Chương 3: Cho ngươi viên tinh hạch

Tướng Quân, Buông Ta Ra, Tang Thi Kìa

Chương 3: Cho ngươi viên tinh hạch

Đàm Cửu U chỉ thấy bản thân bị người kéo, đẩy ngã xuống đất, nàng bị giật mình, kinh hô lên một tiếng nhưng bị người kia chặn lại miệng.

Đêm tối, chỉ có lờ mờ ánh trăng, người kia ở phía trên nàng, từ góc độ nàng nhìn lên khuôn mặt người kia bị ngược sáng, bị bóng tối che khuất. Nàng không thấy được mặt của đối phương, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được người này thân thể cường tràng, bắp thịt săn chắc, khí tức lạnh lẽo như đầu dã thú.

Nàng còn chưa kịp bình ổn lại tâm tình đã thấy nam nhân này cởi thắt lưng, sau đó nàng cảm thấy bên dưới bị một vật to lớn, cứng và nóng tiến vào. Bên dưới của nàng đang khô ráo, lại là lần đầu tiên, vật kia lại cứ thê mà vô, khiến hạ thân nàng như bị xé rách.

Máu chảy ra làm trơn trượt, nam nhân kia vì thế càng làm thuận lợi, càng hung mãnh. Nàng đau đớn đến nước mắt chảy ướt đẫm đến khi đau đến ngất đi.

Không biết qua bao lâu, nàng tỉnh dậy, nam nhân kia gục trên người nàng chết giấc. Cả cơ thể nàng khắp nơi đều đau đớn, hạ thân nhớp nháp, rát buốt, nàng ráng hết sức lực đẩy ra người kia.

Hiện tại nàng thấy đầu óc choáng váng, toàn thân đau nhức, nàng cần phải được chữa trị nếu không có thế chết vì mất máu. Trạm y tế nằm cách chỗ nàng cũng khoảng gần trăm mét, Cửu U dùng chút sức lực sót lại ráng đi tới đó.

Mỗi đi một bước là bên dưới lại bị cọ xát, rát vô cùng, cả đoạn đường nàng xém ngất đi mấy lần, cứ như đi mãi, đi mãi mà vẫn chưa tới. Qua một lúc, nàng đến được lều y tế, ở căn cứ, để dự phòng tình huống đột xuất, các trạm y tế đều lưu lại một hai nhân viên qua đêm.

Nàng dùng tay cào tấm bạt phủ, âm thanh khàn khàn khô khốc yếu ớt: " Cứu, ….., cứu với, cứu, … ". Đến đây nàng kiệt sức, ngất xỉu trước cửa lều.

Chút ánh sáng chiếu vào làm mi mắt của nữ hài run lên, nàng cảm thấy như mình đã ngủ rất lâu rất lâu. Mở mắt ra, trước mắt Đàm Cửu U là lều vải trắng, cái tủ lớn chứa đủ loại hộp thuốc lớn nhỏ khác nhau. Nàng muốn ngồi dậy nhưng là cả người tê dại, muốn cử động cũng khó khăn.

" Nằm im đi, cơ thể của ngươi bình thường không đủ dinh dưỡng, đêm qua còn bị mất máu quá nhiều, ta khó khăn lắm mới lưu lại mạng của ngươi. "

Cửu U nhìn sang phía âm thanh phát ra, chỉ một nữ trung niên quân y ngồi trên ghế nhìn về phía nàng. Nàng yên lặng vài giây rồi nói:

" Cảm ơn ngươi đã cứu ta, đêm khuya còn đến làm phiền thật xin lỗi. "

" Ngươi có vẻ bình tĩnh, không thương tâm sao? Đó là lần đầu của ngươi. " Nữ quân y nhướng mày hỏi nàng.

" Ta đã sớm chuẩn bị tâm lý, ở tận thế, muốn giữ được một tấm thân trong sạch thì phải có sức mạnh để tự bảo vệ mình. Ta yếu đuối, lại không còn ai để nương tựa, trốn tránh được một thời gian dài như vậy rồi, cái gì cần đến cũng phải đến thôi. "

Âm thanh của nữ hài thanh lãnh nhưng có thể nghe ra chút run rẩy, chứng minh nội tâm của nàng cũng không bình tĩnh như lời nàng nói.

" Ai làm? "

" Ta không biết, trời quá tối, ta ra ngoài đi nhẹ, lúc đang đi thì bị bất ngờ đè xuống. "

Căn lều an tĩnh, cả hai đều không nói gì. Một lúc lâu sau, nữ quân y lên tiếng:

" Với tình trạng bây giờ của ngươi, muốn khôi phục lại cần phải được ăn uống đầy đủ, thêm nghỉ ngơi dài hạn. Căn cứ sẽ không chấp nhận cho ngươi chiếm cứ tài nguyên mà không đủ cống hiến. "

Nữ hài yếu ớt nói: " Ta hiểu, cho ta chút thời gian, ta nằm một chút nữa rồi sẽ đi. "

Nữ quân y nghe vậy, nàng nhắm mắt lại, qua một hồi, như đã làm ra quyết định gì đó, nàng mở mắt ra rồi thở dài.

" Vẫn còn một cách nữa. " Thấy nữ hài nhìn sang, nữ quân y tiếp tục nói: " Ta có thể cho ngươi một viên tinh hạch, sau khi ăn vào ngươi có thể trở thành tiến hóa giả, chức năng khôi phục của cơ thể ngươi sẽ tăng vọt, ngươi có thể hồi phục trong một đêm. "

Đàm Cửu U có vẻ ngạc nhiên khi đối phương nói vậy, nàng lên tiếng: " Vì sao? Chúng ta không quen biết, ta lại không có gì trả lại ngươi, một viên tinh hạch giá trị không phải con số nhỏ? "

" Xem như ta vẫn còn lưu lại chút tình thương ở cái thế giới này đi. "

Đàm Cửu U không muốn nợ ân tình của người khác nhưng nàng biết đây là lựa chọn tốt nhất.

" Cảm ơn ngươi, ta nhất định sẽ tìm cách trả lại ân tình này. "

Tiếp nhận viên tinh hạch từ tay nữ quân y, Đàm Cửu U cho vào trong miệng, lập tức viên tinh hạch nhìn như cứng rắn lại tan biến trong miệng nàng. Qua một lúc, Cửu U cảm thấy một luồng khí nóng dâng trào trong cở thể, sau đó di chuyển đến khắp mọi nơi trong cơ thể, nàng có thể rõ ràng cảm nhận được sức lực của nàng đang từng chút một khôi phúc lại.

Sau đó nàng lại cảm nhận được luồng khí đó tách ra một phần đưa lên não hải của nàng. Cứ như là một qua bom bùng nổ trong óc, lập tức hàng loạt hình ảnh và âm thanh tràn vào làm cho đầu nàng như nứt ra.

Nhưng cảm giác đó đến nhanh, đi cũng nhanh, khi nàng mở mắt ra lần nữa, cảnh quan xung quanh như rõ ràng hơn gấp vài lần. Cứ như nàng có thể nhìn thấy từng chi tiết nhỏ trong căn lều, nghe được rõ rang từng âm thanh dù lớn dù nhỏ ở xung quanh.

" Chẳng lẻ đây cũng là một phần sau khi trở thành tiến hóa giả sao? ". Đàm Cửu U thầm nghĩ.