Chương 5: Trở lại địa ngục

Truyền Kỳ Lôi Đế

Chương 5: Trở lại địa ngục

Suốt thời gian gần hai tháng nay cũng không phải tôi chỉ biết cắm đầu vào chiến đấu mà còn nhờ Trúc tìm thêm vài cuốn sách chiêu thức thuộc về Lôi hệ để củng cố thêm kĩ năng cận chiến của tôi, đây là cái lý do làm tôi cuồng đến vậy, chiêu thức mà tôi học được cũng không nhiều nhưng cũng không ít đâu
- Lôi nhận- tôi lấy thanh Lazer (cán kiếm) bên hông lập tức chém ra một đường tạo nên một tia điện màu xanh lao về phía ba người kia sau đó dùng Gia Tốc áo sát tiếp tục vung kiếm về phía Huyền Minh. Nó liền lấy thanh Lazer của mình ra đỡ, tôi nhếch miệng, cầm súng nhằm vào đầu nó và nổ súng, nó hoảng hồn
- Thủ hộ- ngay lập tức trước mặt nó có một lá chắn bằng khí, lúc này hai người kia cũng đã rút kiếm tấn công, tôi buộc phải lùi lại thủ
- Gia tốc- phản chấn- lùi một bước tôi liền sử dụng con bài Gia Tốc của mình lần hai tiếp tục lại gần Huyền Minh sử dụng Phản Chấn vung kiếm về phía bụng nó nhưng tôi lại giật mình lùi lại, ngay lúc tôi lùi lại thì có một lưỡi kiếm lướt nhẹ qua mặt tôi, nhảy mạnh ra sau một chút nữa, tôi kẽ đưa tay lên sờ nơi mà lưỡi kiếm đi qua thì tôi thấy đã có một đường rách nhẹ, dù không muốn nhưng tôi vẫn phải công nhận là ba người này phối hợp rất là ăn ý, cuộc chiến bắt đầu chưa đầy 1p nhưng tôi vẫn không chiếm chút thượng phong nào
- Thế nào. Thấy anh em bọn ta mạnh chưa- nó cười lớn, tôi khẽ nhíu mày liếc bọn nó, rồi tiếp tục sử dụng Gia tốc áp sát lại vung kiếm
- Lôi Trảm- tôi truyền linh lực vào cán kiếm làm lưỡi kiếm xuất hiện những tia điện và dần dần càng ngày càng nhiều hơn, nhảy người lên cao chém xuốn một đường tôi còn sử dụng Phản chấn để đẩy nhanh tốc độ hơn
- Băng Thên- ngay lúc đó Không khí trước mặt ba bọn nó xuất hiện những tầng băng dày, tôi khá ngạc nhiên nhưng không thu tay lại tiếm tục chém xuống và va chạm vỡ tầng băng đó
- ẦM- một tiếng nổ lớn vang lên, cả tôi và chúng nó đều bị lực tác động mà bắn ra hai bên
- Lôi Nộ- không dừng lại tôi tiếp tục nhảy tới, lôi điện tụ ở lòng bàn tay thành hình tròn, mục tiêu của tôi dĩ nhiên là Huyền Minh nó vẫn chưa kịp giữ lại thăng bằng, nhìn mặt tên này tôi ghét nhất
- ẦM- lại một tiếng nổ nữa vang lên làm khói bụi mù mịt, từ trong đám bụi đó Huyền Minh văng mạnh vào cái cây phía xa
- Tam Lôi Cước- tôi tiếp tục dùng một chiêu thức khác nhằm vào một trong hai người kia làm thằng đó cũng văng ra một phía người nhiều vết cháy đen
- Thiết Không Quyền- ngay lúc tôi định xử lý người còn lại thì một quyền cực mạnh giáng vào người tôi làm tôi không kịp phản ứng lui hẳn ra sau gần 10 bước mới đứng vững, chưa kịp làm gì thì một đường gió đã cắt tới tôi lách mạnh người né đường gió đó, quay đầu lại đã thấy một cước khác lao tới, tôi hừ lạnh, không có lần hai đâu
- Lôi Quyền- nắm đấm của tôi ngay lập tức tràn đầy lôi điện cùng đối cứng với đòn kia làm nó bắn lùi ra xa, tôi liền sử dụng Gia Tốc lao tới- Lôi Nộ- quả cầu đầy lôi điện lập tức được toi đưa vào bụng nó ấn nó xuống đất làm nó phun ra một ngụm máu, tôi đứng dậy thở nhẹ nhõm, bỗng nhiên một cảm giác nguy hiểm ập tới
- Băng Long Chưởng- tôi nhìn lại Huyền Minh thì thấy nó đã tung một chưởng đầy hàn băng về phía tôi. Tôi còn lờ mờ thấy hư ảnh một con rồng đang nhe nanh lao về phía tôi, tôi lập tức cắn răng cầm vào thanh Genkin
- Thất Bộ Kiếm: Nhất Kiếm: Trảm Thiên- ngay Khi thanh Genkin ra khỏi vỏ bầu trời như tối lại tất cả ánh sánh dường như chỉ tập trung ở lưỡi kiếm, lôi điện tràn đầy, lưỡi kiếm vẽ lên một đường lôi điẹn tuyệt đẹp lao đi, cũng giống như chiêu Lôi Nhận vừa sử dụng nhưng tia sét hiện tại dày đặc và mạnh mẽ hơn nhiều Lôi Nhận, đường sét va chạm vào đầu rồng và dễ dàng chẻ đôi nó tiếp tục lao về phía Huyền Minh, khuôn mặt Huyền Minh lập tức trắng bệch, nhưng dị biến xảy ra, ngay lúc tia sét sắp chạm vào được Huyền Minh thì có một người xuất hiện chắn trước đường sét, chỉ một cái phẫy tay đường sét liền bị tan biết như chưa hề xuất hiện, khi sét tan đi tôi nhìn thấy một người ăn mặc rách nát, tóc tai bù xù ra vẻ lười nhác đưa tay ngoáy ngoáy tai, nhưng mắt của ông ta rất sáng, không giống như người bình thường, tôi chỉ nhìn ông ta một luc rồi liền khuỵ chân xuống, thanh kiếm cắm xuống đất để giữ cho thân thể không té, nếu ở lúc tôi chưa chiến đấu thì chiêu kiếm này không khiến tôi yếu đến vậy, nhưng bây giờ sưc lực tôi gần cạn tới đáy rồi, một chiêu này mà tôi còn tỉnh đã là kì tích. Cố hít một hơi thật sâu rồi đưa thanh kiếm nhét lại vào vỏ, xong xuôi tôi liền nằm vật ra bãi cỏ mà hít thở
- Kiếm cốt không tệ. Đi cùng ta. Ta dạy ngươi kiếm pháp- người đàn ông đó thoắt cái đã xuất hiện trước mắt tôi
- Ông là ai?- tôi khẽ liếc ông ta hỏi
- Ta là ai không quan trọng. Nhưng 3 người trong Toà Nghị Sự cũng phải kính ta vài phần- ông ta nhún vai, tôi nhíu mày một hồi xong nói:
- Nói xạo không biết ngượng mồm- dứt lời tôi trực tiếp nhắm mắt lại dưỡng sức, lúc này tôi đã trực tiếp bỏ qua Băng Hầu đang há mồm trợn mắt ở phía xa xa, trong miệng còn lẩm nhẩm
- Cố thành chủ. Không ngờ ông ta còn sống- lắc đầu ngao ngán nó liền quay lưng bỏ đi

- Cậu nhóc. Cậu có đi cùng ta không- ông ta vãn cười cười
- Không- tôi đáp tỉnh rụi, đã đuối sức không đi được rồi ông ta còn lằng nhằng
- Đáng tiếc là không tới phiên cậu quyét định đâu- ông ta xách cổ áo tôi lên một cái, tôi giật mình mở mắt ra thì đã thấy mình ở một nơi khác biệt hoàn toàn, lúc này ngọn lửa đã ngủ yên trong linh hồn tôi bao lâu nay bỗng nhiên bùng cháy lên dữ dội, tôi bàng hoàng:
- Đây là..Địa Ngục
- Chỉ là bên ngoài gần ranh giới giữa Nhân giới và Địa ngục thôi- ông ta nhếch miệng
- Ông đưa tôi đến đây làm gì chứ lão già- không hiểu sao lấy sức ở đâu mà tôi bật dậy đưa tay nắm lấy cổ áo ông ta gào lên, lỡ đâu Satan biết được tới đòi lại sức mạnh tiện thể giết luôn tôi thì sao
- Ấy. Bình tĩnh. Satan không rảnh rỗi tới mức quan tâm vùng ngoài này đâu mà lo- như kiểu hiểu được suy nghĩ của tôi, ông ta khẽ nói
- Không cái con khỉ, lỡ hắn tới tôi có chạy được không- tôi tiếp tục gào rú
- Cậu càng gào to thì hắn càng dễ phát hiện ra cậu hơn thôi- nghe tới đây tôi liền im bặt, chỉ ném ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống ông ta. Ngay lúc đó không gian bên cạnh tôi bỗng nhiên bị rách ra, ba bóng người cũng trong đó đi ra, khi thấy 3 người này tôi mừng muốn khóc, đây là ba người Hyuga
- Ông lấy người cũng phải hoi câu chứ- Kalog lên tiếng đầu tiên
- Xì. Các người không phải đã xuất hiện khi nhát kiếm kia chém ra rồi sao, hỏi làm gì- Ông kia nhéch miệng cười khinh bỉ
- nè. Ông ta là ai vậy- tôi giựt giựt áo của Kiyoshi hỏi
- Đây là Rain. Thành chủ cũ, cũng là ông nội của Hull- câu nói làm tôi ngớ người, không phải vì thành chủ gì gì đó, mà là ông nội của Hull, tôi từng nghĩ cha hay ông của no phải là những người to con lực lưỡng, sức mạnh vượt trội, mà giờ nhìn tháy một người dáng gầy gầy, râu ria xồm xoàm kiểu này không sốc mới lạ
- Ta còn không biết là sao tăng sức mạnh cho ngươi trước kì thi sắp tới. Giờ thì có rồi khỏi lo nữa- Kalog xoa xoa đầu tôi làm mặt tôi liền đen như than
- Cho ông 2 tháng dạy nó Vũ Hồi Kiếm Pháp, và Thất Bộ Kiếm: Nhất Kiếm: và tam thức, nếu không được thì đừng có mong mà ra khỏi đây trong nửa năm, mà có ra được thì đừng mông ăn xin trong thành phố- Kalog tiếp tục lên tiếng làm tôi muốn phát khóc
- Dù gì ta Cũng từng là thành chủ mà- Rain méo mặt thống khổ
- Kệ mặc ngươi- Kalog tiếp tục nhếch miệng, lập tức một vết rách không gian xuất hiện, ba người lại biến mất để lại hai khuôn mặt dài như trái dưa leo