của căn cứ, tập trung phụ nữ có thai nhưng không có điều kiện để tự chăm sóc bản thân hay có người chăm sóc. Phải biết đây là tận thế, muốn "áo mưa", thuốc tránh thai cũng phải có người mạo hiểm ra ngoài lấy.

Thêm xã hội mục nát, đàn ông cần giải tỏa, cưỡng hiếp phụ nữ cũng không có ai quản, có sức mạnh thì vợ người ta cũng chơi được. Phụ nữ muốn kiếm sống cũng bán da thịt, lại không có biện pháp phòng tránh nên có thai hàng loạt.

Lúc này chỉ có 2 lựa chọn, phá thai trong điều kiện vệ sinh, điều kiện y tế cực kém, nguy cơ mất mạng cao. Còn không chỉ còn cách sinh đứa bé ra, sau đó số phận của đứa bé ra sao thì tùy người mẹ.

Nữ quân y quét mắt nhìn một lần, như tìm kiếm gì đó, sau đó nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, nàng hướng về phía đó.

" Cửu U "

" Thanh Hàn tỷ "

Chỉ thấy nằm trên giường là một nữ hài, khuôn mặt non nớt, có chút gầy gò nhưng đôi mắt linh động, sáng ngời như hai viên bảo thạch. Nữ hài nhìn rất trẻ, đặt ở trước đây thì chẳng khác gì học sinh trung học, chỉ có điều lúc này phần bụng của cô gái trẻ phình to lên, cứ như nhét cả một cái gối dưới váy.

" Đã nói đừng gọi ta tỷ, ta đã gần 40, con gái của ta nếu còn sống thì chỉ nhỏ hơn ngươi vài tuổi thôi ". Nữ quân y tên Tống Thanh Hàn, lúc tận thế xảy ra nàng đang đi công tác cho quân đội, chồng và con gái ở nhà, sau tận thế, nàng muốn đi về tìm gia đình nhưng bên kia là thành phố lớn, mấy triều tang thi, quân đội vẫn chưa khai hóa đến bên đó.

Trước đây nàng giúp đỡ Đàm Cửu U, một phần là vì nhìn thấy Cửu U xấp xỉ tuổi con gái nàng, nhớ và lo lắng cho con nên nàng cứu Cửu U, để cho bản thân có một cái hi vọng là nếu con gái của nàng ở ngoài đó gặp khó khăn, sẽ có người giúp đỡ con bé.

" Tại người ta thấy tỷ nhìn cứ như mới hai mươi mấy mà, với lại Tỷ đừng bi quan như vậy, chưa gặp được nghĩa là vẫn còn hi vọng, biết đâu, con gái tỷ đang sống ở căn cứ nào khác thì sao? "

Tống Thanh Hàn lườm nữ hài một cái: " Dẻo miệng "

" Hắc hắc " Cô bé cười tinh nghịch.

Sau đó Thanh Hàn thở dài: " Chỉ mong là như vậy đi. "

" Tỷ tìm ta có việc gì a? "

" Ta là tới nói với ngươi, sắp tới ta phải ra chiến trường, ngươi đã mang thai chín tháng, cũng sắp tới ngày sinh rồi, ta là lo lắng cho ngươi, có lẽ ta sẽ không về kịp. "

" A, tỷ ra chiến trường, chẳng lẻ căn cứ chuẩn bị thanh lý tang thi? ". Nữ hài kinh hô lên một tiếng.

" Cũng không phải, ngươi có nghe đồn, mấy tháng trước, một cao tầng bên căn cứ A thị qua căn cứ bên ta muốn sát nhập ta vào căn cứ của họ. Nhưng cao tầng bên ta không muốn, lại không mạnh bằng người ta nên mời một nhân vật quan trọng của bên kia vào tòa nhà trung tâm ăn tiệc, lên kế hoạch bắt giữ người đó làm điều kiện đàm phán. "

" Ai ngờ kế hoạch thất bại, vị kia bỏ trốn, cao tầng bên ta sợ hãi họ trả thù nên liên hiệp với 3 căn cứ khác gần đây, muốn chống lại họ. Gần một năm qua, hai phe đánh cho thiên hôn địa ám, cuối cùng 3 căn cứ kia bị hạ bệ, cao tầng bị giết sạch, chỉ còn một mình căn cứ của chúng ta thôi. "

" Lần này bên kia muốn phát động tiến công, ta theo quân ta ra chống lại họ. "

Đàm Cửu U nghe vậy biến sắc: " Thanh Hàn tỷ, bên kia mạnh như vậy, tỷ đi lỡ có gì không may thì sao? ". Nàng thật là lo lắng cho Thanh Hàn tỷ, từ cái đêm đó, Thanh Hàn tỷ chăm sóc cho nàng rất nhiều, nàng rất quý nữ quân y này.

" Không cần lo, hai phe giao chiến, không giết quân y, tận thế, nhân lực khan hiếm, quân y chúng ta cũng rất có giá trị lôi kéo. "

" Vậy a, vậy tỷ đi cẩn thận, không cần lo cho ta, bên này còn nữ hộ sĩ, tỷ là quân y, đâu phải bà đỡ nha " Nữ hài cười khanh khách.

" Nha đầu này. " Tống Thanh Hàn bất đắc dĩ, quân lệnh như sơn, nếu không nàng thật muốn ở lại chiếu cố Cửu U. Bây giờ tâm trạng của nàng giống như bà mẹ có con gái sắp sinh, lại phải đi công tác xa nhà, không thể ở bên con được.